Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
Chương 91: Vua Zombie, đừng làm loạn (4)
Nạp Lan Mặc
03/02/2019
Việc này thật đúng là khiến cho Cơ Hiểu Hiểu cảm thấy hơi kỳ lạ... Đi dạo siêu thị ấy hả?
Vân Y không để ý đến những suy nghĩ trong lòng Cơ Hiểu Hiểu, bởi vì, cô vừa dựa theo nhắc nhở của hệ thống, kích hoạt ra dị năng không gian của mình...
Vừa nhìn, đờ mờ, ước chừng có đến khoảng năm mươi mét vuông...
Một không gian lớn như thế, Vân Y cảm thấy, đây nhất định là ân huệ mà trời cao ban cho, nếu không, tại sao mình lại có được dị năng mà nguyên chủ không có chứ?
Nếu hệ thống mà biết được suy nghĩ của Vân Y, chắc chắn sẽ hung dữ "Hừ" một tiếng.
Nó cực khổ giành cho cô, thế mà cô lại cho là ân huệ trời cao ban cho ư? Cô là nữ phụ, cũng chẳng phải nữ chính, không có ánh sáng của nữ chính đâu.
Trong thời đại mạt thế này, nếu không cho cô thêm chút đồ còn chưa gặp được nữ chính, cô đã sớm bị người khác xử lý xong đời rồi.
Hệ thống vất vả lo nghĩ cho Vân Y, chỉ là cô không hề hay biết gì.
"Y Y, chúng ta tới siêu thị làm gì?" Cơ Hiểu Hiểu có chút khó hiểu, nếu là lúc trước, Y Y chắc chắn sẽ không tới nơi này đâu.
Bởi vì Y Y nói, nơi đó quá đông người, rất ầm ĩ, vẫn là trong phòng thí nghiệm tương đối yên tĩnh hơn một chút.
Nghe Cơ Hiểu Hiểu nói thế, Vân Y ngừng bước chân của mình lại, quay sang nhìn cô ấy, nghiêm trang nói, "Cơ Hiểu Hiểu, nếu tớ nói với cậu, thế giới sắp tiến vào thời kỳ mạt thế, cậu nghĩ thế nào?"
Bộ dáng đứng đắn kia khiến người khác không dám xem nhẹ, Cơ Hiểu Hiểu nhíu mày nhìn bạn tốt của mình, con nhóc này... chẳng lẽ bị ngốc rồi?
"Không thể nào." Cơ Hiểu Hiểu lắc đầu tỏ vẻ đây là một việc không thể xảy ra được. Vân Y bĩu môi, được rồi, cô biết ngay là thế mà.
"Thật đấy, tin tớ đi. Mạt thế đến, tình người nhạt nhẽo, vì một cái ăn đều có thể giết người để sống." Vân Y nghiêm túc nói với Cơ Hiểu Hiểu.
Cô muốn bảo vệ tình bạn này giúp nguyên chủ, nhớ trong cốt truyện, Cơ Hiểu Hiểu vì Vân Y mà chết...
Nữ chính Tô Khê kia thế nhưng lại dùng thủ đoạn tàn ác như thế để đối xử cô ấy, nghĩ đến việc này, Vân Y cảm thấy, Tô Khê thật sự không thể tha thứ được.
Không chỉ vứt bỏ người mà nguyên chủ yêu, tuy rằng làm thế là chuyện thường tình, nhưng mà... cô gái như vậy...
Cơ Hiểu Hiểu không nói gì, vẫn bình tĩnh nhìn Vân Y, sau đó "Phụt" cười một tiếng, "Được rồi được rồi, cậu nói thế thì là thế đi."
Cơ Hiểu Hiểu không hề để lời mà Vân Y nói vào trong lòng, sau khi cười xong lại gật đầu phụ họa, cho rằng Vân Y chỉ là nói đùa thế thôi.
Vân Y thấy vậy, được rồi, là cô không có đủ thực lực để thuyết phục người kia.
Mà cũng đúng như thế.
Nếu không phải bởi vì thuốc trong phòng thí nghiệm thất bại, khiến virus lây lan, thì thế giới này sao có thể tiến vào mạt thế cơ chứ?
Cô không phải không nghĩ tới chuyện ngăn cản Mạch Khê Ngạn, chỉ là, hắn luôn làm thí nghiệm, ngăn cản được lần này, lần tiếp theo sẽ ra sao đây?
Nhà khoa học luôn rất cố chấp, vì một lý luận nho nhỏ mà có thể mất ăn mất ngủ nghiên cứu nửa tháng, một tháng, thậm chú là cả một hai năm.
Cơ Hiểu Hiểu đi theo Vân Y đến siêu thị, tưởng là cô chỉ muốn mua một chút đồ đem về để nấu cơm linh tinh.
Nhưng mà, khiến cô kinh ngạc không thôi là, Vân Y làm như chuyển nhà vậy, đẩy mấy chục xe mua sắm... mua một đống đồ ăn vặt.
Nhìn Vân Y như vậy, khóe miệng Cơ Hiểu Hiểu giật giật, chẳng lẽ Vân Y thật sự cho rằng mạt thế sắp tới ư?
"Y Y, Y Y." Cơ Hiểu Hiểu nghĩ, chẳng lẽ là vì vừa nãy Vân Y thất thần, nên bị tiến sĩ Mạch Khê Ngạn kích thích đầu óc rồi sao?
"Hả?" Vân Y nghe thế thì quay đầu lại, nghi hoặc nhìn cô ấy. Những người xếp hàng trả tiền bên cạnh, chăm chú nhìn hai cô gái điên cuồng mua sắm này.
Vân Y không để ý đến những suy nghĩ trong lòng Cơ Hiểu Hiểu, bởi vì, cô vừa dựa theo nhắc nhở của hệ thống, kích hoạt ra dị năng không gian của mình...
Vừa nhìn, đờ mờ, ước chừng có đến khoảng năm mươi mét vuông...
Một không gian lớn như thế, Vân Y cảm thấy, đây nhất định là ân huệ mà trời cao ban cho, nếu không, tại sao mình lại có được dị năng mà nguyên chủ không có chứ?
Nếu hệ thống mà biết được suy nghĩ của Vân Y, chắc chắn sẽ hung dữ "Hừ" một tiếng.
Nó cực khổ giành cho cô, thế mà cô lại cho là ân huệ trời cao ban cho ư? Cô là nữ phụ, cũng chẳng phải nữ chính, không có ánh sáng của nữ chính đâu.
Trong thời đại mạt thế này, nếu không cho cô thêm chút đồ còn chưa gặp được nữ chính, cô đã sớm bị người khác xử lý xong đời rồi.
Hệ thống vất vả lo nghĩ cho Vân Y, chỉ là cô không hề hay biết gì.
"Y Y, chúng ta tới siêu thị làm gì?" Cơ Hiểu Hiểu có chút khó hiểu, nếu là lúc trước, Y Y chắc chắn sẽ không tới nơi này đâu.
Bởi vì Y Y nói, nơi đó quá đông người, rất ầm ĩ, vẫn là trong phòng thí nghiệm tương đối yên tĩnh hơn một chút.
Nghe Cơ Hiểu Hiểu nói thế, Vân Y ngừng bước chân của mình lại, quay sang nhìn cô ấy, nghiêm trang nói, "Cơ Hiểu Hiểu, nếu tớ nói với cậu, thế giới sắp tiến vào thời kỳ mạt thế, cậu nghĩ thế nào?"
Bộ dáng đứng đắn kia khiến người khác không dám xem nhẹ, Cơ Hiểu Hiểu nhíu mày nhìn bạn tốt của mình, con nhóc này... chẳng lẽ bị ngốc rồi?
"Không thể nào." Cơ Hiểu Hiểu lắc đầu tỏ vẻ đây là một việc không thể xảy ra được. Vân Y bĩu môi, được rồi, cô biết ngay là thế mà.
"Thật đấy, tin tớ đi. Mạt thế đến, tình người nhạt nhẽo, vì một cái ăn đều có thể giết người để sống." Vân Y nghiêm túc nói với Cơ Hiểu Hiểu.
Cô muốn bảo vệ tình bạn này giúp nguyên chủ, nhớ trong cốt truyện, Cơ Hiểu Hiểu vì Vân Y mà chết...
Nữ chính Tô Khê kia thế nhưng lại dùng thủ đoạn tàn ác như thế để đối xử cô ấy, nghĩ đến việc này, Vân Y cảm thấy, Tô Khê thật sự không thể tha thứ được.
Không chỉ vứt bỏ người mà nguyên chủ yêu, tuy rằng làm thế là chuyện thường tình, nhưng mà... cô gái như vậy...
Cơ Hiểu Hiểu không nói gì, vẫn bình tĩnh nhìn Vân Y, sau đó "Phụt" cười một tiếng, "Được rồi được rồi, cậu nói thế thì là thế đi."
Cơ Hiểu Hiểu không hề để lời mà Vân Y nói vào trong lòng, sau khi cười xong lại gật đầu phụ họa, cho rằng Vân Y chỉ là nói đùa thế thôi.
Vân Y thấy vậy, được rồi, là cô không có đủ thực lực để thuyết phục người kia.
Mà cũng đúng như thế.
Nếu không phải bởi vì thuốc trong phòng thí nghiệm thất bại, khiến virus lây lan, thì thế giới này sao có thể tiến vào mạt thế cơ chứ?
Cô không phải không nghĩ tới chuyện ngăn cản Mạch Khê Ngạn, chỉ là, hắn luôn làm thí nghiệm, ngăn cản được lần này, lần tiếp theo sẽ ra sao đây?
Nhà khoa học luôn rất cố chấp, vì một lý luận nho nhỏ mà có thể mất ăn mất ngủ nghiên cứu nửa tháng, một tháng, thậm chú là cả một hai năm.
Cơ Hiểu Hiểu đi theo Vân Y đến siêu thị, tưởng là cô chỉ muốn mua một chút đồ đem về để nấu cơm linh tinh.
Nhưng mà, khiến cô kinh ngạc không thôi là, Vân Y làm như chuyển nhà vậy, đẩy mấy chục xe mua sắm... mua một đống đồ ăn vặt.
Nhìn Vân Y như vậy, khóe miệng Cơ Hiểu Hiểu giật giật, chẳng lẽ Vân Y thật sự cho rằng mạt thế sắp tới ư?
"Y Y, Y Y." Cơ Hiểu Hiểu nghĩ, chẳng lẽ là vì vừa nãy Vân Y thất thần, nên bị tiến sĩ Mạch Khê Ngạn kích thích đầu óc rồi sao?
"Hả?" Vân Y nghe thế thì quay đầu lại, nghi hoặc nhìn cô ấy. Những người xếp hàng trả tiền bên cạnh, chăm chú nhìn hai cô gái điên cuồng mua sắm này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.