Chương 348: Họa quốc yêu hậu (2)
Vị Hi Sơ Hiểu
23/03/2018
Mộ Thanh Yên mở hai mắt ra bò dậy từ dưới đất.
Một đầu tóc xanh của Mộ Thanh Yên trong vòng một đêm biến thành ba nghìn sợi bạc, làn da nàng trở nên tái nhợt, hai tròng mắt đỏ như máu, mà tai nàng cũng nhọn ra.
Thần sắc nàng có chút mê ly, bược chân có chút lảo đảo, từng bước một, đầu cũng không quay lại ra khỏi sơn động.
Bên trong sơn động, Dao Cơ quỳ rạp trên mặt đất mở hai mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười âm u.
“Những yêu xà này là ta chuẩn bị cho ngươi, hút qua máu của con trai ngươi, cắn trên thân thể ngươi, đem yêu độc truyền cho ngươi, ngươi sẽ trở thành yêu...”
“Bây giờ con trai ngươi chết, yêu độc này, cũng khó mà giải...”
“Tư Mệnh, nếm thử tư vị thân bại danh liệt đi, ha ha ha... Khụ khụ khụ...”
Dao Cơ cười xong phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu, trên cổ tay vẫn còn đang chảy máu không ngừng.
Lúc này, phía trên Lộ Trạch sơn, một đạo tiên quang xẹt qua, chớp mắt sau, bên trong sơn động, xuất hiện một nam tử đầu đội ngọc quan, mặc một bộ lam sắc cẩm y.
“Muội muội! Muội muội! Sao muội lại biến thành dạng này!”
“Ca... Ca ca...”
“Tiên giới đã phát hiện việc muội hạ giới, đã phái Cửu Hình Tư hạ giới bắt muội!”
“Khụ khụ...” Dao Cơ ho khan, phun ra một ngụm máu.
“Muội, muội, muội muội, là ai làm muội bị thương thành thế này!”
“Ca ca...” Dao Cơ khóc lớn.
“Đừng sợ, huynh mang muội về nhà, tránh Cửu Hình Tư trước rồi nói.”
Lam quang lóe lên, bên trong sơn động, Dao Cơ cùng nam tử áo lam biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong sơn động, một mảnh tử thi, hoàn toàn yên tĩnh.
Thẳng đến một lúc sau, từng đợt vó ngựa truyền đến, đánh vỡ sự vắng vẻ trong sơn động.
“Hoàng thượng, bên kia có sơn động, bên ngoài có dấu chân, dường như có người vừa mới đi qua!”
“Dừng lại, đi xuống xem một chút!”
“Vâng, hoàng thượng!”
“Xuy...”
Quân Bắc Hàn tung người xuống ngựa, tâm thần bất định đi vào trong sơn động.
Chỉ thấy bên trong sơn động lạnh lẽo, thi thể độc xà độc xà đỏ như máu đầy đất, trên thi thể còn lượn lờ từng tia hắc khí, nhìn đặc biệt tà dị.
“Hoàng thượng, trên những độc xà này có yêu độc, là hút máu người dưỡng thành, nếu người nào bị cắn sẽ biến thành yêu, rơi vào yêu đạo.”
Trưởng lão Huyền Băng Tông phái tới đi phía sau Quân Bắc Hàn tra xét độc xà trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Người Quân Bắc Hàn run lên, yêu độc ư, hắn vẫn tới chậm một bước sao?
Hắn tiếp tục đi vào trong sơn động, chỉ thấy trong đám thi thể độc xà lại có một cái tã lót!
Đó là tã lót của Vân Triệt!
Quân Bắc Hàn thất tha thất thểu đi tới, thân thể mềm nhũn, quỳ xuống, vươn tay, run run rẩy rẩy kéo tã lót.
Chỉ thấy bên trong tã lót, thi thể nhỏ nhắn lạnh như bang của Vân Triệt an tĩnh nằm đó, không có tiếng động, không có nhiệt độ.
Quân Bắc Hàn ôm lấy Vân Triệt, toàn thân run rẩy.
“Triệt nhi... Triệt nhi của ta...”
Quân Bắc Hàn thấy cổ tay nhỏ của Vân Triệt bị người ta cắt, tã lót dính đầy máu, tim hắn co rút đau đớn.
“Con bị lấy máu mà chết sao? Triệt nhi...”
Quân Bắc Hàn lạc giọng, thần sắc đau thương, bọn thị vệ đứng phía sau hắn, lần đầu phát hiện, thì ra vị đế vương ngoan độc này cũng có lúc có dáng vẻ tịch liêu lạnh lẽo thế này.
“Dao Cơ, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi...”
“Khởi bẩm hoàng thượng, cả tòa Lộ Trạch sơn đều lục soát qua, không có hoàng hậu thân ảnh!”
“Khởi bẩm hoàng thượng, bên ngoài Lộ Trạch sơn dường như có yêu quái!”
Quân Bắc Hàn bỗng nhiên đứng dậy, ôm thi thể Vân Triệt đi, trở mình lên ngựa.
“Bắt yêu!”
Một đầu tóc xanh của Mộ Thanh Yên trong vòng một đêm biến thành ba nghìn sợi bạc, làn da nàng trở nên tái nhợt, hai tròng mắt đỏ như máu, mà tai nàng cũng nhọn ra.
Thần sắc nàng có chút mê ly, bược chân có chút lảo đảo, từng bước một, đầu cũng không quay lại ra khỏi sơn động.
Bên trong sơn động, Dao Cơ quỳ rạp trên mặt đất mở hai mắt ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười âm u.
“Những yêu xà này là ta chuẩn bị cho ngươi, hút qua máu của con trai ngươi, cắn trên thân thể ngươi, đem yêu độc truyền cho ngươi, ngươi sẽ trở thành yêu...”
“Bây giờ con trai ngươi chết, yêu độc này, cũng khó mà giải...”
“Tư Mệnh, nếm thử tư vị thân bại danh liệt đi, ha ha ha... Khụ khụ khụ...”
Dao Cơ cười xong phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu, trên cổ tay vẫn còn đang chảy máu không ngừng.
Lúc này, phía trên Lộ Trạch sơn, một đạo tiên quang xẹt qua, chớp mắt sau, bên trong sơn động, xuất hiện một nam tử đầu đội ngọc quan, mặc một bộ lam sắc cẩm y.
“Muội muội! Muội muội! Sao muội lại biến thành dạng này!”
“Ca... Ca ca...”
“Tiên giới đã phát hiện việc muội hạ giới, đã phái Cửu Hình Tư hạ giới bắt muội!”
“Khụ khụ...” Dao Cơ ho khan, phun ra một ngụm máu.
“Muội, muội, muội muội, là ai làm muội bị thương thành thế này!”
“Ca ca...” Dao Cơ khóc lớn.
“Đừng sợ, huynh mang muội về nhà, tránh Cửu Hình Tư trước rồi nói.”
Lam quang lóe lên, bên trong sơn động, Dao Cơ cùng nam tử áo lam biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong sơn động, một mảnh tử thi, hoàn toàn yên tĩnh.
Thẳng đến một lúc sau, từng đợt vó ngựa truyền đến, đánh vỡ sự vắng vẻ trong sơn động.
“Hoàng thượng, bên kia có sơn động, bên ngoài có dấu chân, dường như có người vừa mới đi qua!”
“Dừng lại, đi xuống xem một chút!”
“Vâng, hoàng thượng!”
“Xuy...”
Quân Bắc Hàn tung người xuống ngựa, tâm thần bất định đi vào trong sơn động.
Chỉ thấy bên trong sơn động lạnh lẽo, thi thể độc xà độc xà đỏ như máu đầy đất, trên thi thể còn lượn lờ từng tia hắc khí, nhìn đặc biệt tà dị.
“Hoàng thượng, trên những độc xà này có yêu độc, là hút máu người dưỡng thành, nếu người nào bị cắn sẽ biến thành yêu, rơi vào yêu đạo.”
Trưởng lão Huyền Băng Tông phái tới đi phía sau Quân Bắc Hàn tra xét độc xà trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Người Quân Bắc Hàn run lên, yêu độc ư, hắn vẫn tới chậm một bước sao?
Hắn tiếp tục đi vào trong sơn động, chỉ thấy trong đám thi thể độc xà lại có một cái tã lót!
Đó là tã lót của Vân Triệt!
Quân Bắc Hàn thất tha thất thểu đi tới, thân thể mềm nhũn, quỳ xuống, vươn tay, run run rẩy rẩy kéo tã lót.
Chỉ thấy bên trong tã lót, thi thể nhỏ nhắn lạnh như bang của Vân Triệt an tĩnh nằm đó, không có tiếng động, không có nhiệt độ.
Quân Bắc Hàn ôm lấy Vân Triệt, toàn thân run rẩy.
“Triệt nhi... Triệt nhi của ta...”
Quân Bắc Hàn thấy cổ tay nhỏ của Vân Triệt bị người ta cắt, tã lót dính đầy máu, tim hắn co rút đau đớn.
“Con bị lấy máu mà chết sao? Triệt nhi...”
Quân Bắc Hàn lạc giọng, thần sắc đau thương, bọn thị vệ đứng phía sau hắn, lần đầu phát hiện, thì ra vị đế vương ngoan độc này cũng có lúc có dáng vẻ tịch liêu lạnh lẽo thế này.
“Dao Cơ, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi...”
“Khởi bẩm hoàng thượng, cả tòa Lộ Trạch sơn đều lục soát qua, không có hoàng hậu thân ảnh!”
“Khởi bẩm hoàng thượng, bên ngoài Lộ Trạch sơn dường như có yêu quái!”
Quân Bắc Hàn bỗng nhiên đứng dậy, ôm thi thể Vân Triệt đi, trở mình lên ngựa.
“Bắt yêu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.