Công Ty Cho Thuê Quỷ

Quyển 3 - Chương 6: Thời luân chuyển kiếp!

Khản Không

05/09/2013

Ung Bác Văn tự nhủ: ' thái độ này là ý gì vậy ta?'

Ngư Thừa Thế cũng không nói lời thừa mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: '' Đến đây nào tiểu Ung để ta giới thiệu với ngươi mấy vị Lãnh đạo Tổng hội!” Nói xong còn kèm theo cái nháy mắt ra hiệu.

Đáng tiếc Ung đại Thiên sư của chúng ta thuộc dạng chậm tiêu, hoàn toàn không hiểu ý cú nháy mắt của Ngư đại hội trưởng ẩn chứa ý tứ gì, hắn chỉ cảm thấy sắc mặt của Ngư Thừa Thế hơi khó coi một chút thì trong lòng càng thêm mấy phần cẩn thận.

“Đây là Giám đốc điều hành của Tổng hội Hiệp hội Pháp sư, Chương Bát Trảo Thiên sư”. Ngư Thừa Thế trước tiên giới thiệu một vị trung niên ngồi chính giữa.

Người này cũng chỉ hơn 40 tuổi, khuôn mặt diều hâu dài nhỏ, mũi chim ưng, cằm để chòm râu dê, mái tóc dài hoang dại, thoạt nhìn giống như dân nghệ sỹ đánh đàn vẽ tranh hơn là Pháp sư vẽ bùa bắt quỷ.

Nghe cái danh hiệu này xong hẳn cũng biết ngay đây là một nhân vật có tên tuổi tầm cỡ, Ung Bác Văn vội vàng mỉm cười, chủ động vươn tay ra bắt.

Thế nhưng vị Chương Bát Trảo Thiên sư này mặt mũi đầy kiêu ngạo,chỉ hừ nhạt một tiếng, cằm hếch lên coi như lời chào hỏi.

May mà Ung Bác Văn phản ứng cũng không chậm, tay mới vươn ra phân nửa, thấy phản ứng của đối phương liền lập tức thay đổi phương hướng, phất tay lên ý bảo chẳng có gì, nhìn chung là cũng không đến mức quá vụng về, xấu hổ.

Sắc mặt Ngư Thừa Thế lại càng thêm khó coi, tiếp theo giới thiệu người ngồi bên trái Chương Bát Trảo.

Vị này chính là đại diện thường trực của Hiệp hội Phật giáo tại Hiệp hội Pháp sư chúng ta, Chính Minh Pháp sư.

Đó là một hòa thượng đầu trọc, tai to mặt lớn, mặt mũi trơn láng, bộ dáng chất phác, trên người khoác bộ tăng bào được cắt may tinh xảo, cổ mang vòng phật châu nhỏ, từng hạt phật châu lấp lánh ánh vàng chói lọi, vừa nhìn có thể nhận thấy ngay là đồ quý giá, khiến cho người ta đánh giá vị Hòa thượng này với những kẻ nhà giàu mới nổi.

“A di đà phật. Ung đại Thiên sư, tiểu tăng có lễ.” Chính Minh pháp sự đứng lên, chắp tay thi lễ hướng Ung Bác Văn .

Ung Bác Văn vội vàng đáp: “Đại sư không nên khách khí.”

“Vị này thuộc phái Chân ngôn tông, đến từ Cao dã sơn ở Nhật Bản, Tân Cư Hữu pháp sư”.

Lời giới thiệu này dành cho vị ngồi bên phải Chương Bát Trảo pháp sư.

“Chân ngôn tông? Đông mật!” Nghe Ngư Thừa Thế giới thiệu, phản ứng của Ung Bác Văn chính là hoàn toàn sửng sốt.

Mấy ngày trước vừa từ chính miệng Ngư Thừa Thế nghe được mối quan hệ giữa Đông mật và Thanh Long tự, ngày hôm nay lại thấy được sự có mặt của Hòa thượng Chân Ngôn tông, nếu là nói trùng hợp thì cũng không khỏi quá khiên cưỡng đi. Hiện tại, giải thưởng tìm kiếm Lạt Ma chuyển thế vẫn còn đang được Tập đoàn Thánh Hằng treo bố cáo khắp nơi chứ đâu.

Ung Bác Văn trong lòng tự nhủ còn trên mặt lại không biểu lộ gì chỉ là cẩn thận tỉ mỉ quan sát thêm.

Vị Đông Mật hòa thượng này nhìn qua hơn 50 tuổi, khoác bộ tăng bào thô màu xám, chân đi dép cỏ , vẻ mặt sầu khổ, mang bên mình nón lá và gậy trúc, đặt cạnh vị cả người bao phủ sự xa hoa như Chính minh pháp sư thật sự là một sự đối lập mạnh mẽ, đợi Ngư Thừa Thế giới thiệu xong, liền đứng dậy, hướng Ung Bác Văn cúi đầu chắp tay, niệm chân ngôn, coi như là hình thức chào hỏi.

Giới thiệu hoàn tất, đôi bên một lần nữa ngồi xuống, Ngư Thừa Thế lúc này mới tiếp lời: “Tiểu Ung, mấy vị này tới đây chính là vì pho tượng kỳ quái mà ngươi đã phát hiện ra trong lúc lần bắt quỷ trước đây”



Ung Bác Văn lấy làm khó hiểu, thầm nghĩ: “Không phải nói về chuyện Thanh Long tự sao? Thế nào lại biến thành chuyện pho tượng?”

Ngư Thừa Thế tiếp tục nói: “Tiểu Ung, sau khi người giao lên Pho tượng, chúng ta vẫn chưa thể tìm ra được nguồn gốc của nó, xét thấy việc này có liên quan đến tà thuật Hoạt Quỷ dưỡng cổ, chúng ta đã đem ảnh chụp pho tượng nhờ Tổng hội điều tra. Đối việc này Tổng hội đặc biệt coi trọng…”. Nói đến chữ cuối cùng, Ngư Thừa Thế còn cố ý nhấn mạnh, lộ ra vẻ thực lấy làm kỳ lạ.

Ung Bác Văn lúc này mới hiểu, việc này chắc chắn có liên quan đến thân phận Đại thiên sư của hắn, do đó mới được Tổng hội coi trọng đến vậy.

“Tổng hội qua nhiều lần điều tra, nhưng lại không tìm được bất cứ tư liệu tin tức gì về pho tượng, cuối cùng, nhờ Chính Minh pháp sư trong lúc vô tình trông thấy ảnh chụp, nhận ra cái này giống như một Bản tôn Phật của Mật giáo, chỉ là Mật tông truyền thừa từ trước đến nay đều rất bí ẩn, nhất là Bản tôn Phật, ngoại nhân lại càng vô pháp biết đến. Hiệp hội Phật giáo lấy Thiền tông làm chính với Mật tông không có nhiều kiến giải, nên đã hướng Tân cư Hữu Pháp sư của Chân Ngôn tông Cao Dã Sơn xin thỉnh giáo. Tân Cư Hữu pháp sư đã chỉ ra xuất sứ của pho tượng. Vì sự việc trọng đại, Tổng hội đã ủy thác Chương Thiên sư dẫn một đội tới Xuân Thành điều tra. Tân Cư Hữu pháp sư, chuyện tình thực hư thế nào mời ngài nói tiếp cho mọi người hiểu rõ.

Tân Cư Hữu gật đầu tiếp lời: “Pho tượng này chính là Bản tôn Phật Thời luân chuyển kiếp. Bản tôn Phật là hình tượng mà mỗi đệ tử Mật tông cần quan sát để chiêm niệm khi tu hành. Sau khi luân hồi chuyển kiếp có danh xưng là Mạt Pháp tông, một nhánh giáo phái của Mật tông ta cực kỳ ẩn mật và tà ác, truyền bá giáo lý Phật pháp thất truyền, lòng người chìm trong trầm luân, Phật tổ chiêu tập các loài kỳ thú trong thiên hạ cùng Pháp hồn hợp thành đại quân La sát, tiến đến Âm hà địa ngục, đợi ngày Phật pháp bị diệt, cửa địa ngục mở ra, đại quân La sát sẽ dẫn đầu cuộc càn quét hủy diệt thế giới. Mạt Pháp tông cũng chính là một nhánh phái của Thanh Long tự chúng ta. Năm đó, Huệ Quả đại cao tăng truyền thừa tại Thanh Long tự, ngoại trừ Tổ sư Chân Ngôn tông phái ta Không Hải đại sư, Ha Lăng Quốc Biện Luận Hằng cùng Tân La Huệ Nhật đều mỗi phái truyền thừa xuống một chi, ra nước ngoài lập phái. Lại có đệ tử bản địa Nghĩa Thao, Huệ Thời tụ tập tại trung thổ, hằng năm đều tới võ đường rèn luyện gian nan, chờ thời phát huy truyền thống. Mật tông chính thống gặp rât nhiều đả kích trầm trọng khi truyền thừa đã phát sinh nhiều chia rẽ bất đồng, cuối cùng phân rã thành nhiều tông phái khác nhau, trong đó một chi đứng đầu nhanh chóng và mạnh mẽ thờ phụng Thời luân chuyển kiếp Bản tôn Phật mới có thể làm sống lại Phật quốc. Bản tôn Phật đối với Mật tông chúng ta có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, đệ tử khổ tu bên ngoài thường thường phải đem theo người, khi quan tưởng thì thờ phụng, hành pháp phòng thân khi xua đuổi tà ma. Ta nghe Chính Minh đại sư giảng giải, Thời luân chuyển kiếp Bản tôn Phật xuất hiện tại Xuân Thành cùng với Hoạt quỷ dưỡng cổ có liên quan, phỏng đoán là do Thời luân chuyển kiếp nơi đây có thiết lập một pháp trận tụ hồn để chiêu tập Đại quân La Sát. Nếu đúng là như thế, Ung thí chủ khi phá vỡ Thời luân chuyển kiếp pháp trận tất nhiên sẽ dẫn dụ đám đệ tử của giáo phái Thời luân chuyển kiếp đến phục thù. Mạt pháp tông nổi tiếng hành động bí hiểm hung tàn, không chỉ một mình Ung thí chủ ngươi ở trong hiểm cảnh mà ngay cả người thân, bạn bè cũng không tránh khỏi bị liên đới. ” Một tràng tiếng Trung được phát ngôn một cách rõ ràng đúng tiêu chuẩn, nhuần nhuyễn, kỹ năng có thể so được với người chủ trì một đại nhạc hội.

Ung Bác Văn nghe xong mà sửng sốt, mấy vị hòa thượng lạc trong trong mộng trừ vị được gọi là Trân Hạ lão đầu cuối cùng kia thì những vị khác đều là những người có vai vế, nghĩ không ra vừa tỉnh giấc vậy mà đã mơ tới một đống vị tai to mặt lớn của Mật tông, cũng hiểu ra lúc đó hòa thượng phân chia di sản chính Thanh Long tự Huệ Quả Đại sư, cũng chính là người kế thừa Chuyển thế Lạt Ma được treo giải thưởng tìm kiếm tại Tập đoàn Thánh Hằng, tâm lý không khỏi có chút bất an, thầm nhủ: “Tất cả những điều đó cho thấy, lẽ nào ta thực sự là vị Thanh Long đại sư kia đầu thai chuyển thế? Vì sao trước kia chưa từng nằm mộng kiểu này, cũng không nghe nói khi bé có xuất hiện dị tượng gì về phần Linh thú hộ vệ…Bên người ta chỉ có một lão hắc miêu vừa già vừa lười biếng lại vừa tham lam, đâu có điểm nào của linh thú chứ? Không phải, tuyệt đối không phải. Ta không có khả năng là Hòa thượng, ta còn chưa có thành hôn, còn là xử nam, làm sao có thể làm Hòa thượng chứ?” Tận đáy lòng Ung Bác Văn tự hạ quyết tâm, bằng giá nào cũng không thể kể ra quái mộng kia, cũng kiên quyết không dùng đến Kim Cương Phá ma kiếm trong bất cứ trường hợp nào.

Thấy Ung Bác Văn sau khi nghe Tân Cư Hữu Chính pháp sư nói xong lại không nói lấy một chữ, Chương Bát Trảo sa sầm nét mặt, nói: “ Ung đại thiên sư, ngươi cũng nghe xong sự tình trọng đại rồi, điều này không chỉ ảnh hưởng tới an nguy của một mình ngươi, cũng không chỉ vì an nguy của một vùng Xuân Thành, Hiệp hội Pháp sư chúng ta từ trước tới nay đối phó với những giáo phái tà ác đều cố gắng làm hết sức mình, đây là vấn đề lập trường nguyên tắc. Nếu giáo phái Thời luân chuyển kiếp đã xuất hiện tại Xuân Thành, chúng ta tất nhiên sẽ tìm hiểu ngọn ngành, xóa sạch tà giáo, tuyệt không thể để họ ác bá một phương, phá hỏng cục diện đoàn kết mà giới Pháp sư chúng ta vất vả gây dựng nhiều thập niên gấn đây. Tổng hội đã tỏ rõ thái độ, lần này đi theo ta có tổ hành động đặc biệt của Tổng hội, gồm 20 người, đều là những pháp sư cao cấp mang huy chương màu xanh hợp thành.

“Chờ một chút!”. Ngư Thừa Thế đột nhiên ngắt lời Chương Bát Trảo, “Tổ hành động đặc biệt này ta đây thân là thường vụ quản lý của Tổng hội, thế nào mà lại không được biết?”

Chương Bát Trảo ngạo nghễ trả lời: “Ngư hội trưởng đây là vấn đề nội bộ chỉ có nhân viên nòng cốt của Tổng hội mới có quyền biết rõ, Ngươi tuy là Thường vụ quản lý, nhưng không giữ chức vụ trong Tổng hội, chưa đủ cấp bậc để tham gia”

Ngư Thừa Thế lại nói: “Cho dù ta không đảm nhiệm chức vụ trong Tổng hội thế nhưng loại việc thành lập Tổ hành động đặc biệt như vậy, hẳn là phải tập hợp nhân viên toàn quốc, Pháp sư huy chương màu xanh trở lên chính là đối tượng quyết định, kêu gọi vận động thành viên tham gia hẳn là cũng phải thông qua địa phương chúng ta chứ.

Chương Bát Trảo lời nói có chút lạnh lùng: “Bởi vì Thời luân chuyển kiếp được phát hiện tại địa phương các người, vì thế Tổng hội có chút hoài nghi nội bộ Pháp sư Hiệp hội Phương Bắc, do đó điều động Pháp sư lần này đều là lấy từ Hiệp hội Phương Nam.’

“Thối lắm!” Ngư Thừa Thế giận dữ mắng: “Coi như là việc này xảy ra tại địa bàn Xuân Thành chúng ta, có thể không tin tưởng Hiệp hội Xuân Thành, cớ gì lại liên quan đến toàn bộ Hiệp hội Pháp sư Phương Bắc? Tổng hội làm ra cái này hành động rõ là coi khinh chúng ta đều là những đứa ngốc cả sao?”

Chương Bát Trảo quát lớn: “Ngư chủ tịch, yêu cầu ngươi cẩn thận lời nói và cử chỉ, có gì không hài lòng với quyết định của Tổng hội, xin mời làm đơn gửi lên Tổng hội, còn bây giờ, mời người phối hợp hành động với chúng ta, bảo đảm cho Hiệp hội đoàn kết thống nhất”. Bốn chữ Đoàn kết thống nhất được nói ra với ngữ khí cực mạnh.

Ngư Thừa Thế nhìn lại hai vị hòa thượng, cố gắng bình tâm, cuối cũng cũng áp chế được lửa giận trong lòng, quay đầu nói với Ung Bác Văn: ''Tiểu Ung, Lão Lưu đến sớm hơn ngươi một chút, chúng ta đã thảo luận qua, hắn cũng không phải nói nguồn thông tin cơ mật không thể truyền ra ngoài, nói ra sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Hiệp hội, vậy cũng đúng, song có điều chuyện này dù sao cũng quan hệ trọng đại, các ngươi tốt nhất nên cân nhắc cho kỹ càng, lão Lưu cũng đã nói lần bắt quỷ này chủ yếu là ngươi xuất lực, nên sẽ lấy ý kiến của ngươi làm chủ, nếu ngươi nói đồng ý, hắn cũng sẽ không có ý kiến gì, Tiểu Ung, ngươi hiểu rõ rồi chứ?”

Ung Bác Văn cảm thấy khó xử:” Ngư chủ tịch, ta trước cũng đã nói qua, chúng ta đã đồng ý giữ bí mật cho nguồn thông tin, điều này nếu như để lộ ra…

Chương Bát Trảo quát lớn: “Ung đại thiên sư, hiện tại chuyện này không chỉ là việc riêng của mình cá nhân ngươi, mà còn là vấn đề của toàn bộ Hiệp hội Pháp sư Trung Hoa, ta hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng, đừng chỉ vì chút lợi ích cá nhân mà phá hỏng đại sự!. Đừng tưởng rằng ngươi lấy thân phận Hội viên cao cấp mang huy chương màu tím là có thể tùy tiện làm bừa, ngươi dù gì cũng là một thành viên của Hiệp hội, Hiệp hội nếu đã có thể ban cho ngươi Huy chương màu tím thì cũng có thể thu hồi!”.

“Sao lại bảo ta muốn làm mưa làm gió?” Ung Bác Văn nghe xong không khỏi có phần tức giận: “Người mà không có chữ tín thì không cần để ý tới, chúng ta tu hành pháp thuật, yêu cầu tối giản là thể xác và tinh thần phải đồng nhất nếu ta đã hứa thì sẽ nhất định làm được, ta sẽ không nói cho các ngài!. Không phải chỉ là một cái huy chương sao? Ngài định đem nó ra dọa người nào vậy? Muốn thu hồi xin cứ tự nhiên, ta đây còn muốn giữ mới là lạ!”.

Chương Bát Trảo mắt trợn ngược, vỗ bàn đánh rầm một tiếng, thật muốn phát hỏa.

Thế nhưng, Ngư Thừa Thế lại nhanh chân giành nói trước: “Nếu đã như vậy, hôm nay chỉ bàn đến đây thôi. Tiểu Ung, lão Lưu, hai người nên cẩn thận cân nhắc lại, dù sao cũng nên lấy đại cục làm trọng, cái này cũng là suy nghĩ an toàn cho người cung cấp thông tin của các ngươi. Tiểu Ung ngươi đã hai lần bị tập kích, nếu đối phương vì thẹn quá hóa giận, lại trút giận lên người cung cấp thông tin của các ngươi thì hậu quả chuyện này sẽ thật khó cứu vãn được. “

Tân Cư Hữu bên cạnh cũng góp lời: “Ngư thí chủ nói có lý, Thời luân chuyển kiếp là hành vi tà ác điên cuồng, cho dù có trả thù bản thân ngươi thành công cũng sẽ vẫn đi tìm những người bên cạnh ngươi”.



Ung Bác Văn nghe xong cũng cảm thấy có lý, bản thân có pháp thuật phòng thân, tất nhiên không sợ đối phương báo thù, Phí gia chỉ là người thường, ngộ nhỡ bị tập kích thì sẽ là sai lầm của bản thân mình, nghĩ tới đây có phần do dự, giương mắt nhìn Lưu Ý dò hỏi.

Lưu Ý cầm khăn tay xoa xoa mồ hôi thấy Ung Bác Văn liếc nhìn thì cười gượng hai tiếng: “Ung lão đệ, ngươi nói đi, ngươi nói đi.” Vẻ mặt thể hiện bộ dáng hoàn toàn thật thà vô hại.

Ung Bác Văn cũng không suy nghĩ nhiều, nói ngay: “Ngư chủ tịch, để ta liên lạc lại với đối phương, giải thích rõ lợi hại, bọn họ hẳn là sẽ đồng ý cùng Hiệp hội đi điều tra.”

“Như vậy thì tốt rồi, ngày mai chúng ta sẽ liên lạc lại.” Ngư Thừa Thế xem xét vẻ mặt bực dọc của Chương Bát Trảo, hỏi: “Chương Thiên sư, ngài thấy thế nào?”

Chương Bát Trảo lạnh nhạt trả lời: “Nói chung sự tình bên trong Hiệp hội Xuân thành tự các ngươi giải quyết, nhưng bất luận thế nào, chúng ta nếu đã tới, tuyệt đối sẽ không về tay không.”

Ung Bác Văn bỏ mặc Chương Bắt Trảo, cùng Ngư Thừa Thế cáo biệt hai vị hòa thượng, xoay người đi thẳng ra ngoài, Lưu Ý vội vã theo sau.

Đi vài bước chân, Ung Bác Văn đột nhiên nhớ tới giải thưởng Thiên thượng khả hoàn, dừng bước, hỏi: “Tân Cư Hữu pháp sư, ngài có biết Thiên thượng giải thượng không?”

Tân Cư Hữu đáp lời: “Có thấy, việc này thực sự là hồ đồ, thật đúng là đem Lạt Ma chuyển thế trở thành trò đùa. Nếu làm như vậy mà có thể tìm ra người kế thừa Lạt Ma chuyển thế, thì đấy đúng là trò cười bậc nhất trong thiên hạ.” Trong lời nói thể hiện ý kiến chống đối.

Ung Bác Văn cười nói: “Pháp sư có lẽ không biết, Tập đoàn Thánh Hằng tự xưng là truyền nhân chính tông của Thanh Long tự chính thống.

Tân Cư Hữu nhíu mày, nhỏ giọng niệm Phật hiệu, nói: “ Lục Tổ Huệ Qủa đại sư trước khi tọa hóa, truyền Không Hải tổ sư chúng ta làm Tam địa Bồ Tát, tức địa vị Đại sư, ban thưởng “Biến chiếu Kim Cương”, lại ban thưởng “Tử Kim Bát mạnh” Thanh Long tự chính tông ngoại trừ Cao Dã Sơn, không ai có thể xưng danh hiệu này, bần tăng thật muốn đi nhìn một chút Tập đoàn Thánh Hằng , xem xem họ có tài năng gì mà dám xưng Thanh Long tự chính tông!.

Chính Minh pháp sư nhíu nhíu mày, ha hả cười nói: “Tân Cư Hữu pháp sư, nên lấy chính sự làm trọng, đừng phí thì giờ vì mấy việc đâu đâu này.”

“Truyền thừa chính tông là chuyện trọng đại, trừ việc này ra, không có việc gì quan trọng hơn!” Tân Cư Hữu pháp sư chắp tay thi lễ với mọi người, sải bước về phía cửa sổ, vừa đi vừa ngâm tụng: “Pháp bản vô pháp pháp, vô pháp pháp diệc pháp, kim phó vô pháp thì, pháp pháp hà tằng pháp? Âm thanh ngâm tụng vang lên trong không trung, xuyên cửa sổ mà qua, dần dần tan biến.

“Hòa thượng Nhật Bản thật có chút bản lĩnh!”Ngư Thừa Thế cười hắc hắc “Bất quá, tính cách cũng thật nôn nóng, vừa nghe có người tự xưng Chính tông, ngay lập tức muốn đến tìm hiểu một chút, nào có giống bộ dáng người xuất gia tứ đại giai không kia chứ?”

Chính Minh pháp sư nói: “Đông mật hòa thượng không giảng Tứ đại giai không, mà là chủ trương “Tức thân thành Phật”, ngoài việc tu hành đắc đạo, không còn phương pháp nào khác, từ trước đến nay chỉ nhìn vào kết quả, không quan tâm đến thủ đoạn, thực sự tâm ngoan thủ lạt, chúng ta bất kể thế nào so ra cũng còn kém xa.” Lại nói với Ung Bác Văn: “ Ung thí chủ có lẽ là lời nói vô ý, nhưng lại rước lấy một phen tai họa, Tân Cư Hữu pháp sư chính là đứng đầu Cao dã Sơn Thập nhị pháp tướng, một thân bản lĩnh. Tập đoàn Thánh Hằng ta cũng biết đôi chút. Đó là tông phái Mật giáo truyền bá tại Âu Mỹ, cụ thể tu luyện yêu pháp gì thì ta không biết , nhưng có thể cạnh tranh với Cơ Đốc giáo cùng Hồi giáo để khuếch trương quang đại thì tuyệt đối không phải hạng thiện lương gì, hai bên đấu nhau, bất luận là bên nào chịu tổn thất, thua thiệt thì cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, Xuân Thành vì thế cũng sẽ gặp phải tai ương.”

Chương Bát Trảo thì lạnh lùng nói: “Ta xem hắn là rắp tâm gây chuyện, muốn dẫn dụ Tân Cư Hữu pháp sư rời đi, khiến chúng ta khó có thể tiếp tục điều tra. Ung đại Thiên sư, mời ngươi hành sự nên chú ý, tự giải quyết cho tốt!” Vung tay, lên thang máy rời đi nốt.

Ngư Thừa Thế hắc hắc cười nhạt hai tiếng, hướng Chính Minh pháp sư nói: ‘Chính Minh đại sư,ở xa tới là khách, ta đã sắp xếp tiệc chay cho ngài đón gió tẩy trần, mời ngài trước tiên nghỉ ngơi đã.” Nói xong hô gia nhân dẫn Chính Minh Pháp sư đi xuống.

Trong phòng làm việc chỉ còn lại ba người của Hiệp hội Xuân Thành, lúc này Ngư Thừa Thế mới nói: “Tiểu Ung, không cần để ý Chương Bát Trảo, hắn là người phát ngôn của Hiệp hội Pháp sư Phương Nam tại Tổng hội, từ trước đến nay đối với Hiệp hội pháp sư Phương Bắc chúng ta luôn luôn không vừa mắt, lần này Tổng hội phái tên gia hỏa này tới, rõ ràng là muốn chống đối chúng ta.” Lại cười khẩy hai tiếng, tiếp: “Chẳng qua, cũng để cho bọn họ biết rõ, Hiệp hội Phương Bắc chúng ta cũng không phải là dễ chơi. Lai lịch của pho tượng ngươi cũng không cần nói cho bọn họ, cứ nhất quyết dù thấy chết cũng không thể nói. Với thân phận Hội viên huy chương màu tím, bọn chúng có ăn gan hùm cũng không có dũng khí làm gì ngươi. Đừng thấy hắn nói ăn to nói lớn như vậy, cũng chỉ như bong bóng xà phòng mà thôi, hắn thì là cái đếch gì. Thân phận Hội viên cao cấp Huy chương màu tím của ngươi là dựa vào thực lực của chính ngươi mà kiếm được, đúng theo quy định không thể bàn cãi gì, muốn xác minh cũng phải là Tổng hội tiến hành, nếu bọn hắn phía Nam có thể sớm đề bạt khoảng một trăm thân phận Đại thiên sư, thì Huy chương màu tím kia cũng có thể chẳng đáng đống tiền.”

Ung Bác Văn nói: “Ngư chủ tịch, ta thật sự không muốn nói đâu, nhưng nếu như môn đồ Thời luân chuyển kiếp tìm đến trả thù, ta không sợ cho bản thân, chỉ là e ngại…”

Ngư Thừa Thế lắc đầu nói: “Ta cũng không có nói là không xử lý việc này. Chẳng qua là bất luận thế nào cũng không để thể Chương Bát Trảo đem người của hắn nhúng tay vào được, chỉ có thể là chúng ta tự mình xử lý. Không phải chỉ là lấy ra một vài hội viên cao cấp hợp thành tổ hành động đặc biệt sao? Ngươi cứ chờ xem, chậm nhất là 3 ngày, ta có thể tạo dựng một tổ, cấp bậc hội viên không những không kém hơn bọn họ, mà trang thiết bị sẽ còn đảm bảo tốt hơn bọn họ trăm lần!."

(“Tức thân thành Phật” - Trước thời của Không Hải, Phật giáo Nhật Bản cho rằng người ta có thể trở thành Phật sau khi đã trải qua một thời gian rất dài, với nhiều kiếp luân hồi sinh tử; người Nhật gọi điều đó là “tam kiếp thành Phật” (ba kiếp thành Phật). Không Hải đại sư đã nêu ra ý kiến rằng người ta có thể trở thành Phật ngay trong nhục thân này, nghĩa là “tức thân thành Phật.” Vì vậy, tác phẩm của ông minh xác lập trường của phái Chân Ngôn chủ trương rằng việc tu hành có thể dẫn tới “tức thân thành Phật.”)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Công Ty Cho Thuê Quỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook