Chương 24:
chill
15/10/2023
– “Cháu xin phép 2 bác, cháu gửi 2 bác chút tiền sinh hoạt, cháu xin phép ở lại đây dăm ba hôm được không ạ.” – Phi khéo léo mà đưa cho bố mẹ Mai…
– “Làm gì đấy chả lẽ bác không tiếp đãi cháu mấy hôm được hay sao mà tiền với nong” – Bố Mai mặt nghiêm nghị. Phi thấy không ổn, bảo mai đi lý cái gì cho nó. Mai vừa đi thì nó xoa tay mà nói.
– “Cháu cảm ơn bác, thế hay bác cứ nhận, coi như sính lễ ra mắt ạ. Quê cháu là ra mắt p có sính lễ ạ” – Phi đầu nảy số, nó đâu có ngu lắm đâu.
2 Ông bà thấy Phi nói thế thì cũng không biết nói gì, mỗi nơi mỗi khác, thôi thì đành chấp nhận vậy, với lại ông bà cũng chấm thằng này rồi. Chả sao @@
Chiều hôm đó, Phi cùng Mai đi xung quanh hóng gió, gió đồng thổi từng đợt mát rượi, Phi nhớ ngày xưa ở quê, từng ký ức ùa về, nhanh như vậy nó đã lớn từng này rồi, thời gian chẳng chờ đợi ai cả. Phi quay sang Mai bên cạnh.
– “Anh ở đây với em, đến khi lên Hà Nội nhé.” – Phi hỏi…
– “Ủa chứ công việc của anh thì sao?” – Mai ngơ ngác hỏi lại.
– “Không sao, anh hoãn được.” – Phi trả lời.
Hai người đi dạo tiếp, Phi bất chợt nắm lấy bàn tay của Mai, Mai bị bất ngờ, vung tay ra, nhưng sao mà lại với thằng bò húc này.
Tối đó cả nhà ngồi ăn cơm, chuyện trò tíu tít.
– “Thế cháu trên đó làm gì?” – Bố Mai hỏi…
– “Cháu là giám đốc công ty TNHH chuyên mang tiếng hát cho đời ạ” – Phi đáp y như lời thằng Dũng dạy.
2 Ông bà nghe chữ công ty TNHH thì khiếp lắm, ra vể nể lắm. Nhưng có biết là quán hát tay vịn đâu @@. Ngồi uống với bô Mai, rượu quê, nặng và ngấm quá, Phi hơi choáng, 2 mẹ con Mai thì đang ở dưới nhà, làm thêm ít mồi.
– “Thằng này được con ạ” – Mẹ Mai nói…
– “Ơ kìa, mẹ này.” – Mai đỏ mặt mà đáp.
Cả 2 cười, Phi thì đang cố gắng phải đì chết ông bố vợ tương lai này, nhưng rất may cho Phi, ông bố Mai dừng, nếu không thì chắc Phi phải ngủ luôn ở gầm giường luôn.
2 Ông bà thống nhất là Phi ngủ với Bố Mai còn Mai ngủ với mẹ.
– “Cháu trên đấy ngủ chung quen rồi bác ạ” – Phi đang trong lúc đầu lâng lâng thì buột miệng nói.
Tất cả mọi người đứng hình, 4 con mắt như có lực sát thương cao nhìn vào Mai, Mai không biết giải thích thế nào, ngủ cùng thật nhưng mà ở quê nói ngủ cùng câu chuyện lại đi sang hướng khác.
Mai đành chịu trận vậy, Mai dìu Phi lên gác, đặt xuống giường, rượu càng ngày càng ngấm, Phi nằm giường mà bắt đầu có dấu hiệu nôn ói. Mai lập tức lấy chậu với khăn mặt mà cho nó xả vào đó.
Phi quang tay qua, vẫn thói quen đó, ôm lấy Mai ngủ, có lẽ Mai đã trở thành thói quen trong lòng Phi rồi. 2 người cứ vậy mà ở hết 3 ngày, Phi đã được ông bà bô của Mai chấp nhận làm thẳng rể hiền, còn Mai thì cũng đã dần chấp nhận trong lòng với Phi. Tình của 2 người cũng buồn cười, 1 người thì bốc đồng, 1 người thì dịu dàng, nhưng họ chẳng đưa nhau đi ăn, chẳng hẹn hò, chẳng có những lời ngon ngọt. Đơn giản, nhẹ nhàng mà từ tốn. Phi với MAI trở lại thành phố, lần này Phi đặt lên tay Mai, không còn vùng vằng mà kéo tay ra nữa, thay vào đó là nét mặt ngại ngùng.
Buổi chiều, 2 người lên tới thành phố.
– “Sao? Ông bà ok chưa?” – Dũng thấy Phi với Mai đi vào thì cất tiếng hỏi.
– “Quá ok @@ tao đẹp zai cỡ này cơ mà” – Phi đáp mà nổ như thật. Còn mai thì lại ngượng chín cả mặt, xin phép lên tầng cất đồ, Lan cũng đi theo Mai, Bụng Lan đang ngày 1 to lên, cũng chỉ còn hơn 1 tháng nữa là Lan nằm bồn.
– “Tiếp theo tính sao? Lan chuẩn bị đẻ rồi, mày mà đi thì chết” – Phi lo lắng hỏi…
– “Biết sao được giờ, phải theo thôi. Azzzz…” – Dũng thở dài, chẳng biết sẽ đi về đâu khi mà con sắp chào đời, bố thì đi đâm thuê chém mướn.
2 thằng ngồi đăm chiêu suy nghĩ, thằng Phi thì không muốn bạn mình bị nguy hiểm, còn thằng Dũng, nó chẳng thể yên tâm mà để thằng Phi đâm đầu vào đấy 1 mình được.
Tối đó, Phi với Mai nằm cạnh nhau, chiếc gối ngăn ở giữa đã không thấy đâu cả, Phi lần này được ôm Mai chứ không cần phải chờ Mai ngủ say mới dám ôm. Mai cũng không nói gì cả, tay phi để vòng qua eo, chân gác lên người Mai như đang khẳng định chủ quyền. Kỳ lạ, với bất kỳ người phụ nữ nào, khi nằm cạnh thì nó đều nổi hứng mà đớp luôn, nhưng với Mai, con dã thú trong lòng Phi lại ngoan ngoan là thường, như sợ làm tổn thương người con gái mà nó thương yêu vậy.
– “Anh coi em là gì?” – Mai bất chợt lên tiếng hỏi. Phi nghe như vậy, cũng không biết nói gì, nếu coi là người yêu, Mai đã đồng ý chưa, nó sợ Mai sẽ từ chối. Nếu coi là vợ, còn chưa đồng ý yêu, chưa đông ý cưới hỏi thì sao là vợ được, là tình nhân à?? Không, tình nhân thì lại coi thường Mai quá.
– “Là… là… là của anh” – Phi đáp, với 1 thằng ngu triền miên mà thong minh bất thình lình này, ngoại trừ thỉnh thoảng nó khôn ra 1 chút, còn lại đầu đất. Nó chẳng biết trả lời thế nào, nhưng mà đây là câu trả lời thỏa mãn nhất của Phi rồi.
Mai nghe vậy, cô thấy cảm xúc trong lòng,”là của anh”, cũng đúng, là của anh vậy là đủ, không cần là người yêu, người yêu sẽ có thể chia tay, là vợ vẫn có thể ly hôn. Nhưng “là của anh” thì lại thành 1 phần nào đó của Phi rồi, không tách được. Mai thích thú, quay lại ôm Phi mà rúc vào bộ ngực vạm vỡ của nó.
Phi với Mai tự ngầm hiểu rằng, đối phương đã chấp nhận mình, Phi cúi xuống đặt lên trán của Mai 1 nụ hôn, cả 2 ôm nhau ngủ.(Không địt nhé các bác @@).
Hôm sau, Phi ra quán, Dũng thì đang ở nhà để chơi với Lan, hắn sợ sắp tới hắn làm việc cho Long sẽ không được thường xuyên ở cạnh cô nữa.
– “Anh ơi, anh Dũng có đây không ạ?” – Tiếng người con gái vang lên. Phi đánh mắt qua, hơi ngại @@ là Hương, người hắn định đớp hôm trước.
– “À… Dũng nó đang ở nhà” – Phi đáp.
– “Vậy anh cho em xin địa chỉ nhà được không ạ?” – Hương hỏi…
– “Thế có việc gì không?” – Phi hỏi.
– “À em bàn với anh Dũng ít chuyện ạ” – Hương nói, cô đang tìm Dũng để xem mở mặt bằng ở khu ngã tư kia có được không.
– “Ừ thế để anh chở về nhà gặp nó.” – Phi nhiệt tình đáp.
Nhưng thằng ranh con này, nó đâu biết hành động này của nó, sắp kéo bạn Dũng của nó vào 1 cuộc cãi vã không hồi kết, có thể nói là HẠN NẶNG.@@
– “Làm gì đấy chả lẽ bác không tiếp đãi cháu mấy hôm được hay sao mà tiền với nong” – Bố Mai mặt nghiêm nghị. Phi thấy không ổn, bảo mai đi lý cái gì cho nó. Mai vừa đi thì nó xoa tay mà nói.
– “Cháu cảm ơn bác, thế hay bác cứ nhận, coi như sính lễ ra mắt ạ. Quê cháu là ra mắt p có sính lễ ạ” – Phi đầu nảy số, nó đâu có ngu lắm đâu.
2 Ông bà thấy Phi nói thế thì cũng không biết nói gì, mỗi nơi mỗi khác, thôi thì đành chấp nhận vậy, với lại ông bà cũng chấm thằng này rồi. Chả sao @@
Chiều hôm đó, Phi cùng Mai đi xung quanh hóng gió, gió đồng thổi từng đợt mát rượi, Phi nhớ ngày xưa ở quê, từng ký ức ùa về, nhanh như vậy nó đã lớn từng này rồi, thời gian chẳng chờ đợi ai cả. Phi quay sang Mai bên cạnh.
– “Anh ở đây với em, đến khi lên Hà Nội nhé.” – Phi hỏi…
– “Ủa chứ công việc của anh thì sao?” – Mai ngơ ngác hỏi lại.
– “Không sao, anh hoãn được.” – Phi trả lời.
Hai người đi dạo tiếp, Phi bất chợt nắm lấy bàn tay của Mai, Mai bị bất ngờ, vung tay ra, nhưng sao mà lại với thằng bò húc này.
Tối đó cả nhà ngồi ăn cơm, chuyện trò tíu tít.
– “Thế cháu trên đó làm gì?” – Bố Mai hỏi…
– “Cháu là giám đốc công ty TNHH chuyên mang tiếng hát cho đời ạ” – Phi đáp y như lời thằng Dũng dạy.
2 Ông bà nghe chữ công ty TNHH thì khiếp lắm, ra vể nể lắm. Nhưng có biết là quán hát tay vịn đâu @@. Ngồi uống với bô Mai, rượu quê, nặng và ngấm quá, Phi hơi choáng, 2 mẹ con Mai thì đang ở dưới nhà, làm thêm ít mồi.
– “Thằng này được con ạ” – Mẹ Mai nói…
– “Ơ kìa, mẹ này.” – Mai đỏ mặt mà đáp.
Cả 2 cười, Phi thì đang cố gắng phải đì chết ông bố vợ tương lai này, nhưng rất may cho Phi, ông bố Mai dừng, nếu không thì chắc Phi phải ngủ luôn ở gầm giường luôn.
2 Ông bà thống nhất là Phi ngủ với Bố Mai còn Mai ngủ với mẹ.
– “Cháu trên đấy ngủ chung quen rồi bác ạ” – Phi đang trong lúc đầu lâng lâng thì buột miệng nói.
Tất cả mọi người đứng hình, 4 con mắt như có lực sát thương cao nhìn vào Mai, Mai không biết giải thích thế nào, ngủ cùng thật nhưng mà ở quê nói ngủ cùng câu chuyện lại đi sang hướng khác.
Mai đành chịu trận vậy, Mai dìu Phi lên gác, đặt xuống giường, rượu càng ngày càng ngấm, Phi nằm giường mà bắt đầu có dấu hiệu nôn ói. Mai lập tức lấy chậu với khăn mặt mà cho nó xả vào đó.
Phi quang tay qua, vẫn thói quen đó, ôm lấy Mai ngủ, có lẽ Mai đã trở thành thói quen trong lòng Phi rồi. 2 người cứ vậy mà ở hết 3 ngày, Phi đã được ông bà bô của Mai chấp nhận làm thẳng rể hiền, còn Mai thì cũng đã dần chấp nhận trong lòng với Phi. Tình của 2 người cũng buồn cười, 1 người thì bốc đồng, 1 người thì dịu dàng, nhưng họ chẳng đưa nhau đi ăn, chẳng hẹn hò, chẳng có những lời ngon ngọt. Đơn giản, nhẹ nhàng mà từ tốn. Phi với MAI trở lại thành phố, lần này Phi đặt lên tay Mai, không còn vùng vằng mà kéo tay ra nữa, thay vào đó là nét mặt ngại ngùng.
Buổi chiều, 2 người lên tới thành phố.
– “Sao? Ông bà ok chưa?” – Dũng thấy Phi với Mai đi vào thì cất tiếng hỏi.
– “Quá ok @@ tao đẹp zai cỡ này cơ mà” – Phi đáp mà nổ như thật. Còn mai thì lại ngượng chín cả mặt, xin phép lên tầng cất đồ, Lan cũng đi theo Mai, Bụng Lan đang ngày 1 to lên, cũng chỉ còn hơn 1 tháng nữa là Lan nằm bồn.
– “Tiếp theo tính sao? Lan chuẩn bị đẻ rồi, mày mà đi thì chết” – Phi lo lắng hỏi…
– “Biết sao được giờ, phải theo thôi. Azzzz…” – Dũng thở dài, chẳng biết sẽ đi về đâu khi mà con sắp chào đời, bố thì đi đâm thuê chém mướn.
2 thằng ngồi đăm chiêu suy nghĩ, thằng Phi thì không muốn bạn mình bị nguy hiểm, còn thằng Dũng, nó chẳng thể yên tâm mà để thằng Phi đâm đầu vào đấy 1 mình được.
Tối đó, Phi với Mai nằm cạnh nhau, chiếc gối ngăn ở giữa đã không thấy đâu cả, Phi lần này được ôm Mai chứ không cần phải chờ Mai ngủ say mới dám ôm. Mai cũng không nói gì cả, tay phi để vòng qua eo, chân gác lên người Mai như đang khẳng định chủ quyền. Kỳ lạ, với bất kỳ người phụ nữ nào, khi nằm cạnh thì nó đều nổi hứng mà đớp luôn, nhưng với Mai, con dã thú trong lòng Phi lại ngoan ngoan là thường, như sợ làm tổn thương người con gái mà nó thương yêu vậy.
– “Anh coi em là gì?” – Mai bất chợt lên tiếng hỏi. Phi nghe như vậy, cũng không biết nói gì, nếu coi là người yêu, Mai đã đồng ý chưa, nó sợ Mai sẽ từ chối. Nếu coi là vợ, còn chưa đồng ý yêu, chưa đông ý cưới hỏi thì sao là vợ được, là tình nhân à?? Không, tình nhân thì lại coi thường Mai quá.
– “Là… là… là của anh” – Phi đáp, với 1 thằng ngu triền miên mà thong minh bất thình lình này, ngoại trừ thỉnh thoảng nó khôn ra 1 chút, còn lại đầu đất. Nó chẳng biết trả lời thế nào, nhưng mà đây là câu trả lời thỏa mãn nhất của Phi rồi.
Mai nghe vậy, cô thấy cảm xúc trong lòng,”là của anh”, cũng đúng, là của anh vậy là đủ, không cần là người yêu, người yêu sẽ có thể chia tay, là vợ vẫn có thể ly hôn. Nhưng “là của anh” thì lại thành 1 phần nào đó của Phi rồi, không tách được. Mai thích thú, quay lại ôm Phi mà rúc vào bộ ngực vạm vỡ của nó.
Phi với Mai tự ngầm hiểu rằng, đối phương đã chấp nhận mình, Phi cúi xuống đặt lên trán của Mai 1 nụ hôn, cả 2 ôm nhau ngủ.(Không địt nhé các bác @@).
Hôm sau, Phi ra quán, Dũng thì đang ở nhà để chơi với Lan, hắn sợ sắp tới hắn làm việc cho Long sẽ không được thường xuyên ở cạnh cô nữa.
– “Anh ơi, anh Dũng có đây không ạ?” – Tiếng người con gái vang lên. Phi đánh mắt qua, hơi ngại @@ là Hương, người hắn định đớp hôm trước.
– “À… Dũng nó đang ở nhà” – Phi đáp.
– “Vậy anh cho em xin địa chỉ nhà được không ạ?” – Hương hỏi…
– “Thế có việc gì không?” – Phi hỏi.
– “À em bàn với anh Dũng ít chuyện ạ” – Hương nói, cô đang tìm Dũng để xem mở mặt bằng ở khu ngã tư kia có được không.
– “Ừ thế để anh chở về nhà gặp nó.” – Phi nhiệt tình đáp.
Nhưng thằng ranh con này, nó đâu biết hành động này của nó, sắp kéo bạn Dũng của nó vào 1 cuộc cãi vã không hồi kết, có thể nói là HẠN NẶNG.@@
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.