Công Tử Điên Khùng

Chương 518: Dòng nước xoáy

Ta Là Lão Ngũ

19/10/2013

Tần Nhan đã tìm kiếm trong biển Ả rập được mười hai ngày. Tuy rất mệt mỏi, nhưng Tần Nhan không muốn buông tha. Đây là cơ hội cuối cùng của cô.

Ăn vài miếng lương khô, trong lòng Tần Nhan rất lo lắng. Ở trong đáy biển im ắng như vậy, cô ta cảm thấy rất cô đơn và hoảng hốt. Cho dù cô ta đa là tu sĩ Kết Đan, nhưng cảm giác hoảng hốt đó không thể áp chế được.

Cô ta chỉ có thể dựa vào việc nhai nuốt thức ăn để thư giãn thần kinh. Ở dưới đáy biển có quá nhiều thứ mà cô ta không thể giải thích. Hiện tại Tần Nhan đã rất cảm kích với việc Lâm Vân đưa cho cô ta Tị Thủy Châu. Nếu không có viên ngọc đó, cả nửa tháng chìm trong nước biển, chắc cô ta điên mất.

Một con tàu cực lớn nằm lặng lặng ở đáy biển. Tần Nhan nhìn con tàu đắm đã mục nát này, không biết nó chìm xuống đây từ lúc nào. Bỗng nhiên, da đầu của Tần Nhan run lên. Cô rõ ràng nghe thấy tiếng nói chuyện từ bên trong con tàu.

Mặc dù có hiểu biêt một ít về yêu ma quỷ quái. Cô ta biết rằng khi chết, người ta sẽ phóng ra linh hồn. Nếu ở hoàn cảnh đặc biệt, thậm chí có thể tồn tại mấy nghìn năm. Nhưng điều này vẫn khiến cho Tần Nhan rất hoảng sợ. Mặc kệ đã là người Tu Chân, quỷ quái không làm gì được cô, nhưng dù sao cô cũng chỉ là một người con gái.

Huống chi, trước khi đi theo sư phụ Tu Chân, cô ta lớn lên trong một xã hội duy vật. Dù hiện tại quan niệm đã thay đổi rất lớn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn có chút hoảng hốt.

Tần Nhan muốn định rời khỏi chỗ này, nhưng cô ta biết một khi mình rời đi, có lẽ cô ta sẽ mãi mãi không tìm được tấm bia đá, và không thể rời khỏi Địa Cầu.

Tần Nhan phóng thần thức kiểm tra khắp con tàu. Ở bên trong có một vài bộ xương cốt, một vài bộ bàn ghế vứt ngổn ngang. Xem ra đây là một con tàu chở khách.

Một cái bóng màu trắng khẽ lướt qua, rất nhanh chui vào một căn phòng. Tần Nhan sững sờ, lẽ nào trong con tàu đó đúng là có ma? Cô ta đã từng nghe sư phụ nói, linh hồn của người chết ở một hoàn cảnh đặc biệt sẽ tồn tại rất lâu. Tuy nhiên cũng có những người có linh hồn cường đại. Một khi họ chết, linh hồn sẽ tu luyện và trở thành quỷ tu.

Tần Nhan đương nhiên không tin ở Địa Cầu có quỷ tu. Bởi vì ở đây, ngay cả tu sĩ bình thường đều không có, lấy đâu ra quỷ tu? Trong khoảng thời gian ngắn, Tần Nhan không biết nên làm gì cho phải. Cô ta rất muốn đi vào căn phòng đó để nhìn xem, rốt cuộc cái bóng đó là cái gì. Nhưng trời sinh con gái vốn sợ ma, nên khiến cô ta do dự. Cho dù thực lực của cái bóng đó có kém xa cô ta.



Tần Nhan phóng thần thức đi vào căn phòng, nhưng lại không thấy gì cả. Chẳng lẽ nó có thể tránh né được thần thức? Đang lúc Tần Nhan do dự không biết làm sao, thì trong con tàu bỗng vang lên một chuỗi tiếng cười nghe rất rõ ràng.

Tần Nhan nghe vậy, cười lạnh một tiếng. Quỷ tu thì như thế nào? Ở một nơi như Địa Cầu, quỷ tu có thể Kết Đan được chắc? Theo như lời của sư phụ, quỷ tu muốn Kết Đan còn khó khăn hơn tu sĩ bình thường gấp trăm ngàn lần.

Nghĩ đến việc quỷ tu không thể Kết Đan, Tần Nhan liền không rụt rè nữa. Nếu như một tu sĩ Kết Đan mà bị một con tiểu quỷ hù sợ, thì chính Tần Nhan cũng cảm thấy dọa người. Mặc dù còn sợ hãi, nhưng không thể ngăn cản được quyết tâm tìm kiếm tấm bia đá của cô ta.

Hơn nữa trên người cô ta còn mặc một bộ Vũ Y do sư phụ lưu lại. Chẳng những có tác dụng trừ ta mà còn có lực phòng ngự kinh người. Tần Nhan nghĩ tới đây, liền bước lên phi kiếm rồi trực tiếp bay tới. Cô ta không phải là đi vào con tàu đó thăm dò. Mặc dù rất hiếu kỳ, nhưng cô ta không muốn lãng phí thời gian với con tàu đắm này.

Tần Nhan chỉ muốn lướt qua con tàu rồi tiếp tục tìm xuống phía dưới mà thôi. Nhưng cô ta vừa bay qua con tàu đắm, thì một lực hút cực lớn hút cô ta lại. Tần Nhan lập tức biết không tốt, vội vàng lui về phía sau. Nhưng lực hút thật quá mạnh, cô ta rõ ràng không thể phản kháng được, liền bị lực hút đó hút đi.

Một cảm giác sợ hãi truyền tới. Tần Nhan không ngờ mình đã Kết Đan rồi mà còn không ngăn cản được một lực hút ở đáy biển. Đang định truyền tin cho Lâm Vân, nhưng cô ta vừa cử động thì lại bị lực hút hút đi.

Tần Nhan phóng ra một cái khiên chặn lại, nhưng vẫn không ngăn cản được lực hút. Tần Nhan kinh hãi nhìn thấy, lực hút này hút mình xuống sâu dưới đáy biến. Đảo mắt đã bị lôi đi hơn mười km. Một dòng nước xoáy khổng lồ xuất hiện trước mắt của Tần Nhan.

- Không…

Tần Nhan vận chuyển toàn bộ chân nguyên muốn rời khỏi lực hút của dòng nước xoáy. Nhưng đều chỉ phí công vô ích. Tần Nhan nhanh chóng bị quấn vào dòng nước xoáy đó.

Một cảm giác tuyệt vọng xông lên đầu Tần Nhan. Cô ta thật không ngờ mình lại chết như vậy. Cô ta cũng biết, cho dù thần thức của Lâm Vân có lợi hại hơn đi chăng nữa, cũng không thể phóng thần thức tới chỗ dòng nước xoáy này được.





Cốc Tử Vong, núi Côn Luân, Lâm Vân mở to mắt thở phào một tiếng. Vốn tưởng rằng một tháng, không ngờ chỉ cần nửa tháng là đã luyện hóa hoàn toàn được Giới Đỉnh. Nhưng nếu không có tấm bia đá thì Giới Đỉnh vẫn không thể sử dụng.

Không biết Tần Nhan có tiến triển gì chưa. Nghĩ tới đây, Lâm Vân lập tức phóng thần thức ra ngoài. Ủa, cô ta không ở đáy biển. Lẽ nào cô ta đã tìm ra được rồi? Hay là cô ta đã thay đổi nơi tìm kiếm?

Lâm Vân phóng thần thức kiểm tra toàn Địa Cầu, nhưng lông mày của hắn lập tức nhíu lại. Tần Nhan rõ ràng không ở trên Địa Cầu. Thần thức của hắn không thể tìm được Tần Nhan.

Điều này chỉ có hai khả năng, một là Tần Nhan tìm được một truyền tống trận khác, và thông qua đó rời khỏi Địa Cầu. Khả năng thứ hai là Tần Nhan xông vào một nơi mà thần thức của Lâm Vân không thể quét tới được.

Nhưng vẫn có một khả năng là Tần Nhan đã gặp nạn, thậm chí là hài cốt không còn. Tuy nhiên, ở một nơi như Địa Cầu, làm gì còn ai có thể khiến cho một tu sĩ Kết Đan như Tần Nhan xương cốt không còn?

Nghĩ tới đây, Lâm Vân vẫn lập tức đi tới biển Ả rập. Lúc cuối cùng Tần Nhan xuất hiện là ở chỗ này. Cho nên có thể tìm ra một vài dấu vết ở đây.

Dù sao trên Địa Cầu vẫn còn rất nhiều nơi thần bí, không phải là không có nguy hiểm. Tuy tu sĩ Kết Đan có lợi hại, nhưng nếu gặp phải những nơi như vậy, tu sĩ Kết Đan cũng không tính là cái gì.

Bỗng nhiên Lâm Vân mỉm cười. Rõ ràng gặp phải bằng hữu cũ. Người này đúng thật là chịu khó.

Một con tàu hải tặc xuất hiện trong thần thức của Lâm Vân. Lâm Vân không chút nghĩ ngợi rơi xuống con tàu. Bảy tám thủy thù nhìn thấy boong thuyền bỗng nhiên xuất hiện một người lạ mặt, liền giật này mình. Nhưng bọn chúng vốn là những người thường xuyên trải qua sinh tử, phản ứng rất nhanh, liền rút súng chỉ về hướng Lâm Vân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Công Tử Điên Khùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook