Chương 1058
Vi Lan Tử Mặc
21/09/2021
“Anh biết, anh sẽ không bỏ qua cho cô ta.”
Trong đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia tàn nhẫn.
Thẩm Hạ Lan lại thấp giọng nói: “Không, em muốn tự mình xử lý.”
Diệp Ân Tuấn cũng không tranh giành, anh cầm tay của cô rồi nói: “Được, em làm cái gì anh đều ủng hộ em.”
“Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã đến cứu em.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì lại ngất đi một lần nữa.
Trái tim của Diệp Ân Tuấn muốn tan nát.
Anh lập tức gọi bác sĩ đến.
Bác sĩ làm kiểm tra toàn thân cho Thẩm Hạ Lan, sau khi phát hiện cô bị đau cho nên mới bất tĩnh, dưới sự quan sát của Diệp Ân Tuấn, lại tiêm cho Thẩm Hạ Lan một mũi giảm đau.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người mình đau muốn chết đi được, đoạn ký ức bị bịt mắt đánh bằng roi vẫn luôn quanh quẩn trong đầu của cô.
Thẩm Niệm Niệm?
Không phải là cô ta đang ở trong tù à?
Không ngờ tới là Vu Phong còn có bản lĩnh đưa cô ta ra ngoài.
Nếu như không phải chuyện lần này, Thẩm Hạ Lan đã sắp quên mất có Thẩm Niệm Niệm.
Giấc ngủ này của Thẩm Hạ Lan chính là một đêm.
Diệp Ân Tuấn ngồi ở bên cạnh cô, một tấc cũng không rời.
Thẩm Hạ Lan hơi bất ngờ.
Trong khoảng thời gian hai người chiến tranh lạnh với nhau, mật mã của anh vẫn là ngày sinh nhật của cô.
Thẩm Hạ Lan lại nhìn thoáng qua Diệp Ân Tuấn, ánh mắt rất phức tạp.
Cô cúi đầu xuống xem tin nhắn của Phi gửi tới.
“Sếp Diệp, tôi đã điều tra rồi, đúng là ba mẹ Thẩm đã gọi điện thoại cho cậu chủ nhỏ Minh Triết, hi vọng cậu chủ Minh Triết qua đó. Sau đó cậu chủ Minh Triết đã tắt máy, bọn họ lại gọi cho cô chủ nhỏ Nghê Nghê và cậu chủ Diệp Tranh, bởi vì sếp Diệp đã căn dặn trước cho nên giáo viên của bọn họ không để cho bọn nhỏ biết chuyện này. Nhưng mà tôi đã điều tra rõ ràng ba mẹ Thẩm vẫn muốn dùng con để khống chế bà chủ, hy vọng là bà chủ có thể bỏ qua cho Thẩm Niệm Niệm, trước mắt Thẩm Niệm Niệm đang được Vu Phong bảo vệ, đã ra nước ngoài ngay trong đêm.”
Lúc nhìn thấy tất cả những thứ này, trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên đau nhói.
Cho dù biết ba mẹ Thẩm bởi vì đứa con gái ruột là Thẩm Niệm Niệm mà cái gì cũng dám làm, nhưng mà không ngờ tới là bọn họ lại vô liêm sỉ đến mức độ đánh chủ ý lên trên người của bọn nhỏ.
Bọn họ đã từng thật lòng thích Minh Triết và Nghê Nghê.
Bọn nhỏ biết cái gì chứ, sợ là ba mẹ Thẩm gọi điện thoại cho bọn nhỏ, bọn nhỏ còn tưởng là ông bà ngoại mình nhớ mình, kêu bọn nhỏ qua đó chơi.
Nếu như không phải Diệp Ân Tuấn đã căn dặn trước, hiện tại bọn nhỏ sẽ có bộ dạng gì, Thẩm Hạ Lan quả thật không dám tưởng tượng.
Quá đáng!
Cô lần lượt nhượng bộ, lần lượt nghĩ tới ơn nuôi dưỡng của bọn họ, cho nên mới bỏ qua cho bọn họ, lại không ngờ rằng bọn họ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Ngày hôm nay Thẩm Niệm Niệm lại dám quất roi vào cô, ngày mai bọn họ lại định làm gì với bọn nhỏ.
Mà sự dung túng của cô đối với ba mẹ Thẩm cũng đã đến giới hạn.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan đau nhói.
Cô biết mình nên đưa ra lựa chọn.
Trong đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia tàn nhẫn.
Thẩm Hạ Lan lại thấp giọng nói: “Không, em muốn tự mình xử lý.”
Diệp Ân Tuấn cũng không tranh giành, anh cầm tay của cô rồi nói: “Được, em làm cái gì anh đều ủng hộ em.”
“Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã đến cứu em.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì lại ngất đi một lần nữa.
Trái tim của Diệp Ân Tuấn muốn tan nát.
Anh lập tức gọi bác sĩ đến.
Bác sĩ làm kiểm tra toàn thân cho Thẩm Hạ Lan, sau khi phát hiện cô bị đau cho nên mới bất tĩnh, dưới sự quan sát của Diệp Ân Tuấn, lại tiêm cho Thẩm Hạ Lan một mũi giảm đau.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người mình đau muốn chết đi được, đoạn ký ức bị bịt mắt đánh bằng roi vẫn luôn quanh quẩn trong đầu của cô.
Thẩm Niệm Niệm?
Không phải là cô ta đang ở trong tù à?
Không ngờ tới là Vu Phong còn có bản lĩnh đưa cô ta ra ngoài.
Nếu như không phải chuyện lần này, Thẩm Hạ Lan đã sắp quên mất có Thẩm Niệm Niệm.
Giấc ngủ này của Thẩm Hạ Lan chính là một đêm.
Diệp Ân Tuấn ngồi ở bên cạnh cô, một tấc cũng không rời.
Thẩm Hạ Lan hơi bất ngờ.
Trong khoảng thời gian hai người chiến tranh lạnh với nhau, mật mã của anh vẫn là ngày sinh nhật của cô.
Thẩm Hạ Lan lại nhìn thoáng qua Diệp Ân Tuấn, ánh mắt rất phức tạp.
Cô cúi đầu xuống xem tin nhắn của Phi gửi tới.
“Sếp Diệp, tôi đã điều tra rồi, đúng là ba mẹ Thẩm đã gọi điện thoại cho cậu chủ nhỏ Minh Triết, hi vọng cậu chủ Minh Triết qua đó. Sau đó cậu chủ Minh Triết đã tắt máy, bọn họ lại gọi cho cô chủ nhỏ Nghê Nghê và cậu chủ Diệp Tranh, bởi vì sếp Diệp đã căn dặn trước cho nên giáo viên của bọn họ không để cho bọn nhỏ biết chuyện này. Nhưng mà tôi đã điều tra rõ ràng ba mẹ Thẩm vẫn muốn dùng con để khống chế bà chủ, hy vọng là bà chủ có thể bỏ qua cho Thẩm Niệm Niệm, trước mắt Thẩm Niệm Niệm đang được Vu Phong bảo vệ, đã ra nước ngoài ngay trong đêm.”
Lúc nhìn thấy tất cả những thứ này, trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên đau nhói.
Cho dù biết ba mẹ Thẩm bởi vì đứa con gái ruột là Thẩm Niệm Niệm mà cái gì cũng dám làm, nhưng mà không ngờ tới là bọn họ lại vô liêm sỉ đến mức độ đánh chủ ý lên trên người của bọn nhỏ.
Bọn họ đã từng thật lòng thích Minh Triết và Nghê Nghê.
Bọn nhỏ biết cái gì chứ, sợ là ba mẹ Thẩm gọi điện thoại cho bọn nhỏ, bọn nhỏ còn tưởng là ông bà ngoại mình nhớ mình, kêu bọn nhỏ qua đó chơi.
Nếu như không phải Diệp Ân Tuấn đã căn dặn trước, hiện tại bọn nhỏ sẽ có bộ dạng gì, Thẩm Hạ Lan quả thật không dám tưởng tượng.
Quá đáng!
Cô lần lượt nhượng bộ, lần lượt nghĩ tới ơn nuôi dưỡng của bọn họ, cho nên mới bỏ qua cho bọn họ, lại không ngờ rằng bọn họ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Ngày hôm nay Thẩm Niệm Niệm lại dám quất roi vào cô, ngày mai bọn họ lại định làm gì với bọn nhỏ.
Mà sự dung túng của cô đối với ba mẹ Thẩm cũng đã đến giới hạn.
Trái tim của Thẩm Hạ Lan đau nhói.
Cô biết mình nên đưa ra lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.