Chương 206: Lần đầu công lược: Đế Tôn thỉnh trêu chọc (41)
Tuyết Hạ Chi
16/07/2020
Editor: Tranh Nhược
Chương 206
Tất cả mọi người cho rằng Vân Trung sẽ theo Vân gia chủ nói, lập tức giáo huấn Kiều An làm Kiều An trở thành một chê cười khi cha nương trước mặt mọi người răn dạy.
Vân Linh cũng dùng ánh mắt tràn ngập trào phúng nhìn về phía Kiều An.
Tuy nàng không rõ vì cái gì nàng đường đường là một linh thánh, cư nhiên sẽ bại bởi Vân Kiều An chi bên như vậy!
Nhưng nàng xác định năng lực đầu thai của Vân Kiều An trăm triệu khônh thể so với nàng!
Cha Vân gia chủ của nàng yêu thương nàng lại bênh vực người mình.
Bất luận kẻ nào dám thương nàng ông liền hận không thể cùng người liều mạng.
Nhưng cha nương Vân Kiều An sao...... Ha hả, đừng nói bênh vực người mình, cả ngày giống như cái chê cười, cả ngày giúp đỡ người ngoài dẫm nữ nhi.
Chính mình vô năng còn chưa tính chỉ có thể làm nô tài, cố tình còn lôi kéo nữ nhi làm nô tài.
Nàng xem chê cười đã thật lâu. Hôm nay, không bằng khiến cho chê cười này lại diễn một lần.
Cơ mà, nàng trào phúng nhìn Kiều An có ý nhìn ra biểu tình cô kinh hoảng.
Nhưng Kiều An không một tia dao động.
Vân Linh cũng được, Vân gia chủ cũng được, bọn họ đều cho rằng, Vân Trung sẽ trước mặt mọi người quở trách Kiều An.
Bọn họ tính hết thảy lại tính sai một chút.
Đó chính là Vân Trung yếu đuối nhát gan là thật, cơ mà ông ta quá yếu đuối nhát gan.
Nhát gan yếu đuối đến căn bản nói cái gì cũng nói không nên lời, chỉ nhìn Kiều An nói không ra lời.
Vân gia chủ kịch liệt trách cứ, chỉ làm Vân Trung mấp máy môi, một chữ cũng nói không nên lời.
Ông mắng càng lợi hại càng có vẻ Vân Trung đáng thương.
Vân gia chủ giận cực, "Vân Trung, nữ nhi đều không quản được? Đại nam nhân như ông vâng vâng dạ dạ giống bộ dáng gì?"
Vân gia chủ càng trách cứ, ông ta càng nói không ra lời.
Ở trong gia tộc, địa vị hai người kém quá nhiều.
Gia chủ tùy tiện làm cái gì, là có thể ném chuyện sai cho người.
Kiều An mỉm cười, cô biết Vân Trung sẽ là dạng này.
Cơ mà này còn chưa đủ.
Cô bỗng mở miệng, lớn tiếng nói, "Gia chủ, ngài đừng khi dễ cha tôi, ông ấy là người thành thật......"
Cô không mở miệng còn tốt, cô vừa mở miệng, Dương thị liền bạo.
Dương thị căn bản không tin nữ nhi sẽ trở thành đại linh sĩ, đánh bại đại tiểu thư!
Cho nên Kiều An biết Dương thị khẳng định sẽ phản bác!
Quả nhiên, Dương thị rống giận, dùng sinh mệnh cùng Kiều An phủi sạch quan hệ!
"Gia chủ, ngài cũng không nên oan uổng hai vợ chồng chúng tôi. Vân Kiều An nha đầu này, nó, nó, nó rời nhà ra ngoài! Cũng nói không nhận cha nương, hiện tại xảy ra chuyện cũng không nên tìm chúng tôi!"
Bà nhìn về phía Vân Linh, "Đại tiểu thư, chuyện này người cũng biết! Lúc ấy người đều thấy! Vân Kiều An nói muốn cùng chúng tôi ân đoạn nghĩa tuyệt! Tôi không biết nó vừa làm ra chuyện loạn thất bát tao gì đắc tội người, nếu thực sự có cái gì không đúng, người tìm nó, đừng tìm chúng tôi!"
Lời này vừa ra, Vân Linh đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
Biết vợ chồng Vân Trung có chút ngu không nghĩ tới ngu đến mức độ này.
Mà trong mắt mọi người lại càng thêm ngu. Vì làm mình đứng ngoài cuộc, nữ nhi ưu tú như vậy đều không nhận?
Này vẫn là cha nương sao? Này vẫn là người sao?
Mà Vân gia chủ, tâm tư nhiều liền nghĩ người ta tâm tư cũng nhiều.
Ông thương nữ nhi như mạng phá lệ bênh vực người mình, liền cho rằng người khác cũng làm như vậy.
Cho nên, ông không thể tin, Vân Trung cùng Dương thị có thể vì mình phủi sạch, không nhận nữ nhi.
Ông bạo nộ nói, "Lời này, mấy người lừa ta hả? Rời nhà trốn đi, ân đoạn nghĩa tuyệt? Sao có thể? Nữ nhi 13 tuổi là đại linh sĩ, mấy người bỏ được?"
Chương 206
Tất cả mọi người cho rằng Vân Trung sẽ theo Vân gia chủ nói, lập tức giáo huấn Kiều An làm Kiều An trở thành một chê cười khi cha nương trước mặt mọi người răn dạy.
Vân Linh cũng dùng ánh mắt tràn ngập trào phúng nhìn về phía Kiều An.
Tuy nàng không rõ vì cái gì nàng đường đường là một linh thánh, cư nhiên sẽ bại bởi Vân Kiều An chi bên như vậy!
Nhưng nàng xác định năng lực đầu thai của Vân Kiều An trăm triệu khônh thể so với nàng!
Cha Vân gia chủ của nàng yêu thương nàng lại bênh vực người mình.
Bất luận kẻ nào dám thương nàng ông liền hận không thể cùng người liều mạng.
Nhưng cha nương Vân Kiều An sao...... Ha hả, đừng nói bênh vực người mình, cả ngày giống như cái chê cười, cả ngày giúp đỡ người ngoài dẫm nữ nhi.
Chính mình vô năng còn chưa tính chỉ có thể làm nô tài, cố tình còn lôi kéo nữ nhi làm nô tài.
Nàng xem chê cười đã thật lâu. Hôm nay, không bằng khiến cho chê cười này lại diễn một lần.
Cơ mà, nàng trào phúng nhìn Kiều An có ý nhìn ra biểu tình cô kinh hoảng.
Nhưng Kiều An không một tia dao động.
Vân Linh cũng được, Vân gia chủ cũng được, bọn họ đều cho rằng, Vân Trung sẽ trước mặt mọi người quở trách Kiều An.
Bọn họ tính hết thảy lại tính sai một chút.
Đó chính là Vân Trung yếu đuối nhát gan là thật, cơ mà ông ta quá yếu đuối nhát gan.
Nhát gan yếu đuối đến căn bản nói cái gì cũng nói không nên lời, chỉ nhìn Kiều An nói không ra lời.
Vân gia chủ kịch liệt trách cứ, chỉ làm Vân Trung mấp máy môi, một chữ cũng nói không nên lời.
Ông mắng càng lợi hại càng có vẻ Vân Trung đáng thương.
Vân gia chủ giận cực, "Vân Trung, nữ nhi đều không quản được? Đại nam nhân như ông vâng vâng dạ dạ giống bộ dáng gì?"
Vân gia chủ càng trách cứ, ông ta càng nói không ra lời.
Ở trong gia tộc, địa vị hai người kém quá nhiều.
Gia chủ tùy tiện làm cái gì, là có thể ném chuyện sai cho người.
Kiều An mỉm cười, cô biết Vân Trung sẽ là dạng này.
Cơ mà này còn chưa đủ.
Cô bỗng mở miệng, lớn tiếng nói, "Gia chủ, ngài đừng khi dễ cha tôi, ông ấy là người thành thật......"
Cô không mở miệng còn tốt, cô vừa mở miệng, Dương thị liền bạo.
Dương thị căn bản không tin nữ nhi sẽ trở thành đại linh sĩ, đánh bại đại tiểu thư!
Cho nên Kiều An biết Dương thị khẳng định sẽ phản bác!
Quả nhiên, Dương thị rống giận, dùng sinh mệnh cùng Kiều An phủi sạch quan hệ!
"Gia chủ, ngài cũng không nên oan uổng hai vợ chồng chúng tôi. Vân Kiều An nha đầu này, nó, nó, nó rời nhà ra ngoài! Cũng nói không nhận cha nương, hiện tại xảy ra chuyện cũng không nên tìm chúng tôi!"
Bà nhìn về phía Vân Linh, "Đại tiểu thư, chuyện này người cũng biết! Lúc ấy người đều thấy! Vân Kiều An nói muốn cùng chúng tôi ân đoạn nghĩa tuyệt! Tôi không biết nó vừa làm ra chuyện loạn thất bát tao gì đắc tội người, nếu thực sự có cái gì không đúng, người tìm nó, đừng tìm chúng tôi!"
Lời này vừa ra, Vân Linh đều cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
Biết vợ chồng Vân Trung có chút ngu không nghĩ tới ngu đến mức độ này.
Mà trong mắt mọi người lại càng thêm ngu. Vì làm mình đứng ngoài cuộc, nữ nhi ưu tú như vậy đều không nhận?
Này vẫn là cha nương sao? Này vẫn là người sao?
Mà Vân gia chủ, tâm tư nhiều liền nghĩ người ta tâm tư cũng nhiều.
Ông thương nữ nhi như mạng phá lệ bênh vực người mình, liền cho rằng người khác cũng làm như vậy.
Cho nên, ông không thể tin, Vân Trung cùng Dương thị có thể vì mình phủi sạch, không nhận nữ nhi.
Ông bạo nộ nói, "Lời này, mấy người lừa ta hả? Rời nhà trốn đi, ân đoạn nghĩa tuyệt? Sao có thể? Nữ nhi 13 tuổi là đại linh sĩ, mấy người bỏ được?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.