Chương 81: Cái khiên
Trường Phong Dẫn Lộ
15/07/2024
Quả trứng thú cưng với hình dạng kim cương này vẫn toả ra ánh hào quang chói mắt, cơ hồ muốn loé mù mắt Hạ Cát. Hạ Cát nhìn chằm chằm trong chốc lát, cảm thấy không ổn lắm, bèn đứng dậy vào phòng ngủ tìm cặp kính râm.
Lúc cậu trở lại, trứng thú cưng đột nhiên phát sáng rực rỡ, sau đó Hạ Cát nghe thấy tiếng nứt vỡ trong ánh sáng trắng chói loá.
Khi ánh sáng tán đi, trứng thú cưng trong phút chốc tan thành những mảnh vụn li ti như pha lê, rơi rải rác khắp lồng ấp. Trong đống vỡ vụn, cậu phát hiện còn có một viên kim cương to bằng quả trứng vịt!!!!
Hạ Cát chớp mắt mấy cái, xác định bản thân không hề nhìn lầm, hỏi hệ thống: “Sao trứng thú cưng lại ấp ra kim cương vậy? Thú cưng của tôi đâu?” Vừa dứt lời, viên kim cương to oành kia không ngờ lại còn biết cử động.
Hạ Cát nhanh chóng mở rương ra xem, cậu nhìn thấy viên kim cương khổng lồ nhô lên khỏi những mảnh vỡ. Lúc này cậu mới phát hiện ra nó có hình nón, bên trong dường như trống rỗng.
Nón chóp kim cương lại nhảy lên, hai chiếc càng hình bán nguyệt xuất hiện dưới đáy. Càng nhỏ đẩy vỏ kim cương trông rất nặng nề lên, ló ra một cái đầu tròn nhỏ cùng đôi mắt đen láy đang tò mò nhìn xung quanh.
Hình dạng quen thuộc này không hiểu sao khiến Hạ Cát liên tưởng tới một loại sinh vật biển - Ốc mượn hồn.
[Ting! Chúc mừng ký chủ thành công ấp nở thú cưng cấp đặc biệt: Cua Kim cương. Theo 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện', Cua Kim Cương được gọi theo đặc điểm vỏ ngoài trông như kim cương của nó. Thông qua kiểm định của các nhà khoa học, vỏ Cua Kim cương có độ cứng gấp mấy trăm lần so với kim cương tự nhiên thông thường, là vật thể tồn tại cứng cáp nhất trong tất cả các vị diện. Ngoài ra, Cua Kim Cương là một thú cưng hệ phòng thủ vô cùng xuất sắc, có khả năng đặc biệt là tạo ra một tấm khiên trong suốt, không thể phá huỷ trong thời gian hạn định, hết thời gian sẽ tự động biến mất. Thời gian tạo khiên sẽ tiếp tục kéo dài khi khả năng của nó được cải thiện.]
“Là vật thể tồn tại cứng cáp nhất? Khủng vậy sao vẫn là thú cưng cấp đặc biệt thế?” Hạ Cát luôn cảm thấy lời giới thiệu của 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện' rất lợi hại!
[Việc đánh giá cấp độ thú cưng cân nhắc tổng hợp nhiều yếu tố khác nhau. Nói chung, trừ một số trường hợp ngoại lệ, thú cưng cấp độ đặc biệt đều có năng lực hoá hình. Cua Kim Cương không có khả năng này, bởi vậy loài này bị quy về thú cưng cấp độ đặc biệt.]
“Thì ra là thế.” Cua nhỏ trong lồng đã phát hiện ra sự tồn tại của Hạ Cát, nó cố gắng giơ một chiếc càng bé xíu ra vung vẩy, nhưng vì không vững mà lảo đảo muốn ngã.
“Cẩn thận!” Hạ Cát nhanh chóng đưa tay vào lồng ấp, kịp thời đỡ Cua Kim Cương không để nó ngã ngửa.
Cua Kim Cương thân mật dùng hai cái càng bé xinh của mình nhẹ nhàng kẹp lấy ngón tay Hạ Cát, cậu bèn đỡ nó ra khỏi lồng ấp.
Cua Kim Cương tính cả phần vỏ cũng chỉ có bây lớn, Hạ Cát đặt nó lên lòng bàn tay. Bất luận nhìn từ góc độ nào, phần vỏ trên lưng cũng toả ra ánh sáng lấp lánh cùng với 'tám mũi tên, tám trái tim' trong truyền thuyết, là kim cương cao cấp đó!!!
Cua nhỏ vừa dính người lại hay thẹn thùng, lúc Hạ Cát cho nó uống thuốc tăng trưởng, nhìn nó cực kỳ vui vẻ, uống xong rồi lại ôm ngón tay cậu cọ đi cọ lại.
Mặc dù Hạ Cát bị bạn nhỏ này làm cho tim mềm nhũn, nhưng đây là lần đầu tiên cậu ấp nở ra một thú cưng thuộc động vật giáp xác, lại thêm thể chất đặc thù của nó, xoa tới xoa lui...có hơi cấn tay.
Hạ Cát nhìn đống kim cương vỡ vụn trong lồng, không khỏi hỏi hệ thống: “Tiểu sủng, có phải những mảnh vụn này kim cương thật hay không?! Có phải tôi sắp giàu rồi không?”
[Từ góc độ nào đó mà nói, những mảnh vụn này xác thật có cùng thành phần với vỏ ngoài của Cua Kim Cương, nhưng độ cứng rắn lại thấp hơn rất nhiều, tuy nhiên vẫn vượt xa trình độ công nghệ vị diện này. Bởi vậy, trước mắt ký chủ không cách nào gia công những mảnh vỡ này được. Ký chủ có thể hoàn thành các nhiệm vụ trung cấp, mở khoá dụng cụ gia công trong giao dịch hệ thống để có thể xử lý những mảnh vụn này. Xin ký chủ hãy tiếp tục cố gắng.]
Hạ Cát nghe xong lời giải thích, lại có cảm giác bị hệ thống thúc giục, chắc lại đang oán thầm tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của cậu quá chậm.
Hạ Cát cất mảnh vụn kim cương vào hộp nhung đựng kính râm, sau đó khoá vào trong ngăn tủ. Mặc dù bây giờ không dùng được, nhưng về sau hẳn là sẽ có biện pháp.
Sau khi Hạ Cát dọn dẹp xong thì cũng đã đến giờ cơm tối, khách hàng trong quán về cơ bản đều đã rời đi. Hạ Cát nhìn dưới lầu không còn người nào bèn ôm Cua Kim Cương xuống lầu, để nó dần làm quen với mọi người.
Cua Kim Cương thật sự đã dùng bản thân chứng minh cho câu nói 'Lấp lánh khiến người ta thích', nó vừa xuất hiện đã là trung tâm của sự chú ý. Sau khi mọi người nghe Hạ Cát giới thiệu về năng lực của nó, mọi người lại càng tỏ ra tò mò hơn.
Nhưng Cua Kim Cương đúng là một bé cua hướng nội, từ khi Hạ Cát đặt nó lên mặt bàn, nó liền chui vào trong vỏ của mình không chịu ra ngoài. Đến tận bây giờ mọi người còn không biết bộ dạng của nó thế nào.
Hạ Cát không can thiệp mà tự mình vào bếp ăn cơm, để Cua Kim Cương và anh em làm quen với nhau.
Hai mắt A Phượng toả sáng: “Oa! Đẹp quá đi mất! Nếu làm thành dây chuyền mặt kim cương, chắc chắn anh sẽ trở nên hot hơn bao giờ hết!”
Tằm Ngọc cười đáp: “Ha ha ha, em thấy làm thành nhẫn kim cương đẹp hơn, chắc chắn sẽ là viên kim cương tự nhiên lớn nhất thế giới!”
Cua Kim Cương núp trong vỏ nghe thấy lời A Phượng và Tằm Ngọc nói, không khỏi run lẩy bẩy, dùng đôi chân bé của mình dần dần di chuyển về phía sau.
“Anh em hai người đừng có nói lung tung, hù Cua Kim Cương rồi kìa!” Bé Chuột nhanh chóng đưa tay đẩy Cua Kim Cương đang lùi dần ra khỏi mép bàn.
Cầu Gai nhỏ vẫn chưa thể hoá hình, hình thể chẳng lớn hơn bao nhiêu so với Cua Kim Cương. Nó luôn có một niềm tin bất diệt vào những chiếc gai của mình, cho rằng đây chính là vật thể cứng rắn nhất vũ trụ. Cầu Gai nhỏ nghe Hạ Cát nói mai Cua Kim Cương rất cứng, bèn có ý muốn so đấu một lần.
Vậy là nó bò tới bên cạnh Cua Kim Cương, nhổ một chiếc gai từ sau lưng mình ra, sau đó cẩn thận chọc chọc vào mai cua. Nó không dám dùng quá sức, dù sao thì nó cũng không muốn cua nhỏ bị thương.
Nhưng điều khiến nhím nhỏ kinh ngạc chính là gai lưng mà nó luôn tin tưởng, sau khi đâm vào mai cua, ấy thế mà lại......cong! Vỏ Cua Kim Cương vẫn sáng bóng như cũ, thậm chí còn phản quang lấp lánh dưới ánh đèn.
Bị hiện thực tàn khốc vả cho không trượt phát nào, Cầu Gai nhỏ cực kỳ khổ sở, cái gai của nó đã không còn là vật cứng rắn nhất vũ trụ nữa rồi: “QAQ”
Đối với Cua Kim Cương, chiếc gai của Cầu Gai nhỏ không khác gì lông mèo, nhím nhỏ đau khổ không chú ý, lỡ tay đâm một cái vào trong vỏ khiến nó ngứa mũi, hắt hơi một tiếng 'A thu!”, sau đó thò đầu ra khỏi vỏ.
“Ô kìa! Ló mặt rồi!” A Phượng hưng phấn hô to, giọng hơi lớn khiến Cua Kim Cương giật mình, lại chui tọt vào trong cái vỏ của mình.
“Ôi này này! Gấp chết tôi rồi! Sao lại rụt vào trong rồi thế? A Phượng, anh be bé cái mồm thôi chứ!” Bé Tiên Cá đứng bên cạnh phàn nàn.
“Hưm....” Bé Chuột nghĩ ngợi một thoáng, nói: “Nếu không em đi lấy một chút đồ ăn lại đây.” Sau đó cậu quay người vào bếp, cầm ra một chiếc pudding xoài thơm lừng.
Bé Chuột dùng thìa múc một miếng pudding nhỏ, sau đó đặt trước đặt trước mặt Cua Kim Cương, mọi người cùng nín thở chờ đợi, chỉ sợ có bất kỳ tiếng động nào lại doạ cua nhỏ không dám ra ngoài.
Không lâu lắm, Cua Kim Cương quả nhiên bị đồ ăn ngon hấp dẫn. Nó duỗi một chiếc càng bé xinh, thử thăm dò kẹp lấy thìa, Bé Chuột nói: “Đừng sợ, ăn đi, ngon lắm đó!”
Cua Kim Cương có đôi phần do dự, dùng đôi mắt đen nhỏ nhìn mọi người, cuối cùng không nhịn được há miệng nuốt miếng pudding xoài. Sau khi phát hiện vị cực kỳ ngon, Cua Kim Cương duỗi chân nhỏ chậm rãi bỏ lại gần cốc pudding xoài.
Chờ Cua Kim Cương ăn xong, cuối cùng cũng không sợ người lạ nữa, hào phóng đứng yên cho mọi người ngắm.
Bé Tiên Cá tò mò: “Nghe nói em có khả năng làm khiên hả? Bất kỳ vũ khí nào cũng không thể xuyên thủng, có phải không?”
Cua Kim Cương ngoan ngoãn gật đầu.
“Vậy khiên em tạo ra có thể bảo vệ được cho một người, hay một vật nào đó không?” Bé Tiên Cá lại hỏi.
Cua Kim Cương gật đầu một lần nữa, lần này còn giơ chiếc càng của mình lên, trông cực kỳ tự tin.
Vì vậy Bé Tiên Cá đã tạo ra một quả cầu nước từ chiếc cốc trên bàn, nói: “Vậy em có thể bảo vệ được quả cầu nước này của anh không?”
Cua Kim Cương nhìn quả cầu, vẫy vẫy cái càng, vỏ trên lưng nó bỗng loé lên một cái, ngay sau đó bề ngoài mặt quả cầu đã được thứ gì đó cực kỳ cứng rắn bao lấy, trông giống như một lớp màng trong suốt, nhưng nước bên trong vẫn đang dập dờn.
Bé Tiên Cá giống như thường ngày ném bóng nước xuống đất, lúc này lại không toé nước như bình thường mà vẫn duy trì hình dạng quả bóng lăn cồng cộc dưới sàn.
“Tuyệt vời!” Mọi người cùng ồ lên, lập tức chia nhau chạy đi tìm đồ vật, ý đồ muốn đập nát quả bóng nước này. Cuối cùng đều thất bại thảm hại, không khỏi càng bội phục với năng lực này của cua nhỏ.
Kết quả Cua Kim Cương ngay lập tức nhận được sự hoan nghênh của mọi người, được mọi người truyền tay nhau qua lại.
A Phương bưng Cua Kim Cương, hô: “Giải Giải à, miếng sô cô la này anh chưa ăn xong, anh muốn giữ lại sau ăn tiếp, em có thể tạo khiên giúp anh được không? Anh sợ nó hỏng mất.”
Cua Kim Cương gật đầu, càng nhỏ vung lên biến sô cô la trở nên cứng hơn bao giờ hết, thuỷ hoả bất xâm.
Tằm Ngọc giơ tay lên phàn nàn: “Ai nha, bộ nail này của anh rất dễ hỏng, xin nhờ Giải Giải nhé!”
Bé cua nhìn một cái, càng nhỏ lại vung lên, nước tẩy sơn móng tay không thể loại bỏ được.
Bé Tiên Cá vẽ một bức tranh trên gương phòng tắm: “Giải Giải, bức tranh này anh vẽ quá đẹp, em giữ lại giúp anh nhé.”
Giải Giải chìm xuống đáy bồn tắm lớn, một lần nữa vung càng, vậy là nét chữ như gà bới trên tấm gương được bảo lưu hoàn chỉnh, dùng cồn cũng không xoá nổi.
Lúc cậu trở lại, trứng thú cưng đột nhiên phát sáng rực rỡ, sau đó Hạ Cát nghe thấy tiếng nứt vỡ trong ánh sáng trắng chói loá.
Khi ánh sáng tán đi, trứng thú cưng trong phút chốc tan thành những mảnh vụn li ti như pha lê, rơi rải rác khắp lồng ấp. Trong đống vỡ vụn, cậu phát hiện còn có một viên kim cương to bằng quả trứng vịt!!!!
Hạ Cát chớp mắt mấy cái, xác định bản thân không hề nhìn lầm, hỏi hệ thống: “Sao trứng thú cưng lại ấp ra kim cương vậy? Thú cưng của tôi đâu?” Vừa dứt lời, viên kim cương to oành kia không ngờ lại còn biết cử động.
Hạ Cát nhanh chóng mở rương ra xem, cậu nhìn thấy viên kim cương khổng lồ nhô lên khỏi những mảnh vỡ. Lúc này cậu mới phát hiện ra nó có hình nón, bên trong dường như trống rỗng.
Nón chóp kim cương lại nhảy lên, hai chiếc càng hình bán nguyệt xuất hiện dưới đáy. Càng nhỏ đẩy vỏ kim cương trông rất nặng nề lên, ló ra một cái đầu tròn nhỏ cùng đôi mắt đen láy đang tò mò nhìn xung quanh.
Hình dạng quen thuộc này không hiểu sao khiến Hạ Cát liên tưởng tới một loại sinh vật biển - Ốc mượn hồn.
[Ting! Chúc mừng ký chủ thành công ấp nở thú cưng cấp đặc biệt: Cua Kim cương. Theo 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện', Cua Kim Cương được gọi theo đặc điểm vỏ ngoài trông như kim cương của nó. Thông qua kiểm định của các nhà khoa học, vỏ Cua Kim cương có độ cứng gấp mấy trăm lần so với kim cương tự nhiên thông thường, là vật thể tồn tại cứng cáp nhất trong tất cả các vị diện. Ngoài ra, Cua Kim Cương là một thú cưng hệ phòng thủ vô cùng xuất sắc, có khả năng đặc biệt là tạo ra một tấm khiên trong suốt, không thể phá huỷ trong thời gian hạn định, hết thời gian sẽ tự động biến mất. Thời gian tạo khiên sẽ tiếp tục kéo dài khi khả năng của nó được cải thiện.]
“Là vật thể tồn tại cứng cáp nhất? Khủng vậy sao vẫn là thú cưng cấp đặc biệt thế?” Hạ Cát luôn cảm thấy lời giới thiệu của 'Bách khoa toàn thư thú cưng các vị diện' rất lợi hại!
[Việc đánh giá cấp độ thú cưng cân nhắc tổng hợp nhiều yếu tố khác nhau. Nói chung, trừ một số trường hợp ngoại lệ, thú cưng cấp độ đặc biệt đều có năng lực hoá hình. Cua Kim Cương không có khả năng này, bởi vậy loài này bị quy về thú cưng cấp độ đặc biệt.]
“Thì ra là thế.” Cua nhỏ trong lồng đã phát hiện ra sự tồn tại của Hạ Cát, nó cố gắng giơ một chiếc càng bé xíu ra vung vẩy, nhưng vì không vững mà lảo đảo muốn ngã.
“Cẩn thận!” Hạ Cát nhanh chóng đưa tay vào lồng ấp, kịp thời đỡ Cua Kim Cương không để nó ngã ngửa.
Cua Kim Cương thân mật dùng hai cái càng bé xinh của mình nhẹ nhàng kẹp lấy ngón tay Hạ Cát, cậu bèn đỡ nó ra khỏi lồng ấp.
Cua Kim Cương tính cả phần vỏ cũng chỉ có bây lớn, Hạ Cát đặt nó lên lòng bàn tay. Bất luận nhìn từ góc độ nào, phần vỏ trên lưng cũng toả ra ánh sáng lấp lánh cùng với 'tám mũi tên, tám trái tim' trong truyền thuyết, là kim cương cao cấp đó!!!
Cua nhỏ vừa dính người lại hay thẹn thùng, lúc Hạ Cát cho nó uống thuốc tăng trưởng, nhìn nó cực kỳ vui vẻ, uống xong rồi lại ôm ngón tay cậu cọ đi cọ lại.
Mặc dù Hạ Cát bị bạn nhỏ này làm cho tim mềm nhũn, nhưng đây là lần đầu tiên cậu ấp nở ra một thú cưng thuộc động vật giáp xác, lại thêm thể chất đặc thù của nó, xoa tới xoa lui...có hơi cấn tay.
Hạ Cát nhìn đống kim cương vỡ vụn trong lồng, không khỏi hỏi hệ thống: “Tiểu sủng, có phải những mảnh vụn này kim cương thật hay không?! Có phải tôi sắp giàu rồi không?”
[Từ góc độ nào đó mà nói, những mảnh vụn này xác thật có cùng thành phần với vỏ ngoài của Cua Kim Cương, nhưng độ cứng rắn lại thấp hơn rất nhiều, tuy nhiên vẫn vượt xa trình độ công nghệ vị diện này. Bởi vậy, trước mắt ký chủ không cách nào gia công những mảnh vỡ này được. Ký chủ có thể hoàn thành các nhiệm vụ trung cấp, mở khoá dụng cụ gia công trong giao dịch hệ thống để có thể xử lý những mảnh vụn này. Xin ký chủ hãy tiếp tục cố gắng.]
Hạ Cát nghe xong lời giải thích, lại có cảm giác bị hệ thống thúc giục, chắc lại đang oán thầm tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của cậu quá chậm.
Hạ Cát cất mảnh vụn kim cương vào hộp nhung đựng kính râm, sau đó khoá vào trong ngăn tủ. Mặc dù bây giờ không dùng được, nhưng về sau hẳn là sẽ có biện pháp.
Sau khi Hạ Cát dọn dẹp xong thì cũng đã đến giờ cơm tối, khách hàng trong quán về cơ bản đều đã rời đi. Hạ Cát nhìn dưới lầu không còn người nào bèn ôm Cua Kim Cương xuống lầu, để nó dần làm quen với mọi người.
Cua Kim Cương thật sự đã dùng bản thân chứng minh cho câu nói 'Lấp lánh khiến người ta thích', nó vừa xuất hiện đã là trung tâm của sự chú ý. Sau khi mọi người nghe Hạ Cát giới thiệu về năng lực của nó, mọi người lại càng tỏ ra tò mò hơn.
Nhưng Cua Kim Cương đúng là một bé cua hướng nội, từ khi Hạ Cát đặt nó lên mặt bàn, nó liền chui vào trong vỏ của mình không chịu ra ngoài. Đến tận bây giờ mọi người còn không biết bộ dạng của nó thế nào.
Hạ Cát không can thiệp mà tự mình vào bếp ăn cơm, để Cua Kim Cương và anh em làm quen với nhau.
Hai mắt A Phượng toả sáng: “Oa! Đẹp quá đi mất! Nếu làm thành dây chuyền mặt kim cương, chắc chắn anh sẽ trở nên hot hơn bao giờ hết!”
Tằm Ngọc cười đáp: “Ha ha ha, em thấy làm thành nhẫn kim cương đẹp hơn, chắc chắn sẽ là viên kim cương tự nhiên lớn nhất thế giới!”
Cua Kim Cương núp trong vỏ nghe thấy lời A Phượng và Tằm Ngọc nói, không khỏi run lẩy bẩy, dùng đôi chân bé của mình dần dần di chuyển về phía sau.
“Anh em hai người đừng có nói lung tung, hù Cua Kim Cương rồi kìa!” Bé Chuột nhanh chóng đưa tay đẩy Cua Kim Cương đang lùi dần ra khỏi mép bàn.
Cầu Gai nhỏ vẫn chưa thể hoá hình, hình thể chẳng lớn hơn bao nhiêu so với Cua Kim Cương. Nó luôn có một niềm tin bất diệt vào những chiếc gai của mình, cho rằng đây chính là vật thể cứng rắn nhất vũ trụ. Cầu Gai nhỏ nghe Hạ Cát nói mai Cua Kim Cương rất cứng, bèn có ý muốn so đấu một lần.
Vậy là nó bò tới bên cạnh Cua Kim Cương, nhổ một chiếc gai từ sau lưng mình ra, sau đó cẩn thận chọc chọc vào mai cua. Nó không dám dùng quá sức, dù sao thì nó cũng không muốn cua nhỏ bị thương.
Nhưng điều khiến nhím nhỏ kinh ngạc chính là gai lưng mà nó luôn tin tưởng, sau khi đâm vào mai cua, ấy thế mà lại......cong! Vỏ Cua Kim Cương vẫn sáng bóng như cũ, thậm chí còn phản quang lấp lánh dưới ánh đèn.
Bị hiện thực tàn khốc vả cho không trượt phát nào, Cầu Gai nhỏ cực kỳ khổ sở, cái gai của nó đã không còn là vật cứng rắn nhất vũ trụ nữa rồi: “QAQ”
Đối với Cua Kim Cương, chiếc gai của Cầu Gai nhỏ không khác gì lông mèo, nhím nhỏ đau khổ không chú ý, lỡ tay đâm một cái vào trong vỏ khiến nó ngứa mũi, hắt hơi một tiếng 'A thu!”, sau đó thò đầu ra khỏi vỏ.
“Ô kìa! Ló mặt rồi!” A Phượng hưng phấn hô to, giọng hơi lớn khiến Cua Kim Cương giật mình, lại chui tọt vào trong cái vỏ của mình.
“Ôi này này! Gấp chết tôi rồi! Sao lại rụt vào trong rồi thế? A Phượng, anh be bé cái mồm thôi chứ!” Bé Tiên Cá đứng bên cạnh phàn nàn.
“Hưm....” Bé Chuột nghĩ ngợi một thoáng, nói: “Nếu không em đi lấy một chút đồ ăn lại đây.” Sau đó cậu quay người vào bếp, cầm ra một chiếc pudding xoài thơm lừng.
Bé Chuột dùng thìa múc một miếng pudding nhỏ, sau đó đặt trước đặt trước mặt Cua Kim Cương, mọi người cùng nín thở chờ đợi, chỉ sợ có bất kỳ tiếng động nào lại doạ cua nhỏ không dám ra ngoài.
Không lâu lắm, Cua Kim Cương quả nhiên bị đồ ăn ngon hấp dẫn. Nó duỗi một chiếc càng bé xinh, thử thăm dò kẹp lấy thìa, Bé Chuột nói: “Đừng sợ, ăn đi, ngon lắm đó!”
Cua Kim Cương có đôi phần do dự, dùng đôi mắt đen nhỏ nhìn mọi người, cuối cùng không nhịn được há miệng nuốt miếng pudding xoài. Sau khi phát hiện vị cực kỳ ngon, Cua Kim Cương duỗi chân nhỏ chậm rãi bỏ lại gần cốc pudding xoài.
Chờ Cua Kim Cương ăn xong, cuối cùng cũng không sợ người lạ nữa, hào phóng đứng yên cho mọi người ngắm.
Bé Tiên Cá tò mò: “Nghe nói em có khả năng làm khiên hả? Bất kỳ vũ khí nào cũng không thể xuyên thủng, có phải không?”
Cua Kim Cương ngoan ngoãn gật đầu.
“Vậy khiên em tạo ra có thể bảo vệ được cho một người, hay một vật nào đó không?” Bé Tiên Cá lại hỏi.
Cua Kim Cương gật đầu một lần nữa, lần này còn giơ chiếc càng của mình lên, trông cực kỳ tự tin.
Vì vậy Bé Tiên Cá đã tạo ra một quả cầu nước từ chiếc cốc trên bàn, nói: “Vậy em có thể bảo vệ được quả cầu nước này của anh không?”
Cua Kim Cương nhìn quả cầu, vẫy vẫy cái càng, vỏ trên lưng nó bỗng loé lên một cái, ngay sau đó bề ngoài mặt quả cầu đã được thứ gì đó cực kỳ cứng rắn bao lấy, trông giống như một lớp màng trong suốt, nhưng nước bên trong vẫn đang dập dờn.
Bé Tiên Cá giống như thường ngày ném bóng nước xuống đất, lúc này lại không toé nước như bình thường mà vẫn duy trì hình dạng quả bóng lăn cồng cộc dưới sàn.
“Tuyệt vời!” Mọi người cùng ồ lên, lập tức chia nhau chạy đi tìm đồ vật, ý đồ muốn đập nát quả bóng nước này. Cuối cùng đều thất bại thảm hại, không khỏi càng bội phục với năng lực này của cua nhỏ.
Kết quả Cua Kim Cương ngay lập tức nhận được sự hoan nghênh của mọi người, được mọi người truyền tay nhau qua lại.
A Phương bưng Cua Kim Cương, hô: “Giải Giải à, miếng sô cô la này anh chưa ăn xong, anh muốn giữ lại sau ăn tiếp, em có thể tạo khiên giúp anh được không? Anh sợ nó hỏng mất.”
Cua Kim Cương gật đầu, càng nhỏ vung lên biến sô cô la trở nên cứng hơn bao giờ hết, thuỷ hoả bất xâm.
Tằm Ngọc giơ tay lên phàn nàn: “Ai nha, bộ nail này của anh rất dễ hỏng, xin nhờ Giải Giải nhé!”
Bé cua nhìn một cái, càng nhỏ lại vung lên, nước tẩy sơn móng tay không thể loại bỏ được.
Bé Tiên Cá vẽ một bức tranh trên gương phòng tắm: “Giải Giải, bức tranh này anh vẽ quá đẹp, em giữ lại giúp anh nhé.”
Giải Giải chìm xuống đáy bồn tắm lớn, một lần nữa vung càng, vậy là nét chữ như gà bới trên tấm gương được bảo lưu hoàn chỉnh, dùng cồn cũng không xoá nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.