Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Chương 34: Kịch hay
Tả Nhi Thiển
05/09/2015
Rốt cuộc trong mắt của Liên Hoa cũng lộ ra nụ cười thật lòng, đến đây, người cô chờ cuối cùng đã tới!
"Thì ra là Đỗ thiếu gia và Ôn tiểu thư, chào hai người." Liên Hoa nâng ly rượu lên tỏ ý, "Không ngờ lại gặp lại người quen cũ ở chỗ này, năm năm nay có khỏe không? Đỗ thiếu gia, . . . . . . Không đúng, cũng phải xưng một tiếng Đỗ phu nhân phải không?"
"Như Cảnh không phải Đỗ phu nhân, chúng tôi không có kết hôn." Đỗ Yến Thừa không tự chủ buông Ôn Như Cảnh ra, bước lên hỏi, "Liên Hoa, em trở về khi nào, năm năm nay đi đâu, chúng ta. . . . . ."
"Chị, những năm gần đây không thấy, hình như chị sống rất tốt." Ôn Như Cảnh cũng bước lên phía trước, cười đến ngọt ngào nhìn Liên Hoa và Mục Thần đứng sóng đôi, "Chị, Mục tổng là bạn trai chị sao?"
Cô ta chợt lôi kéo Liên Hoa đi tới một bên, nhẹ giọng, vô cùng ân cần và đau đớn nói: "Chị, mặc dù sau khi ba mất chị bỏ lại Yến Thừa và Liên thị rồi mất tích không thấy, nhưng dù sống không tốt cũng nên tới tìm em! Làm sao chị có thể không thương tiếc mình như vậy, Mục tổng nổi danh hoa hoa công tử, đổi phụ nữ so với đổi xe còn nhiều hơn, chị cùng anh ta. . . . . . Sẽ không có kết quả tốt. . . . . ."
Mặc dù âm thanh của Ôn Như Cảnh nhỏ, nhưng những người xung quanh lại có thể hoàn toàn nghe được, cô ta là cố ý, cố ý nhắc nhở mọi người, Liên Hoa chính là một vật chơi đùa được đàn ông nuôi dưỡng!
Bỗng nhiên thấy Liên Hoa hăm hở xuất hiện ngay trước mắt, Ôn Như Cảnh bị dọa sợ, nếu năm đó Liên Hoa mất tích ở trong hôn lễ, nên cũng không cần trở lại! Nhưng bây giờ Liên Hoa lại có ngọn núi lớn là Mục Thần làm chỗ dựa, có phải cô ta trở về là muốn đối phó với mẹ con cô hay không? !
"Liên Hoa, thật sự em và Mục tổng là loại quan hệ này?" Đỗ Yến Thừa nhíu mày, tức giận mà lớn tiếng , "Liên Hoa, làm sao em có thể bán mình, em đặt vị hôn phu là tôi ở chỗ nào!"
"Chị, chị chính là đại tiểu thư của Liên thị, nếu để truyền đi sẽ làm cho người ta nghĩ sao về ba đã qua đời ý. . . . . ." Ôn Như Cảnh uyển chuyển khuyên nhủ, chữ chữ như khóc như tố cáo.
Liên Hoa kinh tởm nhíu mày một chút, Ôn Như Cảnh lại dám nhắc tới ba, làm sao cô ta có thể ở trước mặt cô!
Đẩy tay một cái, cô linh hoạt đẩy ra Ôn Như Cảnh bên cạnh, sức lực không lớn lại làm cho Ôn Như Cảnh nặng nề ngã xuống đất như bị đập thật mạnh, một thân lễ phục trắng tinh bị rượu dính vào thật nhếch nhác.
Đỗ Yến Thừa vừa nhìn bạn gái của mình, sắc mặt xanh lét kinh người: "Liên Hoa, tôi không nhớ rõ chú Liên đã dạy cô đối với em gái mình như vậy!"
"Thì ra là Đỗ thiếu gia và Ôn tiểu thư, chào hai người." Liên Hoa nâng ly rượu lên tỏ ý, "Không ngờ lại gặp lại người quen cũ ở chỗ này, năm năm nay có khỏe không? Đỗ thiếu gia, . . . . . . Không đúng, cũng phải xưng một tiếng Đỗ phu nhân phải không?"
"Như Cảnh không phải Đỗ phu nhân, chúng tôi không có kết hôn." Đỗ Yến Thừa không tự chủ buông Ôn Như Cảnh ra, bước lên hỏi, "Liên Hoa, em trở về khi nào, năm năm nay đi đâu, chúng ta. . . . . ."
"Chị, những năm gần đây không thấy, hình như chị sống rất tốt." Ôn Như Cảnh cũng bước lên phía trước, cười đến ngọt ngào nhìn Liên Hoa và Mục Thần đứng sóng đôi, "Chị, Mục tổng là bạn trai chị sao?"
Cô ta chợt lôi kéo Liên Hoa đi tới một bên, nhẹ giọng, vô cùng ân cần và đau đớn nói: "Chị, mặc dù sau khi ba mất chị bỏ lại Yến Thừa và Liên thị rồi mất tích không thấy, nhưng dù sống không tốt cũng nên tới tìm em! Làm sao chị có thể không thương tiếc mình như vậy, Mục tổng nổi danh hoa hoa công tử, đổi phụ nữ so với đổi xe còn nhiều hơn, chị cùng anh ta. . . . . . Sẽ không có kết quả tốt. . . . . ."
Mặc dù âm thanh của Ôn Như Cảnh nhỏ, nhưng những người xung quanh lại có thể hoàn toàn nghe được, cô ta là cố ý, cố ý nhắc nhở mọi người, Liên Hoa chính là một vật chơi đùa được đàn ông nuôi dưỡng!
Bỗng nhiên thấy Liên Hoa hăm hở xuất hiện ngay trước mắt, Ôn Như Cảnh bị dọa sợ, nếu năm đó Liên Hoa mất tích ở trong hôn lễ, nên cũng không cần trở lại! Nhưng bây giờ Liên Hoa lại có ngọn núi lớn là Mục Thần làm chỗ dựa, có phải cô ta trở về là muốn đối phó với mẹ con cô hay không? !
"Liên Hoa, thật sự em và Mục tổng là loại quan hệ này?" Đỗ Yến Thừa nhíu mày, tức giận mà lớn tiếng , "Liên Hoa, làm sao em có thể bán mình, em đặt vị hôn phu là tôi ở chỗ nào!"
"Chị, chị chính là đại tiểu thư của Liên thị, nếu để truyền đi sẽ làm cho người ta nghĩ sao về ba đã qua đời ý. . . . . ." Ôn Như Cảnh uyển chuyển khuyên nhủ, chữ chữ như khóc như tố cáo.
Liên Hoa kinh tởm nhíu mày một chút, Ôn Như Cảnh lại dám nhắc tới ba, làm sao cô ta có thể ở trước mặt cô!
Đẩy tay một cái, cô linh hoạt đẩy ra Ôn Như Cảnh bên cạnh, sức lực không lớn lại làm cho Ôn Như Cảnh nặng nề ngã xuống đất như bị đập thật mạnh, một thân lễ phục trắng tinh bị rượu dính vào thật nhếch nhác.
Đỗ Yến Thừa vừa nhìn bạn gái của mình, sắc mặt xanh lét kinh người: "Liên Hoa, tôi không nhớ rõ chú Liên đã dạy cô đối với em gái mình như vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.