Công Tử Đừng Chạy, Thật Sự Không Phải Hắc Điếm Mà!
Chương 32: Mua Công Pháp
Thôi Kinh Thước
24/08/2023
Tiết Bình Sơn lập tức nói: "Có gì cần cứ việc phân phó, Tiết mỗ có thể làm được nhất định sẽ làm!"
"Thu thập những võ kỹ khác, tự nhiên sẽ có chút phiền phức." Cô uyển chuyển nói.
Tiết Bình Sơn hiểu ý: "Quan Hà có thể ở lại khách điếm học tập võ nghệ với ngài, Tiết mỗ vô cùng cảm kích, ngày mai chắc chắn sẽ dâng phí chăm sóc, mong rằng Lục chưởng quỹ đừng chối từ."
Lục Kiến Vi mỉm cười nói: "Ông chủ Tiết khách khí."
Nói xong, chủ và khách đều vui vẻ.
Sau bữa ăn, Tiết Bình Sơn cưỡi xe ngựa rời đi, để Tiết Quan Hà ở lại đây.
Thiếu niên rất biết điều, tranh giành dọn dẹp bát đũa.
"Tiểu Tiết." Lục Kiến Vi lên lầu ba một chuyến, rất nhanh đã đi xuống, cầm hai quyển sách, gọi hắn đến bên cạnh, "Một quyển là tâm pháp, thích hợp căn cốt của cậu, cần dốc lòng tu tập. Một quyển khác là chưởng pháp, cậu luyện trước một chút xem. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể thỉnh giáo Trương bá trước, ông ấy là cao thủ dùng chưởng."
Trương bá nghe vậy, không khỏi ngứa ngáy trong lòng.
Không biết mạnh thế nào so với Liệt Phong Chưởng của ông ta?
"Đa tạ chưởng quỹ!" Tiết Quan Hà vui vẻ ra mặt, ôm sách muốn trở về phòng nghiên cứu ngay, nhưng chưa đi được mấy bước lại trở về, hỏi, "Chưởng quỹ, tôi ở chỗ nào thế?"
Lục Kiến Vi lên lầu, cũng không quay đầu lại.
"Phòng của tiểu nhị ở lầu một, A Nguyệt, em an bài đi."
Cô chỉ muốn nhanh lên trên xem xét hậu lễ Tiết gia!
Trong hộp gỗ gồm ba tấm ngân phiếu, mỗi tấm ngân phiếu một ngàn lượng, tổng cộng ba ngàn lượng.
Tám viên trân châu, mỗi viên đều phẩm chất thượng thừa. Quy ra giá thị trường, một viên tối thiểu cũng phải ba trăm lượng.
Cộng thêm số dư tài khoản còn lại trong người, hiện tại Lục Kiến Vi có tổng cộng hơn 5,800 lượng bạc!
Cô mở cửa hàng của hệ thống.
« Bất Vấn Lưu Niên», « Sơ Tinh Kiếm Quyết », « Quyển Sương Đao Pháp » tổng cộng cần 4000 lượng. « Xuân Thu Dược Kinh » giá 5000 lượng.
Cô suy tư một lát, vẫn nên chọn mua trước ba quyển đầu tiên.
Ở thế giới nguy hiểm này, có được võ lực mạnh mẽ mới có thể bảo đảm an toàn.
Nhấn mua hàng, tài khoản còn dư lại hơn 1800.
Cô lướt đến hàng vũ khí, ánh mắt đột nhiên ngừng lại.
"Tiểu Khách, tôi nhớ trước đó vũ khí đầu tiên ở hàng không phải là món này?”
Hệ thống: "Sau khi cô chọn 'Sơ Tinh Kiếm Quyết' và 'Quyển Sương Đao Pháp', cửa hàng sẽ đưa ra cho cô những vũ khí thích hợp nhất. Chỉ có kết hợp với vũ khí tương ứng, mới có thể phát huy được trăm phần trăm uy lực."
Lục Kiến Vi "..."
Đây là muốn đẩy cô vào chỗ chết sao!?
"Cho nên cậu vốn dĩ không quan tâm người khác có đưa lễ vật hay không, cũng không quan tâm tài khoản khách điếm có bao nhiêu tiền. Dù sao đến cuối cùng tiền tôi kiếm được cũng sẽ tiêu vào cửa hàng hệ thống.
Hệ thống: "Nhưng cô học được tri thức, tri thức là vô giá."
Lục Kiến Vi nhổ nước bọt: "Nhưng đạo cụ tri thức quá mắc rồi!"
Hàng vũ khí, món thứ nhất là Sơ Tinh kiếm, giá bán 1,500 lượng, cùng cấp bậc với kiếm quyết. Món thứ hai là Quyển Sương đao, cũng giống như thế.
Lục Kiến Vi không thể không hoài nghi: “Tiểu Khách, đừng nói là cậu đề cử cho tôi toàn là hàng ế đấy nhé. Cố ý đóng gói thành hàng hóa siêu cấp bị chôn giấu không ai có thể luyện được, sau đó lừa gạt một đứa ngốc như tôi à?"
"Chúng ta là đồng chí như thể tay chân, tôi sẽ không làm chuyện có hại đến khách điếm." Tiểu Khách chăm chú giải thích.
"Được thôi, nhưng nếu như cậu bán bớt lại một chút, chẳng phải thực lực của tôi sẽ tăng lên càng nhanh hơn sao?"
"Làm như vậy sẽ dung túng thói quen không làm mà hưởng, lòng tham không đủ rắn nuốt voi."
Lục Kiến Vi: "..."
Được rồi, cứ như vậy đi.
Cô quyết tâm, cắn răng mua Sơ Tinh kiếm.
Tài khoản chỉ còn lại hơn ba trăm, cô trực tiếp lướt đến khu vực vật dụng sinh hoạt, mua mấy bộ quần áo.
Không thể không nói, quần áo trong cửa hàng không chỉ đẹp, mà chất lượng cũng tốt. Nhưng mà một bộ tốn đến mấy trăm.
Ngoài váy đẹp như tiên nữ, cô còn chọn thêm mấy bộ trang phục thuận tiện hành tẩu giang hồ đặt vào túi đồ dự bị.
Đồ trang sức, son phấn, hoa tai, hương phấn, vật dụng tắm rửa cô cũng mua mấy bộ.
Ai mà không muốn chưng diện xinh đẹp thơm tho chứ?
Nhưng những thứ này cũng tốn hết mấy lượng bạc.
Mua mua mua, cảm giác quá tuyệt vời!
"Thu thập những võ kỹ khác, tự nhiên sẽ có chút phiền phức." Cô uyển chuyển nói.
Tiết Bình Sơn hiểu ý: "Quan Hà có thể ở lại khách điếm học tập võ nghệ với ngài, Tiết mỗ vô cùng cảm kích, ngày mai chắc chắn sẽ dâng phí chăm sóc, mong rằng Lục chưởng quỹ đừng chối từ."
Lục Kiến Vi mỉm cười nói: "Ông chủ Tiết khách khí."
Nói xong, chủ và khách đều vui vẻ.
Sau bữa ăn, Tiết Bình Sơn cưỡi xe ngựa rời đi, để Tiết Quan Hà ở lại đây.
Thiếu niên rất biết điều, tranh giành dọn dẹp bát đũa.
"Tiểu Tiết." Lục Kiến Vi lên lầu ba một chuyến, rất nhanh đã đi xuống, cầm hai quyển sách, gọi hắn đến bên cạnh, "Một quyển là tâm pháp, thích hợp căn cốt của cậu, cần dốc lòng tu tập. Một quyển khác là chưởng pháp, cậu luyện trước một chút xem. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể thỉnh giáo Trương bá trước, ông ấy là cao thủ dùng chưởng."
Trương bá nghe vậy, không khỏi ngứa ngáy trong lòng.
Không biết mạnh thế nào so với Liệt Phong Chưởng của ông ta?
"Đa tạ chưởng quỹ!" Tiết Quan Hà vui vẻ ra mặt, ôm sách muốn trở về phòng nghiên cứu ngay, nhưng chưa đi được mấy bước lại trở về, hỏi, "Chưởng quỹ, tôi ở chỗ nào thế?"
Lục Kiến Vi lên lầu, cũng không quay đầu lại.
"Phòng của tiểu nhị ở lầu một, A Nguyệt, em an bài đi."
Cô chỉ muốn nhanh lên trên xem xét hậu lễ Tiết gia!
Trong hộp gỗ gồm ba tấm ngân phiếu, mỗi tấm ngân phiếu một ngàn lượng, tổng cộng ba ngàn lượng.
Tám viên trân châu, mỗi viên đều phẩm chất thượng thừa. Quy ra giá thị trường, một viên tối thiểu cũng phải ba trăm lượng.
Cộng thêm số dư tài khoản còn lại trong người, hiện tại Lục Kiến Vi có tổng cộng hơn 5,800 lượng bạc!
Cô mở cửa hàng của hệ thống.
« Bất Vấn Lưu Niên», « Sơ Tinh Kiếm Quyết », « Quyển Sương Đao Pháp » tổng cộng cần 4000 lượng. « Xuân Thu Dược Kinh » giá 5000 lượng.
Cô suy tư một lát, vẫn nên chọn mua trước ba quyển đầu tiên.
Ở thế giới nguy hiểm này, có được võ lực mạnh mẽ mới có thể bảo đảm an toàn.
Nhấn mua hàng, tài khoản còn dư lại hơn 1800.
Cô lướt đến hàng vũ khí, ánh mắt đột nhiên ngừng lại.
"Tiểu Khách, tôi nhớ trước đó vũ khí đầu tiên ở hàng không phải là món này?”
Hệ thống: "Sau khi cô chọn 'Sơ Tinh Kiếm Quyết' và 'Quyển Sương Đao Pháp', cửa hàng sẽ đưa ra cho cô những vũ khí thích hợp nhất. Chỉ có kết hợp với vũ khí tương ứng, mới có thể phát huy được trăm phần trăm uy lực."
Lục Kiến Vi "..."
Đây là muốn đẩy cô vào chỗ chết sao!?
"Cho nên cậu vốn dĩ không quan tâm người khác có đưa lễ vật hay không, cũng không quan tâm tài khoản khách điếm có bao nhiêu tiền. Dù sao đến cuối cùng tiền tôi kiếm được cũng sẽ tiêu vào cửa hàng hệ thống.
Hệ thống: "Nhưng cô học được tri thức, tri thức là vô giá."
Lục Kiến Vi nhổ nước bọt: "Nhưng đạo cụ tri thức quá mắc rồi!"
Hàng vũ khí, món thứ nhất là Sơ Tinh kiếm, giá bán 1,500 lượng, cùng cấp bậc với kiếm quyết. Món thứ hai là Quyển Sương đao, cũng giống như thế.
Lục Kiến Vi không thể không hoài nghi: “Tiểu Khách, đừng nói là cậu đề cử cho tôi toàn là hàng ế đấy nhé. Cố ý đóng gói thành hàng hóa siêu cấp bị chôn giấu không ai có thể luyện được, sau đó lừa gạt một đứa ngốc như tôi à?"
"Chúng ta là đồng chí như thể tay chân, tôi sẽ không làm chuyện có hại đến khách điếm." Tiểu Khách chăm chú giải thích.
"Được thôi, nhưng nếu như cậu bán bớt lại một chút, chẳng phải thực lực của tôi sẽ tăng lên càng nhanh hơn sao?"
"Làm như vậy sẽ dung túng thói quen không làm mà hưởng, lòng tham không đủ rắn nuốt voi."
Lục Kiến Vi: "..."
Được rồi, cứ như vậy đi.
Cô quyết tâm, cắn răng mua Sơ Tinh kiếm.
Tài khoản chỉ còn lại hơn ba trăm, cô trực tiếp lướt đến khu vực vật dụng sinh hoạt, mua mấy bộ quần áo.
Không thể không nói, quần áo trong cửa hàng không chỉ đẹp, mà chất lượng cũng tốt. Nhưng mà một bộ tốn đến mấy trăm.
Ngoài váy đẹp như tiên nữ, cô còn chọn thêm mấy bộ trang phục thuận tiện hành tẩu giang hồ đặt vào túi đồ dự bị.
Đồ trang sức, son phấn, hoa tai, hương phấn, vật dụng tắm rửa cô cũng mua mấy bộ.
Ai mà không muốn chưng diện xinh đẹp thơm tho chứ?
Nhưng những thứ này cũng tốn hết mấy lượng bạc.
Mua mua mua, cảm giác quá tuyệt vời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.