Chương 13: Em Đồng Ý
Tuyết Tuyết Vô Ưu
23/03/2023
-Tại nhà hàng Hoàng Gia-
"Dì ơi khi nào thì Nguyên ca tới vậy ạ?"
"Xem con bé Tiểu My này đáng yêu làm sao, thằng bé gần tới rồi đó con". Đây là mẹ của Hoắc Nguyên - Hoắc Phu nhân.
"Mong chị đừng chê con bé, cũng quá lâu rồi 2 đứa nhỏ chưa gặp lại". Bà Lâm mẹ của Tiểu My cũng là bạn Hoắc Phu nhân.
-Cạch-
Tiếng cửa mở ra đã thấy Hoắc Nguyên cùng với Nhã Dinh đi vào.
Tiểu My từ lúc nào đã chạy đến ôm tay anh mà nhõng nhẽo.
"Nguyên ca, lâu quá không gặp anh có nhớ em không, lúc nhỏ nhà chúng ta có cùng đi du lịch vài lần với nhau anh có nhớ không?".
Hoắc Nguyên bị hành động của cô gái này làm cho mặt anh có hơi khó chịu, anh vội gỡ tay cô ra rồi nói: "Tôi không có ấn tượng lắm".
Tiểu My lúc này mặt ngượng ngùng đỏ chót không biết đáp lại lời anh như thế nào.
Lúc này Hoắc Phu nhân lên tiếng phá bỏ tình huống ngượng này giúp cô.
"Con trai mau dẫn bạn gá.. qua đây ngồi này" Suýt nữa thì bà đã gọi cô thành bạn gái của con trai mình rồi.
Nhã Dinh lúc này có hơi bất ngờ, không biết cô gái đó từ đâu xuất hiện nhảy qua ôm tay anh, tỏ ra thân thiết như vậy làm cô có chút giật mình cũng có một chút ghen nhẹ nha.
Cô đi theo anh vào bàn ngồi, sau khi chào hỏi mọi người chưa kịp nói gì thì Tiểu My lúc này lại lên tiếng thắc mắc hỏi: "Nguyên ca, chị gái này là ai thế?"
Cô cũng ngại ngùng không biết tình huống này là như thế nào, sao cô thấy như là đi họp mặt gia đình, mai mối làm quen như vậy.
"Mẹ đây là Nhã Dinh bạn gái của con."
Nghe anh giới thiệu như vậy cô vội đưa mắt nhìn qua anh vẻ mặt có chút hoang mang mà nhìn anh. Để trong như thật anh còn nắm lấy tay cô.
Cô cảm giác như mình đang nằm mơ, giống như là trong phim vậy, nữ chính được nam chính dẫn đi gặp gia đình xong giới thiệu là người yêu và từ đó cả hai yêu nhau thật và có một cái kết thật là hạnh phúc. "Không lẻ anh ấy cũng thích mình thật." đây là suy nghĩ trong đầu của cô lúc này.
Mẹ anh nói: "Thật sao con trai, con có lừa bà già này không đó."
Anh lúc này kéo kéo tay cô để cô mau chóng tỉnh táo lại. Cô vội nói: "Dạ là thật, anh ấy là bạn trai của con."
Tiểu My lúc này mặt đã bí xị, không thể lên tiếng nói gì thêm.
Bà Lâm lúc này đã lên tiếng phá tan bầu không khí đang có chút cứng ngắt này thay cho con gái mình: "Nếu là thật thì chúc mừng hai con nhé."
"Dạ, cám ơn cô Lâm".
-Buổi ăn tối này kéo dài chừng 2 tiếng-
Cô tưởng hôm nay mình sẽ khó có thể hòa đồng được với mọi người, nhưng sau một hồi nói chuyện cô mới cảm thấy mẹ của sếp Hoắc và mình có nhiều điểm rất hợp nhau như là về ăn uống và thời trang,...và có thể nói chuyện được với nhau suốt ngày mặc kệ thời gian.
Thấy cô và mẹ mình lại có thể ăn ý nói chuyện đến như vậy làm cho anh cảm thấy tự hào vì mắt nhìn người của mình rất tốt nha.
Lúc tạm biệt mẹ của Hoắc Nguyên bà vội kéo tay cô và nói: "Dinh Dinh khi nào rảnh nhớ nói Hoắc Nguyên thường xuyên chở con qua thăm cô nhé, nếu nó không chở thì cứ nói cô cho tài xế qua rước con".
Đáp lại sự nhiệt tình của Bác gái cô cũng hớn hở trả lời: "Dạ vâng ạ, khi nào rảnh con nhất định qua thăm cô ạ".
Hoắc Nguyên lúc này chỉ biết đứng nhìn 2 người phụ nữ này nói chuyện mà có hơi bất lực.
Sau khi đưa mẹ của anh về lúc này trong xe chỉ còn có 2 người, không khí có chút ngại ngùng.
Thấy cô không nói gì hết anh liền hỏi: "Em không sao chứ, không khỏe ở đâu hả?"
Cô vội nói: "Tôi không sao, nhưng mà hôm nay là như thế nào vậy sếp?"
"Như em thấy đó mẹ của tôi rất thích em".
"Vậy chẳng lẻ tôi là bạn gái của anh sao?"
"Đúng vậy, em có muốn làm bà chủ khu chung cư sang trọng đó không?".
"Có, tất nhiên là có".
"Em có thích mỗi sáng thức dậy trong nơi đó không"
"Có ạ"
"Vậy em có thích tôi không?"
"Có, tất nhiên là có".
Sau khi nói xong cô dừng lại khoảng chừng 3 giây, cô cảm thấy hơi sai nha, hình như sếp đang lừa mình. Cô lại nói tiếp: "Sếp, anh đang nói đùa với tôi à?".
Thấy cô đang vui bỗng nhiên chuyển sang hoang mang làm anh phải tấp xe vào lề mà nói chuyện với cô.
Anh lại hỏi: "Em có thích anh không?"
Dù cho anh hỏi thẳng thắng làm cho cô hơi ngại ngùng nhưng cô vẫn can đảm mà nói thật: "Có thích, từ lúc thấy anh trong quán cà phê đối diện công ty là em đã thích anh rồi".
"Vậy em có muốn làm bạn gái anh không? Từ lần đầu thấy em trong công ty em đã mang lại cho anh rất nhiều năng lượng và anh cảm thấy khi ở bên em rất ấm áp".
Cô lúc này đang nghĩ rằng: Sao chuyện tình yêu của mình lại giống như phim vậy, gặp được một người vừa tài giỏi lại đẹp trai cũng đồng thời thích mình nữa. Nhưng cô vẫn còn có chút liêm sỉ mà không trả lời vội nha, cô hỏi lại anh: "Vậy anh có thích em không".
Anh không do dự mà trả lời: "Có, anh thích em". Anh cũng không ngờ rằng mình lại trả lời cô ấy nhanh chóng như vậy, có lẻ anh đã rất thích cô rồi.
Cô lúc này tỏ ra hơi e dè nói: "Em đồng ý".
Anh giả bộ không nghe thấy hỏi lại: "Em nói sao, anh không nghe rõ?"
"Em đồng ý làm bạn gái anh". Nói xong cô xấu hổ vùi mặt vào tay mình.
Anh nhẹ nhàng chồm qua ghế cô, gỡ bàn tay đang che khuôn mặt ngại ngùng đó ra và đặt lên tráng một nụ hôn rất nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần cưng chiều.
"Dì ơi khi nào thì Nguyên ca tới vậy ạ?"
"Xem con bé Tiểu My này đáng yêu làm sao, thằng bé gần tới rồi đó con". Đây là mẹ của Hoắc Nguyên - Hoắc Phu nhân.
"Mong chị đừng chê con bé, cũng quá lâu rồi 2 đứa nhỏ chưa gặp lại". Bà Lâm mẹ của Tiểu My cũng là bạn Hoắc Phu nhân.
-Cạch-
Tiếng cửa mở ra đã thấy Hoắc Nguyên cùng với Nhã Dinh đi vào.
Tiểu My từ lúc nào đã chạy đến ôm tay anh mà nhõng nhẽo.
"Nguyên ca, lâu quá không gặp anh có nhớ em không, lúc nhỏ nhà chúng ta có cùng đi du lịch vài lần với nhau anh có nhớ không?".
Hoắc Nguyên bị hành động của cô gái này làm cho mặt anh có hơi khó chịu, anh vội gỡ tay cô ra rồi nói: "Tôi không có ấn tượng lắm".
Tiểu My lúc này mặt ngượng ngùng đỏ chót không biết đáp lại lời anh như thế nào.
Lúc này Hoắc Phu nhân lên tiếng phá bỏ tình huống ngượng này giúp cô.
"Con trai mau dẫn bạn gá.. qua đây ngồi này" Suýt nữa thì bà đã gọi cô thành bạn gái của con trai mình rồi.
Nhã Dinh lúc này có hơi bất ngờ, không biết cô gái đó từ đâu xuất hiện nhảy qua ôm tay anh, tỏ ra thân thiết như vậy làm cô có chút giật mình cũng có một chút ghen nhẹ nha.
Cô đi theo anh vào bàn ngồi, sau khi chào hỏi mọi người chưa kịp nói gì thì Tiểu My lúc này lại lên tiếng thắc mắc hỏi: "Nguyên ca, chị gái này là ai thế?"
Cô cũng ngại ngùng không biết tình huống này là như thế nào, sao cô thấy như là đi họp mặt gia đình, mai mối làm quen như vậy.
"Mẹ đây là Nhã Dinh bạn gái của con."
Nghe anh giới thiệu như vậy cô vội đưa mắt nhìn qua anh vẻ mặt có chút hoang mang mà nhìn anh. Để trong như thật anh còn nắm lấy tay cô.
Cô cảm giác như mình đang nằm mơ, giống như là trong phim vậy, nữ chính được nam chính dẫn đi gặp gia đình xong giới thiệu là người yêu và từ đó cả hai yêu nhau thật và có một cái kết thật là hạnh phúc. "Không lẻ anh ấy cũng thích mình thật." đây là suy nghĩ trong đầu của cô lúc này.
Mẹ anh nói: "Thật sao con trai, con có lừa bà già này không đó."
Anh lúc này kéo kéo tay cô để cô mau chóng tỉnh táo lại. Cô vội nói: "Dạ là thật, anh ấy là bạn trai của con."
Tiểu My lúc này mặt đã bí xị, không thể lên tiếng nói gì thêm.
Bà Lâm lúc này đã lên tiếng phá tan bầu không khí đang có chút cứng ngắt này thay cho con gái mình: "Nếu là thật thì chúc mừng hai con nhé."
"Dạ, cám ơn cô Lâm".
-Buổi ăn tối này kéo dài chừng 2 tiếng-
Cô tưởng hôm nay mình sẽ khó có thể hòa đồng được với mọi người, nhưng sau một hồi nói chuyện cô mới cảm thấy mẹ của sếp Hoắc và mình có nhiều điểm rất hợp nhau như là về ăn uống và thời trang,...và có thể nói chuyện được với nhau suốt ngày mặc kệ thời gian.
Thấy cô và mẹ mình lại có thể ăn ý nói chuyện đến như vậy làm cho anh cảm thấy tự hào vì mắt nhìn người của mình rất tốt nha.
Lúc tạm biệt mẹ của Hoắc Nguyên bà vội kéo tay cô và nói: "Dinh Dinh khi nào rảnh nhớ nói Hoắc Nguyên thường xuyên chở con qua thăm cô nhé, nếu nó không chở thì cứ nói cô cho tài xế qua rước con".
Đáp lại sự nhiệt tình của Bác gái cô cũng hớn hở trả lời: "Dạ vâng ạ, khi nào rảnh con nhất định qua thăm cô ạ".
Hoắc Nguyên lúc này chỉ biết đứng nhìn 2 người phụ nữ này nói chuyện mà có hơi bất lực.
Sau khi đưa mẹ của anh về lúc này trong xe chỉ còn có 2 người, không khí có chút ngại ngùng.
Thấy cô không nói gì hết anh liền hỏi: "Em không sao chứ, không khỏe ở đâu hả?"
Cô vội nói: "Tôi không sao, nhưng mà hôm nay là như thế nào vậy sếp?"
"Như em thấy đó mẹ của tôi rất thích em".
"Vậy chẳng lẻ tôi là bạn gái của anh sao?"
"Đúng vậy, em có muốn làm bà chủ khu chung cư sang trọng đó không?".
"Có, tất nhiên là có".
"Em có thích mỗi sáng thức dậy trong nơi đó không"
"Có ạ"
"Vậy em có thích tôi không?"
"Có, tất nhiên là có".
Sau khi nói xong cô dừng lại khoảng chừng 3 giây, cô cảm thấy hơi sai nha, hình như sếp đang lừa mình. Cô lại nói tiếp: "Sếp, anh đang nói đùa với tôi à?".
Thấy cô đang vui bỗng nhiên chuyển sang hoang mang làm anh phải tấp xe vào lề mà nói chuyện với cô.
Anh lại hỏi: "Em có thích anh không?"
Dù cho anh hỏi thẳng thắng làm cho cô hơi ngại ngùng nhưng cô vẫn can đảm mà nói thật: "Có thích, từ lúc thấy anh trong quán cà phê đối diện công ty là em đã thích anh rồi".
"Vậy em có muốn làm bạn gái anh không? Từ lần đầu thấy em trong công ty em đã mang lại cho anh rất nhiều năng lượng và anh cảm thấy khi ở bên em rất ấm áp".
Cô lúc này đang nghĩ rằng: Sao chuyện tình yêu của mình lại giống như phim vậy, gặp được một người vừa tài giỏi lại đẹp trai cũng đồng thời thích mình nữa. Nhưng cô vẫn còn có chút liêm sỉ mà không trả lời vội nha, cô hỏi lại anh: "Vậy anh có thích em không".
Anh không do dự mà trả lời: "Có, anh thích em". Anh cũng không ngờ rằng mình lại trả lời cô ấy nhanh chóng như vậy, có lẻ anh đã rất thích cô rồi.
Cô lúc này tỏ ra hơi e dè nói: "Em đồng ý".
Anh giả bộ không nghe thấy hỏi lại: "Em nói sao, anh không nghe rõ?"
"Em đồng ý làm bạn gái anh". Nói xong cô xấu hổ vùi mặt vào tay mình.
Anh nhẹ nhàng chồm qua ghế cô, gỡ bàn tay đang che khuôn mặt ngại ngùng đó ra và đặt lên tráng một nụ hôn rất nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần cưng chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.