Chương 1542
Vi Lan Tử Mặc
06/11/2021
Dựa vào điểm này, anh ta liền hận không thể dâng hết tất cả những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này cho Hồ Ngọc Duyên, huống hồ chi là lòng của mình.
Trái tim đã từng mất mát ở trên người của Thẩm Hạ Lan, bây giờ nó lại nở rộ vì Hồ Ngọc Duyên, Tống Dật Hiên cảm thấy đây có lẽ là lời nói ở trong sách, thượng đế đóng một cánh cửa của bạn, đương nhiên sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác.
Hiện tại, anh ta cực kỳ yêu người vợ nhỏ này của mình.
“Đi thôi, đi xem xem rốt cuộc là Từ Hiền Trang muốn làm cái gì.”
“Được.”
Hai vợ chồng nắm tay nhau đi ra khỏi cửa, trực tiếp lái xe đến nơi ở của Từ Hiền Trang.
Nếu như không phải Tống Dật Hiên dẫn Hồ Ngọc Duyên theo, có lẽ là Hồ Ngọc Duyên không nghĩ tới là Từ Hiền Trang lại ở trong khu ổ chuột.
Làm thế nào mà một cô gái tâm cơ được mấy người đàn ông giàu có vây quanh, làm cho rất nhiều đàn ông muốn bỏ tiền ra cho cô ta học tập mà lại ở trong khu ổ chuột thế này?
Chẳng lẽ là vì tỏ ra đáng thương?
Trong lòng của Hồ Ngọc Duyên càng thêm xem thường và khinh bỉ Từ Hiền Trang.
Xe không thể chạy vào trong khu ổ chuột, Tống Dật Hiên đành phải dừng xe ở ven đường, sau đó bước xuống xe với Hồ Ngọc Duyên.
Khi nhìn thấy căn nhà xập xệ trước mắt, lông mày của Tống Dật Hiên hơi nhíu lại.
“Sao vậy? Không phải là bây giờ anh còn cảm thấy Từ Hiền Trang đáng thương đó chứ, hay là anh cảm thấy em hãm hại cô ta?”
Hồ Ngọc Duyên thấy Tống Dật Hiên nhăn mày, không khỏi cảm thấy bực mình.
Đàn ông luôn cảm thấy mình thông minh thì vô cùng dễ dàng có chủ nghĩa đàn ông.
Từ Hiền Trang này cũng chẳng phải là đèn đã cạn dầu, bây giờ lại gửi địa chỉ này cho Tống Dật Hiên là có ý gì?
Còn không phải là tỏ vẻ đáng thương để tranh thủ sự thương cảm?
Tống Dật Hiên nghe ra sự trào phúng trong giọng nói của Hồ Ngọc Duyên, anh ta lắc đầu: “Sao anh có thể nghĩ như vậy chứ, nếu như em không thích Từ Hiền Trang thì ngoài mặt em cũng chỉ gây phiền phức cho cô ta, sẽ không hãm hại cô ta, bởi vì em xem thường.”
Lời nói này làm lòng của Hồ Ngọc Duyên dễ chịu một chút.
Cũng may Tống Dật Hiên là một người có đầu óc.
“Vậy anh nhíu mày là có ý gì?”
Hồ Ngọc Duyên vô thức hỏi một câu.
Tống Dật Hiên nhìn căn nhà này, không khỏi cười lạnh một tiếng rồi nói: “Chỉ là anh đột nhiên hiểu được tại sao Từ Hiền Trang biết hành tung của anh rõ như lòng bàn tay.”
“Sao vậy?”
Lần này đến lượt Hồ Ngọc Duyên kinh ngạc.
Một khu ổ chuột liền có thể để Tống Dật Hiên biết vấn đề này, nó có liên quan với nhau à?
Trái tim đã từng mất mát ở trên người của Thẩm Hạ Lan, bây giờ nó lại nở rộ vì Hồ Ngọc Duyên, Tống Dật Hiên cảm thấy đây có lẽ là lời nói ở trong sách, thượng đế đóng một cánh cửa của bạn, đương nhiên sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác.
Hiện tại, anh ta cực kỳ yêu người vợ nhỏ này của mình.
“Đi thôi, đi xem xem rốt cuộc là Từ Hiền Trang muốn làm cái gì.”
“Được.”
Hai vợ chồng nắm tay nhau đi ra khỏi cửa, trực tiếp lái xe đến nơi ở của Từ Hiền Trang.
Nếu như không phải Tống Dật Hiên dẫn Hồ Ngọc Duyên theo, có lẽ là Hồ Ngọc Duyên không nghĩ tới là Từ Hiền Trang lại ở trong khu ổ chuột.
Làm thế nào mà một cô gái tâm cơ được mấy người đàn ông giàu có vây quanh, làm cho rất nhiều đàn ông muốn bỏ tiền ra cho cô ta học tập mà lại ở trong khu ổ chuột thế này?
Chẳng lẽ là vì tỏ ra đáng thương?
Trong lòng của Hồ Ngọc Duyên càng thêm xem thường và khinh bỉ Từ Hiền Trang.
Xe không thể chạy vào trong khu ổ chuột, Tống Dật Hiên đành phải dừng xe ở ven đường, sau đó bước xuống xe với Hồ Ngọc Duyên.
Khi nhìn thấy căn nhà xập xệ trước mắt, lông mày của Tống Dật Hiên hơi nhíu lại.
“Sao vậy? Không phải là bây giờ anh còn cảm thấy Từ Hiền Trang đáng thương đó chứ, hay là anh cảm thấy em hãm hại cô ta?”
Hồ Ngọc Duyên thấy Tống Dật Hiên nhăn mày, không khỏi cảm thấy bực mình.
Đàn ông luôn cảm thấy mình thông minh thì vô cùng dễ dàng có chủ nghĩa đàn ông.
Từ Hiền Trang này cũng chẳng phải là đèn đã cạn dầu, bây giờ lại gửi địa chỉ này cho Tống Dật Hiên là có ý gì?
Còn không phải là tỏ vẻ đáng thương để tranh thủ sự thương cảm?
Tống Dật Hiên nghe ra sự trào phúng trong giọng nói của Hồ Ngọc Duyên, anh ta lắc đầu: “Sao anh có thể nghĩ như vậy chứ, nếu như em không thích Từ Hiền Trang thì ngoài mặt em cũng chỉ gây phiền phức cho cô ta, sẽ không hãm hại cô ta, bởi vì em xem thường.”
Lời nói này làm lòng của Hồ Ngọc Duyên dễ chịu một chút.
Cũng may Tống Dật Hiên là một người có đầu óc.
“Vậy anh nhíu mày là có ý gì?”
Hồ Ngọc Duyên vô thức hỏi một câu.
Tống Dật Hiên nhìn căn nhà này, không khỏi cười lạnh một tiếng rồi nói: “Chỉ là anh đột nhiên hiểu được tại sao Từ Hiền Trang biết hành tung của anh rõ như lòng bàn tay.”
“Sao vậy?”
Lần này đến lượt Hồ Ngọc Duyên kinh ngạc.
Một khu ổ chuột liền có thể để Tống Dật Hiên biết vấn đề này, nó có liên quan với nhau à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.