Chương 3
Châu Chu
24/11/2017
Tô Minh liều mình
nhịn xuống xúc động muốn vuốt ve khuôn mặt đối phương, muốn lau đi những giọt nước mắt thương tâm của người trong lòng.
“Tôi hối hận vì lúc trước đã nhận thức anh!”
Tô Minh mỉm cười, cho dù trong lòng khổ sở tới mức nào, trên mặt anh vẫn là nụ cười ưu nhã thong dong. Chỉ là không ai thấy, bàn tay đang nắm chặt kia, đã nổi đầy gân xanh.
Cho tới khi Bành Bối Bối rời đi, Tô Minh vẫn không hề mở miệng thêm một lần nào. Hắn cũng không cần phải che dấu tâm tình khổ sở của mình nữa.
Tô Minh điên cuồng đập phá đồ đạc trong phòng, trong đó có vài cái bình cổ có giá trị hàng vạn nhân dân tệ.
Trong ánh mắt sắc bén tràn đầy hàn ý. Hắn lạnh lùng híp mắt, toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm.
Phương thị gặp nguy cơ tài chính là do hắn làm, bởi vì Bành Bối Bối thuộc về hắn. Phương Du, nhất định phải chết!
Phát tiết một lúc lâu, Tô Minh lái xe rời khỏi biệt thự.
An Tình ngồi yên trong phòng, sau khi xác định Tô biến thái đã hoàn toàn rời đi, trái tim đang đập bình bịch mới dần bình tĩnh lại.
Cô mở cửa phòng, từ từ bước xuống lầu.
Lưu thẩm là người hầu của Tô gia, hiện tại đang ở phòng bếp nấu bữa tối. Đối với An Tình cũng chỉ liếc mắt một cái, không nhiều để ý tới.
An Tình muốn từ trong miệng Lưu thẩm biết được những thông tin cô muốn. Con người mà, cho dù lúc đầu có xa lạ thế nào, nói chuyện nhiều một chút là có thể làm thân ngay thôi.
Qủa nhiên, không lâu sau Lưu thẩm bắt đầu thể hiện ra thiên tính bát quái của phụ nữ, thì thầm với An Tình không ít thông tin có giá trị.
“Bành tiểu thư kia, Tô tiên sinh rất quan tâm cô ta.” Nói xong Lưu thẩm liền lắc đầu không vui: “Trước đây, Bành tiểu thư đã từng cứu Tô tiên sinh một lần, sau đó ngài ấy liền thích cô ta.”
Lưu thẩm thở dài: “ Cha mẹ Tô tiên sinh mất sớm, khoảng thời gian đó, ngài ấy không phải uống rượu thì cũng là đánh nhau. Khó khăn lắm ngài ấy mới vượt qua được khoảng thời gian tối tăm đó, nhưng từ đó tới nay cũng chưa từng được thực sự vui vẻ.”
Nghe vậy, An Tình cũng không nhịn được có chút đau lòng cho hắn. Bất quá, An Tình xoa xoa cái cổ đáng thương của mình, trong lòng thầm mắng: “Tên biến thái như hắn, có quỷ mới dám thích!”
Đối với loại Boss biến thái như Tô Minh, chiến lược lâu dài chắc chắn không hữu dụng, nhất định phải một kích tất trúng, dùng thủ đoạn kích thích hắn may ra mới có thể thành công.
oOo
Đêm đã khuya, An Tình ngồi ở phòng khách đợi hắn cũng cảm thấy đói bụng, liền đứng dậy đến phòng bếp tìm đồ ăn.
Vừa đóng cửa tủ lạnh, bả vai đột nhiên bị một thứ lành lạnh chạm vào. An Tình hoảng sợ lui về phía sau một bước, không ngờ cả người đột nhiên bị nhấc lên. An Tình bi kịch phát hiện bản thân lại bị người kia đè lên thành bàn. Khuôn mặt anh tuấn của Tô đại boss lập tức xuất hiện trong tầm mắt.
Khuôn mặt của hai người bọn họ chỉ cách nhau có mấy cm, cả người cô bị bao phủ trong không gian thuộc về hắn. Ánh mắt Tô Minh có chút mê ly, lại giống như độc xà không ngừng quan sát toàn thân cô, khiến cho trong lòng An Tình phát lạnh, bánh kem trong miệng cũng “xoạch” một cái rơi xuống sàn nhà.
An Tình dại ra nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, khó khăn cười gượng một tiếng: “Haha...Tô tiên sinh, đã lâu không gặp...”
Tô biến thái trở về lúc nào vậy? Trong lòng An Tình cực kì buồn bực.
Tô Minh híp mắt, mày kiếm nhướng lên, giây kế tiếp, An Tình thực sự cười không nổi.
Bởi vì chuẩn bị ngủ, nên trên người An Tình chỉ có một cái váy ngủ hai dây mỏng manh, ngay cả nội y cũng không có!
Mà Tô biến thái cũng không biết lại lên cơn thần kinh gì, bàn tay mang hơi lạnh mơn trớn từ vòng eo tinh tế mềm mại của cô đến xương quai xanh tinh xảo, cuối cùng dừng lại ở cần cổ mảnh khảnh trắng nõn.
An Tình có thể cảm nhận được lồng ngực cực nóng của hắn. Tương tự, Tô Minh cũng có thể cảm nhận được thân thể mềm mại thơm ngát của cô gái trong ngực.
Hắn hơi nghiêng đầu, môi mỏng dán lên vành tai mẫn cảm của cô. An Tình lập tức cảm nhận được hơi thở nóng hổi ấm áp, kế tiếp, lại là một trận nhói đau!
An Tình sợ ngây người, hắn thế mà...lại cắn cô! Mẹ kiếp, không ngờ tên biến thái này còn có loại ham mê đó!
Tô Minh hơi hé môi, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn vành tai trắng nõn mềm mại của cô, sau đó vô cùng ôn nhu cọ xát.
Cả người An Tình cứng đờ, không dám cử động chút nào.
Ai ngờ bàn tay của hắn lại lần xuống, dịu dàng vuốt ve cổ cô.
“Bối Bối...” Bên tai vang lên âm thanh nhẹ nhàng nỉ non.
[Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10, thỉnh không ngừng cố gắng!]
“Tôi hối hận vì lúc trước đã nhận thức anh!”
Tô Minh mỉm cười, cho dù trong lòng khổ sở tới mức nào, trên mặt anh vẫn là nụ cười ưu nhã thong dong. Chỉ là không ai thấy, bàn tay đang nắm chặt kia, đã nổi đầy gân xanh.
Cho tới khi Bành Bối Bối rời đi, Tô Minh vẫn không hề mở miệng thêm một lần nào. Hắn cũng không cần phải che dấu tâm tình khổ sở của mình nữa.
Tô Minh điên cuồng đập phá đồ đạc trong phòng, trong đó có vài cái bình cổ có giá trị hàng vạn nhân dân tệ.
Trong ánh mắt sắc bén tràn đầy hàn ý. Hắn lạnh lùng híp mắt, toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm.
Phương thị gặp nguy cơ tài chính là do hắn làm, bởi vì Bành Bối Bối thuộc về hắn. Phương Du, nhất định phải chết!
Phát tiết một lúc lâu, Tô Minh lái xe rời khỏi biệt thự.
An Tình ngồi yên trong phòng, sau khi xác định Tô biến thái đã hoàn toàn rời đi, trái tim đang đập bình bịch mới dần bình tĩnh lại.
Cô mở cửa phòng, từ từ bước xuống lầu.
Lưu thẩm là người hầu của Tô gia, hiện tại đang ở phòng bếp nấu bữa tối. Đối với An Tình cũng chỉ liếc mắt một cái, không nhiều để ý tới.
An Tình muốn từ trong miệng Lưu thẩm biết được những thông tin cô muốn. Con người mà, cho dù lúc đầu có xa lạ thế nào, nói chuyện nhiều một chút là có thể làm thân ngay thôi.
Qủa nhiên, không lâu sau Lưu thẩm bắt đầu thể hiện ra thiên tính bát quái của phụ nữ, thì thầm với An Tình không ít thông tin có giá trị.
“Bành tiểu thư kia, Tô tiên sinh rất quan tâm cô ta.” Nói xong Lưu thẩm liền lắc đầu không vui: “Trước đây, Bành tiểu thư đã từng cứu Tô tiên sinh một lần, sau đó ngài ấy liền thích cô ta.”
Lưu thẩm thở dài: “ Cha mẹ Tô tiên sinh mất sớm, khoảng thời gian đó, ngài ấy không phải uống rượu thì cũng là đánh nhau. Khó khăn lắm ngài ấy mới vượt qua được khoảng thời gian tối tăm đó, nhưng từ đó tới nay cũng chưa từng được thực sự vui vẻ.”
Nghe vậy, An Tình cũng không nhịn được có chút đau lòng cho hắn. Bất quá, An Tình xoa xoa cái cổ đáng thương của mình, trong lòng thầm mắng: “Tên biến thái như hắn, có quỷ mới dám thích!”
Đối với loại Boss biến thái như Tô Minh, chiến lược lâu dài chắc chắn không hữu dụng, nhất định phải một kích tất trúng, dùng thủ đoạn kích thích hắn may ra mới có thể thành công.
oOo
Đêm đã khuya, An Tình ngồi ở phòng khách đợi hắn cũng cảm thấy đói bụng, liền đứng dậy đến phòng bếp tìm đồ ăn.
Vừa đóng cửa tủ lạnh, bả vai đột nhiên bị một thứ lành lạnh chạm vào. An Tình hoảng sợ lui về phía sau một bước, không ngờ cả người đột nhiên bị nhấc lên. An Tình bi kịch phát hiện bản thân lại bị người kia đè lên thành bàn. Khuôn mặt anh tuấn của Tô đại boss lập tức xuất hiện trong tầm mắt.
Khuôn mặt của hai người bọn họ chỉ cách nhau có mấy cm, cả người cô bị bao phủ trong không gian thuộc về hắn. Ánh mắt Tô Minh có chút mê ly, lại giống như độc xà không ngừng quan sát toàn thân cô, khiến cho trong lòng An Tình phát lạnh, bánh kem trong miệng cũng “xoạch” một cái rơi xuống sàn nhà.
An Tình dại ra nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, khó khăn cười gượng một tiếng: “Haha...Tô tiên sinh, đã lâu không gặp...”
Tô biến thái trở về lúc nào vậy? Trong lòng An Tình cực kì buồn bực.
Tô Minh híp mắt, mày kiếm nhướng lên, giây kế tiếp, An Tình thực sự cười không nổi.
Bởi vì chuẩn bị ngủ, nên trên người An Tình chỉ có một cái váy ngủ hai dây mỏng manh, ngay cả nội y cũng không có!
Mà Tô biến thái cũng không biết lại lên cơn thần kinh gì, bàn tay mang hơi lạnh mơn trớn từ vòng eo tinh tế mềm mại của cô đến xương quai xanh tinh xảo, cuối cùng dừng lại ở cần cổ mảnh khảnh trắng nõn.
An Tình có thể cảm nhận được lồng ngực cực nóng của hắn. Tương tự, Tô Minh cũng có thể cảm nhận được thân thể mềm mại thơm ngát của cô gái trong ngực.
Hắn hơi nghiêng đầu, môi mỏng dán lên vành tai mẫn cảm của cô. An Tình lập tức cảm nhận được hơi thở nóng hổi ấm áp, kế tiếp, lại là một trận nhói đau!
An Tình sợ ngây người, hắn thế mà...lại cắn cô! Mẹ kiếp, không ngờ tên biến thái này còn có loại ham mê đó!
Tô Minh hơi hé môi, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn vành tai trắng nõn mềm mại của cô, sau đó vô cùng ôn nhu cọ xát.
Cả người An Tình cứng đờ, không dám cử động chút nào.
Ai ngờ bàn tay của hắn lại lần xuống, dịu dàng vuốt ve cổ cô.
“Bối Bối...” Bên tai vang lên âm thanh nhẹ nhàng nỉ non.
[Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10, thỉnh không ngừng cố gắng!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.