Cự Hôn Hoàng Tử! Vét Sạch Vật Tư Ta Xin Đi Lưu Đày
Chương 26:
Thập Tam Thị
05/10/2024
Hứa Khanh Dung khẽ cau mày: "Vậy tại sao người lại thử ta như vậy."
Nguyễn Chiêu xua tay: "Không phải, ta nói thật với ngươi vậy, sau chuyến đi này ta chắc chắn sẽ không trở về hoàng thành nữa, tương lai như thế nào cũng không biết, đường sá xa xôi, sản nghiệp ở đây ta cũng không thể nào quản lý được, chi bằng đổi thành lộ phí để phòng khi cần dùng."
Hứa Khanh Dung nghe vậy, sắc mặt lúc này mới khá hơn.
"Nếu đã như vậy, cũng không cần phải bán tiệm, nơi này ta giúp người quản lý là được, đợi ngày sau người an ổn, chẳng phải sẽ có thêm nhiều vốn liếng để kinh doanh sao."
Nguyễn Chiêu lắc đầu: "Cái khác có lẽ có thể, nhưng Trân Điểm Các thì không được, hiện giờ Trân Điểm Các càng làm càng lớn, tương lai chắc chắn sẽ khiến người khác dòm ngó, nếu để bọn họ phát hiện có liên quan đến ta, sợ là sẽ mượn cơ hội cướp đoạt mất. Chi bằng để ngươi tiếp quản còn hơn là bị người khác chiếm đoạt, huống hồ ta nghe nói lão thái phó đang tìm kiếm hôn sự cho ngươi, có Trân Điểm Các trong tay, ngươi gả vào nhà chồng cũng có thể ngẩng cao đầu, người ta thường nói, dựa núi núi lở, dựa sông sông cạn, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình."
Nàng nói xong, thấy Hứa Khanh Dung trầm ngâm suy nghĩ, rõ ràng là đã động lòng, bèn nói: "Nếu ngươi có ý, ta sẽ bán đứt cho ngươi với giá năm vạn lượng hoàng kim, ngoài ra còn tặng kèm ba công thức món mới, tiền cũng không cần đưa ngay, cứ tạm thời gửi chỗ ngươi."
Hứa Khanh Dung khẽ há miệng.
Năm vạn lượng có nhiều không?
Nhiều, nhưng đối với Trân Điểm Các mà nói lại không đáng là bao.
Nhưng nàng ta cũng thực sự động lòng.
Nàng ta cắn cắn môi: "Người thật sự đã quyết định rồi sao?"
Nguyễn Chiêu kiên định gật đầu.
Hứa Khanh Dung thấy nàng không hề có chút miễn cưỡng hay bi thương nào, cắn răng gật đầu: "Đã như vậy, ta đồng ý, bất quá năm vạn lượng quá ít, ta thêm gấp đôi, số ngân lượng này ta sẽ trả hết trong vòng một năm."
Tiền bạc Hứa Khanh Dung không phải là không có, lão thái phó sau khi đứng ra làm chủ cho nàng ta, của hồi môn của mẫu thân đều giao cho nàng ta.
Bản thân Hứa Khanh Dung cũng có chút thiên phú về kinh doanh, những năm nay lại có Nguyễn Chiêu ở phía sau chỉ điểm.
Gia sản vốn đã hậu hĩnh nay lại tăng lên gấp mấy chục lần.
Thế nhưng số tiền lớn như vậy, nàng ta cũng không dám điều động hết trong một lần.
"Không gấp." Nguyễn Chiêu hài lòng cười.
Sau đó, nàng lại nhờ Hứa Khanh Dung giúp nàng xử lý những sản nghiệp còn lại.
Nguyễn Chiêu xua tay: "Không phải, ta nói thật với ngươi vậy, sau chuyến đi này ta chắc chắn sẽ không trở về hoàng thành nữa, tương lai như thế nào cũng không biết, đường sá xa xôi, sản nghiệp ở đây ta cũng không thể nào quản lý được, chi bằng đổi thành lộ phí để phòng khi cần dùng."
Hứa Khanh Dung nghe vậy, sắc mặt lúc này mới khá hơn.
"Nếu đã như vậy, cũng không cần phải bán tiệm, nơi này ta giúp người quản lý là được, đợi ngày sau người an ổn, chẳng phải sẽ có thêm nhiều vốn liếng để kinh doanh sao."
Nguyễn Chiêu lắc đầu: "Cái khác có lẽ có thể, nhưng Trân Điểm Các thì không được, hiện giờ Trân Điểm Các càng làm càng lớn, tương lai chắc chắn sẽ khiến người khác dòm ngó, nếu để bọn họ phát hiện có liên quan đến ta, sợ là sẽ mượn cơ hội cướp đoạt mất. Chi bằng để ngươi tiếp quản còn hơn là bị người khác chiếm đoạt, huống hồ ta nghe nói lão thái phó đang tìm kiếm hôn sự cho ngươi, có Trân Điểm Các trong tay, ngươi gả vào nhà chồng cũng có thể ngẩng cao đầu, người ta thường nói, dựa núi núi lở, dựa sông sông cạn, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình."
Nàng nói xong, thấy Hứa Khanh Dung trầm ngâm suy nghĩ, rõ ràng là đã động lòng, bèn nói: "Nếu ngươi có ý, ta sẽ bán đứt cho ngươi với giá năm vạn lượng hoàng kim, ngoài ra còn tặng kèm ba công thức món mới, tiền cũng không cần đưa ngay, cứ tạm thời gửi chỗ ngươi."
Hứa Khanh Dung khẽ há miệng.
Năm vạn lượng có nhiều không?
Nhiều, nhưng đối với Trân Điểm Các mà nói lại không đáng là bao.
Nhưng nàng ta cũng thực sự động lòng.
Nàng ta cắn cắn môi: "Người thật sự đã quyết định rồi sao?"
Nguyễn Chiêu kiên định gật đầu.
Hứa Khanh Dung thấy nàng không hề có chút miễn cưỡng hay bi thương nào, cắn răng gật đầu: "Đã như vậy, ta đồng ý, bất quá năm vạn lượng quá ít, ta thêm gấp đôi, số ngân lượng này ta sẽ trả hết trong vòng một năm."
Tiền bạc Hứa Khanh Dung không phải là không có, lão thái phó sau khi đứng ra làm chủ cho nàng ta, của hồi môn của mẫu thân đều giao cho nàng ta.
Bản thân Hứa Khanh Dung cũng có chút thiên phú về kinh doanh, những năm nay lại có Nguyễn Chiêu ở phía sau chỉ điểm.
Gia sản vốn đã hậu hĩnh nay lại tăng lên gấp mấy chục lần.
Thế nhưng số tiền lớn như vậy, nàng ta cũng không dám điều động hết trong một lần.
"Không gấp." Nguyễn Chiêu hài lòng cười.
Sau đó, nàng lại nhờ Hứa Khanh Dung giúp nàng xử lý những sản nghiệp còn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.