Chương 42:
chill
15/10/2023
Nhưng cô đâu có biết, những bài tập cơ thể thì không nói, ngày nào Phong cũng bắt bọn nó đá và đạp vào tảng đá Phong mang về, lực chân bây giờ, cỡ bọn tép này không tính tiền, thậm chí Linh bây giờ còn sợ không phải đối thủ của Phi.
Tối đó, Linh với Phi về, nhưng Nam chọi bảo, ra ngoài ở cho tiện chạy việc, chứ ở đây cũng gần như hết phòng rồi, 2 người ra 1 khách sạn 2 – 3 sao gần đó, Vào thuê phòng theo tháng, nhưng thế éo nào @@ Nam chọi lại gọi cho khách sạn báo thuê 1 phòng cho đỡ tốn tiền, với đợt này hay cạnh tranh nên sợ bị đánh úp, 2 người ở cạnh an toàn hơn, bữa trước Nam chọi đi ăn, tí thị bọn nó úp, vụ đó đám Linh cũng biết, nên nghe như vậy cũng hợp lý, chẳng ý kiến gì.
Phi thì ý kiến con mẹ gì nữa @@ ở cùng gái 1 phòng thích bỏ mẹ @@ cầu mong còn chả được lại đi ý kiến…
Còn bên này, sau khi xuống xe thì 2 người Dũng với Chu tước tìm quán nước ngồi cắn hạt dưa. Đây là khu vực gần trung tâm nên số lượng bọn xa hội tụ tập là rất ít, chỉ có trong ngõ ngách là chủ yếu. Ngồi nhìn dòng xe chạy qua, 2 người lại rơi vào trầm tư, từng chiếc xe lao đi vun vút.
– “Tôi hỏi, chỗ anh có vui vẻ không?” – Chu tước lên tiếng…
– “Mọi người đều vui tính, cô nếu muốn có thể tới bất cứ lúc nào, hoặc ở luôn đều được.” – Dũng đáp…
Chu tước cũng đã nghĩ tới đề nghị này của Dũng, bây giờ cũng chẳng còn ai thân thiết, nhưng cô lại khá ngượng ngùng, nơi đó cũng đâu có ai là quen biết, chưa được gặp mặt bao giờ nữa. Cả 2 lại im lặng, phần vì chu tước vừa trải qua cú sốc mất người thân, phần vì Dũng cũng chả biết mở lời thế nào, nhìn cũng xinh gái ngon nghẻ đấy, cơ mà lại tính nết có phần hơi kỳ @@.
2 người ngồi được 1 lát thì đi vào trong để xem tranh chấp nãy giờ đã xong chưa, nay có đàn em ra báo, nhưng thấy chuyện này chưa cần ra mặt thì cả 2 ra quán nước ngồi.
Đi vào trong ngõ, thấy rất nhiều người đang tụ tập tại khu này, xung quanh cũng thấy nhiều người dân đổ ra xem, vì đay gần khu trung tâm cho nên việc tụ tập như này rất dễ thu hút sự quan tâm của công an, mặc dù đã được bao hết rồi, nhưng tránh vẫn hơn, đỡ rắc rối. Nhìn thấy đông người như vậy, Dũng hô anh em rút về, chu tước khó hiểu? Sao lại phải về??? Cô ngập ngừng nhưng rồi cũng nghe theo Dũng. Về tới nơi tập trung, Dũng tiến lên vỗ mỗi thằng 1 phát.
– “Để dân người ta tò mò rồi công an vào cuộc, chúng mày ngu à?” – Dũng đứng mà mắng xối xả…
– “Có người lo công an rồi mà?” – Chu tước hỏi…
– “Lo nhưng tôi hỏi cô nếu tranh chấp gắt gao, có thiệt mạng, dân nhìn thấy, cô bịt được miệng không?” – Dũng nhìn chu tước mà lớn tiếng mắng.
Chu tước bị bất ngờ, sao lại mắng cô??? Chỉ là đưa ra câu hỏi giải đáp thắc mắc trong đầu thôi mà??? Mà sao cô lại chịu nghe hắn ta mắng??? Chưa ai được mắng cô cả, kể cả đám người thanh long, chưa bh dám mắng cô, anh Long càng không.
Chu tước đờ mặt ra đứng nhìn, ánh mắt khó hiểu??? Lý do gì mà mình không phản ứng???
– “Tối nay, đi theo tao qua bên đó, đập cả ổ đấy” – Dũng nói, mọi người đều vâng dạ.
Dũng rất khôn ngoan, nếu tối đánh úp thì khả năng cao bọn nó sẽ bị bất ngờ, hồi sang có thấy trong đám này, không có tên nào sừng sỏ cả, thế thì quá đơn giản với hắn, mà dù có thì mạnh cỡ Phúc với Phong thì hắn mới e ngại. Nhưng mà mạnh cỡ đó thường sẽ không xuất hiện ở đây. Dũng đang nắm gần như 100% chiến thắng.
19h tối, bên Dũng di chuyển rất nhanh gọn lẹ, địa bàn của bên kia là căn nhà nhìn giống như kho chứa hàng, nhà kho thì đúng hơn, Dũng hô 1 tiếng, cả đám lao vào mà vung đồ lên đập túi bụi, tiếng la tiếng hét trong nhà vang lên, Dũng biết chắc đã ok rồi, định hô anh em về thì bất chợt 1 tên đàn em bị bắn ra ngoài, rồi lần lượt 2 – 3 thằng bắn theo, 1 đám chạy ra như ong vỡ tổ, 1 bóng dáng con gái và 1 thằng thanh niên đi ra, đám đàn em nấp sau lưng Dũng với chu tước, Dũng thấy quái lạ, đáng lẽ nhân vật mạnh như này không thể xuất hiện ở đây mới đúng.
– “Hôm nay, tao với vợ đi ăn, tạt qua đây xem tình hình thì rất may, đúng lúc chúng mày đánh úp.” – Tên thanh niên kia lên tiếng, thằng này nhìn dáng người cũng ngang ngang Dũng, giọng nói có phần rất trầm ổn, còn cô gái đi bên cạnh, xăm trổ quanh người, nhìn cũng đẹp nhưng xăm trổ là Dũng không ưng lắm @@cho thì vẫn ăn!!!
– “Mày tên gì?” – Thằng đó hỏi Dũng…
– “Dũng Bẹo, còn mày?” – Dũng đáp ngắn gọn…
– “Hùng chó, Cúc” – tên đó nói rồi chỉ sang người con gái bên cạnh.
“Ủa. Tên mà có 1 chữ à??? Tưởng là phải lấy biệt danh nữa chứ nhỉ?” Dũng nghĩ…
– “Lâu không gặp, CÚC” – chu tước bất ngờ lên tiếng, chữ Cúc được cô gằn lên, có vẻ 2 người trước đây đã từng chạm trán rồi thì phải.
– “Haha, con chim non cũng ở đây à ” – Cúc nhìn chu tước, vì cúc luôn so sánh tên của Chu tước giống 1 con gà, và trình độ có vẻ kém hơn cúc 1 chút hay sao mà cúc lại bảo cô là “con chim non”
– “2 Năm không gặp, cúc tàn quá @@” – Chu tước cũng chẳng vừa, nói 1 câu khá thấm, cúc tàn @@ có nghĩa là cả đen vẫn bóng thì cúc đã xuống sắc, mà con gái khi nói đến nhan sắc, điều cấm kỵ của mọi chị em…
– “Mất trinh chưa gái, hay lại đổ bê tông vào bẹn rồi?” – Cúc lại đáp trả, quá khét lẹt với câu hỏi của Cúc, làm mấy anh em đứng đây mà ái ngại thay có chu tước.
– “Đổ bê tông cũng đâu phải đi làm háng chị nhỉ? Được 1 công – ten – nơ chưa?” – DKM chu tước phản dame 1 câu này, Dũng cũng ngả mình cúi đầu, đàn bà là vậy à? Đá xéo nhau mà nghe cứ như hát hay vậy, khiếp quá@@.
– “Trinh nguyên rồi cũng bê cho thiên hạ xơi thôi gái” – Cúc nói, bật bàn chân lao tới chu tước, cả 2 nãy giờ chỉ chờ có vậy, lao vào với nhau mà đấm đá.
Dũng nhìn sang Hùng, 2 người vẫn im lặng nhìn nhau, không hề nhúc nhích, trận chiến của 2 người đàn bà thì không quan tâm, đó là việc của chị em.
– “Đánh hay nghỉ?” – Dũng hỏi, chờ lâu quá, chả thấy Hùng động đậy gì cả, Dungx mất kiên nhẫn mà hỏi, tí về còn ngủ không lại muộn @@
Hùng cầm lấy cây phớ của thằng đàn em, đi tới gần Dũng, Dũng cũng khá bất ngờ, thằng này chơi đồ à??? Vậy chì chiều, rút cây Dũ trong người ra, vẩy 1 cái, cây dũ dài ra thành 3 đoạn. Dũng cũng đi lên đứng đối diện với Hùng.
Hùng vung cây phớ lên mà bổ xuống, Dũng chẳng cần tốn sức, lấy dũ đỡ mà gạt ra, xem ra đòn dầu cả 2 thăm dò đối thủ, Dũng giành tế chủ động, lấy dũ quét ngang mặt Hùng, 2 bên bắt đầu ẩu đả, tiếng phớ với Dũ va vào nhau, nhiều lúc còn nhìn thấy cả ánh lửa tóe lên, có vẻ như cả 2 ngang nhau?
Bên kai trận chiến của chị em, Chu tước đang ra đòn khá mạnh và chính xác, cô cũng đã tập luyện và hoàn thiện rất nhiều kể từ khi cái chết của 3 người kia. Cúc cũng khá ngợp, chu tước lên trình hẳn.
– “Có mấy người chơi rồi chị?” – Chu tước đang đánh bỗng nhiên cất tiếng hỏi, tay chân vẫn vung lên đón đỡ từng đòn của Cúc.
– “Hừm…” – Cúc khó chịu, đàn bà mà, đây là câu hỏi khá tế nhị.
– “Đi làm lại hàng ở đâu vậy, chỉ em với.” – Chu tước vẫn cứ hỏi.
– “Có tiền không em mà đòi làm?” – Cúc trả lời, cả 2 vẫn cứ tay đấm chân đá mà có thể nói chuyện được mới tài.
– “Ngủ với zai nhiều như chị, chắc mới đủ nhỉ?” – Chu tước nói câu này lại nói rất to, hình như cô tình để mọi người nghe được. Cúc điên tiết, như vậy khác gì bảo cô là gái à.
Cúc ra lực lại mạnh hơn, nhưng ra chiêu hơi rườm rà, như bị phân tâm bởi mấy câu hỏi của Chu tước.
BỖNG “BỊCH” 1 tiếng, cúc bị đánh thẳng vào bụng, lăn ra sau, bất cẩn mải phân tâm, nên chu tước mới tận dụng mà giáng 1 đòn. Tầm cỡ 2 người, chỉ cần phân tâm 1 chút là đủ để thành cơ hội cho người ng khác giết mình rồi.
Hùng thấy Cúc bị thương thì ngừng lại, lao tới chỗ cúc, quên mất là đang đánh với Dũng, Dũng chớp cơ hội, lấy dũ phi đến vụt vào lưng của Hùng, bị bất ngờ, không kịp tránh, ăn nguyên vào lưng khiến hùng đau đớn. Đỡ Cúc dậy, cả 2 ánh mắt căm thù hằn học nhìn Dũng với chu tước.
Dũng thấy chuyện tới đây là đủ, chủ yếu là đi dằn mặt bọn này, đạt được mục đích, Dũng hô anh em rút về, chứ đây cũng là địa bàn tranh chấp, lát nữa kéo tới dông thì rách việc.
23h, Phi đang ngồi nhậu ở ngoài gần khách sạn đã thuê, thấy cũng muộn nên chủ động đứng dậy, trả tiền, lê chân về khách sạn, nhân viên quán phải chạy theo để đưa chìa khóa phòng cho Phi, nhậu quên mẹ cả chìa khóa.
Phi bước vào cầu thang máy, lên tới tầng của Phòng mình, tra khóa vào cửa, đẩy vào, vào nhà vệ sinh đi đái, tiếng nước đái chảy như xả lũ mùa mưa vậy. Đi ra ngoài, bật điện lên, móc túi lấy bao thuốc ra ngoài ban công châm hút.
– “Tắt điện đi, không cho ai ngủ à?” – Tiếng quát làm Phi giật cả mình, thì ra là Linh, đang chuẩn bị ngủ thì thì thằng ôn con này về bật điện tỉnh cả giấc.
– “Xin lỗi, làm gì mà quát to tiếng giật cả mình.” – Phi đáp…
– “Ui zời, tưởng thế nào, thế đã giật mình, hơi yếu @@” – Linh nói giọng như khinh thường.
– “Yếu con cặc” – Phi đang tí men @@ nói chuyện bật cả gái của đại ca @@. Cũng chẳng cần là gái của đại ca, bình thường địa vị của Linh cũng cao hơn Phi, nên chả bao giờ giám to mồm hay nói chuyện hỗn với cô.
– “Ừ thì bảo con cặc yếu đấy” – Linh lại càng được đà mà trêu tới.
– “Yếu mà đầy đứa khóc thét.” – Phi đáp rồi ra ngoài ban công, châm điếu thuốc, nhìn xuống khoảng trống sau khách sạn, 1 mảnh tối đen, có vài bóng đèn, màu khói trắng bay lên.
– “Cho xin điếu” – Linh đi ra ngoài cùng Phi, trên tay đang cầm 1 chiếc ghế và 1 cốc trà của khách sạn. Linh kê ghế ra ngoài ngồi xuống, Phi đưa điếu thuốc cho cô, châm lửa, Linh cầm lấy mà rít 1 hơi.
– “Cũng hút à?” – Phi thấy Linh châm lửa hút thật thì hỏi.
– “Bình thường, buồn thì hút thôi.” – Linh đáp.
2 người cứ ở đó, 1 người đứng 1 người ngồi mà nhìn khung cảnh hà nội về đêm.
– “Gia nhập lâu chưa?” – Phi bỗng nhiên hỏi.
– “Cũng được khá lâu rồi, từ khi được có 13 tuổi” – Linh đáp.
– “Kể nghe chơi, đang rảnh, chưa ngủ được.” – Phi noi, Linh quay sang nhìn Phi, rồi lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa, làn khói nhả ra từ miệng Linh bị gió cuốn theo hòa vào màn đêm.
– “Đại ca thấy tôi vật vờ lay lắt ở những đèn xanh đèn đỏ qua vài ngày, thì đi tới và hỏi xem người nhà đâu mà lại 1 mình lang thang thế này, tôi thì làm gì còn cha mẹ L” – Linh nói mới được 1 câu mà gọng đã buồn đi rất nhiều.
– “Sau đó, đại ca hỏi tôi có muốn về cùng anh ấy không? Không phải lo ăn uống gì cả, với 1 đứa như tôi, đó là câu nói ấm long nhất, tôi đi theo anh ấy về, tôi được ở cùng với đám chu tước ngày đó, nhưng được có 1 thời gian ngắn thì anh Long tách tôi ra và đưa tới nhà của anh hiện tại, đến khi 16 tuổi, để báo đáp ân tình của anh Long, tôi đã trao thân cho anh ấy.” – Linh nói, trong long đầy hoài niệm.
– “Nhưng khi biết công việc của anh Long, tôi cũng run sợ không dám nói gì cả, tới năm 18 tuổi, anh Long phát triển, có những khu vực làm ăn không có người quản lý, tôi đã ngỏ ý giúp đỡ, ban đầu anh Long không đồng ý, nhưng rồi, sau 1 thời gian thuyết phục, anh Long đồng ý cho tôi gia nhập, tiếp quản khu vực của bọn gái ngành bây giờ, xô xát nhiều lần khách tới chơi nhân viên mà không trả tiền, tôi thì lúc đó chưa biết gì, anh Long gửi tôi tới chỗ Phúc Hổ để đào tạo, tới khi đủ long đủ cách thì lại về quản lý tiếp khu vực đó.” – Linh nhìn xa xăm mà kể lại.
– “Cuộc sống, đâu phải tốt đẹp mãi, vợ anh Long đã mất từ lâu, xong tôi nghĩ, mình sẽ thành người đàn bà bên cạnh anh ấy, thấy vợ anh ấy chăm sóc, nhưng chúng tôi vẫn dừng lại ở mối quan hệ giống bạn tình hơn. Anh cho phép tôi theo bất kỳ ai, nhưng làm gì có ai mà có thể bằng anh ấy trong long tôi. Rồi em gái của Vinh lợn, lại trở thành vợ chính thức của đại ca. Mọi hy vọng trong tôi đều dập tắt, biết rằng sẽ không thể thành vợ, nhưng tôi vẫn tình nguyện làm bạn tình của anh ấy bất cứ lúc nào.” – Linh bắt đầu giọng hơi nghẹn lại.
– “Để có được như hiện tại, đều nhờ anh Long cho tôi, nên phục vụ anh ấy là điều tôi cảm thấy mình đang trả ơn, không hề có ý gì khác cả.” – Linh nói, ánh mắt đã ướt rồi.
– “Sao không theo người khác? Ai chả phải có hạnh phúc?” – Phi nói, thằng này, mà nó cũng biết đến hạnh phúc @@. Đầu toàn cứt với tinh trùng mà cũng đi khuyên người ta đang buồn vì tình cảm @@.
– “Tôi nói rồi, anh ấy là người tôi sẽ theo cả đời.” – Linh cố chấp đáp.
– “Cô cứ mở long, biết đâu sẽ có người tốt hơn thì sao.” – Phi khuyên, éo ngờ thằng này, nó lại có thể nói ra mấy câu an ủi nghe ảo thật sự @@. Linh lúc này đã hết buồn rồi, đó là cảm xúc suốt mấy năm qua của cô, mỗi khi nhắc đến mà quên đi cũng nhanh.
Tối đó, Linh với Phi về, nhưng Nam chọi bảo, ra ngoài ở cho tiện chạy việc, chứ ở đây cũng gần như hết phòng rồi, 2 người ra 1 khách sạn 2 – 3 sao gần đó, Vào thuê phòng theo tháng, nhưng thế éo nào @@ Nam chọi lại gọi cho khách sạn báo thuê 1 phòng cho đỡ tốn tiền, với đợt này hay cạnh tranh nên sợ bị đánh úp, 2 người ở cạnh an toàn hơn, bữa trước Nam chọi đi ăn, tí thị bọn nó úp, vụ đó đám Linh cũng biết, nên nghe như vậy cũng hợp lý, chẳng ý kiến gì.
Phi thì ý kiến con mẹ gì nữa @@ ở cùng gái 1 phòng thích bỏ mẹ @@ cầu mong còn chả được lại đi ý kiến…
Còn bên này, sau khi xuống xe thì 2 người Dũng với Chu tước tìm quán nước ngồi cắn hạt dưa. Đây là khu vực gần trung tâm nên số lượng bọn xa hội tụ tập là rất ít, chỉ có trong ngõ ngách là chủ yếu. Ngồi nhìn dòng xe chạy qua, 2 người lại rơi vào trầm tư, từng chiếc xe lao đi vun vút.
– “Tôi hỏi, chỗ anh có vui vẻ không?” – Chu tước lên tiếng…
– “Mọi người đều vui tính, cô nếu muốn có thể tới bất cứ lúc nào, hoặc ở luôn đều được.” – Dũng đáp…
Chu tước cũng đã nghĩ tới đề nghị này của Dũng, bây giờ cũng chẳng còn ai thân thiết, nhưng cô lại khá ngượng ngùng, nơi đó cũng đâu có ai là quen biết, chưa được gặp mặt bao giờ nữa. Cả 2 lại im lặng, phần vì chu tước vừa trải qua cú sốc mất người thân, phần vì Dũng cũng chả biết mở lời thế nào, nhìn cũng xinh gái ngon nghẻ đấy, cơ mà lại tính nết có phần hơi kỳ @@.
2 người ngồi được 1 lát thì đi vào trong để xem tranh chấp nãy giờ đã xong chưa, nay có đàn em ra báo, nhưng thấy chuyện này chưa cần ra mặt thì cả 2 ra quán nước ngồi.
Đi vào trong ngõ, thấy rất nhiều người đang tụ tập tại khu này, xung quanh cũng thấy nhiều người dân đổ ra xem, vì đay gần khu trung tâm cho nên việc tụ tập như này rất dễ thu hút sự quan tâm của công an, mặc dù đã được bao hết rồi, nhưng tránh vẫn hơn, đỡ rắc rối. Nhìn thấy đông người như vậy, Dũng hô anh em rút về, chu tước khó hiểu? Sao lại phải về??? Cô ngập ngừng nhưng rồi cũng nghe theo Dũng. Về tới nơi tập trung, Dũng tiến lên vỗ mỗi thằng 1 phát.
– “Để dân người ta tò mò rồi công an vào cuộc, chúng mày ngu à?” – Dũng đứng mà mắng xối xả…
– “Có người lo công an rồi mà?” – Chu tước hỏi…
– “Lo nhưng tôi hỏi cô nếu tranh chấp gắt gao, có thiệt mạng, dân nhìn thấy, cô bịt được miệng không?” – Dũng nhìn chu tước mà lớn tiếng mắng.
Chu tước bị bất ngờ, sao lại mắng cô??? Chỉ là đưa ra câu hỏi giải đáp thắc mắc trong đầu thôi mà??? Mà sao cô lại chịu nghe hắn ta mắng??? Chưa ai được mắng cô cả, kể cả đám người thanh long, chưa bh dám mắng cô, anh Long càng không.
Chu tước đờ mặt ra đứng nhìn, ánh mắt khó hiểu??? Lý do gì mà mình không phản ứng???
– “Tối nay, đi theo tao qua bên đó, đập cả ổ đấy” – Dũng nói, mọi người đều vâng dạ.
Dũng rất khôn ngoan, nếu tối đánh úp thì khả năng cao bọn nó sẽ bị bất ngờ, hồi sang có thấy trong đám này, không có tên nào sừng sỏ cả, thế thì quá đơn giản với hắn, mà dù có thì mạnh cỡ Phúc với Phong thì hắn mới e ngại. Nhưng mà mạnh cỡ đó thường sẽ không xuất hiện ở đây. Dũng đang nắm gần như 100% chiến thắng.
19h tối, bên Dũng di chuyển rất nhanh gọn lẹ, địa bàn của bên kia là căn nhà nhìn giống như kho chứa hàng, nhà kho thì đúng hơn, Dũng hô 1 tiếng, cả đám lao vào mà vung đồ lên đập túi bụi, tiếng la tiếng hét trong nhà vang lên, Dũng biết chắc đã ok rồi, định hô anh em về thì bất chợt 1 tên đàn em bị bắn ra ngoài, rồi lần lượt 2 – 3 thằng bắn theo, 1 đám chạy ra như ong vỡ tổ, 1 bóng dáng con gái và 1 thằng thanh niên đi ra, đám đàn em nấp sau lưng Dũng với chu tước, Dũng thấy quái lạ, đáng lẽ nhân vật mạnh như này không thể xuất hiện ở đây mới đúng.
– “Hôm nay, tao với vợ đi ăn, tạt qua đây xem tình hình thì rất may, đúng lúc chúng mày đánh úp.” – Tên thanh niên kia lên tiếng, thằng này nhìn dáng người cũng ngang ngang Dũng, giọng nói có phần rất trầm ổn, còn cô gái đi bên cạnh, xăm trổ quanh người, nhìn cũng đẹp nhưng xăm trổ là Dũng không ưng lắm @@cho thì vẫn ăn!!!
– “Mày tên gì?” – Thằng đó hỏi Dũng…
– “Dũng Bẹo, còn mày?” – Dũng đáp ngắn gọn…
– “Hùng chó, Cúc” – tên đó nói rồi chỉ sang người con gái bên cạnh.
“Ủa. Tên mà có 1 chữ à??? Tưởng là phải lấy biệt danh nữa chứ nhỉ?” Dũng nghĩ…
– “Lâu không gặp, CÚC” – chu tước bất ngờ lên tiếng, chữ Cúc được cô gằn lên, có vẻ 2 người trước đây đã từng chạm trán rồi thì phải.
– “Haha, con chim non cũng ở đây à ” – Cúc nhìn chu tước, vì cúc luôn so sánh tên của Chu tước giống 1 con gà, và trình độ có vẻ kém hơn cúc 1 chút hay sao mà cúc lại bảo cô là “con chim non”
– “2 Năm không gặp, cúc tàn quá @@” – Chu tước cũng chẳng vừa, nói 1 câu khá thấm, cúc tàn @@ có nghĩa là cả đen vẫn bóng thì cúc đã xuống sắc, mà con gái khi nói đến nhan sắc, điều cấm kỵ của mọi chị em…
– “Mất trinh chưa gái, hay lại đổ bê tông vào bẹn rồi?” – Cúc lại đáp trả, quá khét lẹt với câu hỏi của Cúc, làm mấy anh em đứng đây mà ái ngại thay có chu tước.
– “Đổ bê tông cũng đâu phải đi làm háng chị nhỉ? Được 1 công – ten – nơ chưa?” – DKM chu tước phản dame 1 câu này, Dũng cũng ngả mình cúi đầu, đàn bà là vậy à? Đá xéo nhau mà nghe cứ như hát hay vậy, khiếp quá@@.
– “Trinh nguyên rồi cũng bê cho thiên hạ xơi thôi gái” – Cúc nói, bật bàn chân lao tới chu tước, cả 2 nãy giờ chỉ chờ có vậy, lao vào với nhau mà đấm đá.
Dũng nhìn sang Hùng, 2 người vẫn im lặng nhìn nhau, không hề nhúc nhích, trận chiến của 2 người đàn bà thì không quan tâm, đó là việc của chị em.
– “Đánh hay nghỉ?” – Dũng hỏi, chờ lâu quá, chả thấy Hùng động đậy gì cả, Dungx mất kiên nhẫn mà hỏi, tí về còn ngủ không lại muộn @@
Hùng cầm lấy cây phớ của thằng đàn em, đi tới gần Dũng, Dũng cũng khá bất ngờ, thằng này chơi đồ à??? Vậy chì chiều, rút cây Dũ trong người ra, vẩy 1 cái, cây dũ dài ra thành 3 đoạn. Dũng cũng đi lên đứng đối diện với Hùng.
Hùng vung cây phớ lên mà bổ xuống, Dũng chẳng cần tốn sức, lấy dũ đỡ mà gạt ra, xem ra đòn dầu cả 2 thăm dò đối thủ, Dũng giành tế chủ động, lấy dũ quét ngang mặt Hùng, 2 bên bắt đầu ẩu đả, tiếng phớ với Dũ va vào nhau, nhiều lúc còn nhìn thấy cả ánh lửa tóe lên, có vẻ như cả 2 ngang nhau?
Bên kai trận chiến của chị em, Chu tước đang ra đòn khá mạnh và chính xác, cô cũng đã tập luyện và hoàn thiện rất nhiều kể từ khi cái chết của 3 người kia. Cúc cũng khá ngợp, chu tước lên trình hẳn.
– “Có mấy người chơi rồi chị?” – Chu tước đang đánh bỗng nhiên cất tiếng hỏi, tay chân vẫn vung lên đón đỡ từng đòn của Cúc.
– “Hừm…” – Cúc khó chịu, đàn bà mà, đây là câu hỏi khá tế nhị.
– “Đi làm lại hàng ở đâu vậy, chỉ em với.” – Chu tước vẫn cứ hỏi.
– “Có tiền không em mà đòi làm?” – Cúc trả lời, cả 2 vẫn cứ tay đấm chân đá mà có thể nói chuyện được mới tài.
– “Ngủ với zai nhiều như chị, chắc mới đủ nhỉ?” – Chu tước nói câu này lại nói rất to, hình như cô tình để mọi người nghe được. Cúc điên tiết, như vậy khác gì bảo cô là gái à.
Cúc ra lực lại mạnh hơn, nhưng ra chiêu hơi rườm rà, như bị phân tâm bởi mấy câu hỏi của Chu tước.
BỖNG “BỊCH” 1 tiếng, cúc bị đánh thẳng vào bụng, lăn ra sau, bất cẩn mải phân tâm, nên chu tước mới tận dụng mà giáng 1 đòn. Tầm cỡ 2 người, chỉ cần phân tâm 1 chút là đủ để thành cơ hội cho người ng khác giết mình rồi.
Hùng thấy Cúc bị thương thì ngừng lại, lao tới chỗ cúc, quên mất là đang đánh với Dũng, Dũng chớp cơ hội, lấy dũ phi đến vụt vào lưng của Hùng, bị bất ngờ, không kịp tránh, ăn nguyên vào lưng khiến hùng đau đớn. Đỡ Cúc dậy, cả 2 ánh mắt căm thù hằn học nhìn Dũng với chu tước.
Dũng thấy chuyện tới đây là đủ, chủ yếu là đi dằn mặt bọn này, đạt được mục đích, Dũng hô anh em rút về, chứ đây cũng là địa bàn tranh chấp, lát nữa kéo tới dông thì rách việc.
23h, Phi đang ngồi nhậu ở ngoài gần khách sạn đã thuê, thấy cũng muộn nên chủ động đứng dậy, trả tiền, lê chân về khách sạn, nhân viên quán phải chạy theo để đưa chìa khóa phòng cho Phi, nhậu quên mẹ cả chìa khóa.
Phi bước vào cầu thang máy, lên tới tầng của Phòng mình, tra khóa vào cửa, đẩy vào, vào nhà vệ sinh đi đái, tiếng nước đái chảy như xả lũ mùa mưa vậy. Đi ra ngoài, bật điện lên, móc túi lấy bao thuốc ra ngoài ban công châm hút.
– “Tắt điện đi, không cho ai ngủ à?” – Tiếng quát làm Phi giật cả mình, thì ra là Linh, đang chuẩn bị ngủ thì thì thằng ôn con này về bật điện tỉnh cả giấc.
– “Xin lỗi, làm gì mà quát to tiếng giật cả mình.” – Phi đáp…
– “Ui zời, tưởng thế nào, thế đã giật mình, hơi yếu @@” – Linh nói giọng như khinh thường.
– “Yếu con cặc” – Phi đang tí men @@ nói chuyện bật cả gái của đại ca @@. Cũng chẳng cần là gái của đại ca, bình thường địa vị của Linh cũng cao hơn Phi, nên chả bao giờ giám to mồm hay nói chuyện hỗn với cô.
– “Ừ thì bảo con cặc yếu đấy” – Linh lại càng được đà mà trêu tới.
– “Yếu mà đầy đứa khóc thét.” – Phi đáp rồi ra ngoài ban công, châm điếu thuốc, nhìn xuống khoảng trống sau khách sạn, 1 mảnh tối đen, có vài bóng đèn, màu khói trắng bay lên.
– “Cho xin điếu” – Linh đi ra ngoài cùng Phi, trên tay đang cầm 1 chiếc ghế và 1 cốc trà của khách sạn. Linh kê ghế ra ngoài ngồi xuống, Phi đưa điếu thuốc cho cô, châm lửa, Linh cầm lấy mà rít 1 hơi.
– “Cũng hút à?” – Phi thấy Linh châm lửa hút thật thì hỏi.
– “Bình thường, buồn thì hút thôi.” – Linh đáp.
2 người cứ ở đó, 1 người đứng 1 người ngồi mà nhìn khung cảnh hà nội về đêm.
– “Gia nhập lâu chưa?” – Phi bỗng nhiên hỏi.
– “Cũng được khá lâu rồi, từ khi được có 13 tuổi” – Linh đáp.
– “Kể nghe chơi, đang rảnh, chưa ngủ được.” – Phi noi, Linh quay sang nhìn Phi, rồi lại rít thêm 1 hơi thuốc nữa, làn khói nhả ra từ miệng Linh bị gió cuốn theo hòa vào màn đêm.
– “Đại ca thấy tôi vật vờ lay lắt ở những đèn xanh đèn đỏ qua vài ngày, thì đi tới và hỏi xem người nhà đâu mà lại 1 mình lang thang thế này, tôi thì làm gì còn cha mẹ L” – Linh nói mới được 1 câu mà gọng đã buồn đi rất nhiều.
– “Sau đó, đại ca hỏi tôi có muốn về cùng anh ấy không? Không phải lo ăn uống gì cả, với 1 đứa như tôi, đó là câu nói ấm long nhất, tôi đi theo anh ấy về, tôi được ở cùng với đám chu tước ngày đó, nhưng được có 1 thời gian ngắn thì anh Long tách tôi ra và đưa tới nhà của anh hiện tại, đến khi 16 tuổi, để báo đáp ân tình của anh Long, tôi đã trao thân cho anh ấy.” – Linh nói, trong long đầy hoài niệm.
– “Nhưng khi biết công việc của anh Long, tôi cũng run sợ không dám nói gì cả, tới năm 18 tuổi, anh Long phát triển, có những khu vực làm ăn không có người quản lý, tôi đã ngỏ ý giúp đỡ, ban đầu anh Long không đồng ý, nhưng rồi, sau 1 thời gian thuyết phục, anh Long đồng ý cho tôi gia nhập, tiếp quản khu vực của bọn gái ngành bây giờ, xô xát nhiều lần khách tới chơi nhân viên mà không trả tiền, tôi thì lúc đó chưa biết gì, anh Long gửi tôi tới chỗ Phúc Hổ để đào tạo, tới khi đủ long đủ cách thì lại về quản lý tiếp khu vực đó.” – Linh nhìn xa xăm mà kể lại.
– “Cuộc sống, đâu phải tốt đẹp mãi, vợ anh Long đã mất từ lâu, xong tôi nghĩ, mình sẽ thành người đàn bà bên cạnh anh ấy, thấy vợ anh ấy chăm sóc, nhưng chúng tôi vẫn dừng lại ở mối quan hệ giống bạn tình hơn. Anh cho phép tôi theo bất kỳ ai, nhưng làm gì có ai mà có thể bằng anh ấy trong long tôi. Rồi em gái của Vinh lợn, lại trở thành vợ chính thức của đại ca. Mọi hy vọng trong tôi đều dập tắt, biết rằng sẽ không thể thành vợ, nhưng tôi vẫn tình nguyện làm bạn tình của anh ấy bất cứ lúc nào.” – Linh bắt đầu giọng hơi nghẹn lại.
– “Để có được như hiện tại, đều nhờ anh Long cho tôi, nên phục vụ anh ấy là điều tôi cảm thấy mình đang trả ơn, không hề có ý gì khác cả.” – Linh nói, ánh mắt đã ướt rồi.
– “Sao không theo người khác? Ai chả phải có hạnh phúc?” – Phi nói, thằng này, mà nó cũng biết đến hạnh phúc @@. Đầu toàn cứt với tinh trùng mà cũng đi khuyên người ta đang buồn vì tình cảm @@.
– “Tôi nói rồi, anh ấy là người tôi sẽ theo cả đời.” – Linh cố chấp đáp.
– “Cô cứ mở long, biết đâu sẽ có người tốt hơn thì sao.” – Phi khuyên, éo ngờ thằng này, nó lại có thể nói ra mấy câu an ủi nghe ảo thật sự @@. Linh lúc này đã hết buồn rồi, đó là cảm xúc suốt mấy năm qua của cô, mỗi khi nhắc đến mà quên đi cũng nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.