Chương 19: Cảnh Ở Thế Giới Khác 3
Y Lại Đường Phân
28/01/2023
Tính theo một tiếng tám đồng đã là tiền lương cực kỳ rẻ rồi. Một cái cánh gà có giá sáu giờ, đổi thành tiền mặt cũng đã bốn mươi tám đồng rồi. Thật sự không hề rẻ.
Sau khi quy đổi doanh thu mấy ngày gần đây, thấy được một con số kếch xù, cô không nhịn được mà tiếp tục than thở trong lòng. Nếu tất cả đều là tiền thì tốt biết bao!!!
Hạnh Tử lắc đầu: "Rẻ quá! Bỏng ngô lần trước tôi cho cô ăn kia ở rạp chiếu phim bán hai mươi tư giờ một phần đấy. Tôi thấy quá trình làm cánh gà nướng cay trong cửa hàng chúng ta rất phức tạp, lại cực kỳ ngon mà chỉ có sáu giờ một cái. Còn giò heo quay nữa, làm còn phức tạp hơn cánh gà nướng mà lại chỉ bán mười giờ một phần. Tệ nhất là bánh rau hẹ, ba giờ một cái. Cô không thấy đau lòng à?"
Lộ Dao: "... Hả? Ừ."
Lộ Dao cụp mắt xuống, dáng vẻ rất xấu hổ, trong đầu vẫn còn đổi xem hai mươi tư giờ một phần bỏng là bao nhiêu tiền.
Hạnh Tử vỗ bàn một cái: "Bà chủ, tăng giá đi. Mỗi loại tăng gấp mười đi. Sau này thì cứ xem tình hình thế nào rồi điều chỉnh."
Mười lần...
Nếu một cái cánh gà bốn mươi tám thì nhân mười lên là bốn trăm tám... Lộ Dao bị dọa sợ.
Hạnh Tử cực kỳ nhiệt tình, nhìn chằm chằm xem Lộ Dao sửa giá cả
Lộ Dao không thể làm gì khác hơn là cầm bút viết xuống thực đơn trước, sau đó nói với Hạnh Tử rằng mình sẽ làm lại thực đơn một lần nữa, ngày mai sẽ đổi.
Cánh gà nướng cay: Sáu mươi giờ một cái, một trăm hai mươi giờ một cặp
Giò heo quay cay xé lưỡi: Một trăm giờ một phần
Bánh rau hẹ trứng gà: Ba mươi giờ một cái
Cơm rượu nếp cẩm: Bốn mươi giờ một bát
Nước sô đa dâu: Tám mươi giờ một cốc
Sữa đá: Ba mươi giờ một hộp
...
Buổi tối chờ Hạnh Tử đi rồi, Lộ Dao từ từ sửa lại thực đơn, cứ cảm thấy mình như mở quán ăn cướp vậy.
Vốn dĩ cô còn lo lắng tăng giá trong một đêm sẽ mất đi một phần lưu lượng khách. Hạnh Tử vô cùng thuần thục dán bảng ra ngoài cửa hàng, ý nôm na là hoạt động giảm giá khai trương cửa hàng đã kết thúc, sau này đồ ăn sẽ được bán ra với giá bình thường.
Khách hàng không có phản ứng gì lớn với điều này, vẫn ngày ngày tới xếp hàng. Lưu lượng khách còn có xu hướng càng ngày càng lớn.
Lộ Dao: Chị Hạnh Tử có hai cái bàn chải.
Qua nhiều ngày quan sát, Lộ Dao phát hiện ra cái bàn cạnh cửa sổ trong cửa hàng vẫn là chỗ được khách hàng chào đón nhất.
Chỉ là Hạnh Tử nói không sai. Một thời gian sau đúng là mọi người như đã quen rồi vậy. Không ai hỏi lại cô chuyện gì xảy ra với cảnh sắc ngoài cửa sổ nữa, cũng dần dần tiếp nhận cách giải thích "Đó là ảo ảnh Lộ Dao nặn ra" này.
Nhưng nhiệt tình của bọn họ vẫn không giảm. Thậm chí các vị khách còn bắt đầu xếp hàng thay phiên nhau ngồi ở cái bàn kia.
【Tiếp đón thành công một nghìn vị khách. Hoàn thành nhiệm vụ. Thưởng một nghìn điểm giá trị nhân khí.】
【Khách tới cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao như mây, thăng cấp thành cửa hàng ba sao. Đồ ăn mới +1, tăng thêm chức năng phát sóng trực tiếp. Có muốn tiến hành phát sóng trực tiếp luôn không?】
Lộ Dao suy tính cái "chức năng phát sóng trực tiếp" này một chút rồi quyết định tạm thời chưa mở.
Trước mắt, điều mà cô cảm thấy hứng thú nhất là thăng cấp cửa hàng. Cô muốn mở rộng cửa hàng mặt tiền, tiện thể sửa đổi bố cục trong cửa hàng luôn.
Buổi tối sau khi đóng cửa, Lộ Dao dùng mấy tiếng đồng hồ để vẽ ra một bản vẽ bố cục mới cho cửa hàng, cũng tiêu hết hai trăm năm mươi điểm giá trị nhân khí để hệ thống thăng cấp cửa hàng.
Lần thăng cấp này có rất nhiều chi tiết nên cần bảo vệ trong mười hai giờ.
Vì để không trễ giờ mở cửa ban ngày nên Lộ Dao quyết định chưa thăng cấp ngay trong hôm nay mà để xế chiều ngày mai đóng cửa sớm một chút rồi lại mở bảo vệ.
-
Cửa hàng nhỏ vẫn mở cửa như thường ngày. Trần Mỹ Nguyệt và Lý Toa Toa đã trở thành khách quen ở đây rồi. Thanh niên Xích ở xa cách ba năm ngày sẽ tới một lần. Gần đây có một số người ở khu vui chơi bên cạnh cũng tới ăn. Ngoài ra ngày nào cũng có thể nhìn thấy một số khuôn mặt mới.
Phía sau đám người, Bạch Lộc rướn cổ lên nhìn về phía trước, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Đây là cửa hàng nhỏ á? Người nhiều quá rồi đó. Bao giờ mới tới lượt chúng ta đây?"
Sau lưng Bạch Lộc có một thanh niên tên là Bạch Hà, ra hiệu cho Bạch Lộc tém tém lại một chút: "Cậu tém tém lại chút đi, đừng có nổi bật thế."
Hai người là NPC cao cấp của khu vui chơi. Cấp bậc của bọn họ cao hơn ba người Bào Bào rất nhiều, thuộc loại thỉnh thoảng có thể đóng vai boss ấy.
Sau khi quy đổi doanh thu mấy ngày gần đây, thấy được một con số kếch xù, cô không nhịn được mà tiếp tục than thở trong lòng. Nếu tất cả đều là tiền thì tốt biết bao!!!
Hạnh Tử lắc đầu: "Rẻ quá! Bỏng ngô lần trước tôi cho cô ăn kia ở rạp chiếu phim bán hai mươi tư giờ một phần đấy. Tôi thấy quá trình làm cánh gà nướng cay trong cửa hàng chúng ta rất phức tạp, lại cực kỳ ngon mà chỉ có sáu giờ một cái. Còn giò heo quay nữa, làm còn phức tạp hơn cánh gà nướng mà lại chỉ bán mười giờ một phần. Tệ nhất là bánh rau hẹ, ba giờ một cái. Cô không thấy đau lòng à?"
Lộ Dao: "... Hả? Ừ."
Lộ Dao cụp mắt xuống, dáng vẻ rất xấu hổ, trong đầu vẫn còn đổi xem hai mươi tư giờ một phần bỏng là bao nhiêu tiền.
Hạnh Tử vỗ bàn một cái: "Bà chủ, tăng giá đi. Mỗi loại tăng gấp mười đi. Sau này thì cứ xem tình hình thế nào rồi điều chỉnh."
Mười lần...
Nếu một cái cánh gà bốn mươi tám thì nhân mười lên là bốn trăm tám... Lộ Dao bị dọa sợ.
Hạnh Tử cực kỳ nhiệt tình, nhìn chằm chằm xem Lộ Dao sửa giá cả
Lộ Dao không thể làm gì khác hơn là cầm bút viết xuống thực đơn trước, sau đó nói với Hạnh Tử rằng mình sẽ làm lại thực đơn một lần nữa, ngày mai sẽ đổi.
Cánh gà nướng cay: Sáu mươi giờ một cái, một trăm hai mươi giờ một cặp
Giò heo quay cay xé lưỡi: Một trăm giờ một phần
Bánh rau hẹ trứng gà: Ba mươi giờ một cái
Cơm rượu nếp cẩm: Bốn mươi giờ một bát
Nước sô đa dâu: Tám mươi giờ một cốc
Sữa đá: Ba mươi giờ một hộp
...
Buổi tối chờ Hạnh Tử đi rồi, Lộ Dao từ từ sửa lại thực đơn, cứ cảm thấy mình như mở quán ăn cướp vậy.
Vốn dĩ cô còn lo lắng tăng giá trong một đêm sẽ mất đi một phần lưu lượng khách. Hạnh Tử vô cùng thuần thục dán bảng ra ngoài cửa hàng, ý nôm na là hoạt động giảm giá khai trương cửa hàng đã kết thúc, sau này đồ ăn sẽ được bán ra với giá bình thường.
Khách hàng không có phản ứng gì lớn với điều này, vẫn ngày ngày tới xếp hàng. Lưu lượng khách còn có xu hướng càng ngày càng lớn.
Lộ Dao: Chị Hạnh Tử có hai cái bàn chải.
Qua nhiều ngày quan sát, Lộ Dao phát hiện ra cái bàn cạnh cửa sổ trong cửa hàng vẫn là chỗ được khách hàng chào đón nhất.
Chỉ là Hạnh Tử nói không sai. Một thời gian sau đúng là mọi người như đã quen rồi vậy. Không ai hỏi lại cô chuyện gì xảy ra với cảnh sắc ngoài cửa sổ nữa, cũng dần dần tiếp nhận cách giải thích "Đó là ảo ảnh Lộ Dao nặn ra" này.
Nhưng nhiệt tình của bọn họ vẫn không giảm. Thậm chí các vị khách còn bắt đầu xếp hàng thay phiên nhau ngồi ở cái bàn kia.
【Tiếp đón thành công một nghìn vị khách. Hoàn thành nhiệm vụ. Thưởng một nghìn điểm giá trị nhân khí.】
【Khách tới cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao như mây, thăng cấp thành cửa hàng ba sao. Đồ ăn mới +1, tăng thêm chức năng phát sóng trực tiếp. Có muốn tiến hành phát sóng trực tiếp luôn không?】
Lộ Dao suy tính cái "chức năng phát sóng trực tiếp" này một chút rồi quyết định tạm thời chưa mở.
Trước mắt, điều mà cô cảm thấy hứng thú nhất là thăng cấp cửa hàng. Cô muốn mở rộng cửa hàng mặt tiền, tiện thể sửa đổi bố cục trong cửa hàng luôn.
Buổi tối sau khi đóng cửa, Lộ Dao dùng mấy tiếng đồng hồ để vẽ ra một bản vẽ bố cục mới cho cửa hàng, cũng tiêu hết hai trăm năm mươi điểm giá trị nhân khí để hệ thống thăng cấp cửa hàng.
Lần thăng cấp này có rất nhiều chi tiết nên cần bảo vệ trong mười hai giờ.
Vì để không trễ giờ mở cửa ban ngày nên Lộ Dao quyết định chưa thăng cấp ngay trong hôm nay mà để xế chiều ngày mai đóng cửa sớm một chút rồi lại mở bảo vệ.
-
Cửa hàng nhỏ vẫn mở cửa như thường ngày. Trần Mỹ Nguyệt và Lý Toa Toa đã trở thành khách quen ở đây rồi. Thanh niên Xích ở xa cách ba năm ngày sẽ tới một lần. Gần đây có một số người ở khu vui chơi bên cạnh cũng tới ăn. Ngoài ra ngày nào cũng có thể nhìn thấy một số khuôn mặt mới.
Phía sau đám người, Bạch Lộc rướn cổ lên nhìn về phía trước, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Đây là cửa hàng nhỏ á? Người nhiều quá rồi đó. Bao giờ mới tới lượt chúng ta đây?"
Sau lưng Bạch Lộc có một thanh niên tên là Bạch Hà, ra hiệu cho Bạch Lộc tém tém lại một chút: "Cậu tém tém lại chút đi, đừng có nổi bật thế."
Hai người là NPC cao cấp của khu vui chơi. Cấp bậc của bọn họ cao hơn ba người Bào Bào rất nhiều, thuộc loại thỉnh thoảng có thể đóng vai boss ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.