Chương 1295
Vi Lan Tử Mặc
17/10/2021
Hạ Tử Thu vì sao phải cướp quyển sách cổ đó?
Diệp Ân Tuấn là người anh em tốt nhất của anh ta, thậm chí còn có ơn cứu mạng. Nếu anh ta trộm quyển sách cổ là vì Diệp Ân Tuấn thì cần gì phải làm dài dòng như vậy?
Chẳng lẽ anh ta trộm quyển sách cổ đó cho người khác sao?
Vì ai nhỉ?
Trong lòng Hạ Tử Thu, còn có người nào quan trọng hơn Diệp Ân Tuấn?
Thẩm Hạ Lan không hiểu.
Cô luôn cảm thấy chuyện Hạ Tử Thu mất tích còn có một ẩn tình gì khác, nói không chừng là gặp phải chuyện gì đó nguy hiểm.
Diệp Ân Tuấn tin tưởng Hạ Tử Thu như vậy, Thẩm Hạ Lan tin tưởng con mắt nhìn người của anh, cô cũng thử tin tưởng Hạ Tử Thu.
Nếu như Hạ Tử Thu thật sự vì Diệp Ân Tuấn thì không lẽ Trương Vũ có vấn đề?
Có thể không?
Người mà cô một tay bồi dưỡng nên liệu có vấn đề gì không?
Không lẽ là để báo thù cho Trương Mẫn sao?
Đầu óc Thẩm Hạ Lan bắt đầu trở nên hỗn loạn.
“Mợ chủ, cô có còn đang nghe không?”
Giọng nói của Trương Vũ vang lên khiến Thẩm Hạ Lan nhanh chóng định thần lại.
“Người của Ám Dạ đã điều tra chưa? Không có chút manh mối nào với Hạ Tử Thu sao?”
“Không có, vậy nên tôi mới cảm thấy kỳ lạ, nhưng tôi nhìn thấy trợ lý Tống rồi, anh ta tới bên này để nhờ giúp đỡ sao? Vừa nãy tôi cùng nghe mợ chủ cũng nói bảo tôi cho người giúp đỡ anh ta, tôi có thể nói chuyện này cho anh ta không?”
Câu nói của Trương Vũ làm Thẩm Hạ Lan thẫn thờ lần nữa.
Tống Đình cũng đến Trương Gia Trại sao?
Anh ta đến đó để làm gì?
Là do không yên tâm về Trương Vũ hay là không yên tâm về Hạ Tử Thu?
Tự nhiên Thẩm Hạ Lan cảm thấy đau đầu.
“Để tôi nói với Tống Đình.”
Sau khi cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan xoa huyệt thái dương.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại cho Tống Đình, bên kia nhanh chóng nghe máy.
“Mợ chủ, cô còn chuyện gì chưa hiểu muốn hỏi không?”
“Cậu đang ở Trương Gia Trại sao?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng vào vấn đề chính.
“Đúng vậy, là sếp Diệp bảo tôi đến đây bảo vệ cho Hạ Tử Thu.”
“Bảo vệ?”
Thẩm Hạ Lan nhạy cảm, bắt được hai từ này.
“Diệp Ân Tuấn bảo cậu qua đó để bảo vệ Hạ Tử Thu? Chuyện từ khi nào vậy?”
“Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, hình như sếp Diệp đã đến biệt thự bên bờ biển, ra lệnh cho tôi. Mợ chủ, có chuyện gì vậy?”
Tống Đình nghi hoặc hỏi lại.
Hình như Thẩm Hạ Lan bắt được cái gì đó mà lại hình như không bắt được gì cả.
Nếu Diệp Ân Tuấn đã cho Tống Đình đi sang bảo vệ Hạ Tử Thu, nghĩa là anh cảm thấy Hạ Tử Thu có nguy hiểm. Hơn nữa anh phát hiện ra chuyện này ở biệt thự bên bờ biển chứ không phải sau khi Trương Vũ rời đi.
Vậy nên rốt cuộc Diệp Ân Tuấn đã phát hiện ra chuyện gì sẽ uy hiếp đến Hạ Tử Thu.
Có phải việc mất tích của Hạ Tử Thu cũng liên quan đến chuyện này.
Thẩm Hạ Lan cau chặt hai mày lại với nhau.
Diệp Ân Tuấn là người anh em tốt nhất của anh ta, thậm chí còn có ơn cứu mạng. Nếu anh ta trộm quyển sách cổ là vì Diệp Ân Tuấn thì cần gì phải làm dài dòng như vậy?
Chẳng lẽ anh ta trộm quyển sách cổ đó cho người khác sao?
Vì ai nhỉ?
Trong lòng Hạ Tử Thu, còn có người nào quan trọng hơn Diệp Ân Tuấn?
Thẩm Hạ Lan không hiểu.
Cô luôn cảm thấy chuyện Hạ Tử Thu mất tích còn có một ẩn tình gì khác, nói không chừng là gặp phải chuyện gì đó nguy hiểm.
Diệp Ân Tuấn tin tưởng Hạ Tử Thu như vậy, Thẩm Hạ Lan tin tưởng con mắt nhìn người của anh, cô cũng thử tin tưởng Hạ Tử Thu.
Nếu như Hạ Tử Thu thật sự vì Diệp Ân Tuấn thì không lẽ Trương Vũ có vấn đề?
Có thể không?
Người mà cô một tay bồi dưỡng nên liệu có vấn đề gì không?
Không lẽ là để báo thù cho Trương Mẫn sao?
Đầu óc Thẩm Hạ Lan bắt đầu trở nên hỗn loạn.
“Mợ chủ, cô có còn đang nghe không?”
Giọng nói của Trương Vũ vang lên khiến Thẩm Hạ Lan nhanh chóng định thần lại.
“Người của Ám Dạ đã điều tra chưa? Không có chút manh mối nào với Hạ Tử Thu sao?”
“Không có, vậy nên tôi mới cảm thấy kỳ lạ, nhưng tôi nhìn thấy trợ lý Tống rồi, anh ta tới bên này để nhờ giúp đỡ sao? Vừa nãy tôi cùng nghe mợ chủ cũng nói bảo tôi cho người giúp đỡ anh ta, tôi có thể nói chuyện này cho anh ta không?”
Câu nói của Trương Vũ làm Thẩm Hạ Lan thẫn thờ lần nữa.
Tống Đình cũng đến Trương Gia Trại sao?
Anh ta đến đó để làm gì?
Là do không yên tâm về Trương Vũ hay là không yên tâm về Hạ Tử Thu?
Tự nhiên Thẩm Hạ Lan cảm thấy đau đầu.
“Để tôi nói với Tống Đình.”
Sau khi cúp điện thoại xong, Thẩm Hạ Lan xoa huyệt thái dương.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Thẩm Hạ Lan gọi điện thoại cho Tống Đình, bên kia nhanh chóng nghe máy.
“Mợ chủ, cô còn chuyện gì chưa hiểu muốn hỏi không?”
“Cậu đang ở Trương Gia Trại sao?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng vào vấn đề chính.
“Đúng vậy, là sếp Diệp bảo tôi đến đây bảo vệ cho Hạ Tử Thu.”
“Bảo vệ?”
Thẩm Hạ Lan nhạy cảm, bắt được hai từ này.
“Diệp Ân Tuấn bảo cậu qua đó để bảo vệ Hạ Tử Thu? Chuyện từ khi nào vậy?”
“Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, hình như sếp Diệp đã đến biệt thự bên bờ biển, ra lệnh cho tôi. Mợ chủ, có chuyện gì vậy?”
Tống Đình nghi hoặc hỏi lại.
Hình như Thẩm Hạ Lan bắt được cái gì đó mà lại hình như không bắt được gì cả.
Nếu Diệp Ân Tuấn đã cho Tống Đình đi sang bảo vệ Hạ Tử Thu, nghĩa là anh cảm thấy Hạ Tử Thu có nguy hiểm. Hơn nữa anh phát hiện ra chuyện này ở biệt thự bên bờ biển chứ không phải sau khi Trương Vũ rời đi.
Vậy nên rốt cuộc Diệp Ân Tuấn đã phát hiện ra chuyện gì sẽ uy hiếp đến Hạ Tử Thu.
Có phải việc mất tích của Hạ Tử Thu cũng liên quan đến chuyện này.
Thẩm Hạ Lan cau chặt hai mày lại với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.