Chương 7: Say
Tuyết Tuyết Vô Ưu
09/03/2023
Lúc đi ra kiếm bàn thì đã thấy Mỹ Mỹ vẫy tay gọi, tôi liền đi qua. Hiểu ý chúng tôi không thích chỗ quá đông người qua lại nên Amily đã ưu tiên bàn cho chúng tôi vào một góc khuất ít ai qua lại tuy nhiên vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ diễn biến của buổi tiệc. Vì là quán bar nên đồ ăn sẽ là buffet rất tiện lợi và có đủ các loại đồ uống. Tới chỗ thì đã thấy Kara, Mỹ Mỹ, Amily lấy sẵn một bàn đồ ăn và cả tận mấy chai rượu vang. Kiểu này chắc quyết tâm không say không về rồi.
Đang loay hoay ngồi vào chỗ thì ngẩn mặt nhìn qua phía bên cạnh thì lại thấy anh ấy đang nhìn qua hướng bên kia. Tôi vội vàng quay đầu lại. Biểu cảm lúc này lại có hơi bối rối.
Kara bên cạnh liền hỏi tôi: " Cậu sao vậy, không khỏe hả?"
Tôi nói: "À, mình không sao". Vừa nói tôi vừa cười hì hì thể hiện ta đây rất khỏe nha không cần phải lo lắng.
Amily: " Vậy thì chúng ta cùng nâng ly nào"
Mỹ Mỹ: " Chúc chúng ta luôn xinh đẹp, khỏe mạnh, trong túi có tiền, trong lòng an yên"
Tôi: " Cạn lyyy". Lúc này tôi đã lấy lại tinh thần cùng chị em chiến đấu tới cùng.
Ngồi được một lúc thì Amily lên sân khấu cùng với anh Phong và tiếp sau đó là một màn phát biểu mà tôi nghĩ là nó có hơi sến súa nhưng cũng rất là tình cảm.
Sau một hồi khai tiệc, phát biểu xong thì lúc này DJ đã đổi nhạc làm không khí trở nên rất bùng nổ. Lúc này Amily đã quay lại cùng với anh Phong.
Anh Phong: "Hôm nay là sinh nhật anh các em là khách quý nên phải chơi hết mình nhé. Cạn lyyy"
"Tất nhiên rồi, cạn ly": Mỹ Mỹ lên tiếng thay chúng tôi.
Lúc này Hoắc Nguyên anh cũng đang cạn ly với mọi người. Tuy nhiên từ nảy đến giờ anh đều chăm chú nhìn vào cô. Anh còn nhớ vài phút trước khi tiến gần đến cô cảm giác trong trái tim anh rất ấp ám, vì chênh lệch chiều cao nên anh thấy cô thật nhỏ bé, anh rất muốn bảo vệ người con gái này.
Trần Phong chọc ghẹo nói: "Sếp Hoắc, cậu nhìn chăm chú vào cô ấy như vậy có phải là để ý đến người ta rồi phải không?!"
Hoắc Nguyên: "Để ý hay không liên quan gì đến cậu". Ánh mắt anh lại lườm cậu ấy.
Trần Phong lúc này mặt hơi gian gian suy nghĩ: "Từ trước đến giờ Hoắc Nguyên cậu ấy không bao giờ nhìn chăm chú vào một ai đó và còn cười mỉm nữa chứ chỉ trừ tình đầu của cậu ấy vậy nên anh chắc chắn cậu ấy đã thích cô gái đó rồi. Vậy thì để ông đây tác hợp cho hai người".
Lúc này bên phía Nhã Dinh cô ấy đang rất là chiến rồi, mới đó mà đã một hai chai rượu vang.
Amily nói: "Tôi rất nhớ các cậu nên là nâng ly nào"
Chúng tôi: "Cạn lyyyy".
Ngồi một hồi DJ đã đổi nhạc nghe rất là đã luôn thế là tôi đã rủ mọi người ra nhảy một chút hưởng ứng không khí lúc này.
Lúc này Trần Phong qua kiếm Amily và nói với mọi người: "Các em có thể nào cho anh ngồi đây cùng với Amily được không, anh rất nhớ cô ấy a". Cộng thêm một biểu cảm được gọi là hơi đáng thương của anh ấy nên Kara đã lên tiếng.
" Được thôi, thế còn ba người bạn của anh thì sao?" Kara nói
Anh giả bộ đứng đó trầm ngâm khoảng 3 giây rồi nói: "Các em có thể nào cho các cậu ấy ngồi chung luôn được không, càng đông càng vui mà".
Tôi lúc này rất hăng hái cụng ly với chị em rồi nên cũng không quá để ý gì mấy tới mấy người bọn họ đang nói gì nên đã thúc giục mọi người ra nhảy.
"Đi thôi nào chị em ơi". Vừa nói tôi vừa kéo Mỹ Mỹ đi chung.
Kara nói với anh Phong: "Vậy các anh cứ qua ngồi trước đi nhé một lúc nữa bọn em quay lại".
...
Tôi lúc này: "Hey hey hey...."
Mỹ Mỹ nói nhỏ với Kara: "Chắc cậu ấy say lắm rồi"
Kara: "Hôm nay vui thế cơ mà, cứ để cậu ấy say. Mà cậu có để ý thấy là cậu ấy có vẻ thích sếp mới của mình không?"
Mỹ Mỹ: "Tớ thì thấy có vẻ như sếp Hoắc cũng để ý tới Nhã Dinh nhà mình, từ nảy giờ cứ nhìn cậu ấy suốt".
Kara và Mỹ Mỹ lúc này nhìn nhau, một ý nghỉ sắc bén xẹt qua cùng với nụ cười hơi gian manh.
Mỹ Mỹ: "Cũng đã hai mươi mấy mùa xuân rồi nên cho cậu ấy biết mùi tình yêu là gì thôi". Nói rồi hai người đụng tay yeah một cái.
Dưới bàn lúc này anh đang đứng trong một góc nghe điện thoại, vừa nghe điện thoại anh vừa nhìn cô đang chơi rất vui với bạn của mình. Đường cong trên người cô ấy lắc lư theo điệu nhạc càng thêm cuốn hút, lúc này đường cong quyến rũ của cô như đang phát sáng làm nhiều người chú ý đưa ánh mắt liếc nhìn cô. Có một tên còn cố ý tiếp cận làm anh suýt nữa như muốn chạy đến túm cô ấy lại đem về nhà may là có hai người bạn của cô ấy. Anh thầm nghĩ: "Sau này anh sẽ không cho cô đi nhậu với những người không quen biết được dễ bị người ta dụ đi mất lắm". Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì tiếng đầu giây bên kia làm anh quay lại với hiện thực, giờ anh chưa có quyền vác cô ấy về nhà nhưng trong tương lai rồi sẽ có thôi. Anh mỉm cười rồi cất bước quay lại bàn.
Nhảy một hồi cũng hơi đuối sức nên là Mỹ Mỹ đã đưa tôi quay về bàn ngồi nghỉ ngơi một lát. Lúc này mọi người trong bàn cũng đang rất hăng hái cụng ly ai cũng ngà ngà say hết rồi. Không ngoài dự đoán cô đã được những người bạn của mình đẩy ngồi cạnh kế bên Hoắc Nguyên.
Cô tuy có hơi sỉn nhưng vẫn nhận ra sếp của mình, cô nói: "Sao anh lại ngồi đây hả sếp?" vừa nói cô vừa mở to mắt ra nhìn anh như kiểu hơi bất ngờ.
Anh nói: "Tôi thích như thế không được sao"
Tôi tính nói nhưng rồi lại thôi biểu hiện có hơi quê một chút. Tôi liền mạnh dạn cầm ly rượu lên mời mọi người cho đỡ quê: " Mời sếp, mời tất cả mọi người, chúc mừng sinh nhật anh Phong. Cạn ly"
"Cạn lyyy". Mọi người cùng hô.
...
Qua được một lúc lâu anh Phong lên tiếng: "Hay là chúng ta đi tăng hai đi"
Hai người bạn của anh Phong lên tiếng: " Được á, tôi đồng ý"
Mỹ Mỹ và Kara lúc này cũng rất tán thành.
Mọi người lúc này không thấy tôi lên tiếng liền quay nhìn. Tôi lúc này đang gật gù nghiêng đầu sang bên sếp mới khi mới vừa gục đến vai anh ấy tôi đã giật mình ngồi thẳng dậy nhưng vẫn còn gật gù.
Kara nói: " Cậu ấy vẻ là không đi được rồi phải chở cậu ấy về nhà thôi."
Trần Phong lên tiếng: "Hay để Hoắc Nguyên chở cô ấy về đi, cậu ấy không đi đến mấy chỗ ồn ào đó đâu, có phải không?" Vừa nói anh vừa đá đá mắt nhìn Hoắc Nguyên.
Hoắc Nguyên cảm thấy bạn của mình rất ấu trỉ nhưng vẫn gật đầu đồng ý nói: "Được thôi, tôi sẽ đưa cô ấy về mọi người cứ đi đi".
Mỹ Mỹ nói: "Vậy thì làm phiền anh Hoắc quá".
Anh nói: "Không sao".
Cô lúc này tuy có sỉn thiệt nhưng nghe được Hoắc Nguyên sẽ chở mình về nên thấy trong lòng có hơi bối rối nhưng cũng rất là vui nha. Được sếp vừa đẹp trai vừa giàu có đưa về là một cơ hội hiếm có à. Cô tự cười tủm tỉm trong lòng nhưng nét mặc vui sướng đã bị hai cô bạn thân nhìn ra. Hai cô bạn thấy bạn mình như vậy vừa buồn cười vừa thấy thật là dễ thương.
Đang loay hoay ngồi vào chỗ thì ngẩn mặt nhìn qua phía bên cạnh thì lại thấy anh ấy đang nhìn qua hướng bên kia. Tôi vội vàng quay đầu lại. Biểu cảm lúc này lại có hơi bối rối.
Kara bên cạnh liền hỏi tôi: " Cậu sao vậy, không khỏe hả?"
Tôi nói: "À, mình không sao". Vừa nói tôi vừa cười hì hì thể hiện ta đây rất khỏe nha không cần phải lo lắng.
Amily: " Vậy thì chúng ta cùng nâng ly nào"
Mỹ Mỹ: " Chúc chúng ta luôn xinh đẹp, khỏe mạnh, trong túi có tiền, trong lòng an yên"
Tôi: " Cạn lyyy". Lúc này tôi đã lấy lại tinh thần cùng chị em chiến đấu tới cùng.
Ngồi được một lúc thì Amily lên sân khấu cùng với anh Phong và tiếp sau đó là một màn phát biểu mà tôi nghĩ là nó có hơi sến súa nhưng cũng rất là tình cảm.
Sau một hồi khai tiệc, phát biểu xong thì lúc này DJ đã đổi nhạc làm không khí trở nên rất bùng nổ. Lúc này Amily đã quay lại cùng với anh Phong.
Anh Phong: "Hôm nay là sinh nhật anh các em là khách quý nên phải chơi hết mình nhé. Cạn lyyy"
"Tất nhiên rồi, cạn ly": Mỹ Mỹ lên tiếng thay chúng tôi.
Lúc này Hoắc Nguyên anh cũng đang cạn ly với mọi người. Tuy nhiên từ nảy đến giờ anh đều chăm chú nhìn vào cô. Anh còn nhớ vài phút trước khi tiến gần đến cô cảm giác trong trái tim anh rất ấp ám, vì chênh lệch chiều cao nên anh thấy cô thật nhỏ bé, anh rất muốn bảo vệ người con gái này.
Trần Phong chọc ghẹo nói: "Sếp Hoắc, cậu nhìn chăm chú vào cô ấy như vậy có phải là để ý đến người ta rồi phải không?!"
Hoắc Nguyên: "Để ý hay không liên quan gì đến cậu". Ánh mắt anh lại lườm cậu ấy.
Trần Phong lúc này mặt hơi gian gian suy nghĩ: "Từ trước đến giờ Hoắc Nguyên cậu ấy không bao giờ nhìn chăm chú vào một ai đó và còn cười mỉm nữa chứ chỉ trừ tình đầu của cậu ấy vậy nên anh chắc chắn cậu ấy đã thích cô gái đó rồi. Vậy thì để ông đây tác hợp cho hai người".
Lúc này bên phía Nhã Dinh cô ấy đang rất là chiến rồi, mới đó mà đã một hai chai rượu vang.
Amily nói: "Tôi rất nhớ các cậu nên là nâng ly nào"
Chúng tôi: "Cạn lyyyy".
Ngồi một hồi DJ đã đổi nhạc nghe rất là đã luôn thế là tôi đã rủ mọi người ra nhảy một chút hưởng ứng không khí lúc này.
Lúc này Trần Phong qua kiếm Amily và nói với mọi người: "Các em có thể nào cho anh ngồi đây cùng với Amily được không, anh rất nhớ cô ấy a". Cộng thêm một biểu cảm được gọi là hơi đáng thương của anh ấy nên Kara đã lên tiếng.
" Được thôi, thế còn ba người bạn của anh thì sao?" Kara nói
Anh giả bộ đứng đó trầm ngâm khoảng 3 giây rồi nói: "Các em có thể nào cho các cậu ấy ngồi chung luôn được không, càng đông càng vui mà".
Tôi lúc này rất hăng hái cụng ly với chị em rồi nên cũng không quá để ý gì mấy tới mấy người bọn họ đang nói gì nên đã thúc giục mọi người ra nhảy.
"Đi thôi nào chị em ơi". Vừa nói tôi vừa kéo Mỹ Mỹ đi chung.
Kara nói với anh Phong: "Vậy các anh cứ qua ngồi trước đi nhé một lúc nữa bọn em quay lại".
...
Tôi lúc này: "Hey hey hey...."
Mỹ Mỹ nói nhỏ với Kara: "Chắc cậu ấy say lắm rồi"
Kara: "Hôm nay vui thế cơ mà, cứ để cậu ấy say. Mà cậu có để ý thấy là cậu ấy có vẻ thích sếp mới của mình không?"
Mỹ Mỹ: "Tớ thì thấy có vẻ như sếp Hoắc cũng để ý tới Nhã Dinh nhà mình, từ nảy giờ cứ nhìn cậu ấy suốt".
Kara và Mỹ Mỹ lúc này nhìn nhau, một ý nghỉ sắc bén xẹt qua cùng với nụ cười hơi gian manh.
Mỹ Mỹ: "Cũng đã hai mươi mấy mùa xuân rồi nên cho cậu ấy biết mùi tình yêu là gì thôi". Nói rồi hai người đụng tay yeah một cái.
Dưới bàn lúc này anh đang đứng trong một góc nghe điện thoại, vừa nghe điện thoại anh vừa nhìn cô đang chơi rất vui với bạn của mình. Đường cong trên người cô ấy lắc lư theo điệu nhạc càng thêm cuốn hút, lúc này đường cong quyến rũ của cô như đang phát sáng làm nhiều người chú ý đưa ánh mắt liếc nhìn cô. Có một tên còn cố ý tiếp cận làm anh suýt nữa như muốn chạy đến túm cô ấy lại đem về nhà may là có hai người bạn của cô ấy. Anh thầm nghĩ: "Sau này anh sẽ không cho cô đi nhậu với những người không quen biết được dễ bị người ta dụ đi mất lắm". Đang chìm đắm trong suy nghĩ thì tiếng đầu giây bên kia làm anh quay lại với hiện thực, giờ anh chưa có quyền vác cô ấy về nhà nhưng trong tương lai rồi sẽ có thôi. Anh mỉm cười rồi cất bước quay lại bàn.
Nhảy một hồi cũng hơi đuối sức nên là Mỹ Mỹ đã đưa tôi quay về bàn ngồi nghỉ ngơi một lát. Lúc này mọi người trong bàn cũng đang rất hăng hái cụng ly ai cũng ngà ngà say hết rồi. Không ngoài dự đoán cô đã được những người bạn của mình đẩy ngồi cạnh kế bên Hoắc Nguyên.
Cô tuy có hơi sỉn nhưng vẫn nhận ra sếp của mình, cô nói: "Sao anh lại ngồi đây hả sếp?" vừa nói cô vừa mở to mắt ra nhìn anh như kiểu hơi bất ngờ.
Anh nói: "Tôi thích như thế không được sao"
Tôi tính nói nhưng rồi lại thôi biểu hiện có hơi quê một chút. Tôi liền mạnh dạn cầm ly rượu lên mời mọi người cho đỡ quê: " Mời sếp, mời tất cả mọi người, chúc mừng sinh nhật anh Phong. Cạn ly"
"Cạn lyyy". Mọi người cùng hô.
...
Qua được một lúc lâu anh Phong lên tiếng: "Hay là chúng ta đi tăng hai đi"
Hai người bạn của anh Phong lên tiếng: " Được á, tôi đồng ý"
Mỹ Mỹ và Kara lúc này cũng rất tán thành.
Mọi người lúc này không thấy tôi lên tiếng liền quay nhìn. Tôi lúc này đang gật gù nghiêng đầu sang bên sếp mới khi mới vừa gục đến vai anh ấy tôi đã giật mình ngồi thẳng dậy nhưng vẫn còn gật gù.
Kara nói: " Cậu ấy vẻ là không đi được rồi phải chở cậu ấy về nhà thôi."
Trần Phong lên tiếng: "Hay để Hoắc Nguyên chở cô ấy về đi, cậu ấy không đi đến mấy chỗ ồn ào đó đâu, có phải không?" Vừa nói anh vừa đá đá mắt nhìn Hoắc Nguyên.
Hoắc Nguyên cảm thấy bạn của mình rất ấu trỉ nhưng vẫn gật đầu đồng ý nói: "Được thôi, tôi sẽ đưa cô ấy về mọi người cứ đi đi".
Mỹ Mỹ nói: "Vậy thì làm phiền anh Hoắc quá".
Anh nói: "Không sao".
Cô lúc này tuy có sỉn thiệt nhưng nghe được Hoắc Nguyên sẽ chở mình về nên thấy trong lòng có hơi bối rối nhưng cũng rất là vui nha. Được sếp vừa đẹp trai vừa giàu có đưa về là một cơ hội hiếm có à. Cô tự cười tủm tỉm trong lòng nhưng nét mặc vui sướng đã bị hai cô bạn thân nhìn ra. Hai cô bạn thấy bạn mình như vậy vừa buồn cười vừa thấy thật là dễ thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.