Công Lược Nhân Vật: Nam Chính Chúng Ta Mau Kết Hôn
Chương 5: Quyển 1 - Chương 5
Hàn Hàn
10/08/2022
Khi cậu tỉnh lại thì trời đã gần tối, học sinh cũng đã ra về. Cơ mà sức ngủ của cậu khỏe quá đi. Ngủ gần như một ngày rồi, tỉnh dậy vai vô cùng nhức.
Muốn leo xuống giường thì một bàn tay đã ôm cậu ngược lại. Khiến cậu té vào lồng ngực của ai đó.
" Ở lại đây đi "
Giọng nói trầm ấm nói gần tai cậu, nó khiến cậu ngứa ngáy mà ửng đỏ lên. Cậu kịp nhận thức, mình đang ngủ với một nam nhân xa lạ, dù rất muốn khui bao nhưng cậu vẫn phải giữ giá.
Cố gắng đẩy nam nhân kia ra, nhưng vẫn không tài nào xê dịch được. Vẫn là cơ thể nguyên chủ quá yếu hay là nam nhân kia khỏe đây.
" này, anh gì ơi. Thả tôi ra được không, tôi còn phải về nữa "
Cố gắng nói nhỏ nhẹ nhất có thể, cậu quay lại nhìn nam nhân kia.
Sau một hồi thì hắn cũng chịu buông tha cho cậu, nhanh chóng chạy đi về lớp lấy cặp rồi phóng nhanh đi. Hắn từ trên dãy lớp học nhìn xuống sân trường, cậu thanh niên gầy gò đi chiếc xe mô tô lao vù trong không khí, ánh mắt hiện lên vẻ mất mát, trong một góc khuất một thanh niên bước ra với vẻ tuấn tú.
" boss, gia tộc không thể tuyệt hậu được. Đừng để lão tổ biết được sẽ hành cậu nhóc kia thế nào"
" Câm Miệng, đó không phải là việc của ngươi. Lần sau nói nữa, cú đấm này trả lời ngươi"
Giọng nói sắt lạnh của hắn vang lên, từ câu đều như muốn cảnh cáo cho việc của làm thanh niên kia. Ánh mắt sắt lạnh nhìn một cái rồi bước đi.
Thanh niên chịu lời cay nhiệt của chủ nhân, bàn tay siết thành nắm đấm. Khuôn mặt vặn vẹo ra, không rõ ý tứ của chủ nhân mình. Sau khi hắn đi, lại lần nữa từ hành lang bước đến là một mỹ nữ. Vòng ba đầy đặn, khuôn mặt thanh tú ai nhìn cũng thích.
" Anh hai "
" Mộc nhi, sao em lại ở đây. Gần tối rồi sao không về đi"
thanh niên nhanh chóng thu lại vẻ mặt. Khuôn mặt vui mừng khi nhìn vào đứa em gái này kèm theo là sự lo lắng.
" À, em đi cất bản đồ cho cô. Không ngờ lại gặp được hai, nhớ hai quá đi"
Mỹ nữ chỉ vào bản đồ cầm trên tay cười khấn khởi nên, ôm lấy cách tay thanh niên kia nũng nịu.
" ừ, anh đi với em. Tiện hai anh em về luôn "
Thanh niên kia cười lộ răng khuyển ra, ôn nhu xoa đầu em gái. Nhưng trong trí óc lại suy nghĩ độc địa về hắn.
Cậu không về thẳng nhà luôn mà phóng xe đến thẳng siêu thị. Mua đồ ăn tối và cả ngày mai, lựa những thực thẩm tươi ngon và bổ. Bây giờ cậu muốn bồi bổ lại cơ thể này, gầy nhơ xương ra nhìn rất xấu. Lựa một hồi đã chất đầy giỏ hàng, mang đến quầy tính tiền rồi ra về.
Siêu thị cách nhà khá là xa nên khi về đã tầm 7h. Lau dọn nhà bếp rồi bắt tay vào nấu đồ ăn. Chỉ khoảng 30 phút sau,thức ăn và cơm cũng được mang lên. Cậu nhìn bàn cơm đủ hương vị làm cho chiếc bụng trống rỗng từ trưa đói đến mức cồn cào.
Gắp miếng thịt bò nấu cà ri bỏ vào miệng cùng mới một miếng cơm, cả hai thức ăn hòa quyện vào nhau. Ngon tuyệt vời, hay không biết cậu đang đói hay trình độ nấu ăn của cậu ngon mà cậu ăn hết bát này đến bát kia. Đến kia dạ dày không chịu được nữa thì mới ngưng lại, dọn bát đũa rồi rửa sạch đi. Cậu cũng bắt đầu đi tắm.
Lúc tắm xong đã hơn 8h. Lau khô tóc rồi vào ngồi vào học bài, các kiến thức ở trường thì đã được Từ Ân chép cho cậu lúc ngủ mà không cần đến cậu phải xin.
Khá là cho Từ Ân này đi, đẹp trai, ân cần, dịu dàng, ai mà rước được bảo bối này coi như là phúc phần ngàn năm. Cậu lặng tặng like cho Từ Ân, rồi làm hết bài tập. Trong vòng 15' đã xong hết các môn, còn bây giờ cậu rút đt ra xem. Lướt lên Facebook, lại gặp trúng ngay diễn đàn trường do hội trưởng học sinh quản lý, một ngày hàng tá chị em lại lên đây những bài luận sắc nét hoặc những drama của các hội chị em.
Hôm nay lại dăm ba tin lá cải, lướt sao lại lướt trúng bài về mình, với dòng tiêu đề "Mạc Cửu hôm nay không làm hề" hay đại loại như " Mạc Cửu chán ghét hoa khôi chuyển lại đến trùm trường " hay kiểu " Mạc Cửu giả ngây thơ quyến rũ trùm trường "..v v. Lướt xuống dưới cũng là lời ác ý dành cho cậu, toàn là lời nói cay độc.
Cậu cũng phần chán ghét, trường này cũng bà tám quá đi, cái gì cũng móc ra soi mói cho bằng được. Giờ đã 9h, cậu đi xuống bếp lấy trong tủ lạnh một lọ sữa bò. Khui ra rồi cố gắng uống đến lưng một lọ rồi thôi, cất trong tủ mai lại uống.
Vệ sinh răng miệng rồi trèo lên giường ngủ một giấc sáng mai bắt đầu rèn luyện lại cơ thể này. Ở thế giới cũ, hàng ngày cậu phải làm 24/24 nên không được ngủ đủ giấc, hiếm lắm thì được ngủ được 5 tiếng rồi lại thức dậy rồi đi làm.
Nên bây giờ chẳng còn ràng buộc gì nữa, an nhiên làm một học sinh cấp 3, trải qua những tháng ngày của một thanh thiếu niên bước vào giai đoạn của tuổi thanh xuân.
Cơ mà cậu cũng quá vô tư rồi đi, cũng quên luôn chyện mình xuyên không và làm nhiệm vụ. Giống như là mình vậy, an nhiên sống qua ngày mà không biết bão dữ đang ngày càng ập đến.
Họa từ miệng phát ra, cậu gặp phải một họa lớn thật rồi. Những thế lực ngầm đã bắt đầu để ý đến, tai mắt khắp nơi, liệu cậu có thể an ổn mà sống qua ngày được không.
Sáng hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng thì lúc đó cậu cũng thức dậy. Vươn bả vai rồi leo xuống giường, làm những công việc lặt vặt rồi ra ngoài sân tưới mấy chậu hoa cảnh mà nguyên chủ không chăm sóc, những chậu hoa này đều do nguyên chủ ngẫu hứng mua về vì thấy sân trống quá nên mua cho vui mắt nhưng mua về lại không chăm sóc khiến nó héo khô.
May mắn có cơn mưa làm dưới đẫm nên nó cũng cùng cực sống được qua mấy ngày. Ngoài hoa ra, nguyên chủ này cũng rất biết chơi. Xây cả một hồ cá koi mua cả chục con về để đấy, có cả thác nước màu sắc vô cùng.
Làm xong rất tất cả mọi việc từ trong nhà ra đến ngoài vươn, cậu mới thong thả vào nấu đồ ăn sáng.
Nguyên do cậu muốn dậy sớm là muốn rèn luyện cơ thể nhưng mà, cơ thể này đã gầy lộ xương rồi. Tập nữa thì còn nỗi bộ xương thôi hả, nên cậu quyết định không tập nữa, vỗ béo cho bản thân là được rồi.
Ăn uống xong rồi vẫn vắc cặp đến trường, vừa phóng xe vừa ngân nga bài ca vừa nghe hôm qua. Cậu bây giờ đang rất là yêu đời.
Muốn leo xuống giường thì một bàn tay đã ôm cậu ngược lại. Khiến cậu té vào lồng ngực của ai đó.
" Ở lại đây đi "
Giọng nói trầm ấm nói gần tai cậu, nó khiến cậu ngứa ngáy mà ửng đỏ lên. Cậu kịp nhận thức, mình đang ngủ với một nam nhân xa lạ, dù rất muốn khui bao nhưng cậu vẫn phải giữ giá.
Cố gắng đẩy nam nhân kia ra, nhưng vẫn không tài nào xê dịch được. Vẫn là cơ thể nguyên chủ quá yếu hay là nam nhân kia khỏe đây.
" này, anh gì ơi. Thả tôi ra được không, tôi còn phải về nữa "
Cố gắng nói nhỏ nhẹ nhất có thể, cậu quay lại nhìn nam nhân kia.
Sau một hồi thì hắn cũng chịu buông tha cho cậu, nhanh chóng chạy đi về lớp lấy cặp rồi phóng nhanh đi. Hắn từ trên dãy lớp học nhìn xuống sân trường, cậu thanh niên gầy gò đi chiếc xe mô tô lao vù trong không khí, ánh mắt hiện lên vẻ mất mát, trong một góc khuất một thanh niên bước ra với vẻ tuấn tú.
" boss, gia tộc không thể tuyệt hậu được. Đừng để lão tổ biết được sẽ hành cậu nhóc kia thế nào"
" Câm Miệng, đó không phải là việc của ngươi. Lần sau nói nữa, cú đấm này trả lời ngươi"
Giọng nói sắt lạnh của hắn vang lên, từ câu đều như muốn cảnh cáo cho việc của làm thanh niên kia. Ánh mắt sắt lạnh nhìn một cái rồi bước đi.
Thanh niên chịu lời cay nhiệt của chủ nhân, bàn tay siết thành nắm đấm. Khuôn mặt vặn vẹo ra, không rõ ý tứ của chủ nhân mình. Sau khi hắn đi, lại lần nữa từ hành lang bước đến là một mỹ nữ. Vòng ba đầy đặn, khuôn mặt thanh tú ai nhìn cũng thích.
" Anh hai "
" Mộc nhi, sao em lại ở đây. Gần tối rồi sao không về đi"
thanh niên nhanh chóng thu lại vẻ mặt. Khuôn mặt vui mừng khi nhìn vào đứa em gái này kèm theo là sự lo lắng.
" À, em đi cất bản đồ cho cô. Không ngờ lại gặp được hai, nhớ hai quá đi"
Mỹ nữ chỉ vào bản đồ cầm trên tay cười khấn khởi nên, ôm lấy cách tay thanh niên kia nũng nịu.
" ừ, anh đi với em. Tiện hai anh em về luôn "
Thanh niên kia cười lộ răng khuyển ra, ôn nhu xoa đầu em gái. Nhưng trong trí óc lại suy nghĩ độc địa về hắn.
Cậu không về thẳng nhà luôn mà phóng xe đến thẳng siêu thị. Mua đồ ăn tối và cả ngày mai, lựa những thực thẩm tươi ngon và bổ. Bây giờ cậu muốn bồi bổ lại cơ thể này, gầy nhơ xương ra nhìn rất xấu. Lựa một hồi đã chất đầy giỏ hàng, mang đến quầy tính tiền rồi ra về.
Siêu thị cách nhà khá là xa nên khi về đã tầm 7h. Lau dọn nhà bếp rồi bắt tay vào nấu đồ ăn. Chỉ khoảng 30 phút sau,thức ăn và cơm cũng được mang lên. Cậu nhìn bàn cơm đủ hương vị làm cho chiếc bụng trống rỗng từ trưa đói đến mức cồn cào.
Gắp miếng thịt bò nấu cà ri bỏ vào miệng cùng mới một miếng cơm, cả hai thức ăn hòa quyện vào nhau. Ngon tuyệt vời, hay không biết cậu đang đói hay trình độ nấu ăn của cậu ngon mà cậu ăn hết bát này đến bát kia. Đến kia dạ dày không chịu được nữa thì mới ngưng lại, dọn bát đũa rồi rửa sạch đi. Cậu cũng bắt đầu đi tắm.
Lúc tắm xong đã hơn 8h. Lau khô tóc rồi vào ngồi vào học bài, các kiến thức ở trường thì đã được Từ Ân chép cho cậu lúc ngủ mà không cần đến cậu phải xin.
Khá là cho Từ Ân này đi, đẹp trai, ân cần, dịu dàng, ai mà rước được bảo bối này coi như là phúc phần ngàn năm. Cậu lặng tặng like cho Từ Ân, rồi làm hết bài tập. Trong vòng 15' đã xong hết các môn, còn bây giờ cậu rút đt ra xem. Lướt lên Facebook, lại gặp trúng ngay diễn đàn trường do hội trưởng học sinh quản lý, một ngày hàng tá chị em lại lên đây những bài luận sắc nét hoặc những drama của các hội chị em.
Hôm nay lại dăm ba tin lá cải, lướt sao lại lướt trúng bài về mình, với dòng tiêu đề "Mạc Cửu hôm nay không làm hề" hay đại loại như " Mạc Cửu chán ghét hoa khôi chuyển lại đến trùm trường " hay kiểu " Mạc Cửu giả ngây thơ quyến rũ trùm trường "..v v. Lướt xuống dưới cũng là lời ác ý dành cho cậu, toàn là lời nói cay độc.
Cậu cũng phần chán ghét, trường này cũng bà tám quá đi, cái gì cũng móc ra soi mói cho bằng được. Giờ đã 9h, cậu đi xuống bếp lấy trong tủ lạnh một lọ sữa bò. Khui ra rồi cố gắng uống đến lưng một lọ rồi thôi, cất trong tủ mai lại uống.
Vệ sinh răng miệng rồi trèo lên giường ngủ một giấc sáng mai bắt đầu rèn luyện lại cơ thể này. Ở thế giới cũ, hàng ngày cậu phải làm 24/24 nên không được ngủ đủ giấc, hiếm lắm thì được ngủ được 5 tiếng rồi lại thức dậy rồi đi làm.
Nên bây giờ chẳng còn ràng buộc gì nữa, an nhiên làm một học sinh cấp 3, trải qua những tháng ngày của một thanh thiếu niên bước vào giai đoạn của tuổi thanh xuân.
Cơ mà cậu cũng quá vô tư rồi đi, cũng quên luôn chyện mình xuyên không và làm nhiệm vụ. Giống như là mình vậy, an nhiên sống qua ngày mà không biết bão dữ đang ngày càng ập đến.
Họa từ miệng phát ra, cậu gặp phải một họa lớn thật rồi. Những thế lực ngầm đã bắt đầu để ý đến, tai mắt khắp nơi, liệu cậu có thể an ổn mà sống qua ngày được không.
Sáng hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng thì lúc đó cậu cũng thức dậy. Vươn bả vai rồi leo xuống giường, làm những công việc lặt vặt rồi ra ngoài sân tưới mấy chậu hoa cảnh mà nguyên chủ không chăm sóc, những chậu hoa này đều do nguyên chủ ngẫu hứng mua về vì thấy sân trống quá nên mua cho vui mắt nhưng mua về lại không chăm sóc khiến nó héo khô.
May mắn có cơn mưa làm dưới đẫm nên nó cũng cùng cực sống được qua mấy ngày. Ngoài hoa ra, nguyên chủ này cũng rất biết chơi. Xây cả một hồ cá koi mua cả chục con về để đấy, có cả thác nước màu sắc vô cùng.
Làm xong rất tất cả mọi việc từ trong nhà ra đến ngoài vươn, cậu mới thong thả vào nấu đồ ăn sáng.
Nguyên do cậu muốn dậy sớm là muốn rèn luyện cơ thể nhưng mà, cơ thể này đã gầy lộ xương rồi. Tập nữa thì còn nỗi bộ xương thôi hả, nên cậu quyết định không tập nữa, vỗ béo cho bản thân là được rồi.
Ăn uống xong rồi vẫn vắc cặp đến trường, vừa phóng xe vừa ngân nga bài ca vừa nghe hôm qua. Cậu bây giờ đang rất là yêu đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.