Cục Cưng Lật Bàn Ta Là Mẹ Trộm Được
Chương 97: Hoắc Cảnh Sâm còn không biết sao?
Ninh Cẩn
10/04/2014
“Đứa nhỏ này dáng dấp giống như Hoắc Cảnh Sâm nhưng mang họ Mộ, Hoắc Cảnh Sâm còn không biết sao?”
Giờ phút này bộ dáng của Mộ Thiên Hùng cực kỳ hài lòng nhìn dáng vẻ giật mình của cô con gái, nói thật ra, những tin tức này lúc trước ông ta vẫn muốn tra ra, nhưng mỗi lần tra vẫn không cách nào tra ra được. Cuộc sống những năm gần đây của đứa bé kia cùng với đứa con gái riêng của ông ta căn bản không có chút manh mối nào, chỉ là vài ngày trước không biết là người nào gởi cho ông ta những tấm hình như vậy, cùng với một chút tin tức rất có giá trị.
Mà ông ta, cái ông ta biết chỉ là những thứ này.
“Ông đến tột cùng muốn làm gì, cứ nói thẳng ra, tôi không cho phép bất kỳ người nào tổn thương đến con trai tôi.”
Đứa cong gái phản ứng kịp, bàn tay nắm chặt giờ phút này khẽ run, trong lòng cô cầu nguyện, hi vọng người này biết cái gì là giới hạn, nếu không…
“Đừng nóng vội, cha làm sao có thể tổn thương tới cháu ngoại của mình? Đứa con gái cha nói con rất thông minh, nhưng cha cũng không ngu ngốc như vậy, nhưng nếu con nghĩ vĩnh viễn muốn giấu đứa bé này thì cha sẽ không đồng ý, con cháu Mộ gia làm sao có thể trải qua cuộc sống trốn tránh như thế?”
Mộ Thiên Hùng có lòng tin, cuộc giao dịch hôm nay người thắng lợi sau cùng chỉ sẽ là ông ta.
“Sau đó thì sao? Nếu như ông muốn lợi dụng con tôi để đạt tới mục đích, Mộ Thiên Hùng, tôi rất rõ ràng nói cho ông biết, con tôi cùng Mộ gia hoặc cùng Hoắc Cảnh Sâm hoàn toàn không có chút quan hệ nào.”
Sáu năm sau, cô có thể không để ý đến bất cứ đều gì, duy chỉ có con trai bảo bối không thể, cô có thể để mặc cho ban đầu mình bất chấp tất cả giúp đỡ Mộ Thiên Hùng có được hợp đồng giá trị một trăm triệu chỉ vì có thể rời đi Mộ gia, nơi mà cô câm ghét đến tận xương tủy.
Những tội lỗi trước đây ông ta gây cho cô tạm thời khoan tín, nói đến vấn đề trước mắt, cô còncó thể nhận thức người đàn ông này đang uy hiếp cô, mà tội không thể tha thứ chính là người đàn ông này lại muốn lợi dụng con trai bảo bối của cô.
“Làm sao biết chứ, con gái ngoan, cha hôm nay đến chỉ là có ý tốt, chẳng lẽ con muốn con trai của mình cả đời mang tiếng con riêng sống qua ngày sao? Hay là nói con muốn cả đời đi theo sau lưng Hoắc Cảnh Sâm mặc cậu ta điều khiển, để một ngày có thể leo lên vị trí nữ chủ nhân Hoắc Thị? Không nên ngây thơ như vậy, con gái ngoan, rất nhiều chuyện không cần cha nói rõ, con so với cha phải rõ ràng hơn, con với Hoắc Cảnh Sâm hoặc là Hoắc Thị mà nói không có chút giá trị nào, con gái của thị trưởng thành phố Cố San San so với con còn có giá trị lợi dụng hơn, cũng là cái mà mọi người cùng hướng tới Hoắc phu nhân, mà con, nên sớm đi tìm được chỗ dựa mới có thể có cùng người khác so tư cách không phải sao?”
Mộ Thiên Hùng từ từ giải thích cho đứa cong gái của mình, nếu nói hướng dẫn từng bước cũng chẳng qua như thế, ông ta cho là, việc mà đứa con gái mình hôm nay muốn là leo lên đầu cành cây làm Phượng Hoàng, Hoắc Thị lớn như vậy, một miếng thịt béo bở ai không muốn nuốt? Người đàn ông như Hoắc Cảnh Sâm như vậy, A thị có bao nhiêu con mắt thiếu nữ muốn cùng cậu ra có chút quan hệ.
Trong lòng cô cười nhạt một tiếng, nếu là ông ta biết mới vừa trước khi ra khỏi nhà Hoắc Cảnh Sâm nói muốn cưới cô, không biết người đàn ông này có thể trực tiếp lao vào xe tự sát không nhỉ?
Giờ phút này bộ dáng của Mộ Thiên Hùng cực kỳ hài lòng nhìn dáng vẻ giật mình của cô con gái, nói thật ra, những tin tức này lúc trước ông ta vẫn muốn tra ra, nhưng mỗi lần tra vẫn không cách nào tra ra được. Cuộc sống những năm gần đây của đứa bé kia cùng với đứa con gái riêng của ông ta căn bản không có chút manh mối nào, chỉ là vài ngày trước không biết là người nào gởi cho ông ta những tấm hình như vậy, cùng với một chút tin tức rất có giá trị.
Mà ông ta, cái ông ta biết chỉ là những thứ này.
“Ông đến tột cùng muốn làm gì, cứ nói thẳng ra, tôi không cho phép bất kỳ người nào tổn thương đến con trai tôi.”
Đứa cong gái phản ứng kịp, bàn tay nắm chặt giờ phút này khẽ run, trong lòng cô cầu nguyện, hi vọng người này biết cái gì là giới hạn, nếu không…
“Đừng nóng vội, cha làm sao có thể tổn thương tới cháu ngoại của mình? Đứa con gái cha nói con rất thông minh, nhưng cha cũng không ngu ngốc như vậy, nhưng nếu con nghĩ vĩnh viễn muốn giấu đứa bé này thì cha sẽ không đồng ý, con cháu Mộ gia làm sao có thể trải qua cuộc sống trốn tránh như thế?”
Mộ Thiên Hùng có lòng tin, cuộc giao dịch hôm nay người thắng lợi sau cùng chỉ sẽ là ông ta.
“Sau đó thì sao? Nếu như ông muốn lợi dụng con tôi để đạt tới mục đích, Mộ Thiên Hùng, tôi rất rõ ràng nói cho ông biết, con tôi cùng Mộ gia hoặc cùng Hoắc Cảnh Sâm hoàn toàn không có chút quan hệ nào.”
Sáu năm sau, cô có thể không để ý đến bất cứ đều gì, duy chỉ có con trai bảo bối không thể, cô có thể để mặc cho ban đầu mình bất chấp tất cả giúp đỡ Mộ Thiên Hùng có được hợp đồng giá trị một trăm triệu chỉ vì có thể rời đi Mộ gia, nơi mà cô câm ghét đến tận xương tủy.
Những tội lỗi trước đây ông ta gây cho cô tạm thời khoan tín, nói đến vấn đề trước mắt, cô còncó thể nhận thức người đàn ông này đang uy hiếp cô, mà tội không thể tha thứ chính là người đàn ông này lại muốn lợi dụng con trai bảo bối của cô.
“Làm sao biết chứ, con gái ngoan, cha hôm nay đến chỉ là có ý tốt, chẳng lẽ con muốn con trai của mình cả đời mang tiếng con riêng sống qua ngày sao? Hay là nói con muốn cả đời đi theo sau lưng Hoắc Cảnh Sâm mặc cậu ta điều khiển, để một ngày có thể leo lên vị trí nữ chủ nhân Hoắc Thị? Không nên ngây thơ như vậy, con gái ngoan, rất nhiều chuyện không cần cha nói rõ, con so với cha phải rõ ràng hơn, con với Hoắc Cảnh Sâm hoặc là Hoắc Thị mà nói không có chút giá trị nào, con gái của thị trưởng thành phố Cố San San so với con còn có giá trị lợi dụng hơn, cũng là cái mà mọi người cùng hướng tới Hoắc phu nhân, mà con, nên sớm đi tìm được chỗ dựa mới có thể có cùng người khác so tư cách không phải sao?”
Mộ Thiên Hùng từ từ giải thích cho đứa cong gái của mình, nếu nói hướng dẫn từng bước cũng chẳng qua như thế, ông ta cho là, việc mà đứa con gái mình hôm nay muốn là leo lên đầu cành cây làm Phượng Hoàng, Hoắc Thị lớn như vậy, một miếng thịt béo bở ai không muốn nuốt? Người đàn ông như Hoắc Cảnh Sâm như vậy, A thị có bao nhiêu con mắt thiếu nữ muốn cùng cậu ra có chút quan hệ.
Trong lòng cô cười nhạt một tiếng, nếu là ông ta biết mới vừa trước khi ra khỏi nhà Hoắc Cảnh Sâm nói muốn cưới cô, không biết người đàn ông này có thể trực tiếp lao vào xe tự sát không nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.