Cự Tinh Tri Ngã Tâm

Chương 3

Lăng Báo Tư

15/11/2016

CHƯƠNG 3

Y nằm trên giường rên rỉ, Hạ Cực tùy tiện hôn lên tấm lưng mẫn cảm của y, hai chân y phóng đãng quì xuống giường, ngón tay Hạ Cực xỏ xuyên ra vào đùa bỡn huyệt động ấm nóng bên dưới, rõ ràng chính mình không phải là phụ nữ, không thể có khả năng làm cho ẩm ướt, nhưng là dưới thủ đoạn cao minh của Hạ Cực, y cảm giác được cái nơi đang chờ Hạ Cực tiến vào ẩm ướt không ngờ

– A a a, không, không được, không được mà.

Y cầu khẩn xin tha thứ, biểu tượng đàn ông phía trước căng nóng, cơ hồ muốn bắn ra dịch ẩm, Hạ Cực ghé vào lỗ tai y khàn khàn cười khẽ:

– Em thật là mẫn cảm, tôi chỉ mới chuẩn bị một chút ở phía sau, phía trước của em thế nào đã muốn ra rồi?

Y đỏ mặt lên nhưng lại không nhịn được sự hành hạ của ***, Hạ Cực chỉ mới đùa bỡn ở phía sau của y một lúc đã khiến cho hơi thở y trở nên bấn loạn, y cắt chặt môi dưới nắm chặt mép mền, ngón tay Hạ Cực dò xét vào thật sâu, hung hăng đâm vào điểm mẫn cảm yếu ớt của y, hắn luôn biết làm như thế nào để cho hồn phách của y cũng đắm chìm trong lửa tình mà không thể tự kiềm chế.

Y kêu lên, bắn ra dịch nóng lên tấm mền, mà đây cũng chỉ là khúc dạo đầu của lần hoan ái này mà thôi, ba mươi phút sau Hạ Cực mới bắt đầu đi vào trong thân thể y.

– Thật thoải mái, Tiểu Nho, bên trong em thật chặt và ấm, em cảm nhận được không? Em làm cho tôi thật thoải mái.

Trên mặt y tràn đầy nước mắt, không chỉ vì đau đớn khi tiếp nhận phân thân to lớn của Hạ Cực, mà còn vì trước đó hắn làm cho y đạt đến cao trào những hai lần, thân thể này đã tận hứng đến chết lặng rồi, nhưng là khi hắn tiến vào làm cho cơ thể y vặn vẹo, càng khó lòng chịu được khoái cảm tột đỉnh này.

Hắn xông vào bên trong của y, mỗi lần đều là cuồng mãnh cắm vào rồi lại nhẹ nhàng rút ra, y cắn vào tay mình kêu khóc, cơ hồ khó có thể thừa nhận khoái cảm.

Giường chiếu xô lệch, thân thể mỗi lần bị chạm vào nơi sâu nhất liền xuất ra dịch ẩm mà tưởng chừng trong phim AV mới có, âm thanh hai khối thân thể quấn quýt nhau kịch liệt, kéo théo tiếng kêu khóc phóng đãng của chính mình.

– Cực! Cầu anh, van cầu anh!

Y cắn đầu vai hắn, khóc lóc khẩn cần hắn cho y đạt được khoái cảm, Hạ Cực nhìn khuôn mặt trào lệ của y khi đạt đến cao trào như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, hắn sau đó liền dùng lực đạo mạnh mẽ nhất tiến vào trong cơ thể y, y cao giọng, làn sóng cao trào đưa y lên đến đỉnh điểm, sau đó y nghe thấy Hạ Cực khàn khàn giọng rên nhỏ.

Nửa thân dưới vẫn còn rất nóng, y thở gấp, nhìn đến mê muội, theo Hạ Cực đến khách gần nhà, sau lúc ái ân cuồng nhiệt y đột nhiên dâng lên xúc động.

Hắn nhớ rõ tên của y, cũng còn nhớ rõ y là ai, thậm chí lại còn mang y đến khách sạn. Không phải y đề cao Hạ Cực, nhưng đúng là chỉ cần Hạ Cực muốn, tùy tiện gọi một cuộc điện thoại sẽ có một hàng dài phụ nữ xếp hàng vui vẻ chờ đến lượt lên giường cùng hắn, kể cả các ngôi sao nữ cũng khó trốn khỏi mị lực kia.

Mấy năm qua y chưa bao giờ nghĩ sẽ còn cơ hội cùng hắn da thịt kề cận, mới vừa đây thôi y thật giống những người phụ nữ khác của Hạ Cực, để cho hắn khuấy đảo thân thể mình, nồng nhiệt yêu đương. Y mấy năm nay cả nghĩ cũng không dám mơ đến chuyện tình như lúc này đây.

– Tiểu Nho, em có muốn làm trợ lí cho tôi trong thời gian tôi quay phim ở đây không?

Hạ Cực hai tay ôm lấy y, nhỏ nhỏ ý muốn của mình làm cho Đinh Tông Nho hơi do dự, hắn vuốt bờ vai trần của y nói đơn giản

– Em không cần làm gì nhiều, trong lúc tôi ở đây thì giúp tôi giặt giũ quần áo cùng xử lí mấy việc linh tinh. Đạo diễn Vương rất ép người, hắn làm tôi sau mỗi lần quay phim về lại khách sạn chỉ muốn lăn ra ngủ, cho nên tôi cần có người xử lí giúp mấy việc phát sinh, huống hồ chân em đang bị thương, hẳn cũng không thể đủ sức làm mấy việc nặng nhọc khác đâu.

Đây không phải là một cơ hội tốt trong mớ chuyện xui xẻo mấy ngày nay sao, không phải rất phù hợp với ý nguyện của y bây giờ sao?

– Nhưng mà tôi làm 2 việc khác nhau, chỉ có thể làm vào buổi tối sáu ngày trong tuần thôi.

Hạ Cực vuốt ve thắt lưng y

– Không sao, cứ quyết định vậy đi, sáng mai bệnh viện mở cửa tôi đưa em đến cho bác sĩ xem qua cái chân.

Tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve trên cánh mông trần của y, Đinh Tông Nho cảm giác dục vọng vừa mới tản mác lúc nãy quay trở lại thiêu đốt tận nơi sâu nhất của linh hồn, rõ ràng chính mình vừa rồi đã phát tiết đến mấy lần…

Hạ Cực rất rõ ràng tình huống này, ghé vào lỗ tai y thấp giọng cười, bộ vị dưới hạ thể vừa mới bị xỏ xuyên lúc nãy lại trở nên ngứa ngáy khó chịu, ngón tay Hạ Cực lại nhẹ nhàng lọt vào, thanh âm khàn khàn của hắn khiêu khích nói

– Tiểu Nho, chờ chân em lành lại, chúng ta liền thử tư thế mới nha.

Đinh Tông Nho trong lòng dâng lên cảm giác không thể gọi tên, ngọt ngào pha lẫn chua xót, hắn nói những lời này là ý gì, vẫn còn có thể tiếp tục sao?

Đêm nay y theo Hạ Cực vào khách sạn không về nhà, bọn họ dây dưa đến bốn giờ sáng mới chợp mắt. Buổi sáng, y vì muốn Hạ Cực ngủ thêm một chút đành nghiến răng chịu đựng cảm giác không thoải mái giữa hai chân, tự đi ra cửa khách sạn đến bệnh viện xem lại vết thương ở chân rồi lại đi làm.

Y gọi điện thoại về nhà, nói dối là ngủ ở nhà đồng nghiệp. Đinh Nhất Phong không hỏi gì thêm, vốn ông luôn cảm thấy Đinh Tông Nho dành ra quá nhiều tâm tư cho Đinh La Hối, bây giờ con chịu giao tiếp với người ngoài ông liền cảm giác thật cao hứng.

Cả ngày đi làm, hồn y cứ như để ở đâu, trong đầu chỉ toàn là chuyện phong tình lúc tối qua. Hết giờ làm, y chạy đến siêu tị mua vài cái áo chemise mới, sau đó đến một tiệm cắt tóc lớn thay đổi đầu tóc của mình, y tiêu một mớ tiền, so với tính tiết kiệm trước kia nhất định y sẽ thấy mình xa xỉ tới cực điểm.

Nhưng bây giờ y tự nói với chính mình, Hạ Cực là đại minh tinh nổi tiếng, bản thân mình là trợ lí của hắn, trang phục lẫn ngoại hình không thể xuề xòa được.

Y biết tất cả những điều này đều là tự mình dây dưa, chỉ vì một câu Hạ Cực nói rằng đợi chân y lành lại thì sẽ tiếp tục cũng đủ y cõi lòng mong ngóng, chỉ cần Hạ Cực thoáng dành cho y ánh mắt tán thưởng, y liền cam tâm tình nguyện vì hắn mà vứt bỏ hết thảy.

.

.

Y tuần sáu bữa đi giúp Hạ Cực làm những việc linh tinh, y cắt lại tóc, trang phục lại thay đổi nên vừa bước ra khỏi cửa liềm làm cho Đinh Nhất Phong há hốc miệng không nói nên lời.

Đinh La Hối trợn to mắt tò mò mà nhìn, cá tính đứa trẻ này ngay thẳng, nghĩ gì liền nói cái đó, nói ngay

– Ba, thì ra ba đẹp trai đến như vậy nha.

Tiểu bại hoại này, đúng là miệng quạ đen. Đinh Tông Nho vừa cười vừa cú nhẹ lên đầu hắn, y nói muốn đi ra ngoài làm việc, Đinh Nhất Phong nghe nói chân con bị thương không thể làm việc nặng, vừa vặn lại có người mời nó làm việc khác, ông không hỏi kĩ nhưng mà bây giờ nhìn con hai tròng mắt híp lại, cười ha ha không ngừng.

– Được rồi, con đi làm đi không trễ.

Tất nhiên, ông cứ tưởng rằng Đinh Tông Nho mắc cỡ mà dấu diếm, nhìn bộ dạng của y nếu nói không phải có hẹn bên ngoài thì ai tin? Nhìn qua chẳng giống như đi làm chút nào.

Đinh Tông Nho tới phim trường, nhân viên chuẩn bị xách mé y lúc trước cũng nhận không ra, còn tưởng y là diễn viên hay là nhân vật quan trọng nào, chỉ có Hạ Cực vừa nhìn thấy liền tràn ngập khen ngợi, chỉ một cái liếc mắt tán thưởng thôi cũng khiến cho tâm hồn y thật ấm áp.

Y không chỉ thay đổi quần áo, cắt lại tóc mới, y còn dùng đôi giày mới, thắt caravat, cầm cặp đựng tài liệu. Y đem tiền tiết kiệm vất vả để dành trong thời gian qua đều tiêu hết rồi, nhưng chỉ cần một ánh mắt hài lòng của Hạ Cực cũng khiến cho y cảm thấy tất cả đều đáng giá.



Ngày chân y lành lại, Hạ Cực liền đưa y đến Motel lần trước, hắn thực hiện lời hứa, để Đinh Tông Nho ngồi ở trên người, làm cho nam căn làm việc nhiệt tình trong cơ thể y như muốn bù lại mấy năm đói khát. Y cũng không cảm thấy xấu hổ cầu xin, Hạ Cực bừa bãi đùa giỡn trong cơ thể y, cảm giác thoải mái đánh lên tận đỉnh đầu.

Y hoàn toàn chìm đắm trong mối quan hệ này, mỗi tuần sáu buổi làm việc cùng Hạ Cực là khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời, y luôn dành ra nửa tiếng đứng trước gương, xác định mình đã thật hoàn mĩ không có nửa điểm sứt mẻ mới đến phòng của Hạ Cực ở khách sạn, giúp hắn thu xếp những công việc phát sinh.

Y không chỉ tiêu hết tiền chuẩn bị cho Đinh La Hối đi du học, y còn tiêu vào cả tiền lương. Trước khi vì tính chất công việc, Hạ Cực trên người toàn bộ đều là hàng hiệu, y làm trợ lí của hắn, ánh mắt thưởng thức tự nhiên cũng không thấp, nhưng với tiền lương của y bây giờ, mua mấy thứ này đúng là vô cùng xa xỉ.

Hôm nay Hạ Cực thậm chỉ còn tranh thủ lúc đạo diễn Trương cho nghỉ, nói muốn đến nhà y nhìn qua, ý tứ của hắn vốn nhà y là kiến trúc cổ, rất có phong vị, y cảm giác được ý tứ trong đó, nghĩ cũng muốn xem.

Hạ Cực đã nói như thế y không có khả năng cự tuyệt, y đặc biệt năn nỉ thuyết phục Đinh Nhất Phong theo bạn bè đi du lịch một ngày, cũng đem Đinh La Hối đến trường, sau đó mới chuẩn bị đón tiếp Hạ Cực.

Hạ Cực đến, vào trong sân rất hứng thú nhìn cảnh cửa chạm khắc công phu, Đinh Tông Nho vội vàng chiêu đãi hắn, trong bếp có chuẩn bị ít trái cây liền đưa vào trong sân để y cùng Hạ Cực có thể ăn.

Hạ Cực không cần dùng nĩa, trực tiếp lấy tay cầm trái cây mà ăn. Nước trái cây theo ngón tay chảy dọc theo bàn tay đến tận khuỷu, Hạ Cực đưa đầu lưỡi liếm dọc cánh tay của mình.

Đinh Tông Nho mê muội mà nhìn, nhất cử nhất động của hắn giống như đóng phim, xem thật là thích, ánh mắt của hắn chậm rãi nhìn Đinh Tông Nho, Đinh Tông NHo cảm giác máu xông thẳng lên não cũng như nhắm ngay hạ bộ mà rớt xuốt.

– Tiểu Nho!

Hắn đến gần, sau đó là nụ hôn nóng như lửa đốt rơi lên môi y, thân thể mấy ngày qua được Hạ Cực huấn luyện liền nổi lên phản ứng, y khẽ hé môi, tùy ý Hạ Cực xâm lược. Y ôm lấy cổ Hạ Cực, nghe được trống ngực của mình đập bình bình.

Rõ ràng biết nơi này là ngoài sân, hàng rào nhà y lại không cao, người nào bên ngoài chỉ cần nhón chân một chút là có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong, nhưng mà cũng có thể nhìn ra y đang trầm mê trong nụ hôn của Hạ Cực, không có đường lẫn không muốn cự tuyệt.

– Tiểu Nho, nơi này của em có phản ứng này.

Hắn xoa bóp điểm đỏ trước ngực y, y nhẹ giọng thở, Hạ Cực tháo thắt lưng, mở khóa, đem đầu của y đè xuống, mấy ngày nay y biết rõ thói quen của Hạ Cực, y hai tay nâng lên quái vật lớn của Hạ Cực, cự vật thô to trong lòng bàn tay y nóng hổi phát nhiệt, mùi đàn ông vô cùng mãnh liệt, y vẫn vui vẻ chịu đựng ngậm vào.

– Hư! Thật thoải mái, Tiểu Nho, dùng thêm một chút sức đi.

Đầu lưỡi y cuồng loạn trên bộ vị đàn ông của Hạ Cực, ngay cả khi Hạ Cực đẩy sâu vào trong yếu hầu làm y ứa nước mắt nhưng y vẫn cam tâm tình nguyện làm điều đó.

Thân thể của y khô nóng vô cùng, ngay tại sân nhà mình, y giống như không còn liêm sỉ, quì trên mặt đất tùy ý Hạ Cực chạy nước rút trong cơ thể, y che miệng lại không dám để âm thanh quá lớn phát ra, nhưng là thân thể quá sức sung sướng cùng khoái cảm, y liền chống khuỷu tay lên mặt đất, di động thắt lưng.

Phân thân Hạ Cực trong cơ thể y thật lớn lại nóng ấm, hắn chạm vào những điểm mẩn cảm của y, lòng bàn tay vuốt ve hạ thân y đang cương cứng. Y không thể nhẫn nại, tiếng kêu khóc ngày càng to, cho dù đã che miệng lại cũng không dấu được tiếng rên sung sướng

– Cực… Cực…

Hạ Cực lộ ra nụ cười hết sức sảng khoái, nhìn hai mắt đẫm lệ khẩn cầu của y, hắn liền tăng tốc, thân thể va chạm không không ngừng, Đinh Tông Nho gào khóc, cuối cùng hóa thành tiếng rên rỉ đầy *** mĩ, nhiệt hỏa được phát tiết, y thở hào hển.



– Ba, trường con hôm nay dọn vệ sinh cho nên được về sớm.

Đinh La Hối nghe nói hôm nay y sẽ ở nhà, bởi vậy chưa mở cửa đã la lên. Đinh Tông Nho sắc mặt đại biến, không nghĩ con về sớm như vậy, y vội vàng xoa xoa thân thể, mặc quần áo xong tùy tiện phủi phủi đất cát bám trên người trong lúc hoan ái, y chạy ra cổng, Hạ Cực mặc quần áo vào không nhanh không chậm đi theo phía sau y

– La Hối, con về rồi à?

Đinh La Hối chớp hai mắt, khóe miệng chuyển động

– Ba, sao lại mặc áo trái vậy?

Đinh Tông Nho thất kinh, liền phát hiện mới vừa rồi mình vội vàng đã mặc đồ ngược rồi, y cười gượng nói

– Ba không để ý.

– Oh. Như vậy là không được nha. Đinh La Hối ngưng tiếng, hướng mắt nhìn đến thân ảnh cao lớn phía sau Đinh Tông Nho.

– Chú đó là ai vậy ba?

Đinh Tông Nho không muốn giới thiệu hắn, chỉ thấp giọng nói.

– Là bạn của ba

– Dạ!

Đinh La Hối luôn không có hứng thú với người khác, chỉ dạ một câu cụt ngủn, nhân tiện đem ánh mắt dời đi, nhưng chưa đầy ba mươi dây sau liền đem mắt quay trở về, giọng nói mang đầy hứng thú

– Chú thật là giống diễn viên nha, con trên TV có coi mấy bộ phim của diễn viên này, trên mạng cũng có nhiều người nói bàn về bộ phim.

Hạ Cực lộ ra nụ cười mê người

– Chú là diễn viên Hạ Cực

Đinh La Hối miệng mở to, mặt hắn không thay đổi nhiều chỉ xuất hiện vài tia hưng phấn trẻ con.

– Ba, Hạ Cực là bạn của ba thật à? Là đại minh tinh đó, con muốn chụp hình với chú sau đưa cho bạn trong lớn xem, cũng muốn cho mấy bạn trên mạng xem, bọn họ nhất định rất ganh tị.

Đinh La Hối phóng vào nhà cầm ra một cái camera cũ mèm, Đinh Tông Nho không muốn con chụp hình với Hạ Cực, xua tay nói

– Hạ Cực là diễn viên lớn, con sao không hỏi người ta có đồng ý không mà muốn chụp hình thì đòi chụp ngay? Hạ tiên sinh còn bận rộn nhiều việc.

Hạ cực tươi cười

– Không sao, tôi cũng muốn chụp hình mà.



Bọn họ chụp vài kiểu, ở tấm cuối cùng Hạ Cực còn ôm đứa nhỏ, Đinh Tông Nho không lay chuyển được Đinh La Hối, hơn nữa cũng không có lí do gì để mà phản đối, không thể làm gì khác là giúp bọn họ chụp lại.

Ở tấm ảnh cuối cùng này bởi vì cái ôm kề cận, khuôn mặt tương tự cùng khí chất vốn đã giống nhau làm cho hai người như đúc từ một khuôn mà ra, làm cho y cần camera bắt đầu run rẩy.

Đinh La Hối còn đang líu ríu theo Hạ Cực nói chuyện phiếm, tán dương Hạ Cực nói tiếng Anh rất chuẩn, giấc mộng lớn nhất của nó chính là đi du học ở Mỹ, Đinh Tông Nho cũng nghe ra, Hạ Cực không có khả năng phát hiện ra mình lén trộm tinh trùng của hắn, chắc chắn là không thể.

– Tốt lắm, La Hối con đi đọc sách đi, đừng làm phiền Hạ tiên sinh.

– Ba, con còn muốn nói chuyện mà, hơn nữa chú Hạ vẫn còn muốn kể cho con nghe những điều hay ở nước Mỹ mà.

Thái độ cứng rắn của Đinh La Hối làm cho Đinh Tông Nho vừa lo lắng lại vừa sợ hãi, hơn nữa cha con bọn họ giống nhau kinh khủng, nếu có người thứ ba ở đấy, nhất định nhìn ra hai người có quan hệ huyết thống, y cũng không chịu nổi hình ảnh trước mắt, y nổi giận hét lên

– Ba nói con đi vô phòng, con nghe không hiểu sao?

Y chưa từng để mình bị mất bình tĩnh mà hét gào với Đinh La Hối, Đinh La Hối cũng chưa từng có nghe qua âm thanh thất thố kiểu này của y, hơn nữa thái độ của nó rất cực đoan, sớm trưởng thành, trí tuệ lại cao, quyền làm cha căn bản không phải là cao nhất có thể áp chế được con người của nó, ánh mắt nó chuyển sang phẫn nộ, rồi lãnh đạm. Nó quăng cặp đi vào phòng biểu thị sự bất mãn.

Hạ Cực vỗ vai y

– Con còn nhỏ, có gì từ từ nói đừng xúc động như vậy.

Y không muốn Hạ Cực tiếp tục ở lại nhà

– Xin lỗi Hạ Cực, đó là con của tôi, tôi không muốn nó làm phiền anh, hơn nữa ngày mai anh còn phải quay cảnh tiếp theo. Anh về nghỉ ngơi trước đi.

Hạ Cực gật nhẹ đầu, nhưng mà hắn nhìn đến phòng La Hối, trong ánh mắt trầm tư đã mang theo tia âm trầm, cá tính của Đinh Tông Nho vẫn không đổi, y tự nhiên đổi tính quát tháo hơn nữa đứa nhỏ kia lại rất giống mình, hắn không phải đồ ngu, lập tức biết trong đó có chuyện.

– Anh về trước đi, tuần sau tôi tiếp tục qua phụ anh.

– Được. Tôi về đây.

Hạ Cực hôn lên trán Đinh Tông Nho rồi mới đi ra cổng. Đinh Tông Nho lập tức mở nắp máy chụp hình đem toàn bộ phim rút ra để tất cả phim chụp dính sáng, làm cho tất cả hình ảnh mới chụp lúc nãy toàn bộ hỏng sạch.

Đinh La Hối nguyên bản nhân tiện tâm tình không tốt đi ra khỏi phòng, vừa vặn chứng kiến một màn này, nó vọt ra, đoạt lấy máy chụp hình, nó không dám tin, tức thì nổi giận, cha của nó dám đem hình nó chụp cùng Hạ Cực làm hỏng, hơn nữa là cố ý làm như vậy?

– Ba làm gì? Ba, tại sao lại làm như vậy, đó là hình con chụp chung với Hạ Cực mà.

– Chẳng vì sao cả, con tuổi còn nhỏ, không cần thần tượng này nọ, như vậy rất ngu xuẩn.

Đinh Tông Nho nói nhỏ làm cho Đinh La Hối tức đến tắt thở, rõ ràng là ba cố chấp, nó cả giận nói

– Con mặc kệ, trả hình lại cho con.

Hôm nay y đúng là sai lầm, y căn bản không nên để cho Hạ Cực đến nhà, thì sẽ không phát sinh chuyện như thế này, Đinh Tông Nho dao động nắm lấy tay Đinh La Hối đang gào thét, sự việc liên tiếp nhau làm cho y không khống chế được tâm tư

– Không có hình ảnh gì hết, có hiểu không? Không có hình gì cả.

Đinh La Hối tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nó cầm lấy máy chụp hình ném xuống đất, nó giận đến cực điểm rồi, từ nhỏ đến lớn, Đinh Tông Nho giáo dục nó rất nghiêm nhưng thật nghĩ không ra ngay cả hình chụp chung với đại minh tinh của nó mà cũng dám làm hỏng.

Nó trưởng thành sớm, trí tuệ cao, hơn nữa tính cách lại có vấn đề căn bản không để người khác vào mắt. Cho dù là cha nó đi nữa nhưng dám làm nó tức giận nó cũng cạch mặt không thèm nể nang.

– Cha, ông có bệnh, ông là đồ điên.

– Con nói cái gì?

“Chát” một tiếng, y vung tay tát Đinh La Hối một cái, Đinh La Hối hai mắt oán hận, tức giận nói

– Ông không phải ba tôi, ông nhất định là nhặt được tôi ở đâu đó, ông không hề thương tôi.

Đinh Tông Nho đánh con một cái liền hối hận, nhưng mà lời con bây giờ từng câu từng chữ đều đâm vào tim y, những áp lực khiến y phiền muộn dấu kín trong lòng bấy lâu nay làm y vừa thống khổ vừa phức tạp, nhưng Đinh La Hối làm sao có thể hiểu được.

– Con đi vô phòng, ba chưa cho phép con ra ngoài nghe rõ chưa?

– Hừ! Ông không phải cha tôi, tôi không có loại cha như thế này.

Đinh La Hối hung hăng đá vào chiếc máy chụp hình bể nát, nó đi vào phòng khóa trái cửa lại từ đó không thèm đi ra ngoài. Đinh Tông Nho tựa như bị rút đi khí lực toàn thân ngồi co quắp tê liệt trên ghế. Y đúng là điên rồi mới để cho Hạ Cực đến nhà, kết quả mới như thế này đây, tại sao y lại điên đến như vậy.

Nhưng mà sự lưu luyến si mê của y đối với Hạ Cực căn bản khó có thể ngăn lại, y quí trọng đoạn duyên phận thật vất vả này mới có lại được này, chỉ cần đó là yêu cầu của Hạ Cực y tuyệt đối không bao giờ cự tuyệt.

Y rất rõ ràng mị lực của Hạ Cực có sức sát thương đến mức nào, có biết bao nhiêu người muốn thân cận người đó, mấy ngày nay người đó đối với y có biết bao nhiệt tình yêu thương làm cho y hoàn toàn đắm chìm trong đó, đã quên mất mối quan hệ huyết thống giữa người đó và Đinh La Hối.

Y giằng co với Đinh La Hối, đến tận khi Đinh Nhất Phong trở về nhà vào buổi tối vẫn chưa có chuyển biến tốt đẹp, Đinh La Hối một mạch chỉ nói chuyện với Đinh Nhất Phong, căn bản không chú ý tới y, cũng không thèm liếc mắt nhìn y một cái, thậm chí Đinh Nhất Phong phải ra mặt gõ cửa gọi thì nó mới bằng lòng đi ăn cơm.

Đinh Nhất Phong ban đầu còn trách Đinh La Hối tính tình ngang bướng, nhưng sau khi nghe Đinh La Hối kể xong chuyện, ông cũng không nhịn được trách Đinh Tông Nho sao lại quá khắt khe.

– Con tại sao lại làm như vậy, trẻ con ai mà chẳng có hâm mộ một vài thần tượng, con lại đi làm hỏng phim chụp của cháu. Thật không hiểu con đang suy nghĩ cái gì, thật sự là rất xằng bậy rồi.

Y không có cách nào nói tại sao, không thể làm gì khác hơn ngoài việc im lặng, tùy ý cha trách cứ sự khắt khe của y.

Mấy ngày tiếp theo, Đinh La Hối làm như y không tồn tại, Đinh Nhất Phong với chuyện y phá hỏng phim chụp cũng rất không đồng ý, hai ông cháu tụ lại cùng một chỗ đem y hoàn toàn trở thành người ngoài, thậm chí Đinh La Hối còn mượn phim có Hạ Cực diễn cho Đinh Nhất Phong xem.

Đinh Nhất Phong cũng không hiểu rõ lắm về vai diễn của Hạ Cực, nhưng cũng biết là Hạ Cực diễn rất khá, ông xem đến mê mẩn, sau còn cùng Đinh La Hối bình luận loạn cả lên, chỉ là ông nhìn nhìn luôn cảm giác có điều gì đó không được bình thường.

Ông cảm thấy Hạ Cực nhìn rất quen mắt, rất giống một người nào đó mà ông biết, nhưng mà ông lại không thể nghĩ ra được là giống ai, hoàn cảnh sống của ông bây giờ không có khả năng quen người như Hạ Cực, nhưng mà ông vẫn cảm giác rất quen thuộc, nhất thời lại không nghĩ ra được là ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cự Tinh Tri Ngã Tâm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook