Chương 12: Đêm Định Mệnh
Uri Uri
26/09/2023
Thanh Yên cũng đưa tiền cho một người thanh niên, cậu thanh niên đó là một nhà báo nổi tiếng
-Tiền của anh, nội dung của bài báo tôi sẽ gửi qua gmail cho anh nhé
-Ok, rất vui vì được hợp tác với cô
Lâm Ngọc bắt đầu cho những cảnh quay ở Hàn Quốc
-Chuẩn bị, máy chạy, diễn
-....
Triều Phong gửi hình những cô gái mặc chiếc váy màu hồng cho Duy Minh
-Đúng theo yêu cầu của mày nhé
-Má, mày kiếm chuyện với tao đúng không, tao cần hình của cô gái đó thôi, mày gửi nhiều vậy sao tao biết ai là cô ấy
-Mày mới là người kiếm chuyện với tao đó, mày không nói thời gian cụ thể sao tao biết được. Tao gửi cho mày hình của tất cả các cô gái mặc váy hồng trong 1 năm đó theo đúng ý mày muốn đó
-Mẹ nó
-Rồi, đưa thời gian đi tao lục lại cho, mệt ghê
-Ngày 22 tháng 5 tao nhớ lúc tao vào khách sạn là trời khuya lắm rồi nên tao không nhớ giờ cụ thể
-Ok, chờ tao 5 phút, ngày 22 tháng 5 năm nay là 2023 cách đây 3 năm trước là 2020
Triệu Phong nhập ngày tháng năm vào ô tìm kiếm
22-05-2020
Trên màn hình suất hiện đoạn camera hai cô gái bước xuống từ chiếc taxi, cô gái mặc váy màu đen dìu cô gái mặc váy hồng đến quầy tiếp tân rồi lấy chìa khoá. Sau đó họ đi và trong khuất khỏi khu vực có camera
-Có rồi, tao gửi cho mày nhé
Triệu Phong gửi đoạn camera cho Duy Minh
-Được rồi, cảm ơn nhé
-Xong rồi nhé, tối nay nhớ đi nhậu nhé
-Ok, tối nay tao mời, coi như là lời cảm ơn nhé
-6h tối nay
-Ok
Duy Minh tua đi tua lại đoạn camera để có thể thấy rõ mặt của cô gái đó. Cô gái mặc áo đen trong đoạn camera là Thanh Yên còn cô gái mặc váy hồng là Lâm Ngọc.
-Cô gái áo đen này đến và lấy chìa khoá thì chắc chắn là đã có đặt phòng trước
Duy Minh xem tiếp những đoạn camera mà Triệu Phong đã gửi
-Khoan đã, cô gái áo đen kia đi ra khỏi khách sạn lúc 2h35p sáng
Duy Minh sâu chuỗi lại sự việc tối hôm đó để khẳng định chắc chắn hơn về cô gái kia
*Duy Minh nhớ lại*
-Hai ba, dô. Chúc cậu tuổi mới sẽ thành công trong sự nghiệp và sẽ thực hiện được những dự định trong năm nay nhé
-Chúc hay vậy ta, dô
Hôm đó là sinh nhật của Duy Minh, cậu uống rất nhiều rượu trong buổi tiệc và đi Karaoke với bạn cậu tiếp tục uống thêm
-Dô
-Uống mạnh lên nào
-Tao uống nhiều quá, sợ lát không lái xe được
-Hừ, đi thuê khách sạn ngủ đi bố. Say vậy lái xe nguy hiểm lắm
-Gần đây có khách sạn nào không ta
-Đi lên một xíu đến ngã tư có 1 cái khách sạn, dô uống tiếp
Duy Minh rời khỏi quán karaoke, người cậu nồng nặc mùi rượu, cậu loạng choạng bước ra khỏi cửa của quán karaoke
-Anh, anh có cần em giúp không
-Không
-Để em gọi taxi giùm anh nhé
Nhân viên phục vụ gọi taxi giùm Duy Minh, đưa cậu vào trong taxi nhân viên phục vụ cũng quay trở lại vào trong quán karaoke
-Haizz, uống gì mà uống dữ vậy, đi cùng không vững nữa
Cậu nhân viên lắc đầu rồi làm tiếp công việc của mình. Đến khách sạn Duy Minh cũng đi vào trong, cậu thuê 1 phòng, sau đó lên phòng và nằm vật lên giường ngủ thiếp đi
Tối hôm đó, Lâm Ngọc cũng đến buổi tiệc tri ân khách hàng của Đỗ Thị. Hôm đó, bà Thanh và Thanh Yên đã bỏ thuốc vào rượu của Lâm Ngọc, chờ khi cô uống hết ly rượu, Thanh Yên đưa Lâm Ngọc đến khách sạn để bán sự trong sạch của cô cho một người đàn ông lớn tuổi theo đúng thoả thuận giữa bà Thanh và người đàn ông lớn tuổi
Cốc Cốc
Sau khi lấy chìa khoá, Thanh Yên đưa Lâm Ngọc lên phòng cô gõ cửa, thấy cửa không khoá nên cô đã đẩy Lâm Ngọc vào trong đóng cửa lại và rời đi, nhưng Thanh Yên đã vô tình gây ra sơ suất không để ý kĩ đến số phòng nên mới tạo ra cuộc gặp gỡ định mệnh giữ Duy Minh và Lâm Ngọc
-Ưm...Nóng quá
Lâm Ngọc luồn tay về phía sau cởi sợi dây váy buộc ngang eo, cô vẫn cảm thấy bức rức khó chịu
-Đáng ghét,...khó chịu thật. Mình bị sao vậy
Lâm Ngọc nghĩ trong phòng sẽ không có ai, cô tiếp tục cởi tiếp dây kéo của chiếc váy, Duy Minh mơ màng ngồi dậy
-Hửm, cô là ai sao lại vào phòng của tôi
-Anh là ai vậy, sao anh vào đây được
Duy Minh đứng dậy, cậu loạng choạng tiến về phía Lâm Ngọc
-Cô vào phòng tôi mà còn hỏi tôi là ai sao
Duy Minh ép Lâm Ngọc vào tường
-Tránh ra đi...nóng quá
-Mát mà, tôi bật máy lạnh mát lắm. Không nóng đâu
Lâm Ngọc kéo Duy Minh xuống rồi hôn lên môi cậu
-Dễ chịu thật
Sau đó cả hai qua đêm cùng nhau tại khách sạn. Hôm sau, khi Duy Minh tỉnh lại thì Lâm Ngọc đã rời đi, cô đặt một vài tờ tiền lên chiếc tủ kế giường vì cô nghĩ cậu là trai bao
-Em nghĩ tôi là trai bao sao
*Hiện tại*
Duy Minh cảm thấy xấu hổ khi nhớ đến đêm hôm đó, nhưng cậu vẫn muốn tìm cô gái đó vì cậu muốn chịu trách nhiệm với cô ấy. Nhật Linh cũng tiến lại gần Duy Minh
-Anh Duy Minh, bà nội kêu anh và em về ăn cơm ạ
-Anh đang bận
-Nhưng mà lần này đích thân bà gửi tin nhắn cho em, chúng ta không về bà sẽ buồn lắm
Duy Minh tắt máy tính sau đó rời khỏi phòng, Nhật Linh cũng đi theo cậu. Jindo gửi cà phê và bánh đến phim trường nơi Lâm Ngọc đang quay phim
-Kiểm tra lại đạo cụ cẩn thận nhé, đừng để việc sơ xuất gì xảy ra
-Vâng ạ
-Mọi người nghỉ ngơi chờ kiểm tra đạo cụ nhé
-Ok
Jindo gửi bánh và cà phê đến phim trường nơi Lâm Ngọc đang quay phim
-Lâm Ngọc, cảm ơn cô nhé cà phê ngon lắm
Lâm Ngọc nhìn 2 cô gái với ánh mắt ngạc nhiên
-Tôi sao
-Đúng rồi, cô mua cà phê cho cả đoàn mà
Lâm Ngọc nhìn Tâm Đan
-Chị không biết nha
Lâm Ngọc đi đến phía người thanh niên đang đứa nước cho mọi người
-Cô Lâm Ngọc mời mọi người uống nước ạ
Lâm Ngọc đưa tay nhận lấy ly từ người thanh niên. Cô giữ chặt tay cậu ấy lạ
-Anh là ai, sao lại lấy danh tiếng của tôi để tặng nước cho mọi người
-Chị....chị bình tĩnh đã, em là trợ lý của anh Jindo ạ
-Jindo, anh ta muốn gì chứ?
Duy Minh đưa Nhật Linh về ăn cơm cùng bà nội nhưng cậu có vẻ không vui và tỏ ra khó chịu
-Nhật Linh, Duy Minh đến rồi sao, hai đứa ngồi đi, ăn gì thì cứ gọi nhé
-Dạ, bà khoẻ không ạ
-Ừ bà vẫn khoẻ, Nhật Linh dạo này xinh quá
-Dạ cháu cảm ơn bà
-Cho bà gửi lời hỏi thăm ba mẹ cháu nhé
-Vâng ạ
Duy Minh cắt thịt bò cho bà nội, bà vui vẻ ăn phần thịt bò mà cháu trai đã cắt cho mình
-Dạ thưa bà, hôm nay bà kêu cháu và anh Duy Minh đến đây để tính đến việc đám cưới của cháu và anh Duy Minh đúng không ạ
-Tiền của anh, nội dung của bài báo tôi sẽ gửi qua gmail cho anh nhé
-Ok, rất vui vì được hợp tác với cô
Lâm Ngọc bắt đầu cho những cảnh quay ở Hàn Quốc
-Chuẩn bị, máy chạy, diễn
-....
Triều Phong gửi hình những cô gái mặc chiếc váy màu hồng cho Duy Minh
-Đúng theo yêu cầu của mày nhé
-Má, mày kiếm chuyện với tao đúng không, tao cần hình của cô gái đó thôi, mày gửi nhiều vậy sao tao biết ai là cô ấy
-Mày mới là người kiếm chuyện với tao đó, mày không nói thời gian cụ thể sao tao biết được. Tao gửi cho mày hình của tất cả các cô gái mặc váy hồng trong 1 năm đó theo đúng ý mày muốn đó
-Mẹ nó
-Rồi, đưa thời gian đi tao lục lại cho, mệt ghê
-Ngày 22 tháng 5 tao nhớ lúc tao vào khách sạn là trời khuya lắm rồi nên tao không nhớ giờ cụ thể
-Ok, chờ tao 5 phút, ngày 22 tháng 5 năm nay là 2023 cách đây 3 năm trước là 2020
Triệu Phong nhập ngày tháng năm vào ô tìm kiếm
22-05-2020
Trên màn hình suất hiện đoạn camera hai cô gái bước xuống từ chiếc taxi, cô gái mặc váy màu đen dìu cô gái mặc váy hồng đến quầy tiếp tân rồi lấy chìa khoá. Sau đó họ đi và trong khuất khỏi khu vực có camera
-Có rồi, tao gửi cho mày nhé
Triệu Phong gửi đoạn camera cho Duy Minh
-Được rồi, cảm ơn nhé
-Xong rồi nhé, tối nay nhớ đi nhậu nhé
-Ok, tối nay tao mời, coi như là lời cảm ơn nhé
-6h tối nay
-Ok
Duy Minh tua đi tua lại đoạn camera để có thể thấy rõ mặt của cô gái đó. Cô gái mặc áo đen trong đoạn camera là Thanh Yên còn cô gái mặc váy hồng là Lâm Ngọc.
-Cô gái áo đen này đến và lấy chìa khoá thì chắc chắn là đã có đặt phòng trước
Duy Minh xem tiếp những đoạn camera mà Triệu Phong đã gửi
-Khoan đã, cô gái áo đen kia đi ra khỏi khách sạn lúc 2h35p sáng
Duy Minh sâu chuỗi lại sự việc tối hôm đó để khẳng định chắc chắn hơn về cô gái kia
*Duy Minh nhớ lại*
-Hai ba, dô. Chúc cậu tuổi mới sẽ thành công trong sự nghiệp và sẽ thực hiện được những dự định trong năm nay nhé
-Chúc hay vậy ta, dô
Hôm đó là sinh nhật của Duy Minh, cậu uống rất nhiều rượu trong buổi tiệc và đi Karaoke với bạn cậu tiếp tục uống thêm
-Dô
-Uống mạnh lên nào
-Tao uống nhiều quá, sợ lát không lái xe được
-Hừ, đi thuê khách sạn ngủ đi bố. Say vậy lái xe nguy hiểm lắm
-Gần đây có khách sạn nào không ta
-Đi lên một xíu đến ngã tư có 1 cái khách sạn, dô uống tiếp
Duy Minh rời khỏi quán karaoke, người cậu nồng nặc mùi rượu, cậu loạng choạng bước ra khỏi cửa của quán karaoke
-Anh, anh có cần em giúp không
-Không
-Để em gọi taxi giùm anh nhé
Nhân viên phục vụ gọi taxi giùm Duy Minh, đưa cậu vào trong taxi nhân viên phục vụ cũng quay trở lại vào trong quán karaoke
-Haizz, uống gì mà uống dữ vậy, đi cùng không vững nữa
Cậu nhân viên lắc đầu rồi làm tiếp công việc của mình. Đến khách sạn Duy Minh cũng đi vào trong, cậu thuê 1 phòng, sau đó lên phòng và nằm vật lên giường ngủ thiếp đi
Tối hôm đó, Lâm Ngọc cũng đến buổi tiệc tri ân khách hàng của Đỗ Thị. Hôm đó, bà Thanh và Thanh Yên đã bỏ thuốc vào rượu của Lâm Ngọc, chờ khi cô uống hết ly rượu, Thanh Yên đưa Lâm Ngọc đến khách sạn để bán sự trong sạch của cô cho một người đàn ông lớn tuổi theo đúng thoả thuận giữa bà Thanh và người đàn ông lớn tuổi
Cốc Cốc
Sau khi lấy chìa khoá, Thanh Yên đưa Lâm Ngọc lên phòng cô gõ cửa, thấy cửa không khoá nên cô đã đẩy Lâm Ngọc vào trong đóng cửa lại và rời đi, nhưng Thanh Yên đã vô tình gây ra sơ suất không để ý kĩ đến số phòng nên mới tạo ra cuộc gặp gỡ định mệnh giữ Duy Minh và Lâm Ngọc
-Ưm...Nóng quá
Lâm Ngọc luồn tay về phía sau cởi sợi dây váy buộc ngang eo, cô vẫn cảm thấy bức rức khó chịu
-Đáng ghét,...khó chịu thật. Mình bị sao vậy
Lâm Ngọc nghĩ trong phòng sẽ không có ai, cô tiếp tục cởi tiếp dây kéo của chiếc váy, Duy Minh mơ màng ngồi dậy
-Hửm, cô là ai sao lại vào phòng của tôi
-Anh là ai vậy, sao anh vào đây được
Duy Minh đứng dậy, cậu loạng choạng tiến về phía Lâm Ngọc
-Cô vào phòng tôi mà còn hỏi tôi là ai sao
Duy Minh ép Lâm Ngọc vào tường
-Tránh ra đi...nóng quá
-Mát mà, tôi bật máy lạnh mát lắm. Không nóng đâu
Lâm Ngọc kéo Duy Minh xuống rồi hôn lên môi cậu
-Dễ chịu thật
Sau đó cả hai qua đêm cùng nhau tại khách sạn. Hôm sau, khi Duy Minh tỉnh lại thì Lâm Ngọc đã rời đi, cô đặt một vài tờ tiền lên chiếc tủ kế giường vì cô nghĩ cậu là trai bao
-Em nghĩ tôi là trai bao sao
*Hiện tại*
Duy Minh cảm thấy xấu hổ khi nhớ đến đêm hôm đó, nhưng cậu vẫn muốn tìm cô gái đó vì cậu muốn chịu trách nhiệm với cô ấy. Nhật Linh cũng tiến lại gần Duy Minh
-Anh Duy Minh, bà nội kêu anh và em về ăn cơm ạ
-Anh đang bận
-Nhưng mà lần này đích thân bà gửi tin nhắn cho em, chúng ta không về bà sẽ buồn lắm
Duy Minh tắt máy tính sau đó rời khỏi phòng, Nhật Linh cũng đi theo cậu. Jindo gửi cà phê và bánh đến phim trường nơi Lâm Ngọc đang quay phim
-Kiểm tra lại đạo cụ cẩn thận nhé, đừng để việc sơ xuất gì xảy ra
-Vâng ạ
-Mọi người nghỉ ngơi chờ kiểm tra đạo cụ nhé
-Ok
Jindo gửi bánh và cà phê đến phim trường nơi Lâm Ngọc đang quay phim
-Lâm Ngọc, cảm ơn cô nhé cà phê ngon lắm
Lâm Ngọc nhìn 2 cô gái với ánh mắt ngạc nhiên
-Tôi sao
-Đúng rồi, cô mua cà phê cho cả đoàn mà
Lâm Ngọc nhìn Tâm Đan
-Chị không biết nha
Lâm Ngọc đi đến phía người thanh niên đang đứa nước cho mọi người
-Cô Lâm Ngọc mời mọi người uống nước ạ
Lâm Ngọc đưa tay nhận lấy ly từ người thanh niên. Cô giữ chặt tay cậu ấy lạ
-Anh là ai, sao lại lấy danh tiếng của tôi để tặng nước cho mọi người
-Chị....chị bình tĩnh đã, em là trợ lý của anh Jindo ạ
-Jindo, anh ta muốn gì chứ?
Duy Minh đưa Nhật Linh về ăn cơm cùng bà nội nhưng cậu có vẻ không vui và tỏ ra khó chịu
-Nhật Linh, Duy Minh đến rồi sao, hai đứa ngồi đi, ăn gì thì cứ gọi nhé
-Dạ, bà khoẻ không ạ
-Ừ bà vẫn khoẻ, Nhật Linh dạo này xinh quá
-Dạ cháu cảm ơn bà
-Cho bà gửi lời hỏi thăm ba mẹ cháu nhé
-Vâng ạ
Duy Minh cắt thịt bò cho bà nội, bà vui vẻ ăn phần thịt bò mà cháu trai đã cắt cho mình
-Dạ thưa bà, hôm nay bà kêu cháu và anh Duy Minh đến đây để tính đến việc đám cưới của cháu và anh Duy Minh đúng không ạ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.