Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd

Chương 23: Giấc mơ

Cầm San

14/11/2024

Trời ơi mấy pà, đêm qua toi mơ giấc mơ sợ vãi ra luôn ấy.

Trong giấc mơ toi đang đứng chờ đứa bạn đến đón chỗ cửa ra vào ở một cái khách sạn to đùng, cây cối xung quanh rậm rạp, có vài người đi đi lại lại bên ngoài.

Mà cái cửa ra vào trong giấc mơ của toi nó là cửa gỗ to đùng chứ không phải cửa kính như mấy khách sạn bình thường khác.

Bằng một thế lực nào đó, toi lại tự nhiên mở cửa ra vào ấy xem, trong sảnh tối om, chỉ có mỗi vài cái đèn sáng chập chờn bên cửa, toi thấy một ông chú mặc vets đen trông xịn xò lắm tựa người ở đấy, xong ông ấy nhìn toi, bốn mắt nhìn nhau, toi thấy ngại quá liền đóng cửa lại đứng bên ngoài.

Tuyệt nhiên toi lại không thấy bất kì nhân viên nào ở đấy cả, có mỗi ông chú đó thoi.

Xong lại không biết lí do gì toi lại mở cửa ra vào bên trong, toi đi đến căn phòng nào đó, cửa phòng ấy màu trắng dính máu có ghi cái gì ấy, éo biết trong mơ toi ăn phải gan gì mà tự nhiên mở cửa ra đi vào bên trong, thấy một chị gì tóc đen hơi run run, xong ròi tôi hỏi chị có bị làm sao không, chị ấy bảo toi dẫn chị ấy ra ngoài khách sạn.

Lúc toi dẫn chị ấy ra ngoài mà không hiểu sau lại không đến được chỗ cửa ra vào khách sạn ấy, kiểu bị lạc các thứ, có một cái phòng trông tạm tạm để trú, toi bảo chị ấy là chị ở đây em đi gọi người, tại vì toi nhớ lúc ấy mở cửa ra có chú đồ đen đứng ở trong khách sạn nên toi đi kiếm

Toi kiếm được ổng rồi thì ổng lại hỏi tôi: "Sao cháu vẫn ở đây, không về à?"

Toi bảo: "Cháu chờ bạn, rồi cả hai về."

Đi được đoạn thì toi lại quay lại cái phòng có cửa trắng dính máu, quay sang để ý kĩ thấy ông chú mặt mũi dính máu, tay cầm súng, trông hằm hằm. Bằng một thế lực tâm linh nào đó mà tôi không hét ầm lên mấy pà

), hai

người nhìn nhau rồi toi lại quay đầu đi.



Xong rồi một lúc, ổng quay ra bảo tôi: "Bạn cháu kia đúng không, thế rồi thì đi ra ngoài đi."

Tự nhiên đứa bạn ở trong bóng tối đi ra mặt hơi khó chịu nhìn toi, toi thì kiếu đúng đớ ấy, lúc đấy toi phải nghĩ nó bên ngoài chứ vào bên trong khách sạn làm gì, nó bảo toi: "Mày không tính đi về à?"

Toi bảo có thế là cùng nhau đi, toi dẫn hai người kia sang chỗ phòng chị gái kia để mọi người đi cùng cho bớt sợ, lúc toi định mở cửa ra để gọi chị kia thì ông chú kia bảo: "Nhầm cửa rồi, ở chỗ khác."

Toi mở một cửa phòng khác thì thấy có khách nào đang ngồi gõ máy tính toi đóng cửa lại :))) chẳng hiểu tại sao toi lại làm cái hành động đó luôn, một câu xin lỗi người ta cũng không có, vô duyên chết đi được ấy

Ông chú ấy bảo tôi: "Mở cái khác đi, sắp tới rồi."

Lúc đó kiểu toi cứ ù ù cạc cạc làm sao ấy á, ống bảo vậy thì toi làm vậy, tôi mở một cửa khác nữa bên cạnh xuất hiện mà trước đó đi không nhìn thấy, cái cửa đột ngột xuất hiện ấy đúng là cửa ra vào mấy pà ạ

Lúc toi ra ngoài thì quay ngang quay dọc thấy mỗi mình mình, còn đứa bạn với ông chú kia thì không thấy.

Xong toi lại nhìn thấy cái chị mà mình thấy trong căn phòng cửa máu đang đi dạo bên ngoài, nhưng trông người cứ bị làm sao ấy, chân đi khèo qua một bên hơi rợn rợn.

Lúc ấy trong khách sạn có tiếng hét lớn, kiểu gào xong thêm cả tiếng hô hoán.

Toi rén quá toi bắt xe của một chị gần đấy để về nhà, được cái bà ấy lại cũng kiểu bị giật giật như kia, lúc đó toi kiểu sợ đến mức có thể lăn quay ra đây rồi, lúc ấy tự nhiên tôi nghĩ đây là một giấc mơ, thế là toi ép mình tỉnh

luon.

Lúc dậy kiểu tầm nhìn bị ù đi một lúc, người thì rõ oải, má ôi, giờ toi ngẫm lại thấy ghê quá mấy pà (à), ác mộng chứ giấc mộng cái gì chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook