Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 55: Chương 55: Giáo chủ muộn tao (phiên ngoại 2)
Nạp Lan Mặc
26/07/2018
Edit: Chip Chip – Beta: Há Cảo
Giáo chúng người người đều biết thân phận của nàng, tuy rằng cực lực phản đối, nhưng có hắn ở trên áp chế, không ai dám nói nửa câu.
Chỉ là không nghĩ tới, cuối cùng nàng lại đối xử với hắn như thế.
Nàng đem tin tức quan trọng của Ma giáo, nhất nhất báo cho những người được gọi là nhân sĩ chính phái, thực chất chỉ là một đám ngụy quân tử, cuối cùng, làm cho Ma giáo tổn thất trầm trọng.
Giáo chúng đều sôi sục kể tội Vân Y, muốn đem nàng đi xử tử để báo thù cho những người đã mất.
Nhưng chuyện này cuối cùng cũng bị hắn đè ép xuống, hắn không hối hận với quyết định này.
Hắn cũng không sợ bởi vì chuyện này mà phát sinh mâu thuẫn với giáo chúng.
Thân là giáo chủ, quyền lực để xử lí việc này, vẫn phải có.
Nhìn nàng khóc như hoa lê đái vũ vô cùng đáng thương, biết nàng đang lừa mình mà hắn vẫn luyến tiếc, không thể cự tuyệt được.
Khoảnh khắc hắn ôm nàng thật chặt trong ngực, mới có thể chân chính cảm khái, như vậy hắn và nàng mới không thể tách rời.
************
"A Tây, ta đau bụng." Vân Y nằm ở trên giường xoa cái bụng lớn đã chín tháng.
"A? Có phải là sắp sinh không? Có phải là sắp sinh không?"
Từ lúc Vân Y mang thai đến giờ, Ân Tây Dã đã hoàn toàn biến thành một bảo mẫu....
À, không đúng, phải nói là, hắn biến thành thê nô......
So với Vân Y, hắn còn càng thêm khẩn trương, mọi người đều nói thai phụ ở trước khi sinh đều có cái gì gọi là bệnh trầm cảm, nhưng Vân Y cảm giác mình rất lạc quan.
Ngược lại là Ân Tây Dã lại vô cùng khẩn trương, dường như hắn mới là người mang thai vậy.
"Không phải." Vân Y lắc đầu, trong tay vẫn cầm trái cây Ân Tây Dã vừa hái từ bên ngoài mang về.
Nhưng, nàng kiên quyết không thừa nhận là do mình muốn ăn đồ ăn vặt, mà là vì suy nghĩ cho dinh dưỡng của hài tử.
"A, đau đau đau......" Vân Y sắc mặt lập tức thay đổi, cảm giác dưới thân mình giống như có nước chảy ra......
Vỡ nước ối ~
"Bà mụ, bà mụ......" Ân Tây Dã chạy nhanh gọi người, trong phút chốc, từ trên xuống dưới Ma giáo loạn thành một đoàn.
Nghe tiếng thét chói tai kêu đau của Vân Y, Ân Tây Dã sợ tới mức sắc mặt đều trắng bệch, hắn, hắn, không bao giờ cho Vân Y sinh hài tử nữa.
"Oa oa oa......" Hai canh giờ sau, cuối cùng từ phòng sinh cũng truyền ra tiếng khóc nỉ non...
Giáo chúng người người đều biết thân phận của nàng, tuy rằng cực lực phản đối, nhưng có hắn ở trên áp chế, không ai dám nói nửa câu.
Chỉ là không nghĩ tới, cuối cùng nàng lại đối xử với hắn như thế.
Nàng đem tin tức quan trọng của Ma giáo, nhất nhất báo cho những người được gọi là nhân sĩ chính phái, thực chất chỉ là một đám ngụy quân tử, cuối cùng, làm cho Ma giáo tổn thất trầm trọng.
Giáo chúng đều sôi sục kể tội Vân Y, muốn đem nàng đi xử tử để báo thù cho những người đã mất.
Nhưng chuyện này cuối cùng cũng bị hắn đè ép xuống, hắn không hối hận với quyết định này.
Hắn cũng không sợ bởi vì chuyện này mà phát sinh mâu thuẫn với giáo chúng.
Thân là giáo chủ, quyền lực để xử lí việc này, vẫn phải có.
Nhìn nàng khóc như hoa lê đái vũ vô cùng đáng thương, biết nàng đang lừa mình mà hắn vẫn luyến tiếc, không thể cự tuyệt được.
Khoảnh khắc hắn ôm nàng thật chặt trong ngực, mới có thể chân chính cảm khái, như vậy hắn và nàng mới không thể tách rời.
************
"A Tây, ta đau bụng." Vân Y nằm ở trên giường xoa cái bụng lớn đã chín tháng.
"A? Có phải là sắp sinh không? Có phải là sắp sinh không?"
Từ lúc Vân Y mang thai đến giờ, Ân Tây Dã đã hoàn toàn biến thành một bảo mẫu....
À, không đúng, phải nói là, hắn biến thành thê nô......
So với Vân Y, hắn còn càng thêm khẩn trương, mọi người đều nói thai phụ ở trước khi sinh đều có cái gì gọi là bệnh trầm cảm, nhưng Vân Y cảm giác mình rất lạc quan.
Ngược lại là Ân Tây Dã lại vô cùng khẩn trương, dường như hắn mới là người mang thai vậy.
"Không phải." Vân Y lắc đầu, trong tay vẫn cầm trái cây Ân Tây Dã vừa hái từ bên ngoài mang về.
Nhưng, nàng kiên quyết không thừa nhận là do mình muốn ăn đồ ăn vặt, mà là vì suy nghĩ cho dinh dưỡng của hài tử.
"A, đau đau đau......" Vân Y sắc mặt lập tức thay đổi, cảm giác dưới thân mình giống như có nước chảy ra......
Vỡ nước ối ~
"Bà mụ, bà mụ......" Ân Tây Dã chạy nhanh gọi người, trong phút chốc, từ trên xuống dưới Ma giáo loạn thành một đoàn.
Nghe tiếng thét chói tai kêu đau của Vân Y, Ân Tây Dã sợ tới mức sắc mặt đều trắng bệch, hắn, hắn, không bao giờ cho Vân Y sinh hài tử nữa.
"Oa oa oa......" Hai canh giờ sau, cuối cùng từ phòng sinh cũng truyền ra tiếng khóc nỉ non...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.