Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 219: Ngộ Không, chúng ta làm bằng hữu đi (10)
Nạp Lan Mặc
26/10/2019
Trư Bát Giới lập tức liền phản ứng lại, bò khỏi giường, lập tức muốn đi ra ngoài.
"Ai, Hầu ca, ngươi nói, một thân xiêm y của ta, nhìn được không?" Trư Bát Giới ra cửa, còn nhớ kiểm tra mình ăn mặc có thất lễ hay không, chà, không tồi không tồi.
Sau đó, Đường Tăng cũng đi vào, nhìn thấy đồ đệ hừng hực muốn đi ra ngoài, dặn dò một tiếng, "Bát Giới, ngươi đem cái mũi cùng lỗ tai che lại."
Trư Bát Giới đem lỗ tai của mình che lại, khi Vân Y nhìn thấy hắn, trên mặt Bát Giới còn có chút buồn bực.
Này, không phải có pháp thuật sao?
Làm gì phải dùng vải bố che lên, đây không phải lạy ông tôi ở bụi này sao?
Bất quá, trong lòng nàng như thế nhưng ngoài miệng cũng không có nói gì làm những người này chuyển sang dùng pháp thuật.
"Đi thôi." Vân Y vung tay lên, mang theo Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, còn có Sa Ngộ Tĩnh, ba ngườibọn họ, còn có một đội vệ binh mang theo người, hùng hổ ra ngoài đường mà đi.
Bất quá, Vân Y chỉ chốc lát sau, liền chạy tới bên cạnh Tôn Ngộ Không.
"Ngộ Không, ngươi có cái gì muốn ăn không?" Đường Tăng bốn người một đường mà đến, đều là hoá duyên đi khất thực, cho nên, lúc này lớn nhất tài chủ, chính là Vân Y.
* 化緣 hoá duyên: 1. Nhân duyên hóa độ chúng sinh. Phật hoặc Bồ-tát đến thế gian giáo hóa chúng sinh.
2. Tăng ni, đạo sĩ xin người bố thí, nhờ bố thí mà người tạo duyên lành với tiên phật, nên gọi là "hóa duyên" 化緣. § Cũng gọi là "mộ hóa" 募化, "cầu hóa" 求化.
* 乞食 khất thực: xin ăn
Việc khất thực hóa duyên là để tự thân hoàn thiện đời sống phạm hạnh, và giúp cho chúng sanh vạn loại phát khởi tín tâm, mến mộ đạo pháp và xả bỏ được lòng tham. Điều này đã được đức Tổ sư Minh Đăng Quang duy trì và chỉ dạy cho hàng người xuất gia khất sĩ, dưới xin vật chất để nuôi thân trên xin tinh thần để nuôi dưỡng trí tâm, "Xin vật chất để nuôi thân, xin tinh thần để nuôi trí".
Vân Y chỉ hỏi Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới liền không vui.
"Công chúa, ngươi, ngươi không công bằng, ngươi tại sao, tại sao chỉ hỏi Hầu ca ta muốn ăn cái gì a? Ngươi tại sao, không hỏi xem ta muốn ăn cái gì sao?"
Trư Bát Giới không vui, liền vọt tới trước mặt Vân Y, bất mãn mà nói.
Tại sao công chúa còn bất công như thế a? Rõ ràng ba người bọn họ, đều là đồ đệ của sư phụ, vì sao một mình Hầu ca có hậu đãi a?
Nhưng mà, Trư Bát Giới không biết, nhân gia Vân Y căn bản thèm nhìn mặt mũi Đường Tăng thượng bọn họ. Ngược lại là xem trọng mặt mũi Tôn Ngộ Không......
"Ngươi không phải ai cũng không cự tuyệt, cái gì cũng ăn sao?" Vân Y bổ một câu, khiến Trư Bát Giới nháy mắt liền ngậm miệng lại.
Tôn Ngộ Không nhìn Bát Giới cười ha ha, "Ha ha, Bát Giới, xem đi, ngay cả nhân gia công chúa, đều biết ngươi là người thế nào, ngươi xem ngươi đi."
Sa hòa thượng cười ha ha, nhìn nhị sư huynh của mình, cũng là có một loại ý tứ chê cười Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới da mặt dày, đương nhiên sẽ không để ý Vân Y, Trư Bát Giới quyết định mặc kệ, ăn nhiều thật nhiều.
"Công chúa, ngươi không cần để ý, nhị sư huynh ta chính là một người như vậy." Sa Tăng hoà giải, Vân Y tự nhiên biết Trư Bát Giới tính cách cùng tính tình, tại sao khả năng sẽ để ý để ở trong lòng đâu?
"Sẽ không sẽ không." Vân Y phe phẩy tay, kỳ thật đi, nàng cũng là lần đầu tiên, tiến vào phim truyền hình. Có thể nói, tự mình đi vào, trải qua các tình tiết, đó là một loại trải nghiệm so với đi vào các Vị diện thì càng chấn động hơn.
"Ngộ Không, ngươi thích ăn quả đào đúng không?" Hầu Tử (khỉ) đều thích ăn đào cho nên Vân Y lập tức nhớ tới.
"Ân, đúng vậy." Tôn Ngộ Không gật đầu.
"Đúng vậy, công chúa, Đại sư huynh của ta rất thích ăn đào." Sa Ngộ Tĩnh lập tức liền nói tiếp.
Vân Y cuối cùng bố thí hắn một ánh mắt, bất quá, trong ánh mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu.
Không phải nói Sa Ngộ Tĩnh chính là một nhân vật cảm giác tồn tại cực thấp sao? Tại sao nàng cảm giác hắn rất thích đoạt màn ảnh?
Mỗi câu nói, người ta đều không có hỏi hắn, hắn ngược lại, luôn cướp lời mà trả lời......
"Ai, Hầu ca, ngươi nói, một thân xiêm y của ta, nhìn được không?" Trư Bát Giới ra cửa, còn nhớ kiểm tra mình ăn mặc có thất lễ hay không, chà, không tồi không tồi.
Sau đó, Đường Tăng cũng đi vào, nhìn thấy đồ đệ hừng hực muốn đi ra ngoài, dặn dò một tiếng, "Bát Giới, ngươi đem cái mũi cùng lỗ tai che lại."
Trư Bát Giới đem lỗ tai của mình che lại, khi Vân Y nhìn thấy hắn, trên mặt Bát Giới còn có chút buồn bực.
Này, không phải có pháp thuật sao?
Làm gì phải dùng vải bố che lên, đây không phải lạy ông tôi ở bụi này sao?
Bất quá, trong lòng nàng như thế nhưng ngoài miệng cũng không có nói gì làm những người này chuyển sang dùng pháp thuật.
"Đi thôi." Vân Y vung tay lên, mang theo Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, còn có Sa Ngộ Tĩnh, ba ngườibọn họ, còn có một đội vệ binh mang theo người, hùng hổ ra ngoài đường mà đi.
Bất quá, Vân Y chỉ chốc lát sau, liền chạy tới bên cạnh Tôn Ngộ Không.
"Ngộ Không, ngươi có cái gì muốn ăn không?" Đường Tăng bốn người một đường mà đến, đều là hoá duyên đi khất thực, cho nên, lúc này lớn nhất tài chủ, chính là Vân Y.
* 化緣 hoá duyên: 1. Nhân duyên hóa độ chúng sinh. Phật hoặc Bồ-tát đến thế gian giáo hóa chúng sinh.
2. Tăng ni, đạo sĩ xin người bố thí, nhờ bố thí mà người tạo duyên lành với tiên phật, nên gọi là "hóa duyên" 化緣. § Cũng gọi là "mộ hóa" 募化, "cầu hóa" 求化.
* 乞食 khất thực: xin ăn
Việc khất thực hóa duyên là để tự thân hoàn thiện đời sống phạm hạnh, và giúp cho chúng sanh vạn loại phát khởi tín tâm, mến mộ đạo pháp và xả bỏ được lòng tham. Điều này đã được đức Tổ sư Minh Đăng Quang duy trì và chỉ dạy cho hàng người xuất gia khất sĩ, dưới xin vật chất để nuôi thân trên xin tinh thần để nuôi dưỡng trí tâm, "Xin vật chất để nuôi thân, xin tinh thần để nuôi trí".
Vân Y chỉ hỏi Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới liền không vui.
"Công chúa, ngươi, ngươi không công bằng, ngươi tại sao, tại sao chỉ hỏi Hầu ca ta muốn ăn cái gì a? Ngươi tại sao, không hỏi xem ta muốn ăn cái gì sao?"
Trư Bát Giới không vui, liền vọt tới trước mặt Vân Y, bất mãn mà nói.
Tại sao công chúa còn bất công như thế a? Rõ ràng ba người bọn họ, đều là đồ đệ của sư phụ, vì sao một mình Hầu ca có hậu đãi a?
Nhưng mà, Trư Bát Giới không biết, nhân gia Vân Y căn bản thèm nhìn mặt mũi Đường Tăng thượng bọn họ. Ngược lại là xem trọng mặt mũi Tôn Ngộ Không......
"Ngươi không phải ai cũng không cự tuyệt, cái gì cũng ăn sao?" Vân Y bổ một câu, khiến Trư Bát Giới nháy mắt liền ngậm miệng lại.
Tôn Ngộ Không nhìn Bát Giới cười ha ha, "Ha ha, Bát Giới, xem đi, ngay cả nhân gia công chúa, đều biết ngươi là người thế nào, ngươi xem ngươi đi."
Sa hòa thượng cười ha ha, nhìn nhị sư huynh của mình, cũng là có một loại ý tứ chê cười Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới da mặt dày, đương nhiên sẽ không để ý Vân Y, Trư Bát Giới quyết định mặc kệ, ăn nhiều thật nhiều.
"Công chúa, ngươi không cần để ý, nhị sư huynh ta chính là một người như vậy." Sa Tăng hoà giải, Vân Y tự nhiên biết Trư Bát Giới tính cách cùng tính tình, tại sao khả năng sẽ để ý để ở trong lòng đâu?
"Sẽ không sẽ không." Vân Y phe phẩy tay, kỳ thật đi, nàng cũng là lần đầu tiên, tiến vào phim truyền hình. Có thể nói, tự mình đi vào, trải qua các tình tiết, đó là một loại trải nghiệm so với đi vào các Vị diện thì càng chấn động hơn.
"Ngộ Không, ngươi thích ăn quả đào đúng không?" Hầu Tử (khỉ) đều thích ăn đào cho nên Vân Y lập tức nhớ tới.
"Ân, đúng vậy." Tôn Ngộ Không gật đầu.
"Đúng vậy, công chúa, Đại sư huynh của ta rất thích ăn đào." Sa Ngộ Tĩnh lập tức liền nói tiếp.
Vân Y cuối cùng bố thí hắn một ánh mắt, bất quá, trong ánh mắt mang theo tìm tòi nghiên cứu.
Không phải nói Sa Ngộ Tĩnh chính là một nhân vật cảm giác tồn tại cực thấp sao? Tại sao nàng cảm giác hắn rất thích đoạt màn ảnh?
Mỗi câu nói, người ta đều không có hỏi hắn, hắn ngược lại, luôn cướp lời mà trả lời......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.