Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Chương 78: Anh chèn ép bọn họ?
Tả Nhi Thiển
24/01/2016
Tiểu Bạch nở nụ cười hiền lành. Ngập tràn hi vọng nhìn Liên Hoa và Mục Thần, thấy Mục Thần cười gượng nói ra lời từ chối, thấy anh chỉ sờ mũi rồi
rời đi.
Tiểu Bạch kéo Liên Hoa tránh ra, chút ý định nhỏ trong lòng không ngừng quay cuồng, nhất định không để Mục Thần đến gần mẹ nhiều, bé không cho người đàn ông khác cùng bé tranh giành người mẹ duy nhất!
Hừ, cũng không phải là Mục Thần không có mẹ, sao phải giành với bé!
“Đi thôi, chúng ta đi rửa tay, rồi ăn cơm!” Liên Hoa có chút nhứt đầu với thái độ thù địch của con trai đối với Mục Thần, giữa hai người, cô tự nhiên nghiêng về Tiểu Bạch, chỉ sờ đầu và thuận theo ý của bé.
Không biết có phải Mục Thần đang dùng mĩ nam kế với phục vụ hay không, rất nhanh anh đã bưng bữa ăn tới bàn, để làm việc tiện hơn, tay áo sơ mi trắng kéo lên, mở ra hai nút áo, bắp thịt màu mật ông như ẩn như hiện, vốn là anh xuất sắc đến cực điểm giờ lại đầy hấp dẫn.
“Đến rồi, Tiểu Bạch đến ăn cơm...!” Mục Thần nhanh nhẹn ngồi xuống, lấy món ăn phân chia thật tốt đưa cho hai mẹ con hai người trước mặt, giống như không đem thái độ thù địch của Tiểu Bạch ở trong mắt.
“Mục Thần, anh cũng bận rồi, cũng ăn đi.” Liên Hoa vừa nói cám ơn Mục Thần, vừa nêm nếm đồ ăn cho con trai, “Tiểu Bạch, nếm thử hương vị của thức ăn trong nước một chút.”
“Mẹ cũng ăn đi!” Tiểu Bạch gần như áp sát vào trong ngực Liên Hoa, giơ tay nhỏ bé đưa cánh gà cho Liên Hoa, đại nhân nói, “Nói ‘a’, cắn một cái!”
“Tốt” Liên Hoa vui vẻ cuối đầu nhận tâm hiếu thuận của con trai, dặn dò bé phải ăn cơm, mới nói với Mục Thần, “Anh có thể ăn cơm ở đây không? Thật ra thì thỉnh thoảng ăn một chút thức ăn nhanh có điều chỉnh, cũng có thể.”
“Không biết, nơi này vô cùng tốt.” Vẻ mặt Mục Thần thoải mái, hình như không có chút nào không vui với tiếng người ồn ào ở KFC, “Thật ra thì chỉ cần ăn cơm với em, ăn ở đâu cũng được.”
“Hừ!” Tiểu Bạch xì mũi một cái, người đàn ông ngọt ngào!
“A, đúng rồi!” Liên Hoa uống nước ngọt, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, “Tôi muốn hỏi anh ... anh đã làm gì Hành Không và Ôn thị? Anh đang chèn ép bọn họ sao?”
Mục Thần nhẹ nhàng gõ bàn, nói lảng sang chuyện khác: “Anh không có chèn ép bọn họ, chỉ là không hợp tác như bình thường, tuyệt đối không phải là vì em, em không cần sy nghĩ nhiều.”
Anh bị lỗ là vì điều tra được chuyện cũ, thì ra mẹ con nhà họ Ôn và nhà họ Đỗ từng làm tổn thương Liên Hoa như vậy! Anh sẽ báo thù cho cô, khiến Mộ Nguyệt chèn ép Hành Không và Ôn thị, nhưng anh không ngờ Đỗ Yến Thừa và Ôn Ngữ sẽ tìm Liên Hoa, để cho việc làm của anh chưa thành công hoàn toàn liền bị cô biết.
Tiểu Bạch nhìn Liên Hoa một chút, rồi lại nhìn Mục Thần, mắt mở lớn, nghĩ nghĩ, bé cảm thấy bây giờ mẹ đang nói chuyện rất quan trọng.
Tiểu Bạch kéo Liên Hoa tránh ra, chút ý định nhỏ trong lòng không ngừng quay cuồng, nhất định không để Mục Thần đến gần mẹ nhiều, bé không cho người đàn ông khác cùng bé tranh giành người mẹ duy nhất!
Hừ, cũng không phải là Mục Thần không có mẹ, sao phải giành với bé!
“Đi thôi, chúng ta đi rửa tay, rồi ăn cơm!” Liên Hoa có chút nhứt đầu với thái độ thù địch của con trai đối với Mục Thần, giữa hai người, cô tự nhiên nghiêng về Tiểu Bạch, chỉ sờ đầu và thuận theo ý của bé.
Không biết có phải Mục Thần đang dùng mĩ nam kế với phục vụ hay không, rất nhanh anh đã bưng bữa ăn tới bàn, để làm việc tiện hơn, tay áo sơ mi trắng kéo lên, mở ra hai nút áo, bắp thịt màu mật ông như ẩn như hiện, vốn là anh xuất sắc đến cực điểm giờ lại đầy hấp dẫn.
“Đến rồi, Tiểu Bạch đến ăn cơm...!” Mục Thần nhanh nhẹn ngồi xuống, lấy món ăn phân chia thật tốt đưa cho hai mẹ con hai người trước mặt, giống như không đem thái độ thù địch của Tiểu Bạch ở trong mắt.
“Mục Thần, anh cũng bận rồi, cũng ăn đi.” Liên Hoa vừa nói cám ơn Mục Thần, vừa nêm nếm đồ ăn cho con trai, “Tiểu Bạch, nếm thử hương vị của thức ăn trong nước một chút.”
“Mẹ cũng ăn đi!” Tiểu Bạch gần như áp sát vào trong ngực Liên Hoa, giơ tay nhỏ bé đưa cánh gà cho Liên Hoa, đại nhân nói, “Nói ‘a’, cắn một cái!”
“Tốt” Liên Hoa vui vẻ cuối đầu nhận tâm hiếu thuận của con trai, dặn dò bé phải ăn cơm, mới nói với Mục Thần, “Anh có thể ăn cơm ở đây không? Thật ra thì thỉnh thoảng ăn một chút thức ăn nhanh có điều chỉnh, cũng có thể.”
“Không biết, nơi này vô cùng tốt.” Vẻ mặt Mục Thần thoải mái, hình như không có chút nào không vui với tiếng người ồn ào ở KFC, “Thật ra thì chỉ cần ăn cơm với em, ăn ở đâu cũng được.”
“Hừ!” Tiểu Bạch xì mũi một cái, người đàn ông ngọt ngào!
“A, đúng rồi!” Liên Hoa uống nước ngọt, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, “Tôi muốn hỏi anh ... anh đã làm gì Hành Không và Ôn thị? Anh đang chèn ép bọn họ sao?”
Mục Thần nhẹ nhàng gõ bàn, nói lảng sang chuyện khác: “Anh không có chèn ép bọn họ, chỉ là không hợp tác như bình thường, tuyệt đối không phải là vì em, em không cần sy nghĩ nhiều.”
Anh bị lỗ là vì điều tra được chuyện cũ, thì ra mẹ con nhà họ Ôn và nhà họ Đỗ từng làm tổn thương Liên Hoa như vậy! Anh sẽ báo thù cho cô, khiến Mộ Nguyệt chèn ép Hành Không và Ôn thị, nhưng anh không ngờ Đỗ Yến Thừa và Ôn Ngữ sẽ tìm Liên Hoa, để cho việc làm của anh chưa thành công hoàn toàn liền bị cô biết.
Tiểu Bạch nhìn Liên Hoa một chút, rồi lại nhìn Mục Thần, mắt mở lớn, nghĩ nghĩ, bé cảm thấy bây giờ mẹ đang nói chuyện rất quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.