Chương 411: Công lược đại thần nóng tính (29)
Mai Khai
24/12/2019
Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta
Hướng Phỉ Phỉ bị đám bạn đã biết trước chuyện đưa đến quảng trường Thế Kỷ.
Lúc vừa bắt đầu, Hướng Phỉ Phỉ cảm thấy mờ mịt, mà Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh cũng giống vậy.
Vì căn bản là anh không biết Cố Mặc muốn cầu hôn!
Rõ ràng đã mười một giờ rồi, nhưng quảng trường Thế Kỷ lại có rất nhiều người.
Càng kì lạ hơn, trong tay mỗi người đều cầm một bông hoa hồng màu đỏ.
Trên màn hình LED của tòa nhà Thiên Hà bên cạnh quảng trường Thế Kỷ bắt đầu xuất hiện hình ảnh.
Là một album ảnh, trên đó đều là hình chụp chung của Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ.
Mỗi một tấm hình xuất hiện, đều có giọng nói của Cố Mặc vang lên.
Mỗi một tấm hình, anh đều nói một câu bày tỏ.
Hình ảnh đặc tả Hướng Phỉ Phỉ, mắt cô đã ửng đỏ, đưa tay lên che miệng khắc chế bản thân.
Mà Thẩm Thanh Ngọc ở phía sau cô ấy, cả người cứng ngắc, anh đang kìm nén mình--
Toàn bộ quá trình cầu hôn, Thẩm Thanh Ngọc đều ở đây.
Giống như trong cốt truyện miêu tả, mặc dù đau lòng đến không kìm chế được nhưng anh lại kiên trì tham dự trong đó.
Cuối cùng lúc Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ ôm hôn nhau, Thẩm Thanh Ngọc không được người khác để ý chen ra khỏi đám người bỏ đi.
Mặc dù lúc này muốn đi an ủi Thẩm Thanh Ngọc đang đau khổ, nhưng nhớ đến kế hoạch của mình, Lăng Vu Đề đành cắn răng chịu đựng.
Đại khái là tám giờ tối Thẩm Thanh Ngọc mới vào game, anh vừa online, bên Lăng Vu Đề cũng nhận được thông báo online.
Nhìn tọa độ của Thẩm Thanh Ngọc, Lăng Dật Châu cũng mới nhận được nhiệm vụ ở gần đó.
"Dật Châu, đi thôi. Đi làm nhiệm vụ giết Hà Yêu." Lăng Vu Đề phất tay với Lăng Dật Châu.
Lăng Dật Châu gật đầu, cùng Lăng Vu Đề ngồi trên lưng của Minh U đã biến lớn--
Thẩm Thanh Ngọc mới online, hôm qua sau khi Cố Mặc cầu hôn Hướng Phỉ Phỉ, anh đi bar uống rượu.
Sau đó chạy xe ra một con đường bỏ hoang, lái xe trút giận.
Anh gọi điện thoại cho Lăng Vu Đề, lại là khóa máy!
Rồi sau đó... Anh ngủ ở trên đường một đêm.
Mùa đông giá rét, hôm nay anh bị cảm rồi.
Đầu óc lúc này vẫn còn choáng váng, chỉ là gọi cho Lăng Vu Đề lại không có người nghe, anh biết Lăng Vu Đề chắc chắn đang ở trong game cho nên đến đây.
Bây giờ anh cực kì cần Lăng Vu Đề an ủi, cho dù cô im lặng ngồi ở bên cạnh nghe anh nói cũng được!
Nhưng sau khi vào game, Thẩm Thanh Ngọc cũng nhìn thấy những lời bình luận trên kênh thế giới.
Có lẽ là tự tìm ngược, anh vẫn mở video cầu hôn trên diễn đàn xem.
Nhìn thấy trong video, cô gái mình đã theo đuổi hơn một năm cười hạnh phúc như vậy, anh bỗng nhiên cảm thấy hình như bản thân nên chân thành chúc phúc rồi!
Vốn dĩ chưa bao giờ sở hữu được, điên cuồng đã hơn một năm rồi, cũng đủ rồi chăng?
Trong đầu dần hiện ra tất cả những gì anh làm cho Hướng Phỉ Phỉ trong một năm này.
Dần hiện ra Hướng Phỉ Phỉ một lần rồi thêm một lần từ chối anh...
Có lẽ hành động của anh trong một năm này chỉ là vì anh không cam lòng mà thôi.
Mỗi lần thấy Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ tình cảm sâu nặng như vậy, anh đã sớm nhận ra rằng mình và Hướng Phỉ Phỉ là chuyện không thể!
Chỉ là kiên trì lâu như vậy rồi...
Anh lại giống như một đứa trẻ cố chấp muốn kẹo, không có được kẹo thì vẫn không chịu từ bỏ.
Hồi ức giống như một bộ phim câm lướt nhanh qua, hình ảnh cuối cùng còn lại ở trong đầu vậy mà là một người chỉ cần anh muốn liên lạc, người đó sẽ xuất hiện vô điều kiện trước mặt anh.
Dù mỗi lần anh nói gì, người đó đều sẽ im lặng lắng nghe.
Dù anh có yêu cầu gì, người đó đều sẽ gật đầu nói được.
Anh biết rõ cô ấy thích anh, lại luôn giả ngốc, chỉ vì muốn làm bạn với cô!
Có lẽ... Có phải... Anh có thể thử ở bên cô hay không?
Đang đi đến nơi có nhiệm vụ thì đột nhiên cơ thể của Lăng Vu Đề cứng đờ, Lăng Dật Châu ngồi dựa sát ở phía sau cô hơi lo lắng nhìn cô: "Em gái sao vậy? Không khỏe sao?"
Lăng Dật Châu gấp gáp đến nỗi lỡ miệng, may là anh nhỏ tiếng, xung quanh lại không có người cho nên sẽ không có ai để ý anh gọi Lăng Vu Đề là gì.
Lăng Vu Đề lắc đầu: "Không có gì." Chỉ là cô bỗng nhiên cảm ứng được Thẩm Thanh Ngọc cộng thêm cho cô hai điểm hảo cảm.
Độ hảo cảm này thêm vào cũng quá bất ngờ đấy chứ? Quả thực cô chưa chuẩn bị tâm lý gì hết.
Bây giờ chín mươi mốt điểm hảo cảm rồi, còn thiếu chín điểm nữa là đủ!
Thẩm Thanh Ngọc đang nghĩ gì nhỉ?
"Thật sự không sao hả?" Lăng Dật Châu vẫn còn không yên tâm.
"Anh hai, em thật sự không sao."
Dù độ hảo cảm tăng thêm bao nhiêu rồi, một năm này cô chịu thiệt cũng không ít, thế nào cũng phải cho Thẩm Thanh Ngọc khốn khổ mới được!
Bây giờ độ hảo cảm tăng đến chín mươi mốt điểm, vậy thật tốt.
Chắc hẳn Thẩm Thanh Ngọc sẽ tăng độ hảo cảm, hẳn là đã nhận ra được rằng anh không chỉ coi cô là bạn nữa.
Nếu đã như vậy, cô càng phải cố gắng khiến Thẩm Thanh Ngọc bị dày vò một chút.
Lúc người khác thích anh, vào lúc người đó luôn ở bên cạnh anh thì anh lại vờ không biết, bây giờ anh muốn quay lại...
Xin lỗi, tôi đi rồi--
Thẩm Thanh Ngọc đang chuẩn bị gửi tin nhắn riêng cho Lăng Vu Đề thì nhìn thấy cô cùng một người chơi nam có phong cách quý phái đang cùng ngồi ở trên lưng "con gái" Minh U của anh và Lăng Vu Đề, anh sốc!
Khoảng cách không xa, Thẩm Thanh Ngọc trí nhớ tốt nên cảm thấy người chơi kia rất quen mắt.
Anh nhớ rõ tối qua Lăng Vu Đề được một tên đàn ông đẹp trai xa lạ đón đi! Mà tên đàn ông đó, với người chơi này giống nhau đến bảy mươi phần trăm!
Sau khi kiểm tra ID của tên đó, Thẩm Thanh Ngọc thật sự có cảm giác khủng hoảng.
Lần này anh không hề do dự, nhấc chân đi thẳng tới chỗ của Lăng Vu Đề và Lăng Dật Châu --
"Tiểu Vu!"
Lăng Vu Đề nghe thấy tiếng gọi nên quay đầu lại: "Thanh Ngọc, thật trùng hợp."
Sau khi trả lời xong, Lăng Vu Đề đặt tầm mắt trở lại trên người Lăng Dật Châu đang giết Hà Yêu chuẩn bị trốn trong nước kia.
"Giết Hà Yêu không khó, trước tiên dụ nó lên mặt nước, đến lúc đó mặc cho anh xâu xé."
Lăng Dật Châu gật đầu, thân mật xoa mặt Lăng Vu Đề: "Anh biết rồi!"
"Anh ta là ai?" Thẩm Thanh hơi cao giọng, có chút kích động không dễ phát hiện ra.
Lăng Dật Châu cười ôn hòa như thường với Thẩm Thanh Ngọc, sau đó đưa tay với anh: "Chào cậu, ID game của tôi là Theo Đề Mà Đến. Tôi là bạn trai của tiểu Vu!"
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!!
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!!!
Thẩm Thanh Ngọc bị câu nói này gây sốc đến nỗi có hơi mất hồn, nếu như việc Cố Mặc cầu hôn với Hướng Phỉ Phỉ là việc trong tiềm thức của anh luôn biết, đồng thời có chuẩn bị tâm lí. Nhưng khi Cố Mặc thật sự cầu hôn, anh vẫn giống như gặp sét đánh giữa trời quang!
Như vậy tin tức Lăng Vu Đề có bạn trai thì chính là sét đánh giữa trời nắng to!
Lăng Dật Châu giống như không có nhìn thấy sắc mặt trắng nhợt như giấy của Thẩm Thanh Ngọc, cười rồi nói với anh: "Hai người từ từ nói chuyện, tôi đi giết quái!" Sau đó đi ra.
Lăng Vu Đề ôm Minh U đến gốc cây, ngồi xếp bằng trên đất chờ Lăng Dật Châu.
Beta: Aya Shinta
Hướng Phỉ Phỉ bị đám bạn đã biết trước chuyện đưa đến quảng trường Thế Kỷ.
Lúc vừa bắt đầu, Hướng Phỉ Phỉ cảm thấy mờ mịt, mà Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh cũng giống vậy.
Vì căn bản là anh không biết Cố Mặc muốn cầu hôn!
Rõ ràng đã mười một giờ rồi, nhưng quảng trường Thế Kỷ lại có rất nhiều người.
Càng kì lạ hơn, trong tay mỗi người đều cầm một bông hoa hồng màu đỏ.
Trên màn hình LED của tòa nhà Thiên Hà bên cạnh quảng trường Thế Kỷ bắt đầu xuất hiện hình ảnh.
Là một album ảnh, trên đó đều là hình chụp chung của Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ.
Mỗi một tấm hình xuất hiện, đều có giọng nói của Cố Mặc vang lên.
Mỗi một tấm hình, anh đều nói một câu bày tỏ.
Hình ảnh đặc tả Hướng Phỉ Phỉ, mắt cô đã ửng đỏ, đưa tay lên che miệng khắc chế bản thân.
Mà Thẩm Thanh Ngọc ở phía sau cô ấy, cả người cứng ngắc, anh đang kìm nén mình--
Toàn bộ quá trình cầu hôn, Thẩm Thanh Ngọc đều ở đây.
Giống như trong cốt truyện miêu tả, mặc dù đau lòng đến không kìm chế được nhưng anh lại kiên trì tham dự trong đó.
Cuối cùng lúc Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ ôm hôn nhau, Thẩm Thanh Ngọc không được người khác để ý chen ra khỏi đám người bỏ đi.
Mặc dù lúc này muốn đi an ủi Thẩm Thanh Ngọc đang đau khổ, nhưng nhớ đến kế hoạch của mình, Lăng Vu Đề đành cắn răng chịu đựng.
Đại khái là tám giờ tối Thẩm Thanh Ngọc mới vào game, anh vừa online, bên Lăng Vu Đề cũng nhận được thông báo online.
Nhìn tọa độ của Thẩm Thanh Ngọc, Lăng Dật Châu cũng mới nhận được nhiệm vụ ở gần đó.
"Dật Châu, đi thôi. Đi làm nhiệm vụ giết Hà Yêu." Lăng Vu Đề phất tay với Lăng Dật Châu.
Lăng Dật Châu gật đầu, cùng Lăng Vu Đề ngồi trên lưng của Minh U đã biến lớn--
Thẩm Thanh Ngọc mới online, hôm qua sau khi Cố Mặc cầu hôn Hướng Phỉ Phỉ, anh đi bar uống rượu.
Sau đó chạy xe ra một con đường bỏ hoang, lái xe trút giận.
Anh gọi điện thoại cho Lăng Vu Đề, lại là khóa máy!
Rồi sau đó... Anh ngủ ở trên đường một đêm.
Mùa đông giá rét, hôm nay anh bị cảm rồi.
Đầu óc lúc này vẫn còn choáng váng, chỉ là gọi cho Lăng Vu Đề lại không có người nghe, anh biết Lăng Vu Đề chắc chắn đang ở trong game cho nên đến đây.
Bây giờ anh cực kì cần Lăng Vu Đề an ủi, cho dù cô im lặng ngồi ở bên cạnh nghe anh nói cũng được!
Nhưng sau khi vào game, Thẩm Thanh Ngọc cũng nhìn thấy những lời bình luận trên kênh thế giới.
Có lẽ là tự tìm ngược, anh vẫn mở video cầu hôn trên diễn đàn xem.
Nhìn thấy trong video, cô gái mình đã theo đuổi hơn một năm cười hạnh phúc như vậy, anh bỗng nhiên cảm thấy hình như bản thân nên chân thành chúc phúc rồi!
Vốn dĩ chưa bao giờ sở hữu được, điên cuồng đã hơn một năm rồi, cũng đủ rồi chăng?
Trong đầu dần hiện ra tất cả những gì anh làm cho Hướng Phỉ Phỉ trong một năm này.
Dần hiện ra Hướng Phỉ Phỉ một lần rồi thêm một lần từ chối anh...
Có lẽ hành động của anh trong một năm này chỉ là vì anh không cam lòng mà thôi.
Mỗi lần thấy Cố Mặc và Hướng Phỉ Phỉ tình cảm sâu nặng như vậy, anh đã sớm nhận ra rằng mình và Hướng Phỉ Phỉ là chuyện không thể!
Chỉ là kiên trì lâu như vậy rồi...
Anh lại giống như một đứa trẻ cố chấp muốn kẹo, không có được kẹo thì vẫn không chịu từ bỏ.
Hồi ức giống như một bộ phim câm lướt nhanh qua, hình ảnh cuối cùng còn lại ở trong đầu vậy mà là một người chỉ cần anh muốn liên lạc, người đó sẽ xuất hiện vô điều kiện trước mặt anh.
Dù mỗi lần anh nói gì, người đó đều sẽ im lặng lắng nghe.
Dù anh có yêu cầu gì, người đó đều sẽ gật đầu nói được.
Anh biết rõ cô ấy thích anh, lại luôn giả ngốc, chỉ vì muốn làm bạn với cô!
Có lẽ... Có phải... Anh có thể thử ở bên cô hay không?
Đang đi đến nơi có nhiệm vụ thì đột nhiên cơ thể của Lăng Vu Đề cứng đờ, Lăng Dật Châu ngồi dựa sát ở phía sau cô hơi lo lắng nhìn cô: "Em gái sao vậy? Không khỏe sao?"
Lăng Dật Châu gấp gáp đến nỗi lỡ miệng, may là anh nhỏ tiếng, xung quanh lại không có người cho nên sẽ không có ai để ý anh gọi Lăng Vu Đề là gì.
Lăng Vu Đề lắc đầu: "Không có gì." Chỉ là cô bỗng nhiên cảm ứng được Thẩm Thanh Ngọc cộng thêm cho cô hai điểm hảo cảm.
Độ hảo cảm này thêm vào cũng quá bất ngờ đấy chứ? Quả thực cô chưa chuẩn bị tâm lý gì hết.
Bây giờ chín mươi mốt điểm hảo cảm rồi, còn thiếu chín điểm nữa là đủ!
Thẩm Thanh Ngọc đang nghĩ gì nhỉ?
"Thật sự không sao hả?" Lăng Dật Châu vẫn còn không yên tâm.
"Anh hai, em thật sự không sao."
Dù độ hảo cảm tăng thêm bao nhiêu rồi, một năm này cô chịu thiệt cũng không ít, thế nào cũng phải cho Thẩm Thanh Ngọc khốn khổ mới được!
Bây giờ độ hảo cảm tăng đến chín mươi mốt điểm, vậy thật tốt.
Chắc hẳn Thẩm Thanh Ngọc sẽ tăng độ hảo cảm, hẳn là đã nhận ra được rằng anh không chỉ coi cô là bạn nữa.
Nếu đã như vậy, cô càng phải cố gắng khiến Thẩm Thanh Ngọc bị dày vò một chút.
Lúc người khác thích anh, vào lúc người đó luôn ở bên cạnh anh thì anh lại vờ không biết, bây giờ anh muốn quay lại...
Xin lỗi, tôi đi rồi--
Thẩm Thanh Ngọc đang chuẩn bị gửi tin nhắn riêng cho Lăng Vu Đề thì nhìn thấy cô cùng một người chơi nam có phong cách quý phái đang cùng ngồi ở trên lưng "con gái" Minh U của anh và Lăng Vu Đề, anh sốc!
Khoảng cách không xa, Thẩm Thanh Ngọc trí nhớ tốt nên cảm thấy người chơi kia rất quen mắt.
Anh nhớ rõ tối qua Lăng Vu Đề được một tên đàn ông đẹp trai xa lạ đón đi! Mà tên đàn ông đó, với người chơi này giống nhau đến bảy mươi phần trăm!
Sau khi kiểm tra ID của tên đó, Thẩm Thanh Ngọc thật sự có cảm giác khủng hoảng.
Lần này anh không hề do dự, nhấc chân đi thẳng tới chỗ của Lăng Vu Đề và Lăng Dật Châu --
"Tiểu Vu!"
Lăng Vu Đề nghe thấy tiếng gọi nên quay đầu lại: "Thanh Ngọc, thật trùng hợp."
Sau khi trả lời xong, Lăng Vu Đề đặt tầm mắt trở lại trên người Lăng Dật Châu đang giết Hà Yêu chuẩn bị trốn trong nước kia.
"Giết Hà Yêu không khó, trước tiên dụ nó lên mặt nước, đến lúc đó mặc cho anh xâu xé."
Lăng Dật Châu gật đầu, thân mật xoa mặt Lăng Vu Đề: "Anh biết rồi!"
"Anh ta là ai?" Thẩm Thanh hơi cao giọng, có chút kích động không dễ phát hiện ra.
Lăng Dật Châu cười ôn hòa như thường với Thẩm Thanh Ngọc, sau đó đưa tay với anh: "Chào cậu, ID game của tôi là Theo Đề Mà Đến. Tôi là bạn trai của tiểu Vu!"
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!!
Tôi là bạn trai của tiểu Vu!!!
Thẩm Thanh Ngọc bị câu nói này gây sốc đến nỗi có hơi mất hồn, nếu như việc Cố Mặc cầu hôn với Hướng Phỉ Phỉ là việc trong tiềm thức của anh luôn biết, đồng thời có chuẩn bị tâm lí. Nhưng khi Cố Mặc thật sự cầu hôn, anh vẫn giống như gặp sét đánh giữa trời quang!
Như vậy tin tức Lăng Vu Đề có bạn trai thì chính là sét đánh giữa trời nắng to!
Lăng Dật Châu giống như không có nhìn thấy sắc mặt trắng nhợt như giấy của Thẩm Thanh Ngọc, cười rồi nói với anh: "Hai người từ từ nói chuyện, tôi đi giết quái!" Sau đó đi ra.
Lăng Vu Đề ôm Minh U đến gốc cây, ngồi xếp bằng trên đất chờ Lăng Dật Châu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.