Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 58: Chương 58: Nam phụ tống giám đốc (3)
Nạp Lan Mặc
26/07/2018
Edit: Tô – Beta: Há Cảo
Vân Y vừa ra khỏi cửa, trở lại bàn làm việc của mình, đúng lúc điện thoại di động trên bàn vang lên.
"Alo, xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc, xin hỏi ngài tìm ai?" Để giải quyết công việc, Vân Y luôn dùng giọng bình tĩnh, lãnh đạm.
"Tiểu Y, là ba..."
Khi nghe xong điện thoại, bên trong văn phòng lại phát ra âm thanh, cô mới nhớ tới tổng giám đốc nói muốn uống trà.
Nguyên chủ Vân Y cũng giống như Viên Hàm Dục, đều con cháu trong gia đình phú nhị đại, đều ngoan ngoãn nhu thuận, chăm chỉ hiếu học.
Một đường tốt nghiệp, da trắng xinh đẹp, chân dài eo thon, tất cả đều là ba của Vân Y khoe cho mọi người đó.
Nhưng cho dù thế nào, vẫn luôn có thời kỳ phản nghịch, đó là cố chấp với Viên Hàm Dục, đi theo hắn, đến công ty của hắn, dốc sức vì hắn.
Nói thật, nếu là như vậy bọn họ có khả năng ở cùng một chỗ rất lớn.
Đáng tiếc, lại xảy biến cố, đó là có sự xuất hiện của Vưu Mộng Mạn.
Tính cách tương đối giống với tính cách của nguyên chủ, có nề nếp, cố chấp, nhưng sự hoạt bát, lãng mạn của Vưu Mộng Mạn lại có thể xâm nhập được vào trái tim của Viên Hàm Dục.
Nhưng cũng vì Vân Y đối với Viên Hàm Dục rất cố chấp, còn vì hắn mà mà nháo với gia đình một phen.
Trong mắt của ba Vân, con gái mình rõ ràng là người làm chủ, thế nhưng không ngờ hiện tại cô lại đi làm trợ lý cho người khác.
Hầu hạ người khác làm việc, việc này đã khiến ba Vân cùng nguyên chủ cãi nhau một trận.
Cuối cùng nguyên chủ dọn ra khỏi nhà, dù thẻ ngân hàng bị đóng băng, nhưng nguyên chủ vẫn rất cố chấp với Viên Hàm Dục, không ai có thể thay đổi.
Nguyên chủ một mình ở bên ngoài, điều này khiến mẹ Vân đau lòng muốn chết, một người một mình bên ngoài không có ai chiếu cố.
Ăn không thể ngon, mặc không đủ ấm (bà tưởng con gái bà mới 3 tuổi không thể tự gánh vác hả?), lại không có tiền dùng (nguyên chủ có tiền lương).
Cuối cùng trải qua hơn một năm hòa giải, mối quan hệ mâu thuẫn, cứng ngắc của ba Vân và nguyên chủ mới chậm rãi giảm bớt.
Kỳ thật ba Vân cũng không phải tức giận mà chỉ là cảm thấy bực bội, con gái của mình, từ nhỏ đã nâng trong tay mà lớn lên.
Nhưng cuối cùng bởi vì một tên đàn ông thối mà hủy hoại bản thân, ông đau lòng lắm.
Mà hiện tại dù sao cũng dịu đi một chút, nhưng ba Vân vẫn không dám đề cập với cô chuyện rời khỏi hay những chuyện khiến cho cô mất hứng.
Chỉ sợ Vân Y vì điều đó sẽ làm bọn họ đang trong mối quan hệ hòa hoãn mà hạ xuống "đáy cốc" luôn.
Vân Y ngồi trên bàn tự hỏi, nếu nhiệm vụ này là nhiệm vụ ba sao, như vậy không có khả năng đơn giản hơn nhiệm vụ lúc trước.
Chẳng qua, công việc mà mỗ nam phụ nào đó dặn dò xuống vẫn phải hoàn thành, đưa hoa thôi mà, cũng chẳng có chuyện gì.
Gọi một cuộc điện thoại cho cửa hàng bán hoa, sau đó kêu nhân viên cửa hàng đóng gói, viết giấy, tặng qua.
Đưa hoa... Nói thật, đây là lần đầu tiên cô làm việc này, giúp đối tượng công lược... Tặng hoa cho tình địch?
Đờ mờ.
Đây là tính tiết quái quỷ gì vậy, thật TM cẩu huyết.
Có thể tưởng tượng ra được nữ chính kia có bao nhiêu kiêu ngạo, tự hỉ, ở nào đó mà đắc ý.
Hoa đã tặng, mà Viên Hàm Dục vẫn còn đang gọi video với cổ đông, Vân Y cầm điện thoại di động của Viên Hàm Dục, ở một bên chờ.
"Linh Linh Linh..." Điện thoại vang lên, Vân Y cuối đầu nhìn vào màn hình điện thoại, là Vưu Mộng Mạn...
Vân Y vừa ra khỏi cửa, trở lại bàn làm việc của mình, đúng lúc điện thoại di động trên bàn vang lên.
"Alo, xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc, xin hỏi ngài tìm ai?" Để giải quyết công việc, Vân Y luôn dùng giọng bình tĩnh, lãnh đạm.
"Tiểu Y, là ba..."
Khi nghe xong điện thoại, bên trong văn phòng lại phát ra âm thanh, cô mới nhớ tới tổng giám đốc nói muốn uống trà.
Nguyên chủ Vân Y cũng giống như Viên Hàm Dục, đều con cháu trong gia đình phú nhị đại, đều ngoan ngoãn nhu thuận, chăm chỉ hiếu học.
Một đường tốt nghiệp, da trắng xinh đẹp, chân dài eo thon, tất cả đều là ba của Vân Y khoe cho mọi người đó.
Nhưng cho dù thế nào, vẫn luôn có thời kỳ phản nghịch, đó là cố chấp với Viên Hàm Dục, đi theo hắn, đến công ty của hắn, dốc sức vì hắn.
Nói thật, nếu là như vậy bọn họ có khả năng ở cùng một chỗ rất lớn.
Đáng tiếc, lại xảy biến cố, đó là có sự xuất hiện của Vưu Mộng Mạn.
Tính cách tương đối giống với tính cách của nguyên chủ, có nề nếp, cố chấp, nhưng sự hoạt bát, lãng mạn của Vưu Mộng Mạn lại có thể xâm nhập được vào trái tim của Viên Hàm Dục.
Nhưng cũng vì Vân Y đối với Viên Hàm Dục rất cố chấp, còn vì hắn mà mà nháo với gia đình một phen.
Trong mắt của ba Vân, con gái mình rõ ràng là người làm chủ, thế nhưng không ngờ hiện tại cô lại đi làm trợ lý cho người khác.
Hầu hạ người khác làm việc, việc này đã khiến ba Vân cùng nguyên chủ cãi nhau một trận.
Cuối cùng nguyên chủ dọn ra khỏi nhà, dù thẻ ngân hàng bị đóng băng, nhưng nguyên chủ vẫn rất cố chấp với Viên Hàm Dục, không ai có thể thay đổi.
Nguyên chủ một mình ở bên ngoài, điều này khiến mẹ Vân đau lòng muốn chết, một người một mình bên ngoài không có ai chiếu cố.
Ăn không thể ngon, mặc không đủ ấm (bà tưởng con gái bà mới 3 tuổi không thể tự gánh vác hả?), lại không có tiền dùng (nguyên chủ có tiền lương).
Cuối cùng trải qua hơn một năm hòa giải, mối quan hệ mâu thuẫn, cứng ngắc của ba Vân và nguyên chủ mới chậm rãi giảm bớt.
Kỳ thật ba Vân cũng không phải tức giận mà chỉ là cảm thấy bực bội, con gái của mình, từ nhỏ đã nâng trong tay mà lớn lên.
Nhưng cuối cùng bởi vì một tên đàn ông thối mà hủy hoại bản thân, ông đau lòng lắm.
Mà hiện tại dù sao cũng dịu đi một chút, nhưng ba Vân vẫn không dám đề cập với cô chuyện rời khỏi hay những chuyện khiến cho cô mất hứng.
Chỉ sợ Vân Y vì điều đó sẽ làm bọn họ đang trong mối quan hệ hòa hoãn mà hạ xuống "đáy cốc" luôn.
Vân Y ngồi trên bàn tự hỏi, nếu nhiệm vụ này là nhiệm vụ ba sao, như vậy không có khả năng đơn giản hơn nhiệm vụ lúc trước.
Chẳng qua, công việc mà mỗ nam phụ nào đó dặn dò xuống vẫn phải hoàn thành, đưa hoa thôi mà, cũng chẳng có chuyện gì.
Gọi một cuộc điện thoại cho cửa hàng bán hoa, sau đó kêu nhân viên cửa hàng đóng gói, viết giấy, tặng qua.
Đưa hoa... Nói thật, đây là lần đầu tiên cô làm việc này, giúp đối tượng công lược... Tặng hoa cho tình địch?
Đờ mờ.
Đây là tính tiết quái quỷ gì vậy, thật TM cẩu huyết.
Có thể tưởng tượng ra được nữ chính kia có bao nhiêu kiêu ngạo, tự hỉ, ở nào đó mà đắc ý.
Hoa đã tặng, mà Viên Hàm Dục vẫn còn đang gọi video với cổ đông, Vân Y cầm điện thoại di động của Viên Hàm Dục, ở một bên chờ.
"Linh Linh Linh..." Điện thoại vang lên, Vân Y cuối đầu nhìn vào màn hình điện thoại, là Vưu Mộng Mạn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.