Chương 5: Nhà Họ Lộc
Bất Ngữ Ưu
03/04/2024
Lộc Linh: “Cha đã đoán được con có thể gặp phải cô ta mà vẫn để con đi một mình? Con là con do mẹ con với người đàn ông khác sinh ra đúng không?”
Lộc Minh: “Ngậm miệng, nói linh tinh gì thế? Con nhìn cái mũi cao với đôi mắt to đó của con giống y như của cha kia kìa! Đi ra ngoài ai mà chẳng nói con là con ruột của cha!”
Lộc Linh: “Nếu không phải ngoại hình của cha đẹp thì mẹ con hoàn toàn không nhìn trúng cha đâu nhé! Đến con đẻ mà cha còn nhẫn tâm như vậy?
Nữ quỷ này mang lệ khí quá nặng, không đồng ý giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện thì cô ta đâu chịu đi, bùa vàng hoàn toàn không thể trấn áp được cô ta, cha còn không bằng trực tiếp đánh tan cô ta đi cho rồi, để thêm nhiều chuyện như thế làm gì.”
Lộc Minh: “Con có năng lực như thế sao con không đi đánh? Không phải chỉ là một chuyện nhỏ thôi sao? Dùng gậy phép thuật chiến sĩ mỹ thiếu nữ làm bằng gỗ đào của con ấy!
Con nhãi chết tiệt này chỉ biết cứng miệng, nhìn thấy người ta chết thảm như thế không phải cũng mềm lòng hay sao?
Được rồi, đói chưa? Mau đi ăn cơm đi.”
Lộc Linh liếc mắt nhìn hương khói đã sắp cháy hết, nghĩ đến lá bùa đỏ ủy thác nằm đầy trong cái bình mà bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
Bỏ đi, rận nhiều rồi sẽ không sợ ngứa, cứ mặc ông đi, dù sao đây cũng là chuyện của cha cô, cô chẳng thèm quản đâu!
Lộc Linh: “Coi cha cha mẹ còn có lương tâm! Phần nhiều thức ăn cho con như vậy! Con ăn xong sẽ đi ngủ, cha mẹ cũng ngủ sớm đi, từng này tuổi rồi đừng thức muộn như vậy nữa.”
Nghe được lời của Lộc Linh, Lộc Minh và Lâm Tịch đưa mắt nhìn nhau, trong lòng hiểu nhưng không nói, sau đó hai người đi nghỉ ngơi.
Lộc Linh ăn cơm no rồi lại đi tắm, cũng không quan tâm đến việc dọn vali mà trực tiếp nằm lên giường.
Mệt chết đi được! Cuối cùng cũng có thể ngủ được rồi!
Ngày hôm sau, Lộc Linh ngủ đến tận trưa mới tỉnh dậy tự nhiên.
Cô nhìn màn hình điện thoại thấy trên đó hiển thị là hai giờ chiều với vẻ hoang mang, lẽ nào cha mới phát hiện ra lương tâm của mình?
Vậy mà lại không gọi cô dậy tập thể dục?
Đợi đến khi cô đánh răng rửa mặt xong, cảm thấy mình lại là con đẻ thì nhìn thấy mộ lá thư nằm chình ình trên bàn.
Cô đi đến bên cạnh bàn, nhìn lá thư mà mắt phải cứ giật liên tục, nghi ngờ một lúc cuối cùng vẫn cầm lên đọc.
[Bảo bối thân yêu, đọc thư vui vẻ!
Che và mẹ con ra ngoài du lịch vòng quanh thế giới đây, cửa hàng phong thủy giao lại cho con đó!
Yêu con lắm!
Cha và mẹ thân yêu của con!]
Lộc Linh đọc mà nghiến răng nghiến lợi, cây nến đỏ sau lưng còn nhún nhảy tạo ra bộ dáng chế nhạo, cuối cùng trong lá thư rơi xuống mười mấy tờ tiền màu đỏ thân làm kết bài, cũng chính là toàn bộ tài sản của Lộc Linh.
Cô tức thở phì phò, tức giận quát: “Cha và mẹ thân yêu của con cái cóc gì! Mình chắc chắn được nhặt về từ thùng rác rồi!”
…
Xưa nay gia tộc Lộc thị thường nhận ủy thác của lệ quỷ biến thành sau khi chết trong các vụ thảm án, không muốn rời khỏi nhân thế, dùng lệ khí làm thù lao để tăng thêm bản lĩnh.
Lệ khí cũng là nguồn gốc sức mạnh để Lộc thị bắt ma quỷ, tính chất của nó cũng tương đương với quỷ lớn đánh quỷ nhỏ. Nếu như đụng phải ác quỷ làm nhiều việc ác vậy cứ trực tiếp đánh giết là được.
Gia tộc Lộc thị truyền đến đời Lộc Linh đã là thế hệ thứ ba mươi, tổ tiên xưa nay toàn là nam giới kế thừa y bát của Lộc thị, nhưng lúc Lâm Tịch sinh Lộc Linh ra cơ thể lại không khỏe mạnh, không thể sinh con thêm nữa, ông cụ Lộc muốn Lộc Minh để thêm một đứa con trai nữa, nhưng Lộc Minh và Lâm Tịch vô cùng ân ái, hiển nhiên cũng không chịu rồi.
Lộc Minh: “Ngậm miệng, nói linh tinh gì thế? Con nhìn cái mũi cao với đôi mắt to đó của con giống y như của cha kia kìa! Đi ra ngoài ai mà chẳng nói con là con ruột của cha!”
Lộc Linh: “Nếu không phải ngoại hình của cha đẹp thì mẹ con hoàn toàn không nhìn trúng cha đâu nhé! Đến con đẻ mà cha còn nhẫn tâm như vậy?
Nữ quỷ này mang lệ khí quá nặng, không đồng ý giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện thì cô ta đâu chịu đi, bùa vàng hoàn toàn không thể trấn áp được cô ta, cha còn không bằng trực tiếp đánh tan cô ta đi cho rồi, để thêm nhiều chuyện như thế làm gì.”
Lộc Minh: “Con có năng lực như thế sao con không đi đánh? Không phải chỉ là một chuyện nhỏ thôi sao? Dùng gậy phép thuật chiến sĩ mỹ thiếu nữ làm bằng gỗ đào của con ấy!
Con nhãi chết tiệt này chỉ biết cứng miệng, nhìn thấy người ta chết thảm như thế không phải cũng mềm lòng hay sao?
Được rồi, đói chưa? Mau đi ăn cơm đi.”
Lộc Linh liếc mắt nhìn hương khói đã sắp cháy hết, nghĩ đến lá bùa đỏ ủy thác nằm đầy trong cái bình mà bĩu môi, từ chối cho ý kiến.
Bỏ đi, rận nhiều rồi sẽ không sợ ngứa, cứ mặc ông đi, dù sao đây cũng là chuyện của cha cô, cô chẳng thèm quản đâu!
Lộc Linh: “Coi cha cha mẹ còn có lương tâm! Phần nhiều thức ăn cho con như vậy! Con ăn xong sẽ đi ngủ, cha mẹ cũng ngủ sớm đi, từng này tuổi rồi đừng thức muộn như vậy nữa.”
Nghe được lời của Lộc Linh, Lộc Minh và Lâm Tịch đưa mắt nhìn nhau, trong lòng hiểu nhưng không nói, sau đó hai người đi nghỉ ngơi.
Lộc Linh ăn cơm no rồi lại đi tắm, cũng không quan tâm đến việc dọn vali mà trực tiếp nằm lên giường.
Mệt chết đi được! Cuối cùng cũng có thể ngủ được rồi!
Ngày hôm sau, Lộc Linh ngủ đến tận trưa mới tỉnh dậy tự nhiên.
Cô nhìn màn hình điện thoại thấy trên đó hiển thị là hai giờ chiều với vẻ hoang mang, lẽ nào cha mới phát hiện ra lương tâm của mình?
Vậy mà lại không gọi cô dậy tập thể dục?
Đợi đến khi cô đánh răng rửa mặt xong, cảm thấy mình lại là con đẻ thì nhìn thấy mộ lá thư nằm chình ình trên bàn.
Cô đi đến bên cạnh bàn, nhìn lá thư mà mắt phải cứ giật liên tục, nghi ngờ một lúc cuối cùng vẫn cầm lên đọc.
[Bảo bối thân yêu, đọc thư vui vẻ!
Che và mẹ con ra ngoài du lịch vòng quanh thế giới đây, cửa hàng phong thủy giao lại cho con đó!
Yêu con lắm!
Cha và mẹ thân yêu của con!]
Lộc Linh đọc mà nghiến răng nghiến lợi, cây nến đỏ sau lưng còn nhún nhảy tạo ra bộ dáng chế nhạo, cuối cùng trong lá thư rơi xuống mười mấy tờ tiền màu đỏ thân làm kết bài, cũng chính là toàn bộ tài sản của Lộc Linh.
Cô tức thở phì phò, tức giận quát: “Cha và mẹ thân yêu của con cái cóc gì! Mình chắc chắn được nhặt về từ thùng rác rồi!”
…
Xưa nay gia tộc Lộc thị thường nhận ủy thác của lệ quỷ biến thành sau khi chết trong các vụ thảm án, không muốn rời khỏi nhân thế, dùng lệ khí làm thù lao để tăng thêm bản lĩnh.
Lệ khí cũng là nguồn gốc sức mạnh để Lộc thị bắt ma quỷ, tính chất của nó cũng tương đương với quỷ lớn đánh quỷ nhỏ. Nếu như đụng phải ác quỷ làm nhiều việc ác vậy cứ trực tiếp đánh giết là được.
Gia tộc Lộc thị truyền đến đời Lộc Linh đã là thế hệ thứ ba mươi, tổ tiên xưa nay toàn là nam giới kế thừa y bát của Lộc thị, nhưng lúc Lâm Tịch sinh Lộc Linh ra cơ thể lại không khỏe mạnh, không thể sinh con thêm nữa, ông cụ Lộc muốn Lộc Minh để thêm một đứa con trai nữa, nhưng Lộc Minh và Lâm Tịch vô cùng ân ái, hiển nhiên cũng không chịu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.