Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 236

Tả Nhi Thiển

19/09/2018

Chương 219: Con bị lừa rồi

“ Buông con ra, cứu con với, cứu con với!” Lúc đầu Tiểu Bạch vì sự xuất hiện đột ngột của cha dọa sợ, nhưng khi cơn đau từ mông truyền đến, cậu lập tức giãy dụa, vẫy vẫy tay hướng phóng viên cầu cứu: “Chú ơi cô ơi cứu con, có người xấu định bắt cóc con!”

“ Tiểu Bạch con thử làm loạn thêm xem!” Bàn tay to lớn của Triển Thiếu Khuynh không khách khí đánh vài cái vào mông con trai, phạt cậu vài cái tét đít: “Bình thường con làm loạn không muốn nói, bây giờ còn gây rối cái nỗi gì! Tìm bạn đời cho mẹ con? Nếu muốn có thêm một người cha nữa hả? Con có trò gì quá đáng hơn nữa không? Cả đời con chỉ có duy nhất một người cha thôi, đừng có mơ tưởng cơ hội khác!”

“A, cứu con với, thả con ra! Con không hề nói muốn có người cha khác, con chỉ muốn tìm chồng cho mẹ mà thôi, hu hu, cha ơi thả con xuống đi!” Hai bàn chân của Tiểu Bạch vùng vẫy nhưng lại bị Triển Thiếu Khuynh giữ chặt, không để cậu chạy thoát. Mông cậu bị đánh vài cái thật mạnh, lúc này cậu phẫn hận và tủi thân vô cùng, vung tay muốn nhào đến cắn xé cha: “Con không thích cha cướp mẹ của con, không thích cha làm chồng của mẹ, con cố tình tìm bạn đời cho mẹ đó, muốn thay mẹ tìm một người đàn ông tốt!”

“Thằng bé bướng bỉnh này, lát xem cha dạy dỗ con như thế nào!” Triển Thiếu Khuynh giận quá mức đột nhiên bình tĩnh lại, việc trong nhà vẫn nên để về nhà tính tiếp, bây giờ đang có mặt của người ngoài, anh cũng không có hứng thú cho Hồng Thế cơ hội đăng tin bên lề nhà họ Triển.

Anh vung tay vác Tiểu Bạch lên, đặt cáu bụng tròn vo của con trai lên vai mình, bờ vai rộng lớn vững chãi gánh thêm trọng lượng của Tiểu Bạch, làm Tiểu Bạch hết hồn thét lên.

“ Tiểu Bạch nằm im ở đó đừng có nhúc nhích.” Triển Thiếu Khuynh tóm lấy Tiểu Bạch, vô cái đét vào mông con trai, sau đó ánh mắt lạnh lùng quét một lượt, nhìn vào thợ quay phim và nữ phóng viên ở phía đối diện. Ánh mắt của anh như một ngọn băng sơn, mạnh mẽ đâm thẳng vào hai người: “Hai người là nhân viên của công ty truyền thông Hồng Thế? Vừa rồi là hai người phỏng vấn con trai tôi đúng không? Những gì thằng bé nói đều ghi hình lại hết rồi?”

Anh cười khẩy một cái, khiến hai người đối diện lạt toát sống lưng, thợ quay phim gật đầu, nịnh nọt: “Xin chào Triển tổng, chúng tôi đúng là người của Hồng Thế, nhưng đoạn phim phỏng vấn vừa rồi là chủ ý của cậu chủ, tự cậu ấy nói những lời đó, chúng tôi hoàn toàn không chỉ cậu ấy phải nói…”

Thợ quay phim trán đầy mồ hôi, cậu bé là con của Triển tổng và Liên tổng, nhưng hôm nay cậu bé lại dám tìm bạn đời trên phạm vi toàn thế giới cho Liên tổng, khỏi nói cũng biết Triển tổng cha cậu bé tức giận đến nhường nào! Vừa thấy bộ mặt thâm trầm của Triển tổng, là anh ta đã thấy đau đớn khắp người rồi…

Quả là không hổ danh người kế nghiệp của một đại gia tộc, khí thế toát ra từ Triển tổng khiến người khác phải kinh sợ! Anh ta vẫn nên nhanh chóng phủi sạch trách nhiệm, nếu không Triển tổng lại hiểu lầm việc cậu bé tìm bạn đời cho mẹ là chủ ý của Hồng Thế thì cái tội này đám nhân viên bé nhỏ như bọn họ nào có thể gánh được! Chỉ cần một mệnh lệnh đưa ra, anh ta sẽ bị Triển Thị đóng băng khắp toàn quốc, vậy thì anh ta và gia đình anh ta sẽ không còn đường sống nữa rồi!

Triển Thiếu Khuynh hiểu vấn đề gật đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói với phóng viên: “Cậu bé còn nhỏ, tôi và bé có chút xích mích, bây giờ đang làm mình làm mẩy đấy…Mong các bạn phóng viên đừng cho lời nói của cậu bé là thật, đoạn phỏng vấn và ghi hình vừa rồi coi như không có, đừng để lộ ra bên ngoài! Con trai của tôi và Liên Hoa, đời này sẽ không bao giờ có một người cha khác, Liên Hoa là vợ của tôi, cả đời cả kiếp này cũng sẽ không có người đàn ông khác!”

Nghe lời nói của anh thấy rõ với con trai thì chỉ đời này, nhưng với vợ anh thì cả đời cả kiếp! Trong lognf Triển Thiếu Khuynh, đời đời kiếp kiếp đều ở bên người phụ nữ của mình, nhưng anh và Liên Hoa có thể sẽ có những đứa con khác, tốt nhất là đừng thêm một cục kẹo cao su đeo bám nữa.

“Không phải đâu nhé, mẹ là của con đấy, mẹ là người phụ nữ của một mình con thôi…” Tiểu Bạch nghe câu nói trên lập tức phản bác, vắt ngang trên vai cha cắn cơ bắp của cha.



Triển Thiếu KJhuynh chỉ thấy mấy cái răng sữa của con trai lúc cẳng không xi nhê gì, anh bước nhanh chân, ôm con cẩn thận về phía trước, cười với thợ quay phim: “Tôi hiểu công việc của mọi người, vì vậy việc này cũng bỏ qua luôn. Vừa rồi tôi vô ý làm hư máy quay của anh, buổi chiều anh đến Triển Thị, tôi sẽ bồi thường cho anh một chiếc máy quay tân tiến nhất, rồi….vui lòng tặng thẻ nhớ của chiếc máy quay này cho tôi nhé, dù sao máy quay cũng hư rồi, anh giữ lại cũng chẳng để làm gì!”

Ánh mắt sắc lạch của Triển Thiếu Khuynh nhìn thẳng vào thợ quay phim, chiếc thẻ nhớ có ghi hình Tiểu bạch đăng tin tìm bạn đời cho Liên Hoa cũng là một mối họa ngầm, dựa vào sự lươn lẹo của Hồng Thế, sau này họ sẽ tung đoạn video này ra, mạnh dạn công kích anh và Triển Thị!

Vì vậy anh phải nhổ cỏ tận gốc, không được để lại bất kỳ mối nguy nào!

“Ồ…” Thợ quay phim hoàn toàn cúi đầu trước khí thế của Triển Thiếu Khuynh, giống như là bị bỏ bùa mà răm rắp làm theo lời anh nói, định đưa thẻ nhớ cho anh.

“ Đợi đã!” Nữ phóng viên vẫn luôn im lặng đứng bên cạnhbất ngờ lên tiếng, ngăn thợ quay phim lại.

“ Triển…Triển tổng, đoạn phim vừa rồi đã…đã được phát trực tiếp, phát sóng mất rồi….” Nữ phóng viên đối diện với ánh nhìn sắc lạnh của Triển Thiếu Khuynh, lắp bắp nói.

Cô phải cố gắng giữ lại dữ liệu, không được để tin tức độc quyền khó có này vuột mất! Cho dù họ không moi được tin gì về vụ kiện từ cậu bé, nhưng chỉ riêng ngoại hình của bé cũng đủ để cô không cho ai đoạt mất thước phim vừa rồi!

“Hả!” Mắt Tiểu Bạch sáng ngời, nằm trên vai cha nở nụ cười đắc ý: “Đúng rồi đúng rồi! Vừa nãy là phát sóng trực tiếp, con yêu cầu họ phát trực tiếp những gì con nói! Vì vậy tin tức tìm bạn đời cho mẹ được phát đi khắp thế giới rồi! Hi hi, cha đến muộn rồi!”

Triển Thiếu Khuynh liếc qua chiếc máy quay phim duy nhất ở đây đã bị hư, ánh mắt giống như hồ ly hơi khép lại, một tay anh mạnh mẽ vác Tiểu Bạch trên vai, nở cụ cười lạnh lùng với hai người đối diện: “Phát sóng trực tiếp? Dựa vào chiếc máy quay này mà đòi phát sóng trực tiếp?”

“Con trai ơi, con bị lừa rồi!” Triển Thiếu Khuynh đọ mắt với Tiểu Bạch, chỉ cho con trai biết: “Quay ngoại cảnh quả thực có thể cùng lúc phát sóng trực tiếp trên sóng truyền hình, nhưng không thể chỉ dựa vào một chiếc máy quay mà làm được! Tiểu Bạch, con có biết xe phát sóng lưu động không? Hệ thống âm thanh, các thiết bị có chức năng phát tín hiệu đài truyền hình đều phải đầy đủ, sao có thể chỉ dùng một chiếc máy quay đã có thể phát sóng trực tiếp được!”

Mặt Tiểu Bạch đỏ bừng, cậu phẫn hận nhìn hai phóng viên phía trước, lời của cha nói lẽ nào là sự thật!

Thật đáng ghét, bọn họ lại dám đem coi thường cậu là một đứa trẻ con, dùng cách này để lừa cậu!



Mà cậu lại còn đi tin vào họ, nghiêm túc diễn trước ống kính máy quay, tươi cười sắp xếp ngôn từ, vô cùng chuyên nghiệp tìm bạn đời cho mẹ! Hai người phóng viên này coi cậu là tên ngốc mà đùa giỡn, cứ thế đứng cười nhạo cậu!

“ Triển…Triển tổng” Nữ phóng viên toát mồ hôi lạnh, cô sai rồi, cô quá ngu ngốc, lại dám lừa dối Triển tổng, bây giờ thì cô phải tháo gỡ cục diện này bằng cách nào đây!

Sao cô lại quên rằng lĩnh vực mạnh nhất của Triển Thị chính là công nghệ kỹ thuật số cơ chứ, người kế nghiệp Triển Thị sao lại không hiểu các loại máy móc điện tửđược? Dưới trướng của Triển Thị cũng có mấy công ty truyền thông lớn, sao Triển tổng lại không hiểu được mấy cái phương thức phát sóng trực tiếp đơn giản này chứ!

Mấy câu này lừa được đứa bé bốn tuổi, nhưng lại không thể lừa được cha của đứa bé, lời nói dối bị vạch trần tại chỗ, cô..cô sau này liệu còn sổng nối tại thành phố K không…

“ Để tôi đoán thử nhé, ý định của cô là kho dù được hay không thì cứ ghi hình Tiểu Bạch lại trước đã đúng không?” Ánh mắt của Triển Thiếu Khuynh giống như có thể đọc được ý nghĩ của người khác, chậm rãi nói: “Không cần nghĩ cũng biết cho dù quyền hạn của các cô lớn đến đâu cũng không thể lập tức phát sóng trực tiếp đoạn video của đứa bé chỉ bốn tuổi, nếu những gì cậu bé nói có tin hot thì các cô quay xong mang về phát sóng, còn nếu không có gì đặc biệt thì các cô sẽ giấu nó đi? Đúng không?”

“Uhm…à, hì hì…” Nữ phóng viên xém chút ngã ngửa, vừa rồi lúc cô gọi điện cho giám đốc đài truyền hình để xin ý kiến, giám đốc quả thực nói y như vậy! Nói hai người dỗ dành đứa bé cho tốt, thỏa mãn yêu cầu của cậu trước, sau đó sẽ phỏng vấn chuyện của cha mẹ đứa bé…

Triển tổng đừng thần thông, đừng hiểu chân tơ kẽ tóc đến như thế được không, sẽ biến đám phàm nhân tục tử bọn họ thành những kẻ ngu ngốc đấy….

“À…thì ra là vậy…sao cha biết nhiều vậy cha, con chẳng biết gì hết…” Tiểu Bạch buồn bã nhoẹt miệng, hôm nay cậu làm chuyện đáng hổ thẹn như vậy, thật buồn quá đi!

Xem ra, cậu còn phải học rất nhiều rất nhiều thứ, chỉ còn cách nâng cao năng lực chính mình mới không bị người ta lừa, không bị bất kỳ ai qua mặt!

Triển Thiếu Khuynh cưng chiều sờ sờ đầu Tiểu Bạch, nhéo má con: “Bây giờ con còn nhỏ, có rất nhiều kiến thức chưa tiếp xúc, vì thế đừng nản lòng, đừng vì gặp khó khăn mà giống như thế giới tận thế vậy, cười một cái xem nào! Tiểu Bạch, con là con trai của cha, sau này cha sẽ dạy con mọi điều!”

Tiểu Bạch lặng lẽ gật đầu, đành nghe lời đề nghị này của cha, trong miệng vẫn còn lải nhải: “Đáng ghét, truyền thông Hồng Thế này, đáng ghét nhất luôn! Hai người các cô thật đáng ghét, chỉ biết ức hiếp trẻ con, đáng ghét, đáng ghét…”

Triển Thiếu Khuynh mỉm cười, mặc dù Tiểu Bạch định thông qua giới truyền thông đăng tin tìm bạn đời cho Liên Hoa cố tình chọc giận anh, nhưng cũng qua chuyện này mà Tiểu bạch nhận ra sức hút và năng lực của cha, bắt đầu học được cách khuất phục trước kẻ mạnh.

Con trai nhà mình đã thay đổi rồi, ít ra Tiểu Bạch đã biết nhõng nhẽo xả giận trước mặt cha, đây là một bước ngoặt lớn, anh tin rằng con trai sẽ nhanh chóng đón nhận anh, cũng sẽ đối xử với anh như với mẹ vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook