Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 94: GIỐNG NHƯ BỊ CHỒNG BẮT GIAN

Tả Nhi Thiển

07/03/2016

Trợ lý Lãnh đảo qua dưới đài, mới gằn từng chữ tuyên bố: " Người thắng thầu, phương án số bốn!"

"Hả!" Thi Hoan, Thi Nhạc nhất thời cao hứng nhảy dựng lên, " Liên tổng, là chúng ta!"

Toàn trường cũng vang lên một tràng vỗ tay, rối rít bàn luận phương án trúng thầu là của công ty nào. Liên Hoa khẽ gật đầu, cảm thấy kết quả này quá bình thường, cũng không có hưng phấn giống như Thi Hoan, cô chỉ nhìn một chút Ôn Như Cảnh cùng Đỗ Yến Thừa ở đối diện, sắc mặt hai người kia gần như tái mét rất vừa lòng cô, có cái gì thú vị hơn so với kẻ thù gặp khó khăn đâu?

Hành Không cùng Ôn thị vắt óc tìm mưu tính kế không chừa thủ đoạn, cuối cùng không có dựa được vào ngọn núi lớn Triển thị này. Gần đây bọn họ bị Mục Thần chèn ép sự nghiệp bấp bênh gần như không có khởi sắc. Về sau cô càng phải kiệt liệt đối phó với Ôn thị làm cho nó ngày càng xuống dốc, chỉ có như vậy cô mới có thể ở thời điểm mẹ con nhà họ Ôn cùng đường, đoạt Liên thị của cha về.

Đột nhiên, Liên Hoa cảm giác được một tầm mắt nóng rực, cô theo cảm giác nhìn qua, chỉ thấy hai mắt Triển Thiếu Khuynh sáng rực nhìn chằm chằm cô, nét mặt của anh thật sự không xem là đẹp mắt.

Ách......Liên Hoa nhíu mày, cô không có làm cái gì chứ? Tại sao Triển Thiếu Khuynh dùng loại ánh mắt này nhìn cô? Giống như cô hồng hạnh vượt tường bị chồng bắt gian, Triển Thiếu Khuynh tức cái gì?

Nghênh đón ánh mắt của anh, Liên Hoa tao nhã hào phóng cười một tiếng, gật đầu một cái, rồi dời tầm mắt đi.



Triển Thiếu Khuynh cau mày lại, cô gái chết tiệt, lại dám quay đầu đi! Vừa rồi rõ ràng cô nhìn chằm chằm Đỗ Yến Thừa nhà họ Đỗ không rời mắt, hướng về phía Đỗ Yến Thừa thản nhiên mỉm cười liếc mắt đưa tình, nhưng thế nào mà cứ đối với anh chỉ sợ tránh né không kịp.

Chết tiệt, anh xuất hiện cô vẫn xem nhẹ, anh trở lại thương trường cũng không hề kinh ngạc, cũng không có một chút hưng phấn, anh rõ ràng là bị cô kích thích trở lại thương trường, tại sao cô có thể để mình anh sóng lòng sôi sục!

Muốn thoát khỏi tầm mắt của anh? Nghĩ giống như năm năm trước biến mất không thấy nữa? Tưởng đoạn tuyệt toàn bộ quan hệ với anh trong lúc đó?

Hơi nhếch khóe môi, Triển Thiếu Khuynh nhìn cô mỉm cười, cô đừng hòng!

Từ ý cười rạng rỡ như ánh dương của Liên Hoa, anh liền biết cô đã đạt được ước nguyện, như vậy xem ra, anh lựa chọn phương án số bốn này quả nhiên là thiết kế của cô, về sau Triển thị muốn cùng với Thịnh Thế Liên Hoa tiến hành hợp tác thời gian tương đối dài đây...

"Các vị, tôi nghĩ tất cả mọi người rất tò mò công ty nào trúng thầu, hiện tại chúng tôi xin mời tổng giám đốc của công ty này lên đài!" Triển Thiếu Khuynh vỗ tay đầu tiên, anh nhìn chằm chằm Liên Hoa, miệng nở nụ cười tà ác lại mê người.

Anh càng muốn mời cô đi lên đài, càng muốn làm cho quan hệ của hai người kéo dài hơn, càng muốn để cho cô không thể trốn đi đâu được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook