Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 292: Huyết tộc điện hạ bệnh thần kinh (26)
Nạp Lan Mặc
27/10/2019
Nhìn Chasel này sắc mặt có chút điên cuồng, Vân Y cũng không biết mình nên nói cái gì cho tốt.
Vân Y cúi đầu suy tư làm thế nào để Chasel ngừng nháo nhào một phen, "Cậu phải biết rằng, Alice thích cậu sẽ không màng tất cả thủ đoạn."
"Thì sao?" Chasel đối với Alice người này, chút hảo cảm đều không có, Vân Y thế nhưng còn đề phòng nàng?
"Cậu không sợ cô ấy, nhưng là tôi sợ, cô ấy nói, cô ấy chính là con gái yêu, là hòn ngọc trong tay bá tước, mà cha mẹ tôi lại là người làm trong nhà cô ấy, cậu cảm thấy tôi thế nào hả? Tôi nên để cả nhà vì tôi chết không có chỗ chôn?"
Vân Y nghiêng đầu, trong mắt tràn đầy sầu lo nhìn Chasel. Trong lòng lại đang phỉ nhổ chính mình, hiện tại mình là đang nói thổi gió bên gói sao?
Ờ, cứ cho là vậy đi.
Chasel bị Vân Y nói như thế, lúc sau mới chậm rãi bình tĩnh lại. "Được rồi, ta đã biết."
Chasel này nhìn bề ngoài thì như là bình tĩnh, chỉ sợ trong đầu lại đang toan tính lầm việc xấu đi?
"Còn có, cậu, cậu thích tôi sao?" Vân Y thấy Chasel đã chịu buông mình ra, lại hỏi một câu.
Những lời này khiến Chasel đem tầm mắt đầu hướng về phía Vân Y, lẳng lặng mà nhìn Vân Y, khiến cho lúc này không khí có chút nặng nề.
Vân Y cười khẽ, phá vỡ không khí căng thẳng ấy, "Không có việc gì, tôi chỉ là nói giỡn mà thôi, không cần để trong lòng."
Nhưng trong mắt Chasel, Vân Y chính là làm bộ kiên cường, nhìn ý cười treo trên môi Vân Y, không biết vì sao hắn cảm thấy chính mình không thoải mái.
"Không, tôi thích, tôi thích em." Tay cậu ta vội vàng đưa lên bắt lấy cánh tay Vân Y, khẩn trương nói.
Dường như Chasel cũng không tin được hắn vừa nói cái gì, thất thần nhìn Vân Y...
Cậu, thích cô ấy ư?
Thực ra ban đầu, cậu ta quấn lấy cô chỉ là vì thấy Vân Y có chút thú vị.
Nhưng hiện tại...... Thích cô ấy?
【 đinh -- độ hảo cảm công lược +10, tổng độ hảo cảm 55, ký chủ thật nỗ lực! 】
Vân Y khẽ mở cánh môi định trả lời Chasel, nhưng sau lưng lại truyền đến tiếng người nói chuyện, "Xin lỗi, quấy rầy đến hai người sao?"
Chasel cùng Vân Y đồng thời nhìn về phía thanh âm vang lên.
Troy?
Nhìn thấy Troy, Chasel cùng Vân Y hai người phản ứng hoàn toàn không giống nhau.
Chasel vô cùng phẫn nộ, cái tên Troy đáng chết này, lại tới quấy rối, rõ ràng Vân Y sắp đáp ứng hắn.
Mà Vân Y có chút khó hiểu mà nhìn Troy, sao mỗi lần cái người này xuất hiện lại đều trùng hợp như vậy? Một lần hai lần thì có thể gọi là trùng hợp, nhưng nhiều lần như vậy thì sợ là không phải...
Cũng khó tránh Vân Y sẽ nghĩ như thế, trong cốt truyện căn bản là không có xuất hiện qua một nhân vật như anh ta, còn hiện tại...
Như vậy ai mà không thấy kì quái chứ?
"Troy, lại là anh." Chasel buông Vân Y ra, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Troy, bộ dáng chỉ sợ là muốn đánh nhau rồi.
Troy không để ý đến Chasel mà là nhìn về phía Vân Y, "Vân Y, em có thể lại đây một chút không?"
"Không cần qua đó." Chasel kéo Vân Y lại, ngăn cô đi về phía Troy.
Vân Y cúi đầu suy tư làm thế nào để Chasel ngừng nháo nhào một phen, "Cậu phải biết rằng, Alice thích cậu sẽ không màng tất cả thủ đoạn."
"Thì sao?" Chasel đối với Alice người này, chút hảo cảm đều không có, Vân Y thế nhưng còn đề phòng nàng?
"Cậu không sợ cô ấy, nhưng là tôi sợ, cô ấy nói, cô ấy chính là con gái yêu, là hòn ngọc trong tay bá tước, mà cha mẹ tôi lại là người làm trong nhà cô ấy, cậu cảm thấy tôi thế nào hả? Tôi nên để cả nhà vì tôi chết không có chỗ chôn?"
Vân Y nghiêng đầu, trong mắt tràn đầy sầu lo nhìn Chasel. Trong lòng lại đang phỉ nhổ chính mình, hiện tại mình là đang nói thổi gió bên gói sao?
Ờ, cứ cho là vậy đi.
Chasel bị Vân Y nói như thế, lúc sau mới chậm rãi bình tĩnh lại. "Được rồi, ta đã biết."
Chasel này nhìn bề ngoài thì như là bình tĩnh, chỉ sợ trong đầu lại đang toan tính lầm việc xấu đi?
"Còn có, cậu, cậu thích tôi sao?" Vân Y thấy Chasel đã chịu buông mình ra, lại hỏi một câu.
Những lời này khiến Chasel đem tầm mắt đầu hướng về phía Vân Y, lẳng lặng mà nhìn Vân Y, khiến cho lúc này không khí có chút nặng nề.
Vân Y cười khẽ, phá vỡ không khí căng thẳng ấy, "Không có việc gì, tôi chỉ là nói giỡn mà thôi, không cần để trong lòng."
Nhưng trong mắt Chasel, Vân Y chính là làm bộ kiên cường, nhìn ý cười treo trên môi Vân Y, không biết vì sao hắn cảm thấy chính mình không thoải mái.
"Không, tôi thích, tôi thích em." Tay cậu ta vội vàng đưa lên bắt lấy cánh tay Vân Y, khẩn trương nói.
Dường như Chasel cũng không tin được hắn vừa nói cái gì, thất thần nhìn Vân Y...
Cậu, thích cô ấy ư?
Thực ra ban đầu, cậu ta quấn lấy cô chỉ là vì thấy Vân Y có chút thú vị.
Nhưng hiện tại...... Thích cô ấy?
【 đinh -- độ hảo cảm công lược +10, tổng độ hảo cảm 55, ký chủ thật nỗ lực! 】
Vân Y khẽ mở cánh môi định trả lời Chasel, nhưng sau lưng lại truyền đến tiếng người nói chuyện, "Xin lỗi, quấy rầy đến hai người sao?"
Chasel cùng Vân Y đồng thời nhìn về phía thanh âm vang lên.
Troy?
Nhìn thấy Troy, Chasel cùng Vân Y hai người phản ứng hoàn toàn không giống nhau.
Chasel vô cùng phẫn nộ, cái tên Troy đáng chết này, lại tới quấy rối, rõ ràng Vân Y sắp đáp ứng hắn.
Mà Vân Y có chút khó hiểu mà nhìn Troy, sao mỗi lần cái người này xuất hiện lại đều trùng hợp như vậy? Một lần hai lần thì có thể gọi là trùng hợp, nhưng nhiều lần như vậy thì sợ là không phải...
Cũng khó tránh Vân Y sẽ nghĩ như thế, trong cốt truyện căn bản là không có xuất hiện qua một nhân vật như anh ta, còn hiện tại...
Như vậy ai mà không thấy kì quái chứ?
"Troy, lại là anh." Chasel buông Vân Y ra, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Troy, bộ dáng chỉ sợ là muốn đánh nhau rồi.
Troy không để ý đến Chasel mà là nhìn về phía Vân Y, "Vân Y, em có thể lại đây một chút không?"
"Không cần qua đó." Chasel kéo Vân Y lại, ngăn cô đi về phía Troy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.