Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào
Chương 18: Hết trò hay này đến trò hay khác
Cung Mặc Hy
06/06/2021
Hôm nay gió ở nghĩa trang có hơi lớn, làm thổi bay mép váy và mái tóc của Bạch Tố Mai.
Trong ánh mắt nhìn về phía Lệ Đế Minh của cô ta đều khiến cho người ta cảm thấy có suy nghĩ sâu xa, dường như là đang cố gắng kiềm chế một loại tình cảm nào đó.
Từ đầu đến cuối Lệ Đế Minh đều không nghiêng đầu qua nhìn Bạch Tố Mai một cái nào, ánh mắt của anh vẫn luôn rơi trên bia mộ, thâm thúy phức tạp, làm cho người ta nhìn không rõ cảm xúc bên trong.
Cách chuyện ngoài ý muốn vào năm đó đúng thật đã trôi qua ba năm rồi.
Nhưng cho dù đã qua ba năm, vẫn không thể giảm bớt được cảm giác tội lỗi trong đáy lòng của anh.
Giống như Lập Hàng đã nói, lời hứa hẹn anh mang đến cho Bạch Tố Vân, lại không thể bảo vệ chu toàn cho cô, thậm chí Bạch Tố Vân cũng xem như bởi vì anh mà chết.2078772_2_25,60“Đế Minh, ba năm nay... đã đủ rồi, chị ấy yêu anh như vậy, có lẽ chị ấy càng hi vọng anh có thể bước ra khỏi bi thương này, đi đến một đoạn tình cảm hoàn toàn mới.” Hai mắt của Bạch Tố Mai sáng rực nhìn Lệ Đế Minh, muốn nhận được câu trả lời của anh.
Nhưng trôi qua một hồi lâu, Lệ Đế Minh cũng không có phản ứng gì.
Cố Chiêu Nghi nhìn bóng lưng cao lớn của Lệ Đế Minh nhưng lại trông có vẻ cô đơn, cô không tự chủ nhớ đến Sở Mộng Cẩm đã từng nói với cô, người có thể làm việc ở bên cạnh Lệ Đế Minh đều là đàn ông mà không có phụ nữ.
Có lẽ Lệ Đế Minh chính là vì cô gái trên tấm bia mộ mới có thể từ chối tất cả các cô gái đến cửa?
Nửa tiếng đồng hồ trước, cũng chính là trước khi bọn họ bước vào trong nghĩa trang, ở phía đối diện xéo xéo cửa nghĩa trang có một chiếc xe màu đen đang dừng ở đó.
Mà chủ nhân trong chiếc xe này lại không chớp mắt nhìn chằm chằm Lệ Đế Minh bước xuống từ trên xe, đôi mắt giống như chứa đựng lưỡi dao.
Người đàn ông lớn lên có một gương mặt lạnh lùng tuấn tú, một cặp mắt phượng hẹp dài, giống như một vòng xoáy lớn thu hút bạn, để bạn không thể di chuyển tầm mắt.
Người đàn ông này chính là người đàn ông đã chất vấn Lệ Đế Minh trong vườn hoa của nhà họ Sở.
Anh ta tên là Lập Hàng, đã từng là người bạn rất thân thiết với Lệ Đế Minh, nhưng mà thân phận bạn bè đã hoàn toàn thay đổi sau khi Bạch Tố Vân qua đời.
Hiện tại việc mà anh ta cần phải làm đó chính là dùng hết tất cả những cách anh ta có thể sử dụng được để Lệ Đế Minh phải sống trong tội lỗi và các loại tra tấn.
“Chuyện lần trước tôi kêu cậu điều tra, đã điều tra được chưa?” Lập Hàng mở miệng dò hỏi, nhưng mà ánh mắt của anh ta vẫn dừng ở trên người của Lệ Đế Minh như cũ.
“Điều tra được rồi, mẹ ruột của Lệ Đế Minh đang được điều trị trong một viện dưỡng lão ở trên núi, tình huống của mẹ anh ta cũng không tốt cho lắm, nhất là trạng thái tinh thần.” Trợ lý của Lập Hàng trả lời lại.
“Vậy thì bây giờ tôi đã có thể bắt đầu chuẩn bị cho Lệ Đế Minh một món quà lớn.” Anh ta vẫn luôn biết rằng người mà Lệ Đế Minh quan tâm nhất trên đời này chính là người mẹ điên điên khùng khùng ấy.
Cho nên anh ta rất tò mò, nếu như mẹ của Lệ Đế Minh xảy ra một chuyện gì đó ngoài ý muốn, Lệ Đế Minh sẽ tức giận thành bộ dạng gì đây?
“Với lại tôi cũng nghe nói ba của Lệ Đế Minh sắp hết hạn tù được thả ra ngoài.” Trợ lý nhanh chóng bổ sung thêm một câu như vậy.
Lập Hàng nhắm mắt lại, khóe miệng của anh ta hơi giương lên lộ ra một tia vui vẻ và chờ mong: “Tôi nghĩ là thành phố này sẽ nhanh chóng có hết trò hay này đến trò hay khác, tôi đột nhiên rất mong chờ tương lai Lệ Đế Minh sẽ gây nên sóng gió gì đây.”
Sau khi đến thắp nhang cho Bạch Tố Vân xong, Lệ Đế Minh và Bạch Tố Mai đều không gấp gáp đi ngay, mà là đi đến một hầm rượu ở gần đó.
Đây là một hầm rượu tư nhân, thông qua tin tức của một người vệ sĩ khác ở bên cạnh tiết lộ cho Cố Chiêu Nghi, cô mới biết được hóa ra đây là hầm rượu mà Bạch Tố Vân yêu thích nhất khi còn sống.
Trong ánh mắt nhìn về phía Lệ Đế Minh của cô ta đều khiến cho người ta cảm thấy có suy nghĩ sâu xa, dường như là đang cố gắng kiềm chế một loại tình cảm nào đó.
Từ đầu đến cuối Lệ Đế Minh đều không nghiêng đầu qua nhìn Bạch Tố Mai một cái nào, ánh mắt của anh vẫn luôn rơi trên bia mộ, thâm thúy phức tạp, làm cho người ta nhìn không rõ cảm xúc bên trong.
Cách chuyện ngoài ý muốn vào năm đó đúng thật đã trôi qua ba năm rồi.
Nhưng cho dù đã qua ba năm, vẫn không thể giảm bớt được cảm giác tội lỗi trong đáy lòng của anh.
Giống như Lập Hàng đã nói, lời hứa hẹn anh mang đến cho Bạch Tố Vân, lại không thể bảo vệ chu toàn cho cô, thậm chí Bạch Tố Vân cũng xem như bởi vì anh mà chết.2078772_2_25,60“Đế Minh, ba năm nay... đã đủ rồi, chị ấy yêu anh như vậy, có lẽ chị ấy càng hi vọng anh có thể bước ra khỏi bi thương này, đi đến một đoạn tình cảm hoàn toàn mới.” Hai mắt của Bạch Tố Mai sáng rực nhìn Lệ Đế Minh, muốn nhận được câu trả lời của anh.
Nhưng trôi qua một hồi lâu, Lệ Đế Minh cũng không có phản ứng gì.
Cố Chiêu Nghi nhìn bóng lưng cao lớn của Lệ Đế Minh nhưng lại trông có vẻ cô đơn, cô không tự chủ nhớ đến Sở Mộng Cẩm đã từng nói với cô, người có thể làm việc ở bên cạnh Lệ Đế Minh đều là đàn ông mà không có phụ nữ.
Có lẽ Lệ Đế Minh chính là vì cô gái trên tấm bia mộ mới có thể từ chối tất cả các cô gái đến cửa?
Nửa tiếng đồng hồ trước, cũng chính là trước khi bọn họ bước vào trong nghĩa trang, ở phía đối diện xéo xéo cửa nghĩa trang có một chiếc xe màu đen đang dừng ở đó.
Mà chủ nhân trong chiếc xe này lại không chớp mắt nhìn chằm chằm Lệ Đế Minh bước xuống từ trên xe, đôi mắt giống như chứa đựng lưỡi dao.
Người đàn ông lớn lên có một gương mặt lạnh lùng tuấn tú, một cặp mắt phượng hẹp dài, giống như một vòng xoáy lớn thu hút bạn, để bạn không thể di chuyển tầm mắt.
Người đàn ông này chính là người đàn ông đã chất vấn Lệ Đế Minh trong vườn hoa của nhà họ Sở.
Anh ta tên là Lập Hàng, đã từng là người bạn rất thân thiết với Lệ Đế Minh, nhưng mà thân phận bạn bè đã hoàn toàn thay đổi sau khi Bạch Tố Vân qua đời.
Hiện tại việc mà anh ta cần phải làm đó chính là dùng hết tất cả những cách anh ta có thể sử dụng được để Lệ Đế Minh phải sống trong tội lỗi và các loại tra tấn.
“Chuyện lần trước tôi kêu cậu điều tra, đã điều tra được chưa?” Lập Hàng mở miệng dò hỏi, nhưng mà ánh mắt của anh ta vẫn dừng ở trên người của Lệ Đế Minh như cũ.
“Điều tra được rồi, mẹ ruột của Lệ Đế Minh đang được điều trị trong một viện dưỡng lão ở trên núi, tình huống của mẹ anh ta cũng không tốt cho lắm, nhất là trạng thái tinh thần.” Trợ lý của Lập Hàng trả lời lại.
“Vậy thì bây giờ tôi đã có thể bắt đầu chuẩn bị cho Lệ Đế Minh một món quà lớn.” Anh ta vẫn luôn biết rằng người mà Lệ Đế Minh quan tâm nhất trên đời này chính là người mẹ điên điên khùng khùng ấy.
Cho nên anh ta rất tò mò, nếu như mẹ của Lệ Đế Minh xảy ra một chuyện gì đó ngoài ý muốn, Lệ Đế Minh sẽ tức giận thành bộ dạng gì đây?
“Với lại tôi cũng nghe nói ba của Lệ Đế Minh sắp hết hạn tù được thả ra ngoài.” Trợ lý nhanh chóng bổ sung thêm một câu như vậy.
Lập Hàng nhắm mắt lại, khóe miệng của anh ta hơi giương lên lộ ra một tia vui vẻ và chờ mong: “Tôi nghĩ là thành phố này sẽ nhanh chóng có hết trò hay này đến trò hay khác, tôi đột nhiên rất mong chờ tương lai Lệ Đế Minh sẽ gây nên sóng gió gì đây.”
Sau khi đến thắp nhang cho Bạch Tố Vân xong, Lệ Đế Minh và Bạch Tố Mai đều không gấp gáp đi ngay, mà là đi đến một hầm rượu ở gần đó.
Đây là một hầm rượu tư nhân, thông qua tin tức của một người vệ sĩ khác ở bên cạnh tiết lộ cho Cố Chiêu Nghi, cô mới biết được hóa ra đây là hầm rượu mà Bạch Tố Vân yêu thích nhất khi còn sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.