Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 393: Tim nơi đến
Đỗ Cầm
23/04/2018
Lão rồng sững người trước lời của cầm. Bị băng hỏa lưỡng trọng thiên mà còn kêu là tuyệt thì.. hắn đúng là 1 tên biến thái mà.
Nhưng dù nghĩ vậy lão cũng không nhịn được hỏi:
- Nó ngon thật không.
Cầm nghe vậy vội nói:
- Không, tệ lắm. Không những thế còn chiu băng hỏa lưỡng trọng thiên nữa. đừng nên ăn.
-Tốt nhất nên đưa ta bảo quản cho.
Lão rồng nghe vậy thì càng nghi ngờ. Chẳng lẽ món này ngon thật sao.
Nhưng mà nếu đây là thứ Cầm làm để mà khiến lão cũng chịu khổ thì làm sao.
Nhưng mà chim chết vì mồi, người... à nhầm.. rồng chết vì thức ăn. Nhất là thức ăn ngon. Hơn nữa, thân là hỏa long. Lão nghĩ bản thân cũng không sợ cái băng hỏa lưỡng trọng thiên đó.
Nếu mà không ngon thì đè ai đó ra mà đánh thôi chứ sao.
Và ngay khi Cầm định lấy miếng thịt thì lão rồng đã nhanh tay Cầm lấy.
Không thể không nói miếng này nhỏ hơn những miếng trước rất nhiều, có lẽ chỉ nửa già các miếng khác mà thôi. Lão rồng chỉ 2,3 ngụm là ăn hết. Nhai mấy miếng và nuốt xuống.
Và... lão cũng biến thàn băng điêu chứ sao
Nhưng tất nhiên thực lực của lão cũng cũng hơn Cầm 1 chút, không chỉ thế lão thân là hỏa long, với băng hỏa có 1 sự kháng cự nhất định nên là chỉ qua 1 chút thời gian là lớp băng đã tan hết nhưng lão vẫn không nói gì mà trầm ngâm trên không.
Cầm ở dưới mặt đầy tiếc hận nhìn lên. Tại mình thất thố quá mà. Mà cũng đúng thôi. Cái cảm giác vừa đau khổ vừa sung sướng đó thật đúng là... thoải mái quá mà.
Cầm cũng không phải M nhưng mà dù là S chắc gặp tình trạng đó cũng tình nguyện biến thành M ấy chứ.
- Mà có lẽ lão cũng sắp lên tiếng rồi nhỉ.
Y như rằng, trên trời truyền đến tiếng gầm kinh thiên động địa khiến cả khu vực rung chuyển.
Và dọng lão lại truyền đến:
- Tiểu tử, ngươi làm được 1 món đáng ngạc nhiên đó. Cái cảm giác băng và hỏa luân chuyển trong miệng trong dạ dày thật là đau đớn mà sung sướng mà. Cái vị đó đúng là khiến người ta dù có khổ nhưng vẫn muốn ăn như là..( tự hiểu,ahihi. Không hiểu thì bác quá trong sáng rồi). Mà thôi, nói chung là ta muốn ăn nữa. tiểu tử ngươi làm thêm đi.
Cầm vẫn cứng rắn nói:
- Không là không. Ta đã nói là hôm nay chỉ 10 xiên là chỉ có 10 xiên thôi. Không chỉ thế, để làm ra món này cần mấy loại nguyên liệu chứa đầy hàn khí và cương khí, ta cũng không biết nó có hiếm không nhưng mà chắc cũng không dễ tìm đâu.
Lão long im lăng hồi lâu rồi lão thở dài nói:
- được rồi, việc này nhắc sau đi. Giờ theo ta đi đi.
- đi, đi đâu?
- ta được cử đến đón người về đó. nên biết ơn khi được ta thân chinh đến đón đi. để cảm ơn bữa ăn thì ta sẽ cho ngươi cưỡi lên người ta. Nên biết ơn đi.
Cầm hơi trầm ngâm 1 lúc rồi nói:
- Không cần đâu.
- Hể,, cái gì. Ngươi không định gặp mọi người sao.
- Không phải là không gặp mà là chưa đến thời gian. Lần này ta xuống địa ngục mục tiêu là có thể đi thám hiểm đồng thời tìm hiểu thêm vài loại hương liệu để có thể thử nghiệm vài món mới.
- Không chỉ thế, bây giờ bọn họ đang tập luyện. Ta về cũng chẳng làm được gì. Chẳng thà đi theo cuộc hành trình của mình luôn có lẽ vẫn là hơn.
- Giờ nếu là lão muốn trả ơn thì tìm cho ta chỗ nào nhiều thảo dược 1 chút. đến lúc đó ta có thể kết hợp nhiều hơn và có thể tạo ra những món ngon hơn nữa.Chỉ cần lão cung cấp càng nhiều nguyên liệu thì ta càng chế tạo được nhiều món ngon hơn nữa. Thế nào, hợp tác độ bên cùng có lợi còn gì.
Lão rồng trầm ngâm. Nếu là bình thường lão sẽ không trái lệnh nhưng ai bảo món của Cầm ngon quá làm chi. Mà nghĩ kỹ lại thì đón anh chàng về cũng chỉ vì lo sợ ở ngoài không an toàn. Nhưng có lão ở đây thì ai có thể làm hại đến tiểu tử này chứ.
Và thế là lý trí đã thua tình cảm. Lão gật đầu nói:.
- ngược lại thì ta cũng biết 1 chỗ rất hợp yêu cầu của ngươi. dù cho nó không thuộc địa vực nhà Gremory mà của nhà Phoenix nhưng nơi đó nằm ngoài rìa hơn nữa cũng chẳng ai tiến đến. Có lẽ nó sẽ phù hợp với ngươi.
- Có gì đó sai sai. Ta cần nơi nhiều nguyên liệu chứ không phải là 1 vùng đất rỗng. đừng nhầm nhọt như vậy chứ.
- Ai nhầm. Nơi đó tuy vắng nhưng thảm thực vật khỏi chê. Trừ 1 vài loại sinh sống ở những môi trường đặc biệt thì ở đó có gần hết đó. đảm bảo có đủ thứ ngươi cần luôn.
- ta vẫn cảm thấy rất kỳ quái. 1 nơi như vậy sao nhà Phoenix lại vất không. Dù cho bọn họ không cần thì ta nghĩ nhiều nhà vẫn sẽ rất quan tâm a. Nơi đó nhất định có vấn đề. Ngươi có chuyện gì giấu ta phải không.
- Cũng không có cái gì cả. Chỉ là nơi đấy có 1 gia hỏa thôi. Hắn sống bên trong ngọn núi lửa gần đó. Xem ra là 1 lão gia hỏa của gia tộc Phoenix đi. cây cối phát triển như vậy cũng là do sinh cơ trên người hắn vô tình tiết ra tạo nên đó. Hắn cũng chẳng quan tâm đâu. chỉ cần ngươi không mon men đến gần ngọn núi lửa là được rồi.. Thậm chí nhờ có khí tức của lão mà không có con nào nguy hiểm gần đó. đảm bảo ngươi sẽ an toàn thôi.
- Nói như đùa. Nhỡ gia hỏa đó tỉnh lại rồi củ hành ta thì sao. Ta yêu mạng này lắm. Không muốn lôi nó ra đùa đâu.
- Yên tâm, ta để lại khí tức của bản thân trên người ngươi. Tên đó là người tộc Phoenix nên quan hệ không tệ với nhà Gremory, cảm nhận khí tức của ta thì chỉ cần ngươi không làm gì quá đáng thì tên đó không đến nỗi giết ngươi mà không nói gì đâu. cứ yên tâm đi.
Cầm nghe vậy cũng cảm thấy có đạo lý. quả thực nếu hắn cứ đi lung tung trong rừng như thế này sẽ rất nguy hiểm, không nói đến hung thú, các loại côn trùng độc vật không biết trước có thể lấy mạng nhỏ của anh chàng bất cứ lúc nào. Ngược lại 1 khu mà có 1 lão cường giả tọa trấn ở đó cũng không tệ. Chí ít có việc gì thì liều mình đi làm phiền. Có mặt mũi của lão rồng già này thì lão gia hỏa kia chắc cũng nể 1 chút nhỉ. Như vậy vừa an toàn lại tốt hơn.
Lấy đó làm đại bản doanh và đi thăm thú xung quanh có lẽ là 1 quyết định vừa an toàn vừa sáng suốt a.
Nghĩ là làm, Cầm gật đầu nói:
- được rồi, làm theo ngươi nói đi. Nhưng mà lão cũng cần để lại cái gì đó làm tin để nếu lão kia còn bán tín bán nghi thì ta có cái mà làm chứng nữa.
Lão rồng khẽ trầm ngâm rôi lấy ra 1 cái vẩy vất cho Cầm rồi nói:
- đây là nghịch lân của ta. dù cho chỉ là hàng thừa sau 1 lần tiến hóa nhưng mà cũng cứng rắn bình thường. Không chỉ thế nó còn là 1 trí bảo luyện khí nữa. Ta cho ngươi mượn. Cầm nó đủ để chứng minh ngươi và ta có quan hệ bình thường. Chỉ cần người đó nể mặt ta 1 chút là ngươi có thể bảo toàn tính mạng. Nhưng ngươi nhất định phải hứa mỗi ngày làm món ngon cho ta.
- Chỉ cần ngươi cung cấp đầy đủ nguyên vật liệu thì việc gì cũng có thể thương lượng.
- Thành giao.
- Thành giao.
và 2 người bắt tay nhau như chứng minh đã đạt thành hiệp nghi.
rồi Cầm leo lên người của con rồng đến nơi chỉ định mà không biết đây sẽ là mở đầu cho lần thứ nhất Cầm.....
Nhưng dù nghĩ vậy lão cũng không nhịn được hỏi:
- Nó ngon thật không.
Cầm nghe vậy vội nói:
- Không, tệ lắm. Không những thế còn chiu băng hỏa lưỡng trọng thiên nữa. đừng nên ăn.
-Tốt nhất nên đưa ta bảo quản cho.
Lão rồng nghe vậy thì càng nghi ngờ. Chẳng lẽ món này ngon thật sao.
Nhưng mà nếu đây là thứ Cầm làm để mà khiến lão cũng chịu khổ thì làm sao.
Nhưng mà chim chết vì mồi, người... à nhầm.. rồng chết vì thức ăn. Nhất là thức ăn ngon. Hơn nữa, thân là hỏa long. Lão nghĩ bản thân cũng không sợ cái băng hỏa lưỡng trọng thiên đó.
Nếu mà không ngon thì đè ai đó ra mà đánh thôi chứ sao.
Và ngay khi Cầm định lấy miếng thịt thì lão rồng đã nhanh tay Cầm lấy.
Không thể không nói miếng này nhỏ hơn những miếng trước rất nhiều, có lẽ chỉ nửa già các miếng khác mà thôi. Lão rồng chỉ 2,3 ngụm là ăn hết. Nhai mấy miếng và nuốt xuống.
Và... lão cũng biến thàn băng điêu chứ sao
Nhưng tất nhiên thực lực của lão cũng cũng hơn Cầm 1 chút, không chỉ thế lão thân là hỏa long, với băng hỏa có 1 sự kháng cự nhất định nên là chỉ qua 1 chút thời gian là lớp băng đã tan hết nhưng lão vẫn không nói gì mà trầm ngâm trên không.
Cầm ở dưới mặt đầy tiếc hận nhìn lên. Tại mình thất thố quá mà. Mà cũng đúng thôi. Cái cảm giác vừa đau khổ vừa sung sướng đó thật đúng là... thoải mái quá mà.
Cầm cũng không phải M nhưng mà dù là S chắc gặp tình trạng đó cũng tình nguyện biến thành M ấy chứ.
- Mà có lẽ lão cũng sắp lên tiếng rồi nhỉ.
Y như rằng, trên trời truyền đến tiếng gầm kinh thiên động địa khiến cả khu vực rung chuyển.
Và dọng lão lại truyền đến:
- Tiểu tử, ngươi làm được 1 món đáng ngạc nhiên đó. Cái cảm giác băng và hỏa luân chuyển trong miệng trong dạ dày thật là đau đớn mà sung sướng mà. Cái vị đó đúng là khiến người ta dù có khổ nhưng vẫn muốn ăn như là..( tự hiểu,ahihi. Không hiểu thì bác quá trong sáng rồi). Mà thôi, nói chung là ta muốn ăn nữa. tiểu tử ngươi làm thêm đi.
Cầm vẫn cứng rắn nói:
- Không là không. Ta đã nói là hôm nay chỉ 10 xiên là chỉ có 10 xiên thôi. Không chỉ thế, để làm ra món này cần mấy loại nguyên liệu chứa đầy hàn khí và cương khí, ta cũng không biết nó có hiếm không nhưng mà chắc cũng không dễ tìm đâu.
Lão long im lăng hồi lâu rồi lão thở dài nói:
- được rồi, việc này nhắc sau đi. Giờ theo ta đi đi.
- đi, đi đâu?
- ta được cử đến đón người về đó. nên biết ơn khi được ta thân chinh đến đón đi. để cảm ơn bữa ăn thì ta sẽ cho ngươi cưỡi lên người ta. Nên biết ơn đi.
Cầm hơi trầm ngâm 1 lúc rồi nói:
- Không cần đâu.
- Hể,, cái gì. Ngươi không định gặp mọi người sao.
- Không phải là không gặp mà là chưa đến thời gian. Lần này ta xuống địa ngục mục tiêu là có thể đi thám hiểm đồng thời tìm hiểu thêm vài loại hương liệu để có thể thử nghiệm vài món mới.
- Không chỉ thế, bây giờ bọn họ đang tập luyện. Ta về cũng chẳng làm được gì. Chẳng thà đi theo cuộc hành trình của mình luôn có lẽ vẫn là hơn.
- Giờ nếu là lão muốn trả ơn thì tìm cho ta chỗ nào nhiều thảo dược 1 chút. đến lúc đó ta có thể kết hợp nhiều hơn và có thể tạo ra những món ngon hơn nữa.Chỉ cần lão cung cấp càng nhiều nguyên liệu thì ta càng chế tạo được nhiều món ngon hơn nữa. Thế nào, hợp tác độ bên cùng có lợi còn gì.
Lão rồng trầm ngâm. Nếu là bình thường lão sẽ không trái lệnh nhưng ai bảo món của Cầm ngon quá làm chi. Mà nghĩ kỹ lại thì đón anh chàng về cũng chỉ vì lo sợ ở ngoài không an toàn. Nhưng có lão ở đây thì ai có thể làm hại đến tiểu tử này chứ.
Và thế là lý trí đã thua tình cảm. Lão gật đầu nói:.
- ngược lại thì ta cũng biết 1 chỗ rất hợp yêu cầu của ngươi. dù cho nó không thuộc địa vực nhà Gremory mà của nhà Phoenix nhưng nơi đó nằm ngoài rìa hơn nữa cũng chẳng ai tiến đến. Có lẽ nó sẽ phù hợp với ngươi.
- Có gì đó sai sai. Ta cần nơi nhiều nguyên liệu chứ không phải là 1 vùng đất rỗng. đừng nhầm nhọt như vậy chứ.
- Ai nhầm. Nơi đó tuy vắng nhưng thảm thực vật khỏi chê. Trừ 1 vài loại sinh sống ở những môi trường đặc biệt thì ở đó có gần hết đó. đảm bảo có đủ thứ ngươi cần luôn.
- ta vẫn cảm thấy rất kỳ quái. 1 nơi như vậy sao nhà Phoenix lại vất không. Dù cho bọn họ không cần thì ta nghĩ nhiều nhà vẫn sẽ rất quan tâm a. Nơi đó nhất định có vấn đề. Ngươi có chuyện gì giấu ta phải không.
- Cũng không có cái gì cả. Chỉ là nơi đấy có 1 gia hỏa thôi. Hắn sống bên trong ngọn núi lửa gần đó. Xem ra là 1 lão gia hỏa của gia tộc Phoenix đi. cây cối phát triển như vậy cũng là do sinh cơ trên người hắn vô tình tiết ra tạo nên đó. Hắn cũng chẳng quan tâm đâu. chỉ cần ngươi không mon men đến gần ngọn núi lửa là được rồi.. Thậm chí nhờ có khí tức của lão mà không có con nào nguy hiểm gần đó. đảm bảo ngươi sẽ an toàn thôi.
- Nói như đùa. Nhỡ gia hỏa đó tỉnh lại rồi củ hành ta thì sao. Ta yêu mạng này lắm. Không muốn lôi nó ra đùa đâu.
- Yên tâm, ta để lại khí tức của bản thân trên người ngươi. Tên đó là người tộc Phoenix nên quan hệ không tệ với nhà Gremory, cảm nhận khí tức của ta thì chỉ cần ngươi không làm gì quá đáng thì tên đó không đến nỗi giết ngươi mà không nói gì đâu. cứ yên tâm đi.
Cầm nghe vậy cũng cảm thấy có đạo lý. quả thực nếu hắn cứ đi lung tung trong rừng như thế này sẽ rất nguy hiểm, không nói đến hung thú, các loại côn trùng độc vật không biết trước có thể lấy mạng nhỏ của anh chàng bất cứ lúc nào. Ngược lại 1 khu mà có 1 lão cường giả tọa trấn ở đó cũng không tệ. Chí ít có việc gì thì liều mình đi làm phiền. Có mặt mũi của lão rồng già này thì lão gia hỏa kia chắc cũng nể 1 chút nhỉ. Như vậy vừa an toàn lại tốt hơn.
Lấy đó làm đại bản doanh và đi thăm thú xung quanh có lẽ là 1 quyết định vừa an toàn vừa sáng suốt a.
Nghĩ là làm, Cầm gật đầu nói:
- được rồi, làm theo ngươi nói đi. Nhưng mà lão cũng cần để lại cái gì đó làm tin để nếu lão kia còn bán tín bán nghi thì ta có cái mà làm chứng nữa.
Lão rồng khẽ trầm ngâm rôi lấy ra 1 cái vẩy vất cho Cầm rồi nói:
- đây là nghịch lân của ta. dù cho chỉ là hàng thừa sau 1 lần tiến hóa nhưng mà cũng cứng rắn bình thường. Không chỉ thế nó còn là 1 trí bảo luyện khí nữa. Ta cho ngươi mượn. Cầm nó đủ để chứng minh ngươi và ta có quan hệ bình thường. Chỉ cần người đó nể mặt ta 1 chút là ngươi có thể bảo toàn tính mạng. Nhưng ngươi nhất định phải hứa mỗi ngày làm món ngon cho ta.
- Chỉ cần ngươi cung cấp đầy đủ nguyên vật liệu thì việc gì cũng có thể thương lượng.
- Thành giao.
- Thành giao.
và 2 người bắt tay nhau như chứng minh đã đạt thành hiệp nghi.
rồi Cầm leo lên người của con rồng đến nơi chỉ định mà không biết đây sẽ là mở đầu cho lần thứ nhất Cầm.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.