Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd
Chương 7
Cầm San
14/11/2024
"Không! Tao không chịu! Tao muốn
làm việc ở The Guild! Tao muốn làm đại gia phẩy tay lại có tiền gia sản
bạc triệu!!! Tao muốn ôm đùi chị đẹp Louisa cơơ!!!"
Tôi tựa vào tường khoanh tay thờ ơ nhìn con bạn thân giãy đành đạch trên sàn nhà ăn vạ như bài ca nó thường hay làm để vòi vĩnh bố mẹ, nhưng xui xẻo thay người trước mặt nó là tôi và tôi éo có chuyện để nó một mình xông pha giang hồ để rồi họa sát thân ập thẳng vào cả bọn đâu.
Mày thử nói cái việc ôm đùi Louisa trước mặt The Guild thử đi để xem người ta có xé xác mày ra làm bảy không con, cứ ở đấy mà mơ mộng hão huyền cho lắm vào.
"Đi mà! Pờ liii!!! Bạn yêu dấu của tớ ơi!!!
Bias của con bạn tôi là Louisa May Alcott, chiến thuật gia của The Guild, với trí thông minh và năng lực của mình, cô ấy có thể viết kế hoạch cho mọi tình huống có thể xảy ra để giữ cho The Guild đi trước kẻ thù một bước.
Trông cô ấy hiền lành tới mức tôi cũng quên béng mất chính Louisa là người lên kế hoạch sử dụng sức mạnh của Q - Yumeno Kyuusaku để phá hủy thành phố Yokohama khiến nhiều người phải bỏ mạng, chậc, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt nhìn dong được nhỉ?
"Aaaa!!!! Hông chịu!!! Hông chịu!!!!"
Hết nằm trên sàn nhà, giờ nó lại giở cái trò bám lấy áo tôi giật lên giật xuống như trẻ con, mà cái đứa bé nhất ở trong nhà - tức là thằng em họ tôi - hiện tại đang ngây ngô đứng nhìn con bạn tấu hài nó còn không hành xử buồn cười như vậy đâu.
#Khẽ thắp một nén hương cho mặt mũi của Fyodor Dostoevsky
Đụ má con kia!! Mày kéo tụt quần bố mày rồi!!!
Suýt chút nữa là tôi văng tục chửi bậy trước mặt trẻ con, may là kiềm lại được.
Nếu không phải ngại 'hình ảnh người anh lớn tóc đỏ chững chạc' với thằng em họ đang đứng kia thì tôi đã xắn tay lên và bóp cổ đứa bạn thân không ngại bất cứ gì trên trần đời này lắc lên lắc xuống cho bõ tức rồi.
"Đi mà bạn yêu của tớ ơi, tớ là tớ yêu cậu nhất trên trần đời luôn ấy!!!"
Tôi: "..."
Mày đừng dùng cái mặt nham hiểm chuyên mưu hèn kế bẩn, thủ đoạn vô biên của Fyodor Dostoevsky mà nói chuyện yêu đương với tao, bias của tao trong BSD là Nakajima Atsushi cơ con ạ, thân cos phản diện thâm sâu như mày thì dẹp ngay cái điệu bộ ngôn lù kia đi nhé, nhìn cay mắt lắm.
Bởi vì có thằng em họ ở đây, nên tôi nhịn, chứ không thì tôi cũng không ngại gân cổ lên cãi nhau với nó cả ngày đâu.
"Mày có nghe kĩ không thế, tao không hề nói là bọn mình nên gia nhập Cơ quan Thám tử Vũ trang, đấy là ý kiến của Edogawa Ranpo mà thôi." Tôi đang tập hít thở bình tĩnh để không một tay chụp chết con bạn thân: "Tao có điên đâu mà gia nhập, vào Arc Thiên Nhân Ngũ Suy thì phải làm sao, Cơ quan Thám tử Vũ trang trở thành khủng bố rồi chúng ta phải sống chui sống lủi hay gì, mà trình phèn như mình sao đấu lại nổi mấy đám phản diện kia được, ngựa ngựa tí có khi bay màu hết cả bọn cũng nên."
"Nghe mày nói mà sao tao cảm thấy bất ổn vậy con." Con bạn thân cau mày đứng dậy phủi bụi dính trên quần áo mà nói: "Chúng ta phải làm gì mới được đây chứ?"
Tôi xoa cái cằm lún phún râu của cơ thể này mà nói: "Trước mắt chúng ta vẫn về phe của Edogawa Ranpo, tức là Cơ quan Thám tử Vũ trang, bởi vì thật sự ngoài tổ chức đó ra thì những tổ chức còn lại đều rất nguy hiểm."
Sở Năng lực Đặc biệt và Mafia Cảng toàn coi cấp dưới là tốt thí, có giá trị thì giữ còn không có thì next, next này là next xuống suối vàng chứ méo phải là next về nhà đâu, Sở Năng lực thì không chắc chứ Mafia Cảng có khả năng cao là như thế đấy.
Xin lỗi, nhưng bọn tôi vẫn còn yêu quý mạng sống cỏn con này của mình lắm.
"Về phe?" Con bạn thân cau mày: "Ý mày là-?
"Tao muốn chúng ta là 'Đồng minh' của Cơ quan Thám tử Vũ trang, giống như Sở Năng lực Đặc biệt và Mafia Cảng đối với bọn họ." Tôi chậm rãi mà nói: "Đồng minh hoạt động dựa trên lợi ích của đôi bên, mày nghĩ sao mà Edogawa Ranpo lại đề nghị chúng ta gia nhập vào Cơ quan Thám tử Vũ trang ở trong lần gặp chúng ta đầu tiên mà không có sự nghi ngờ nào, tuy anh ta không suy luận ra được vì sao bọn mình xuất hiện ở đây nhưng anh ta có thể nhìn thấy được lợi ích sau khi chúng ta ra nhập Cơ quan Thám tử Vũ trang, và ngược lại, chúng ta có thể được bọn họ bảo vệ trước các thế lực khác."
Nếu như tôi có thể kế thừa kĩ năng sát thủ của Odasaku và con bạn tôi kế thừa được trí tuệ đỉnh cao của Fyodor thì tốt biết mấy.
(Riêng thằng em họ thì dẹp nhé, vì Shirase trong Light Novel BSD Dazai Chuuya 15 tuổi trẩu điên và Storm Bringer có cải thiện rồi nhưng vẫn trẩu vãi luôn.)
Nhưng đời mà, méo như là mơ đâu.
Giống nhau được mỗi ngoại hình, tính cách thì say no, còn năng lực thì chả biết được.
Edogawa Ranpo là một người rất thông minh, đến mức anh ta còn không nhận thức được điều đó.
"Nếu không phải vướng Arc Thiên Nhân Ngũ Suy thì có khi tao vác hai đứa tới gia nhập rồi." Tôi khẽ tặc lưỡi mà nói: "Chúng ta vẫn chưa biết được diễn biến tiếp theo của BSD như thế nào mà."
Con bạn thân nghe vậy mà nói: "Tao tin cái thiện sẽ chiến thắng."
"Mày không thấy vào cái Arc này, từ chap 100 trở đi, BSD cứ ra chap nào thì bọn mình suy chap đó à?"
Bạn thân: "..."
Nghe mà sầu ghê.
"Dazai Osamu đã giết được Fyodor Dostoevsky mà?"
"Mày không thấy ổng phải quay lại mò xác thằng cha đó hay gì, nhất định 100% là có điềm rồi!" Tôi liếc mắt nói: "Với lại, Dazai Osamu không phải là người ra tay, mà chính là Bram, anh ta là kẻ điều khiển lũ ma cà rồng đâm Fyodor, phải chăng có điều gì đó được giấu kín ở đằng sau?"
Có thứ gì đó kêu lên rất to từ trong người tôi và cả con bạn thân.
Đứa em họ tôi nghiêng đầu chớp mắt mà nói: "Đó là tiếng điện thoại của hai anh à, tiếng chuông sao nghe lạ vậy?"
Tôi và nó đồng thời nhìn nhau, cả hai đứa đều ăn ý lôi điện thoại từ trong người mình ra.
Tôi nheo mắt mở mật khẩu, điện thoại vẫn như thế, đều không có sóng, không thể liên lạc được về phía bên ngoài nhưng lại có một tệp màu vàng xuất hiện lù lù ngay giữa màn hình chính.
[Bungou Stray Dogs chap 114,5]
Tôi tựa vào tường khoanh tay thờ ơ nhìn con bạn thân giãy đành đạch trên sàn nhà ăn vạ như bài ca nó thường hay làm để vòi vĩnh bố mẹ, nhưng xui xẻo thay người trước mặt nó là tôi và tôi éo có chuyện để nó một mình xông pha giang hồ để rồi họa sát thân ập thẳng vào cả bọn đâu.
Mày thử nói cái việc ôm đùi Louisa trước mặt The Guild thử đi để xem người ta có xé xác mày ra làm bảy không con, cứ ở đấy mà mơ mộng hão huyền cho lắm vào.
"Đi mà! Pờ liii!!! Bạn yêu dấu của tớ ơi!!!
Bias của con bạn tôi là Louisa May Alcott, chiến thuật gia của The Guild, với trí thông minh và năng lực của mình, cô ấy có thể viết kế hoạch cho mọi tình huống có thể xảy ra để giữ cho The Guild đi trước kẻ thù một bước.
Trông cô ấy hiền lành tới mức tôi cũng quên béng mất chính Louisa là người lên kế hoạch sử dụng sức mạnh của Q - Yumeno Kyuusaku để phá hủy thành phố Yokohama khiến nhiều người phải bỏ mạng, chậc, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt nhìn dong được nhỉ?
"Aaaa!!!! Hông chịu!!! Hông chịu!!!!"
Hết nằm trên sàn nhà, giờ nó lại giở cái trò bám lấy áo tôi giật lên giật xuống như trẻ con, mà cái đứa bé nhất ở trong nhà - tức là thằng em họ tôi - hiện tại đang ngây ngô đứng nhìn con bạn tấu hài nó còn không hành xử buồn cười như vậy đâu.
#Khẽ thắp một nén hương cho mặt mũi của Fyodor Dostoevsky
Đụ má con kia!! Mày kéo tụt quần bố mày rồi!!!
Suýt chút nữa là tôi văng tục chửi bậy trước mặt trẻ con, may là kiềm lại được.
Nếu không phải ngại 'hình ảnh người anh lớn tóc đỏ chững chạc' với thằng em họ đang đứng kia thì tôi đã xắn tay lên và bóp cổ đứa bạn thân không ngại bất cứ gì trên trần đời này lắc lên lắc xuống cho bõ tức rồi.
"Đi mà bạn yêu của tớ ơi, tớ là tớ yêu cậu nhất trên trần đời luôn ấy!!!"
Tôi: "..."
Mày đừng dùng cái mặt nham hiểm chuyên mưu hèn kế bẩn, thủ đoạn vô biên của Fyodor Dostoevsky mà nói chuyện yêu đương với tao, bias của tao trong BSD là Nakajima Atsushi cơ con ạ, thân cos phản diện thâm sâu như mày thì dẹp ngay cái điệu bộ ngôn lù kia đi nhé, nhìn cay mắt lắm.
Bởi vì có thằng em họ ở đây, nên tôi nhịn, chứ không thì tôi cũng không ngại gân cổ lên cãi nhau với nó cả ngày đâu.
"Mày có nghe kĩ không thế, tao không hề nói là bọn mình nên gia nhập Cơ quan Thám tử Vũ trang, đấy là ý kiến của Edogawa Ranpo mà thôi." Tôi đang tập hít thở bình tĩnh để không một tay chụp chết con bạn thân: "Tao có điên đâu mà gia nhập, vào Arc Thiên Nhân Ngũ Suy thì phải làm sao, Cơ quan Thám tử Vũ trang trở thành khủng bố rồi chúng ta phải sống chui sống lủi hay gì, mà trình phèn như mình sao đấu lại nổi mấy đám phản diện kia được, ngựa ngựa tí có khi bay màu hết cả bọn cũng nên."
"Nghe mày nói mà sao tao cảm thấy bất ổn vậy con." Con bạn thân cau mày đứng dậy phủi bụi dính trên quần áo mà nói: "Chúng ta phải làm gì mới được đây chứ?"
Tôi xoa cái cằm lún phún râu của cơ thể này mà nói: "Trước mắt chúng ta vẫn về phe của Edogawa Ranpo, tức là Cơ quan Thám tử Vũ trang, bởi vì thật sự ngoài tổ chức đó ra thì những tổ chức còn lại đều rất nguy hiểm."
Sở Năng lực Đặc biệt và Mafia Cảng toàn coi cấp dưới là tốt thí, có giá trị thì giữ còn không có thì next, next này là next xuống suối vàng chứ méo phải là next về nhà đâu, Sở Năng lực thì không chắc chứ Mafia Cảng có khả năng cao là như thế đấy.
Xin lỗi, nhưng bọn tôi vẫn còn yêu quý mạng sống cỏn con này của mình lắm.
"Về phe?" Con bạn thân cau mày: "Ý mày là-?
"Tao muốn chúng ta là 'Đồng minh' của Cơ quan Thám tử Vũ trang, giống như Sở Năng lực Đặc biệt và Mafia Cảng đối với bọn họ." Tôi chậm rãi mà nói: "Đồng minh hoạt động dựa trên lợi ích của đôi bên, mày nghĩ sao mà Edogawa Ranpo lại đề nghị chúng ta gia nhập vào Cơ quan Thám tử Vũ trang ở trong lần gặp chúng ta đầu tiên mà không có sự nghi ngờ nào, tuy anh ta không suy luận ra được vì sao bọn mình xuất hiện ở đây nhưng anh ta có thể nhìn thấy được lợi ích sau khi chúng ta ra nhập Cơ quan Thám tử Vũ trang, và ngược lại, chúng ta có thể được bọn họ bảo vệ trước các thế lực khác."
Nếu như tôi có thể kế thừa kĩ năng sát thủ của Odasaku và con bạn tôi kế thừa được trí tuệ đỉnh cao của Fyodor thì tốt biết mấy.
(Riêng thằng em họ thì dẹp nhé, vì Shirase trong Light Novel BSD Dazai Chuuya 15 tuổi trẩu điên và Storm Bringer có cải thiện rồi nhưng vẫn trẩu vãi luôn.)
Nhưng đời mà, méo như là mơ đâu.
Giống nhau được mỗi ngoại hình, tính cách thì say no, còn năng lực thì chả biết được.
Edogawa Ranpo là một người rất thông minh, đến mức anh ta còn không nhận thức được điều đó.
"Nếu không phải vướng Arc Thiên Nhân Ngũ Suy thì có khi tao vác hai đứa tới gia nhập rồi." Tôi khẽ tặc lưỡi mà nói: "Chúng ta vẫn chưa biết được diễn biến tiếp theo của BSD như thế nào mà."
Con bạn thân nghe vậy mà nói: "Tao tin cái thiện sẽ chiến thắng."
"Mày không thấy vào cái Arc này, từ chap 100 trở đi, BSD cứ ra chap nào thì bọn mình suy chap đó à?"
Bạn thân: "..."
Nghe mà sầu ghê.
"Dazai Osamu đã giết được Fyodor Dostoevsky mà?"
"Mày không thấy ổng phải quay lại mò xác thằng cha đó hay gì, nhất định 100% là có điềm rồi!" Tôi liếc mắt nói: "Với lại, Dazai Osamu không phải là người ra tay, mà chính là Bram, anh ta là kẻ điều khiển lũ ma cà rồng đâm Fyodor, phải chăng có điều gì đó được giấu kín ở đằng sau?"
Có thứ gì đó kêu lên rất to từ trong người tôi và cả con bạn thân.
Đứa em họ tôi nghiêng đầu chớp mắt mà nói: "Đó là tiếng điện thoại của hai anh à, tiếng chuông sao nghe lạ vậy?"
Tôi và nó đồng thời nhìn nhau, cả hai đứa đều ăn ý lôi điện thoại từ trong người mình ra.
Tôi nheo mắt mở mật khẩu, điện thoại vẫn như thế, đều không có sóng, không thể liên lạc được về phía bên ngoài nhưng lại có một tệp màu vàng xuất hiện lù lù ngay giữa màn hình chính.
[Bungou Stray Dogs chap 114,5]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.