Chương 11: Oan Gia Ngõ Hẹp (3)
Vinh Tiểu Vinh
11/01/2022
Lúc này, Lâm Tú đang nổi giận trong bụng, xoa cổ tay của mình, tức giận nói: “Ngươi quan tâm chuyện này làm gì…”
Nữ tử áo trắng không tiếp tục mở miệng, bỗng nhiên đấm Lâm Tú một quyền.
Lâm Tú phản kích theo bản năng, cầm lấy cổ tay của nàng.
Nhưng mà, khi mà hắn nắm chặt cổ tay nữ tử áo trắng, có hàn ý từ trong cơ thể của nàng bỗng nhiên tuôn ra. Trên tay Lâm Tú xuất hiện một tầng băng, cấp tốc lan tràn bề phía bả vai hắn.
Lúc này, trong cơ thể Lâm Tú như có một đạo lực lượng tựa như bị dẫn động.
Bị hắn nắm chặt, chỗ cổ tay nữ tử áo trắng cũng bắt đầu có băng sương xuất hiện.
Nữ tử áo trắng tránh ra khỏi Lâm Tú, mặt lộ kinh hỉ: “Ngươi thật sự thức tỉnh dị thuật!”
Sắc mặt Lâm Tú có chút âm trầm. Hắn biết, đây là bởi vì hắn vừa mới đạt được băng chi dị thuật, còn chưa thể khống chế hoàn toàn được. Cho nên khi bị lực lượng tương tự công kích, lực lượng trong cơ thể hắn mới tự động phản kích.
Sau đó hắn mới chú ý tới, giờ phút này, biểu cảm của cô gái áo trắng mặc dù có chút chấn kinh, nhưng phần vui vẻ lại nhiều hơn.
Lâm Tú nhăn mày lại.
Người thức tỉnh dị thuật là hắn, nàng cao hứng cái gì?
Thần kinh!
. . .
Một ngày trước, Lâm Tú lại lần nữa chạm mặt cô em vợ tương lai khi đang ở thanh lâu, hắn đã chuẩn bị tâm lý chịu một trận đòn tàn nhẫn.
Nhưng khiến hắn tuyệt đối không ngờ tới chính là, Triệu Linh Âm vậy mà bỏ qua cho hắn, ngoài ra tâm tình có vẻ rất tốt, lúc đi khỏi còn ngân nga hát mấy câu.
Tâm tư nữ nhân tựa kim đáy biển, Lâm Tú chỉ có thể thầm mắng câu “thần kinh” ở trong lòng, tiếp đó tiến về phía Lâm phủ.
Sau này hắn sẽ không đến những nơi như thanh lâu nữa.
Thứ nhất, mục đích của hắn đã đạt được, không cần thiết phải đi tiếp.
Nguyên nhân thứ hai, vừa rồi Triệu Linh Âm rời đi có nói, nếu lần sau thấy Lâm Tú đi chơi thanh lâu thì sẽ lập tức đánh gãy chân hắn.
Thân phận nữ nhân này đặc thù, thực lực lại mạnh mẽ, ra tay không nhẹ không nặng. Nói thật, Lâm Tú có phần hơi sợ nàng ta.
. . .
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua.
Trong ba ngày này, Lâm Tú Nhất vẫn luôn ở trong phủ, không hề rời khỏi Lâm phủ một bước.
Dẫu sao, trước đây hắn vốn là một người bình thường, loại chuyện bị sao băng va trúng rồi xuyên không, người bình thường khó có thể chấp nhận hiện thực nhanh như thế. Lâm Tú mất ba ngày mới hơi thích ứng thế giới xa lạ này trên mặt tâm lý.
Đồng thời, hắn cũng dần thích ứng với năng lực của mình.
Hiện tại Lâm Tú sở hữu ba loại dị thuật.
Lực lượng, đóng băng và thú ngữ.
Người mới thức tỉnh dị thuật thường không cách nào khống chế năng lực của bản thân, ba ngày nay Lâm Tú nắm nát bốn cái bát, bảy chén trà. May thay, hắn là chủ nhân Lâm phủ nên hạ nhân cũng không dám hỏi nhiều.
Bây giờ, hắn đã gần như thích ứng được sự biến hóa của cơ thể, có thể thu phóng sức mạnh một cách thoải mái.
Trước mắt, Lâm Tú cần phải cân nhắc một vấn đề.
Thức tỉnh dị thuật chỉ là bước đầu tiên trên con đường này, muốn tiếp tục trở nên mạnh mẽ thì phải không ngừng tu hành.
Ví dụ, Lâm Tú với Triệu Linh Âm đều có dị thuật băng, nhưng Triệu Linh Âm có thể sử dụng năng lực này để chiến đấu, còn Lâm Tú chỉ có thể phủ một lớp sương băng mỏng lên tay để hạ nhiệt vào tiết trời nóng bức.
Tôn Đại Lực mấy ngày nay thích ngồi cạnh Lâm Tú, do cái thời tiết quái quỷ này quá nóng mà bên người thiếu gia luôn có hơi lạnh, khoảng cách càng gần hắn càng thoải mái.
Đại Lực hắn không ngờ rằng, thiếu gia nhà mình lại có thể thức tỉnh dị thuật. Không những thế còn là dị thuật băng cực kỳ mạnh mẽ. Tiếc rằng khi hắn thức tỉnh thì đã muộn mất, đã bỏ lỡ tuổi tác tu hành dị thuật tốt nhất. Bằng không, hắn sẽ trở thành thiên chi kiêu tử Vương Đô giống như Nhị tiểu thư.
Lâm Tú cũng đang suy nghĩ vấn đề tương tự như vậy.
Năng lực thức tỉnh càng muộn, thiên phú dị thuật lại càng thấp, đây là nhận thức chung tất cả mọi người. Mười tám tuổi mới thức tỉnh năng lực, căn bản trên con đường dị thuật sẽ không có bao nhiêu thành tựu, cũng chẳng đáng để triều đình coi trọng và bồi dưỡng.
Vương Đô có một nơi tên là Dị Thuật Viện, là địa phương chuyên tuyển chọn và đào tạo ra những thiên tài dị thuật.
Trong Dị Thuật Viện quy tụ thiên tài dị thuật nhiều nơi, tại đây sẽ có các lão sư đặc biệt trợ giúp những người mới thức tỉnh dị thuật nhận thức năng lực bản thân, đồng thời dạy cho họ phương pháp thăng cấp năng lực.
Nếu Lâm Tú muốn được chỉ đạo chuyên môn, cách tốt nhất chính là tiến nhập Dị Thuật Viện. Một là nâng cao thực lực hơn nữa, hai là bên trong Dị Thuật Viện sẽ có vô số dị thuật Năng Lực Giả. Nếu tìm biện pháp tiếp xúc bọn họ, Lâm Tú mới có cơ hội sở hữu thêm càng nhiều năng lực.
Nữ tử áo trắng không tiếp tục mở miệng, bỗng nhiên đấm Lâm Tú một quyền.
Lâm Tú phản kích theo bản năng, cầm lấy cổ tay của nàng.
Nhưng mà, khi mà hắn nắm chặt cổ tay nữ tử áo trắng, có hàn ý từ trong cơ thể của nàng bỗng nhiên tuôn ra. Trên tay Lâm Tú xuất hiện một tầng băng, cấp tốc lan tràn bề phía bả vai hắn.
Lúc này, trong cơ thể Lâm Tú như có một đạo lực lượng tựa như bị dẫn động.
Bị hắn nắm chặt, chỗ cổ tay nữ tử áo trắng cũng bắt đầu có băng sương xuất hiện.
Nữ tử áo trắng tránh ra khỏi Lâm Tú, mặt lộ kinh hỉ: “Ngươi thật sự thức tỉnh dị thuật!”
Sắc mặt Lâm Tú có chút âm trầm. Hắn biết, đây là bởi vì hắn vừa mới đạt được băng chi dị thuật, còn chưa thể khống chế hoàn toàn được. Cho nên khi bị lực lượng tương tự công kích, lực lượng trong cơ thể hắn mới tự động phản kích.
Sau đó hắn mới chú ý tới, giờ phút này, biểu cảm của cô gái áo trắng mặc dù có chút chấn kinh, nhưng phần vui vẻ lại nhiều hơn.
Lâm Tú nhăn mày lại.
Người thức tỉnh dị thuật là hắn, nàng cao hứng cái gì?
Thần kinh!
. . .
Một ngày trước, Lâm Tú lại lần nữa chạm mặt cô em vợ tương lai khi đang ở thanh lâu, hắn đã chuẩn bị tâm lý chịu một trận đòn tàn nhẫn.
Nhưng khiến hắn tuyệt đối không ngờ tới chính là, Triệu Linh Âm vậy mà bỏ qua cho hắn, ngoài ra tâm tình có vẻ rất tốt, lúc đi khỏi còn ngân nga hát mấy câu.
Tâm tư nữ nhân tựa kim đáy biển, Lâm Tú chỉ có thể thầm mắng câu “thần kinh” ở trong lòng, tiếp đó tiến về phía Lâm phủ.
Sau này hắn sẽ không đến những nơi như thanh lâu nữa.
Thứ nhất, mục đích của hắn đã đạt được, không cần thiết phải đi tiếp.
Nguyên nhân thứ hai, vừa rồi Triệu Linh Âm rời đi có nói, nếu lần sau thấy Lâm Tú đi chơi thanh lâu thì sẽ lập tức đánh gãy chân hắn.
Thân phận nữ nhân này đặc thù, thực lực lại mạnh mẽ, ra tay không nhẹ không nặng. Nói thật, Lâm Tú có phần hơi sợ nàng ta.
. . .
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua.
Trong ba ngày này, Lâm Tú Nhất vẫn luôn ở trong phủ, không hề rời khỏi Lâm phủ một bước.
Dẫu sao, trước đây hắn vốn là một người bình thường, loại chuyện bị sao băng va trúng rồi xuyên không, người bình thường khó có thể chấp nhận hiện thực nhanh như thế. Lâm Tú mất ba ngày mới hơi thích ứng thế giới xa lạ này trên mặt tâm lý.
Đồng thời, hắn cũng dần thích ứng với năng lực của mình.
Hiện tại Lâm Tú sở hữu ba loại dị thuật.
Lực lượng, đóng băng và thú ngữ.
Người mới thức tỉnh dị thuật thường không cách nào khống chế năng lực của bản thân, ba ngày nay Lâm Tú nắm nát bốn cái bát, bảy chén trà. May thay, hắn là chủ nhân Lâm phủ nên hạ nhân cũng không dám hỏi nhiều.
Bây giờ, hắn đã gần như thích ứng được sự biến hóa của cơ thể, có thể thu phóng sức mạnh một cách thoải mái.
Trước mắt, Lâm Tú cần phải cân nhắc một vấn đề.
Thức tỉnh dị thuật chỉ là bước đầu tiên trên con đường này, muốn tiếp tục trở nên mạnh mẽ thì phải không ngừng tu hành.
Ví dụ, Lâm Tú với Triệu Linh Âm đều có dị thuật băng, nhưng Triệu Linh Âm có thể sử dụng năng lực này để chiến đấu, còn Lâm Tú chỉ có thể phủ một lớp sương băng mỏng lên tay để hạ nhiệt vào tiết trời nóng bức.
Tôn Đại Lực mấy ngày nay thích ngồi cạnh Lâm Tú, do cái thời tiết quái quỷ này quá nóng mà bên người thiếu gia luôn có hơi lạnh, khoảng cách càng gần hắn càng thoải mái.
Đại Lực hắn không ngờ rằng, thiếu gia nhà mình lại có thể thức tỉnh dị thuật. Không những thế còn là dị thuật băng cực kỳ mạnh mẽ. Tiếc rằng khi hắn thức tỉnh thì đã muộn mất, đã bỏ lỡ tuổi tác tu hành dị thuật tốt nhất. Bằng không, hắn sẽ trở thành thiên chi kiêu tử Vương Đô giống như Nhị tiểu thư.
Lâm Tú cũng đang suy nghĩ vấn đề tương tự như vậy.
Năng lực thức tỉnh càng muộn, thiên phú dị thuật lại càng thấp, đây là nhận thức chung tất cả mọi người. Mười tám tuổi mới thức tỉnh năng lực, căn bản trên con đường dị thuật sẽ không có bao nhiêu thành tựu, cũng chẳng đáng để triều đình coi trọng và bồi dưỡng.
Vương Đô có một nơi tên là Dị Thuật Viện, là địa phương chuyên tuyển chọn và đào tạo ra những thiên tài dị thuật.
Trong Dị Thuật Viện quy tụ thiên tài dị thuật nhiều nơi, tại đây sẽ có các lão sư đặc biệt trợ giúp những người mới thức tỉnh dị thuật nhận thức năng lực bản thân, đồng thời dạy cho họ phương pháp thăng cấp năng lực.
Nếu Lâm Tú muốn được chỉ đạo chuyên môn, cách tốt nhất chính là tiến nhập Dị Thuật Viện. Một là nâng cao thực lực hơn nữa, hai là bên trong Dị Thuật Viện sẽ có vô số dị thuật Năng Lực Giả. Nếu tìm biện pháp tiếp xúc bọn họ, Lâm Tú mới có cơ hội sở hữu thêm càng nhiều năng lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.