Công Tử Hào Hoa Và Cô Nàng Lạnh Lùng
Chương 50: Mảnh Giấy 'ly Hôn' Nhà Dương Tổng
Đà Anh
05/04/2016
Cười nửa miệng , hắn lạnh lùng bỏ đi ra khỏi nhà ngay trong đêm . Màn đêm thấu xương làm ông bà nhà cảm thấy đau nhói ở lồng ngực ....
.. _ .. _ .. _..
Tại Dinh thự nhà Dương Tổng , có vẻ vợ chồng ông bà Dương Tổng vừa từ Mỹ về Việt Nam rồi , tình hình gì mà 2 người lại về coi con trai cưng của mình như thế ?
Thời gian lắng dần mà ông bà về cũng đã 1 tuần rồi mà chưa gặp mặt con trai đích tôn của mình dù chỉ là 1 giây , đơn giản vì hắn ta suốt ngày la cà ở các hộp đêm , rồi biệt thự riêng của mình nữa .
Nhưng hôm nay thật lạ ! Chủ nhật hắn ta lại ở nhà của mình để gặp 2 ông bà .
Đồng hồ điểm 7h15 sáng tinh mơ , hàn phu nhân đã đích thân dậy làm bữa sáng cho cả nhà
"Hời ơi"_Hắn ngáp dài đi trên cầu thang xuống
"A-con dậy rồi à"_hàn phu nhân mỉm cười nhìn hắn
"Sao lại về đây"_Hắn ngồi xuống ghế bàn ăn
"Tối nay con ở nhà đi, chúng ta có chuyện muốn nói"_Vẻ mặt bà đã đượm buồn xuống
Hắn nghe câu đó xong cũng đã đoán được có chuyện gì rồi , phải là chuyện lớn đây .
Ăn sáng xong vẫn chưa thấy Dương tổng xuống , bèn làm lạ , mọi lần 2 người này cùng nhau mà sao nay lại im hơi thế này , bèn bỏ dao và nĩa xuống bàn , quơ tay lấy chai nước suối rồi bỏ đi không nói tiếng nào với bà hàn phu nhân . Hàn phu nhân lắc đầu nhìn bóng dáng cậu con trai mình lạnh lùng bước đi ...
"Xin lỗi con Nhất Hàn"_Bà cụp mắt mi mình xuống
Nhất Hàn bỏ đi ra ngoài kèm theo hàng tá câu hỏi trong đầu , hình như là hắn ta biết chuyện gì đó thì phải ..
"Không lẽ , ngày đó đã tới rồi ..?"_Hắn đứng khựng lại
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến , có lẽ sắp có tin sét đánh ngang tai với hắn nữa rồi , nhưng sao lại bất công như vậy ! Hết chuyện tình cảm , rồi chuyện tổ chức , thêm chuyện gia đình , còn chuyện gì nữa , ập tới luôn đi !
Nhức đầu vì đống suy nghĩ vẩn vơ của mình , hắn vội lái xe đi , tới nơi để mình yên ổn hơn
...
x NGHĨA TRANG BÌNH HƯNG x
Đứng trước di mộ lót gạch men màu xám , hình ảnh một người con gái hiện ra . Là Ngọc .
Nhưng tại sao , cô ấy lại chôn ở Việt Nam mà không phải là Hàn Quốc .
Câu hỏi thú vị thật !
Quê hương cô Ngọc là ở Việt Nam , đây là đất nhà nên di cốt được cất ở Khu nghĩa trang này
"Ngọc à , hãy chỉ cho anh lối đi , đi em"...
"Anh sắp gục ngã rồi , em à ! Hãy giúp anh"..
"Gia đình anh sắp bỏ rơi anh rồi , em à ! ..
Gục ngã lên phần bia mộ , đưa tay chạm vào tấm ảnh cô gái xinh đẹp kia , hắn đã cụp mi mắt mình xuống , không lẽ hắn sắp khóc hay sao ?
Trời buổi sáng thật tinh mơ nhưng sao lòng hắn lại âm u thế này . Hắn gục ngã thật rồi !
..
------
Trở lại nhà Dương Tổng , bây giờ đã là 11h trưa rồi mà chưa thấy hắn về , hàn phu nhân thấy lo lắng tộc cùng . Ở phòng mình mà bà đứng ngồi không yên . Vội đi lại hộc tủ bàn trang điểm, kéo ra lấy 1 tờ giấy có in ba chữ : ĐƠN LY HÔN
Chuyện gì đây ! Taị sao lại có ......
Hàn phu nhân đi xuống phòng khách , thở dài ngồi xuống ghế salong , chéo hai chân nhìn ra cổng nhà , trông chờ điều gì đó .
"Trưa rồi sao chưa về nữa?"_Hàn phu nhân thở dài
Bỗng có tiếng xe dừng trước cổng lờn , nhưng người về là Dương Tổng . Xe vừa quẻo vô lối nhà .
Dương Tổng vào nhà với tình trạng mệt mỏi, chắc do công việc . Ông bước vào nhà thì chạm ánh mắt bà , 2 ánh mắt sâu lặng nhìn nhau trông có gì muốn nói nhưng ông đi thẳng lên phòng luôn .
Chuyện căng như dây đàn rồi !
..
---------
Thánh thót cũng đã tối rồi , đã 8h tối mà Nhất Hàn vẫn chưa về . Có chuyện gì hay sao?
"Ting ting"_Tiếng kèn xe đang dừng trước cổng lớn
Cổng cũng đã được mở , xe đã đi vào , người cũng vậy nhưng lại nồng nặc mùi men .
Ở phòng khách , 2 ông bà đã ngồi chờ rất lâu , Nhất Hàn bước vào nhà với tâm lý không được ổn cho mấy .
"Nhất Hàn , con ngồi đi"_Dương tổng nhìn hắn
Hắn cũng lặng lẽ ngồi xuống đối diện 2 ông bà , nhìn thẳng vào ánh mắt ấy , cảm thấy nhói gì đó ở tim mình ..
"Ta và mẹ con đã quyết định ly hôn với nhau , ta ..........."_Ông nghẹn ngào bỏ lửng vế sau câu nói
Xẹt --> Câu nói như sét đánh ngang tai mình vậy , hắn chua xót cười nuốc nước mắt và ở tim mình . Vội đưa tay chóng tráng mình
"Tới ngày đó rồi à , huh "_Hắn cũng nghẹn ngào cười trong đau khổ
Gắng không khóc ...!
"Con à, ta....."_Bà cũng đau đớn nhìn hắn
"THÔI CHO TÔI XIN ĐI"___Hắn đứng dậy quát lớn
"Ông bà có từng hỏi đã làm gì cho tôi chưa?"
" 1 người thì công việc, 1 người thì không quan tâm tôi"
"Huh, tôi không cần, 2 người đi đi...."__Hắn nói nghẹn lòng mình trong từng đau khổ ở tim
Cậu con trai đích tôn không thiếu gì cả , có tất cả tiền bạc , địa vị , danh vọng , bạn bè , nhưng chỉ thiếu 1 thứ gọi là HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
....
Cười nửa miệng , hắn lạnh lùng bỏ đi ra khỏi nhà ngay trong đêm .
Màn đêm thấu xương làm ông bà nhà cảm thấy đau nhói ở lồng ngực ....
.. _ .. _ .. _..
Tại Dinh thự nhà Dương Tổng , có vẻ vợ chồng ông bà Dương Tổng vừa từ Mỹ về Việt Nam rồi , tình hình gì mà 2 người lại về coi con trai cưng của mình như thế ?
Thời gian lắng dần mà ông bà về cũng đã 1 tuần rồi mà chưa gặp mặt con trai đích tôn của mình dù chỉ là 1 giây , đơn giản vì hắn ta suốt ngày la cà ở các hộp đêm , rồi biệt thự riêng của mình nữa .
Nhưng hôm nay thật lạ ! Chủ nhật hắn ta lại ở nhà của mình để gặp 2 ông bà .
Đồng hồ điểm 7h15 sáng tinh mơ , hàn phu nhân đã đích thân dậy làm bữa sáng cho cả nhà
"Hời ơi"_Hắn ngáp dài đi trên cầu thang xuống
"A-con dậy rồi à"_hàn phu nhân mỉm cười nhìn hắn
"Sao lại về đây"_Hắn ngồi xuống ghế bàn ăn
"Tối nay con ở nhà đi, chúng ta có chuyện muốn nói"_Vẻ mặt bà đã đượm buồn xuống
Hắn nghe câu đó xong cũng đã đoán được có chuyện gì rồi , phải là chuyện lớn đây .
Ăn sáng xong vẫn chưa thấy Dương tổng xuống , bèn làm lạ , mọi lần 2 người này cùng nhau mà sao nay lại im hơi thế này , bèn bỏ dao và nĩa xuống bàn , quơ tay lấy chai nước suối rồi bỏ đi không nói tiếng nào với bà hàn phu nhân . Hàn phu nhân lắc đầu nhìn bóng dáng cậu con trai mình lạnh lùng bước đi ...
"Xin lỗi con Nhất Hàn"_Bà cụp mắt mi mình xuống
Nhất Hàn bỏ đi ra ngoài kèm theo hàng tá câu hỏi trong đầu , hình như là hắn ta biết chuyện gì đó thì phải ..
"Không lẽ , ngày đó đã tới rồi ..?"_Hắn đứng khựng lại
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến , có lẽ sắp có tin sét đánh ngang tai với hắn nữa rồi , nhưng sao lại bất công như vậy ! Hết chuyện tình cảm , rồi chuyện tổ chức , thêm chuyện gia đình , còn chuyện gì nữa , ập tới luôn đi !
Nhức đầu vì đống suy nghĩ vẩn vơ của mình , hắn vội lái xe đi , tới nơi để mình yên ổn hơn
...
x NGHĨA TRANG BÌNH HƯNG x
Đứng trước di mộ lót gạch men màu xám , hình ảnh một người con gái hiện ra . Là Ngọc .
Nhưng tại sao , cô ấy lại chôn ở Việt Nam mà không phải là Hàn Quốc .
Câu hỏi thú vị thật !
Quê hương cô Ngọc là ở Việt Nam , đây là đất nhà nên di cốt được cất ở Khu nghĩa trang này
"Ngọc à , hãy chỉ cho anh lối đi , đi em"...
"Anh sắp gục ngã rồi , em à ! Hãy giúp anh"..
"Gia đình anh sắp bỏ rơi anh rồi , em à ! ..
Gục ngã lên phần bia mộ , đưa tay chạm vào tấm ảnh cô gái xinh đẹp kia , hắn đã cụp mi mắt mình xuống , không lẽ hắn sắp khóc hay sao ?
Trời buổi sáng thật tinh mơ nhưng sao lòng hắn lại âm u thế này . Hắn gục ngã thật rồi !
..
------
Trở lại nhà Dương Tổng , bây giờ đã là 11h trưa rồi mà chưa thấy hắn về , hàn phu nhân thấy lo lắng tộc cùng . Ở phòng mình mà bà đứng ngồi không yên . Vội đi lại hộc tủ bàn trang điểm, kéo ra lấy 1 tờ giấy có in ba chữ : ĐƠN LY HÔN
Chuyện gì đây ! Taị sao lại có ......
Hàn phu nhân đi xuống phòng khách , thở dài ngồi xuống ghế salong , chéo hai chân nhìn ra cổng nhà , trông chờ điều gì đó .
"Trưa rồi sao chưa về nữa?"_Hàn phu nhân thở dài
Bỗng có tiếng xe dừng trước cổng lờn , nhưng người về là Dương Tổng . Xe vừa quẻo vô lối nhà .
Dương Tổng vào nhà với tình trạng mệt mỏi, chắc do công việc . Ông bước vào nhà thì chạm ánh mắt bà , 2 ánh mắt sâu lặng nhìn nhau trông có gì muốn nói nhưng ông đi thẳng lên phòng luôn .
Chuyện căng như dây đàn rồi !
..
---------
Thánh thót cũng đã tối rồi , đã 8h tối mà Nhất Hàn vẫn chưa về . Có chuyện gì hay sao?
"Ting ting"_Tiếng kèn xe đang dừng trước cổng lớn
Cổng cũng đã được mở , xe đã đi vào , người cũng vậy nhưng lại nồng nặc mùi men .
Ở phòng khách , 2 ông bà đã ngồi chờ rất lâu , Nhất Hàn bước vào nhà với tâm lý không được ổn cho mấy .
"Nhất Hàn , con ngồi đi"_Dương tổng nhìn hắn
Hắn cũng lặng lẽ ngồi xuống đối diện 2 ông bà , nhìn thẳng vào ánh mắt ấy , cảm thấy nhói gì đó ở tim mình ..
"Ta và mẹ con đã quyết định ly hôn với nhau , ta ..........."_Ông nghẹn ngào bỏ lửng vế sau câu nói
Xẹt --> Câu nói như sét đánh ngang tai mình vậy , hắn chua xót cười nuốc nước mắt và ở tim mình . Vội đưa tay chóng tráng mình
"Tới ngày đó rồi à , huh "_Hắn cũng nghẹn ngào cười trong đau khổ
Gắng không khóc ...!
"Con à, ta....."_Bà cũng đau đớn nhìn hắn
"THÔI CHO TÔI XIN ĐI"___Hắn đứng dậy quát lớn
"Ông bà có từng hỏi đã làm gì cho tôi chưa?"
" 1 người thì công việc, 1 người thì không quan tâm tôi"
"Huh, tôi không cần, 2 người đi đi...."__Hắn nói nghẹn lòng mình trong từng đau khổ ở tim
Cậu con trai đích tôn không thiếu gì cả , có tất cả tiền bạc , địa vị , danh vọng , bạn bè , nhưng chỉ thiếu 1 thứ gọi là HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH
....
Cười nửa miệng , hắn lạnh lùng bỏ đi ra khỏi nhà ngay trong đêm .
Màn đêm thấu xương làm ông bà nhà cảm thấy đau nhói ở lồng ngực ....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.