Chương 4: Cô nàng kì lạ
Bút Chì Màu
13/09/2013
Cô nàng kì lạ
Loay hoay thì trời cũng đã tối,Nghi đứng trước gương chải lại đầu tóc,mái tóc đen bồng bềnh được xõa dài,áo thun tay dài kẻ sọc trắng đen,khoác thêm chiếc áo cộc tay có nón cũng màu đen,quần jean đen và đôi giày allstar cũng đen nốt.Trông nó bây giờ thật phong cách,vô cùng cá tính.
7 giờ 30
Anh Nghi cho 2 tay vào túi quần và bước ra ngoài,nó ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đen sâu thẳm.Nó đang chờ thằng Khang hộ tống tới quán bả DarkNight.
-Hai ya,thiệt là lâu lắc-Nghi đi qua đi lại,than vãn một câu.
”Xoảng”
”Rầm!!!!! Bốp”
Có vài thứ âm thanh hỗn độn vang lên bất thình lình trong con hẻm nhỏ phía bên kia đường.Tiếp theo đó là những tiếng quát mắng:
-Mày nghỉ mày đẹp là mày ngon lắm hả con quỷ cái???
”Rầm”
Lại một tiếng động chát chúa vang lên,vài bước chân lịch bịch có vẻ rất gấp gáp,hình như có chuyện gì đang xảy ra ở trong ấy thì phải.Nó nhanh chân chạy vào.Quả không sai,một cô gái đang bị bắt nạt,cô ta ngồi co rúm lại mặc cho mấy tên kia xỉ vả đánh đập.Làm gì bây giờ ta?Nghi ngó quanh quất trong con hẻm,a cái lon….
”Cốp”
Nó tung chân sút cái lon coca cola bay thẳng vào đầu tên mập kia.
-Thôi ngay cái trò hèn hạ ấy đi!-Anh Nghi khinh khỉnh nói.
Thằng mập mặt mày đỏ như quả gấc vì vừa bị ăn một cái lon vào mặt tiền,nó phát hỏa và gào lên:
-Xông lên đánh con khốn đó cho tao!!!!
-Dễ vậy hả?-Nó cười mỉa,bằng một động tác nhanh nhẹn,nó cong chân lên và xoay người thẳng chân tung vào bụng tên mập một cú đá làm gã bay bay giữa không gian rồi hạ cánh vào cái thùng rác gần đó.
Cô gái kia khẽ nhếch môi cười nhạt,cười như không cười,cô ta chẳng có cái vẻ gì gọi là sợ hãi cả,đang đưa ánh mắt mơ màng nhìn trò vui đang diễn ra.Chính Anh Nghi cũng không biết,con người mà nó vừa cứu là một nhân vật không hề đơn giản.
Tên thứ 2 lao đến định đưa tay đấm nó,nhưng xin lỗi,nó nghiêng người qua một bên né và một đấm ngay chấn thủy làm tên đó nhăn mặt kêu đau và bò lăn ra đất.Cái bọn giang hồ lẻ này mà cũng học đòi sánh với ma nữ với bề dày 9 năm karate ư?Nằm mơ !
2 tên còn lại khủng hoảng nhìn nó.
-Anh ơi!-Bọn chúng kêu lên,giọng lạc hẳn đi.
Bốp!!!
-Ặc!!
Bốp bốp !!!!!
Rầm !!!!
-Ặc!! oái …….ư !!!
Rầm!!!
Hàng trăm mớ âm thanh hỗn độn lại vang lên trong con hẻm vốn thanh bình tĩnh mịch.
Thằng mập lúc này mới chui ra khỏi cái thùng rác,giọng lầm bầm:
-Con khốn…..tao ….tao không tha cho mày đâu!Nhớ đấy!!!
Nói xong thì gã cùng bọn đàn em lục đục chạy đi,ngồi đó nữa thì còn ”phê” tiếp nữa.
-Bạn có sao không vậy?-Anh Nghi hất mái tóc dài ra sau,khom người nhìn cô bạn khi nãy.
-Tôi chẳng sao cả!
Cô bạn nhún vai,kéo Anh Nghi lại gần mình và hôn nhẹ lên má nó.
-Á!!!!!!!Bạn làm gì vậy????-Nó đưa tay lau mặt,lùi lùi xa cô gái đó.Nó tá hỏa luôn.Gì thế?Đừng nói là les nha trời !!!
-Tôi chỉ muốn cảm ơn bạn thôi,tôi không có bị bệnh truyền nhiễm nên bạn không phải sợ-Cô bạn đứng dậy và dựa người vào tường,căn bản mà nói thì không hề sợ sệt gì hết,cứ dửng dưng như không,cứ tưởng vì bọn lúc nãy mà cô ta bật khóc thảm thiết lắm chứ….
Câu chuyện bị cắt ngang khi thằng Khang lượn con Air Blade ngang hẻm và dừng lại.Khang hồ hởi hô to:
-Bà 2!Đi thôi!!!
Nó thấy thằng Khang đến liền lật đật chạy ra,không quên quay đầu nhìn cô nàng kì lạ đó một lần nữa.Anh Nghi vừa khuất bóng thì có một đám người áo đen tất tả chạy lại,giọng rối rít:
-Xin lỗi cậu chủ!Chúng tôi đến trễ….
Cô bạn ấy-Triệu Kì Dương-Con trai út và chắc cũng là đứa con trai duy nhất của băng đảng mafia ngầm khẽ cười nhạt. Kì Dương có sở thích là ăn mặc giống con gái,là bang chủ của bang Blood,thật không thể xác định được tính cách của con người này.Dương phẩy tay như chưa có chuyện gì xảy ra.
-Các anh không cần xin lỗi,bổn thiếu gia đang rất hứng thú với con nhỏ lúc nãy!Điều tra về con nhỏ đó cho tôi!
-Vâng thưa cậu chủ!-Một người đàn ông cung kính nói.
Kì Dương đút 2 tay vào túi quần,bước vào con BMW ngồi và bật cười sảng khoái.Đã lâu lắm rồi mới có một người làm Kì Dương thoải mái như vậy.Dương bất chợt nói thoảng một câu:
-Bà 2!Em phải là của tôi!
Lúc này,ở bả Dark Night……..
Loay hoay thì trời cũng đã tối,Nghi đứng trước gương chải lại đầu tóc,mái tóc đen bồng bềnh được xõa dài,áo thun tay dài kẻ sọc trắng đen,khoác thêm chiếc áo cộc tay có nón cũng màu đen,quần jean đen và đôi giày allstar cũng đen nốt.Trông nó bây giờ thật phong cách,vô cùng cá tính.
7 giờ 30
Anh Nghi cho 2 tay vào túi quần và bước ra ngoài,nó ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đen sâu thẳm.Nó đang chờ thằng Khang hộ tống tới quán bả DarkNight.
-Hai ya,thiệt là lâu lắc-Nghi đi qua đi lại,than vãn một câu.
”Xoảng”
”Rầm!!!!! Bốp”
Có vài thứ âm thanh hỗn độn vang lên bất thình lình trong con hẻm nhỏ phía bên kia đường.Tiếp theo đó là những tiếng quát mắng:
-Mày nghỉ mày đẹp là mày ngon lắm hả con quỷ cái???
”Rầm”
Lại một tiếng động chát chúa vang lên,vài bước chân lịch bịch có vẻ rất gấp gáp,hình như có chuyện gì đang xảy ra ở trong ấy thì phải.Nó nhanh chân chạy vào.Quả không sai,một cô gái đang bị bắt nạt,cô ta ngồi co rúm lại mặc cho mấy tên kia xỉ vả đánh đập.Làm gì bây giờ ta?Nghi ngó quanh quất trong con hẻm,a cái lon….
”Cốp”
Nó tung chân sút cái lon coca cola bay thẳng vào đầu tên mập kia.
-Thôi ngay cái trò hèn hạ ấy đi!-Anh Nghi khinh khỉnh nói.
Thằng mập mặt mày đỏ như quả gấc vì vừa bị ăn một cái lon vào mặt tiền,nó phát hỏa và gào lên:
-Xông lên đánh con khốn đó cho tao!!!!
-Dễ vậy hả?-Nó cười mỉa,bằng một động tác nhanh nhẹn,nó cong chân lên và xoay người thẳng chân tung vào bụng tên mập một cú đá làm gã bay bay giữa không gian rồi hạ cánh vào cái thùng rác gần đó.
Cô gái kia khẽ nhếch môi cười nhạt,cười như không cười,cô ta chẳng có cái vẻ gì gọi là sợ hãi cả,đang đưa ánh mắt mơ màng nhìn trò vui đang diễn ra.Chính Anh Nghi cũng không biết,con người mà nó vừa cứu là một nhân vật không hề đơn giản.
Tên thứ 2 lao đến định đưa tay đấm nó,nhưng xin lỗi,nó nghiêng người qua một bên né và một đấm ngay chấn thủy làm tên đó nhăn mặt kêu đau và bò lăn ra đất.Cái bọn giang hồ lẻ này mà cũng học đòi sánh với ma nữ với bề dày 9 năm karate ư?Nằm mơ !
2 tên còn lại khủng hoảng nhìn nó.
-Anh ơi!-Bọn chúng kêu lên,giọng lạc hẳn đi.
Bốp!!!
-Ặc!!
Bốp bốp !!!!!
Rầm !!!!
-Ặc!! oái …….ư !!!
Rầm!!!
Hàng trăm mớ âm thanh hỗn độn lại vang lên trong con hẻm vốn thanh bình tĩnh mịch.
Thằng mập lúc này mới chui ra khỏi cái thùng rác,giọng lầm bầm:
-Con khốn…..tao ….tao không tha cho mày đâu!Nhớ đấy!!!
Nói xong thì gã cùng bọn đàn em lục đục chạy đi,ngồi đó nữa thì còn ”phê” tiếp nữa.
-Bạn có sao không vậy?-Anh Nghi hất mái tóc dài ra sau,khom người nhìn cô bạn khi nãy.
-Tôi chẳng sao cả!
Cô bạn nhún vai,kéo Anh Nghi lại gần mình và hôn nhẹ lên má nó.
-Á!!!!!!!Bạn làm gì vậy????-Nó đưa tay lau mặt,lùi lùi xa cô gái đó.Nó tá hỏa luôn.Gì thế?Đừng nói là les nha trời !!!
-Tôi chỉ muốn cảm ơn bạn thôi,tôi không có bị bệnh truyền nhiễm nên bạn không phải sợ-Cô bạn đứng dậy và dựa người vào tường,căn bản mà nói thì không hề sợ sệt gì hết,cứ dửng dưng như không,cứ tưởng vì bọn lúc nãy mà cô ta bật khóc thảm thiết lắm chứ….
Câu chuyện bị cắt ngang khi thằng Khang lượn con Air Blade ngang hẻm và dừng lại.Khang hồ hởi hô to:
-Bà 2!Đi thôi!!!
Nó thấy thằng Khang đến liền lật đật chạy ra,không quên quay đầu nhìn cô nàng kì lạ đó một lần nữa.Anh Nghi vừa khuất bóng thì có một đám người áo đen tất tả chạy lại,giọng rối rít:
-Xin lỗi cậu chủ!Chúng tôi đến trễ….
Cô bạn ấy-Triệu Kì Dương-Con trai út và chắc cũng là đứa con trai duy nhất của băng đảng mafia ngầm khẽ cười nhạt. Kì Dương có sở thích là ăn mặc giống con gái,là bang chủ của bang Blood,thật không thể xác định được tính cách của con người này.Dương phẩy tay như chưa có chuyện gì xảy ra.
-Các anh không cần xin lỗi,bổn thiếu gia đang rất hứng thú với con nhỏ lúc nãy!Điều tra về con nhỏ đó cho tôi!
-Vâng thưa cậu chủ!-Một người đàn ông cung kính nói.
Kì Dương đút 2 tay vào túi quần,bước vào con BMW ngồi và bật cười sảng khoái.Đã lâu lắm rồi mới có một người làm Kì Dương thoải mái như vậy.Dương bất chợt nói thoảng một câu:
-Bà 2!Em phải là của tôi!
Lúc này,ở bả Dark Night……..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.