Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 374: Kịch chiến
Đỗ Cầm
09/04/2018
Tên này đã bị Cầm chọc điên lên.vốn dĩ từ nãy đến giờ hắn vẫn không có
ra tay toàn lực nhưng mà giờ đây, hắn đã ra tay toàn lực rồi.
Sắc mặt của Cầm cũng trở nên ngưng đọng. Dù cho hắn nói thì hùng hồn lắm nhưng mà Cầm cũng không có bất cứ khinh thị nào.
Đồng thời đây cũng chính là mục đích của anh chàng.Cầm biết nếu đâu bình thường thì có lẽ anh sẽ không thể nào chiến thắng được. dù cho anh có thể chiếm ưu thế lúc ban đầu nhưng mà chỉ cần tên này phán đoán được thực lực của hắn thì chỉ sợ cuộc chiến này sẽ càng khó khăn.
Chỉ khi mà tên này bị chọc giận mà bung toàn sức đồng thời tâm trí không còn minh mẫn thì cơ hội chiến thắng của anh chàng mới càng cao.
Nhưng cầm cũng không vì thế mà khinh thị cả. Dù cho tên này đã bị cơn giận che mờ lý trí nhưng mà nó có lợi cũng có hại. Lợi là giúp Cầm có càng nhiều cơ hội phản công nhưng mà đồng thời thì cơn giận đó cũng khiến cho sức mạnh của Kokariel tăng lên đến 1 tầng cao mới.
có thể nói là đến bây giờ. Kẻ nào dính đòn trước thì kẻ đó sẽ thua.
đây chính là 1 cuộc chiến không cân sức a.
Và mọi thứ xem ra diễn ra cũng không hoàn toàn đi theo kế hoạch của Cầm. Dù cho anh đã coi trọng rất nhiều nhưng mà vẫn coi nhẹ tên này. Chỉ thấy hắn bộc phát 1 tốc độ không tưởng mà tiếp cận Cầm. Trong tay vẫn là cây thánh thương khổng lồ. Và hắn đánh thẳng về phía Cầm.
Dù cho Cầm có thể theo kịp được nó nhưng mà đây là trên trời. Cầm mới có thể điều khiển được nó bay lên và tấn công nhưng mà sao có thể đạt đến mức độ như đi lại dưới đất. Do đó dù biết nhưng vẫn không thể tránh được.
anh chỉ có thể miễn cưỡng cản lại nó nhưng vẫn bị sức phản chấn đẩy đi xa.Tiên cơ đã mất.
Trên mặt của kokariel hiện lên vẻ giữ tợn. Thanh quang thương không ngừng được hắn phóng to ra, to ra đến một mức độ kinh khủng. Hắn cười lạnh:
- Chết đii.
Và phóng.
Mũi thương dùng tốc độ cực nhanh đánh thẳng về phía Cầm mang theo khí thế hủy diệt khủng bố.
Thấy thế Cầm cắn răng, anh có tể tránh được thậm chí có thê phản công lại nhưng mà làm như vậy thì nhưng thành viên trong gia tộc Gremory đang đứng phía dưới kia sẽ cực độ nguy hiểm. không cheets cũng trọng thương. để việc đó xảy ra thì việc hắn đứng ra còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Do đó, bây giờ chỉ còn có 1 cách đó là. Liều.
anh lao thẳng về phía thanh quang thương và tung quyền. Nhưng mà lần này lại vô dụng. quyền thế của anh chàng không có bất cứ tác dụng nào thâm chí nó còn khiến Cầm lâm vào nguy hiểm.
Giờ muốn lùi thì cũng đã muộn rồi.
Cầm khẽ cắn răng, 2 tay chụm lại chặn lấy thanh thần thương. Cả người anh chào bao chùm bởi thánh quang cùng với quỷ lực. Thiên thần sa đọa dù sao cũng là thiên thần. Thánh lực cùng với quỷ lực như là nước với hóa có thể tác đông đến nhau. do đó quỷ lực là có tác dụng. đồng thời, thiên thần sa ngã tính ra cũng là thiên thần đã ngã vào bóng tối. Do đó, có lẽ thánh quang cũng sẽ có tác dụng nhất định.
Và xem ra là Cầm đã đúng. Chỉ thấy dưới sự tác động của cả thánh quang cùng với quỷ lực thì thanh quang thương đã mờ nhạt đi 1 chút. Nhưng mà dù sao thì Cầm cũng không thể vận dụng được hoàn toàn chúng mà dù có vận dụng được hết thì nó cũng có hạn trong khi chênh lệch giữa 2 bên là quá lớ.
Thế là Câm bị thanh quang thương đẩy dài trên không trung và cái gì đến cũng đến.
- Bùm.
tiếng nổ kinh thiên vang lên tạo thanh 1 hình nấm khổng lồ và 1 thân ảnh rơi như lưu tinh làm bụi bốc lên mù mịt.
- Cầm!!!!! Không!!!1
tiếng hét xé trời vang lên. Rias mặc kệ thương thể của bản thân mà lao nhanh về cái hố. Trong lòng cô chỉ có 1 hi vọng là Cầm không chết. Chỉ cần không chết là được rồi. còn cuộc chiến này đi về đâu cũng không còn liên quan đến cô nữa.
Nhưng khi bụi mù biến mất thì cả đám lại sững người. Bởi ở đó chỉ có cái ái rách mà Cầm vừa rồi cất đi mà thôi.
chẳng lẽ.
ánh mắt của tất cả lần lần nữa hướng lên bầu trời. Và hình ảnh đó làm cả đám rung động. đó là hình ảnh Cầm tung 1 cú đấm thẳng mặt của tên thủ lĩnh kia khiến hắn bay như điều đứt dây và lao thẳng xuống đất. Nhưng mà Cầm cũng không có nhân cơ hội này mà đuổi theo bởi anh chàng hữu tâm nhưng vô lực.
Cả người Cầm nhiều chỗ bị cắt hiện lộ những vết thương sâu đến tận xương. 2 cánh tay đã hoàn toàn bị phế giờ đang buông thõng. cũng đúng thôi, anh dùng 2 cánh tay đó để chặn lại mà. đã thế còn xung máu mà đấm thẳng mặt tên này nữa. chưa gãy là may rồi.
nhưng rõ ràng, Cầm đã mất lực chiến, dù không mất thì chỉ sợ cũng không còn bao nhiêu.
Tuy nhiên, kẻ địch thì...
từ đống đổ nát, Kokariel vùng dậy, từ người hắn bùng lên ngọn lửa giận khôn cùng. Hắn lại lần nữa bị thương,không những thế còn bị thương cực nặng. Mà những vết thương đó lại do 1 đứa tạp chủng gây ra, 1 đứa mà hắn luôn coi thường, khinh bỉ và ghét bỏ. thật đúng là... cực độ sỉ nhục mà.
Mối nhục này mà không trả thì nó sẽ là vết nhơ cả đời của hắn mất.
Lần này, hắn sẽ xuất hơn cả thực lực.
Trên tay Kokariel lại hiện lên thanh quang thương nhưng mà khí thế của nó dần dân thay đổi. hắn lại bay lên trời. Quang thương càng ngày càng lớn và đã vượt qua thanh lúc trước gần oanh sát Cầm. đảm bảo dính thêm 1 đòn này nữa thì Cầm xác định đi bán muối luôn
Tình thế càng ngày càng nguy cấp.
Mọi người ở phía dưới đã gấp đến không thể gấp hơn. Cả đám vội triển khai cánh bay lên để mà chống đỡ cùng Cầm nhưng lịp không.Chiến trường đã được Cầm cố ý đưa xa nhất có thể. Bay đến đó sợ rằng cũng đã muộn rồi.Dù không muộn thì bọn họ đi lên cũng chỉ cản đường Cầm chạy trốn mà thôi
Nhưng dù cho tình trạng đã nguy cấp vô cùng thì Cầm vẫn rất bình tĩnh. anh nhìn về phía đằng xa và nói:
- Theo dõi từ nãy đến giờ thì cậu cũng nên xuất hiện đi chứ. Thu dọn tàn cục đi.
và anh chàng quay lưng lại thảnh thơi đi về phía xa.
Thấy thế, gương mặt Kokariel càng trở nên dữ tợn. đây hoàn toàn là coi khinh mà.
- Cci chết đi. đồ tạp chủng.
Và hắn đã tiến công.
Nhưng đến đây, cốt truyện lại được lặp lại. Vali xuất hiện và 1 mình ngăn cơn sóng dữ.
trước khi đi anh khẽ nhìn về phía Cầm đang trong vòng tay của Rias và nói:
- Ablion nói cho ta ngươi có rất nhiều bí mật.dường như từ người ngươi hắn có thể cảm thấy 1 khí thê rất quen thuộc từ thời xa xưa. ta rất chờ mong ngươi có thể nhớ lại đó.
cầm mỉm cười yếu ớt:
- xin kiếu đi. Giờ không nhớ đã gần chết rồi, nếu mà nhớ ra thì ta còn thảm đến đâu. Nhưng gửi lời cảm ơn của ta đến con rồng đó nhá. Nhờ nó chỉ điểm ta dùng sức mạnh chiếc cánh rồng màu bạc không thì làm sao còn hơi để mà nói chuyện như thế này.
Vali khẽ liếc Cầm 1 cái rồi quay người bay thẳng.
Cầm trông theo mà khẽ thở dài 1 cái:
- thật là 1 tên khó gần mà. Giống như là hoàng tử vậy.
Nhưng mà anh chàng cũng không có thời gian để mà tìm hiểu bởi anh còn cần chìm vào trong nhù tình vô tận.
Sắc mặt của Cầm cũng trở nên ngưng đọng. Dù cho hắn nói thì hùng hồn lắm nhưng mà Cầm cũng không có bất cứ khinh thị nào.
Đồng thời đây cũng chính là mục đích của anh chàng.Cầm biết nếu đâu bình thường thì có lẽ anh sẽ không thể nào chiến thắng được. dù cho anh có thể chiếm ưu thế lúc ban đầu nhưng mà chỉ cần tên này phán đoán được thực lực của hắn thì chỉ sợ cuộc chiến này sẽ càng khó khăn.
Chỉ khi mà tên này bị chọc giận mà bung toàn sức đồng thời tâm trí không còn minh mẫn thì cơ hội chiến thắng của anh chàng mới càng cao.
Nhưng cầm cũng không vì thế mà khinh thị cả. Dù cho tên này đã bị cơn giận che mờ lý trí nhưng mà nó có lợi cũng có hại. Lợi là giúp Cầm có càng nhiều cơ hội phản công nhưng mà đồng thời thì cơn giận đó cũng khiến cho sức mạnh của Kokariel tăng lên đến 1 tầng cao mới.
có thể nói là đến bây giờ. Kẻ nào dính đòn trước thì kẻ đó sẽ thua.
đây chính là 1 cuộc chiến không cân sức a.
Và mọi thứ xem ra diễn ra cũng không hoàn toàn đi theo kế hoạch của Cầm. Dù cho anh đã coi trọng rất nhiều nhưng mà vẫn coi nhẹ tên này. Chỉ thấy hắn bộc phát 1 tốc độ không tưởng mà tiếp cận Cầm. Trong tay vẫn là cây thánh thương khổng lồ. Và hắn đánh thẳng về phía Cầm.
Dù cho Cầm có thể theo kịp được nó nhưng mà đây là trên trời. Cầm mới có thể điều khiển được nó bay lên và tấn công nhưng mà sao có thể đạt đến mức độ như đi lại dưới đất. Do đó dù biết nhưng vẫn không thể tránh được.
anh chỉ có thể miễn cưỡng cản lại nó nhưng vẫn bị sức phản chấn đẩy đi xa.Tiên cơ đã mất.
Trên mặt của kokariel hiện lên vẻ giữ tợn. Thanh quang thương không ngừng được hắn phóng to ra, to ra đến một mức độ kinh khủng. Hắn cười lạnh:
- Chết đii.
Và phóng.
Mũi thương dùng tốc độ cực nhanh đánh thẳng về phía Cầm mang theo khí thế hủy diệt khủng bố.
Thấy thế Cầm cắn răng, anh có tể tránh được thậm chí có thê phản công lại nhưng mà làm như vậy thì nhưng thành viên trong gia tộc Gremory đang đứng phía dưới kia sẽ cực độ nguy hiểm. không cheets cũng trọng thương. để việc đó xảy ra thì việc hắn đứng ra còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Do đó, bây giờ chỉ còn có 1 cách đó là. Liều.
anh lao thẳng về phía thanh quang thương và tung quyền. Nhưng mà lần này lại vô dụng. quyền thế của anh chàng không có bất cứ tác dụng nào thâm chí nó còn khiến Cầm lâm vào nguy hiểm.
Giờ muốn lùi thì cũng đã muộn rồi.
Cầm khẽ cắn răng, 2 tay chụm lại chặn lấy thanh thần thương. Cả người anh chào bao chùm bởi thánh quang cùng với quỷ lực. Thiên thần sa đọa dù sao cũng là thiên thần. Thánh lực cùng với quỷ lực như là nước với hóa có thể tác đông đến nhau. do đó quỷ lực là có tác dụng. đồng thời, thiên thần sa ngã tính ra cũng là thiên thần đã ngã vào bóng tối. Do đó, có lẽ thánh quang cũng sẽ có tác dụng nhất định.
Và xem ra là Cầm đã đúng. Chỉ thấy dưới sự tác động của cả thánh quang cùng với quỷ lực thì thanh quang thương đã mờ nhạt đi 1 chút. Nhưng mà dù sao thì Cầm cũng không thể vận dụng được hoàn toàn chúng mà dù có vận dụng được hết thì nó cũng có hạn trong khi chênh lệch giữa 2 bên là quá lớ.
Thế là Câm bị thanh quang thương đẩy dài trên không trung và cái gì đến cũng đến.
- Bùm.
tiếng nổ kinh thiên vang lên tạo thanh 1 hình nấm khổng lồ và 1 thân ảnh rơi như lưu tinh làm bụi bốc lên mù mịt.
- Cầm!!!!! Không!!!1
tiếng hét xé trời vang lên. Rias mặc kệ thương thể của bản thân mà lao nhanh về cái hố. Trong lòng cô chỉ có 1 hi vọng là Cầm không chết. Chỉ cần không chết là được rồi. còn cuộc chiến này đi về đâu cũng không còn liên quan đến cô nữa.
Nhưng khi bụi mù biến mất thì cả đám lại sững người. Bởi ở đó chỉ có cái ái rách mà Cầm vừa rồi cất đi mà thôi.
chẳng lẽ.
ánh mắt của tất cả lần lần nữa hướng lên bầu trời. Và hình ảnh đó làm cả đám rung động. đó là hình ảnh Cầm tung 1 cú đấm thẳng mặt của tên thủ lĩnh kia khiến hắn bay như điều đứt dây và lao thẳng xuống đất. Nhưng mà Cầm cũng không có nhân cơ hội này mà đuổi theo bởi anh chàng hữu tâm nhưng vô lực.
Cả người Cầm nhiều chỗ bị cắt hiện lộ những vết thương sâu đến tận xương. 2 cánh tay đã hoàn toàn bị phế giờ đang buông thõng. cũng đúng thôi, anh dùng 2 cánh tay đó để chặn lại mà. đã thế còn xung máu mà đấm thẳng mặt tên này nữa. chưa gãy là may rồi.
nhưng rõ ràng, Cầm đã mất lực chiến, dù không mất thì chỉ sợ cũng không còn bao nhiêu.
Tuy nhiên, kẻ địch thì...
từ đống đổ nát, Kokariel vùng dậy, từ người hắn bùng lên ngọn lửa giận khôn cùng. Hắn lại lần nữa bị thương,không những thế còn bị thương cực nặng. Mà những vết thương đó lại do 1 đứa tạp chủng gây ra, 1 đứa mà hắn luôn coi thường, khinh bỉ và ghét bỏ. thật đúng là... cực độ sỉ nhục mà.
Mối nhục này mà không trả thì nó sẽ là vết nhơ cả đời của hắn mất.
Lần này, hắn sẽ xuất hơn cả thực lực.
Trên tay Kokariel lại hiện lên thanh quang thương nhưng mà khí thế của nó dần dân thay đổi. hắn lại bay lên trời. Quang thương càng ngày càng lớn và đã vượt qua thanh lúc trước gần oanh sát Cầm. đảm bảo dính thêm 1 đòn này nữa thì Cầm xác định đi bán muối luôn
Tình thế càng ngày càng nguy cấp.
Mọi người ở phía dưới đã gấp đến không thể gấp hơn. Cả đám vội triển khai cánh bay lên để mà chống đỡ cùng Cầm nhưng lịp không.Chiến trường đã được Cầm cố ý đưa xa nhất có thể. Bay đến đó sợ rằng cũng đã muộn rồi.Dù không muộn thì bọn họ đi lên cũng chỉ cản đường Cầm chạy trốn mà thôi
Nhưng dù cho tình trạng đã nguy cấp vô cùng thì Cầm vẫn rất bình tĩnh. anh nhìn về phía đằng xa và nói:
- Theo dõi từ nãy đến giờ thì cậu cũng nên xuất hiện đi chứ. Thu dọn tàn cục đi.
và anh chàng quay lưng lại thảnh thơi đi về phía xa.
Thấy thế, gương mặt Kokariel càng trở nên dữ tợn. đây hoàn toàn là coi khinh mà.
- Cci chết đi. đồ tạp chủng.
Và hắn đã tiến công.
Nhưng đến đây, cốt truyện lại được lặp lại. Vali xuất hiện và 1 mình ngăn cơn sóng dữ.
trước khi đi anh khẽ nhìn về phía Cầm đang trong vòng tay của Rias và nói:
- Ablion nói cho ta ngươi có rất nhiều bí mật.dường như từ người ngươi hắn có thể cảm thấy 1 khí thê rất quen thuộc từ thời xa xưa. ta rất chờ mong ngươi có thể nhớ lại đó.
cầm mỉm cười yếu ớt:
- xin kiếu đi. Giờ không nhớ đã gần chết rồi, nếu mà nhớ ra thì ta còn thảm đến đâu. Nhưng gửi lời cảm ơn của ta đến con rồng đó nhá. Nhờ nó chỉ điểm ta dùng sức mạnh chiếc cánh rồng màu bạc không thì làm sao còn hơi để mà nói chuyện như thế này.
Vali khẽ liếc Cầm 1 cái rồi quay người bay thẳng.
Cầm trông theo mà khẽ thở dài 1 cái:
- thật là 1 tên khó gần mà. Giống như là hoàng tử vậy.
Nhưng mà anh chàng cũng không có thời gian để mà tìm hiểu bởi anh còn cần chìm vào trong nhù tình vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.