Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 209: Đêm nay về nhất định sẽ không nhịn được mà đụng ngã ông xã (2)
Nam Quan Yêu Yêu
02/11/2017
Hai người lần nữa hôn lên rõ ràng kích thích thêm, nóng bỏng đến mức
trên mặt Thiên Ca Tuệ cũng bừng lên đỏ ửng, trong lòng suy nghĩ: Hỏng
rồi, hỏng rồi, sao tư tưởng của mình càng ngày càng không thuần khiết,
tối nay trở về sẽ không nhịn được mà đụng ngã ông xã ORZ ~
Bàn tay to của Lục Kiều Thâm không nhịn được sờ lên bầu ngực mềm mại của người phụ nữ trong ngực, xoay người một phát, để cô dựa lên góc tường, tránh cho có người phía dưới sẽ nhìn thấy.
Lần này Đổng Yên không từ chối, bởi vì cô đã chóng mặt, chỉ cảm thấy người nóng đến khó chịu, chỗ ngón tay người đàn ông này chạm vào, cũng khiến cho cô run rẩy một trận.
Thiên Ca Tuệ tức giận trong lòng! Lục Kiều Thân tên khốn kiếp này, lại đẩy Yên nhi tới góc tường mà hành hung! Thật quá đáng, khi cô đang suy nghĩ có nên đạp cửa hay không, "Tuệ Tuệ, cậu ở đây làm gì vậy?" Già Đại vốn định đi toilet, khóe mắt liếc thấy Tuệ Tuệ đứng ở cửa đi ra ban công đang do dự không yên, đi tới hỏi cô ấy một chút.
"Suỵt!" Thiên Ca Tuệ vội đưa tay che miệng Già Đại, kéo cậu ấy đến cửa toilet mới thả cậu ấy ra.
Bởi vì một câu nói kia của Già Đại mà Đổng Yên sợ tới mức giật mình một cái, đẩy người đàn ông đang ép cô ra, "Đừng, Tuệ Tuệ... Tuệ Tuệ bọn họ đang ở ngoài kia."
"Họ đã đi rồi, không có việc gì." Lục Kiều Thâm dịu dàng dụ dỗ, đôi môi lại phủ kín lên lần nữa, không cho cô có bất kỳ cơ hội phản bác lại, sự đẹp đẽ của Yên nhi thật sự khiến cho anh nếm thôi không đủ.
"Ừm..." Đổng Yên bị anh hôn hoàn toàn không có lực chống đỡ, thân thể mềm nhũn, chỉ đành phải dang tay ra ôm cổ anh, để đề phòng mình ngã xuống.
Trong mê hoặc nghĩ đến vừa rồi Lục Kiều Thâm chất vấn mình, trong lòng dâng lên ngọt ngào, ý tứ của anh đây là quan tâm mình sao? Hay là yêu thích mình?
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong phòng vệ sinh, Già Đại xoa xoa cánh tay bị Tuệ Tuệ bóp đau, oán hận nói: "Cậu xem nè, cánh tay đỏ rồi."
Tuệ Tuệ liếc nhìn cậu ấy, mắt tinh liếc thấy mấy vết dâu tây màu đỏ trên cần cổ cậu ấy, cười đến được kêu là xấu xa, "Vết đỏ trên cổ cậu nhiều hơn, người nào đó cũng quá không biết kiềm chế đi, biết rõ tối nay phải dẫn cậu đi tham dự lễ Noel, còn cố ý tạo nhiều dâu tây như vậy, hắc hắc..."
Già Đại nhớ tới tối hôm qua lại mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, đều do mình quá dễ bị cảm động, một bó hoa hồng đỏ đẹp đẽ và quả táo tượng trưng cho lời chúc bình an đêm giáng sinh đã thu mua được mình.
Anh còn bao hết nhà hàng Tây chuẩn bị bữa tối lãng mạn dưới nến, phụ nữ đều dễ dàng cảm động, nhất là Già Đại người phụ nữ giống như làm từ nước, cảm động đến mắt đỏ ngầu.
Quế Bá Lăng đau lòng ôm cô vào trong ngực, vừa dụ dỗ vừa hôn, hôn một cái đã bắt đầu không khống chế nổi, da thịt Già Đại đều làm bằng nước, kiểu trời sinh nhu nhược không xương, có vẻ xinh đẹp của phụ nữ Tô Châu, lại còn vẻ dịu dàng của phụ nữ Nhật Bản kia, kết hợp ở một chỗ sẽ khiến người đàn ông muốn ngừng mà không ngừng được.
Cô chính là bảo bối trong lòng Quế Bá Lăng, kể từ sau khi hai người chính thức lui tới, tốt đẹp như keo dán như mật, Quế Bá Lăng còn dụ dỗ Già Đại ở chung với anh, sáng trưa tối đưa đón cô đi làm, tiêu chuẩn người đàn ông bốn tốt.
“Tuệ Tuệ!” Già Đại nũng nịu trừng mắt liếc bạn tốt, môi son hé mở, thật mê người.
“Hắc hắc... Tiểu Quế tử mà nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, khẳng định không nhịn được phát thú tính đụng ngã cậu đi, ai bảo cậu là cực phẩm trong phụ nữ chúng ta chứ.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt trêu đùa.
“Cậu còn cười nữa! Tớ sẽ không thèm để ý đến cậu.” Già Đại nhéo nhéo cánh tay Tuệ Tuệ, tối hôm qua Lăng hôn toàn thân cô, còn càng không ngừng hành hạ cô, để cho cô khóc lóc cầu xin anh, hại cô hôm nay vẫn ngủ thẳng đến tận buổi chiều mới dậy, cả người đau muốn chết, nhất là bắp đùi, đi đứng cũng không thoải mái.
“Được rồi, tớ không cười, nhưng mà tớ thật sự tò mò lần trước ở ‘Bình Tuyền’, sau khi anh Lăng kéo cậu rời đi, rốt cuộc hai người đã xảy ra chuyện gì? Sao lại lập tức trở thành bạn trai bạn gái đây?”
Mặc dù ngày đó Thiên Ca Tuệ có nhìn thấy Quế Bá Lăng hôn Già Đại, nhưng vừa không chú ý hai người đã không thấy tăm hơi, sau đó rất nhiều lần muốn hỏi, kết quả vì đủ thứ chuyện mà trì hoãn.
“Anh ấy thổ lộ với tớ, sau đó mới biết mọi chuyện đều là hiểu lầm, cho nên...” Già Đại đỏ mặt nói.
“Hiểu lầm? Bao gồm cả sự kiện cậu cầm năm mươi đồng ném vào mặt kia? Ha ha... Già Đại cậu chính là thần tượng của tớ đó!” Thiên Ca Tuệ rất ra dáng chị gái vỗ vỗ bả vai Già Đại.
“Tuệ Tuệ, anh ấy nói với tớ rằng mỗi lần anh trai cậu đều mang chuyện này ra cười giỡn anh ấy, có thể đừng để cho anh ấy đặc biệt mất mặt như vậy không?”
“Ôi dào! Không có chuyện gì đâu, mấy anh ấy đều như vậy đó, trêu ghẹo lẫn nhau, cậu cho rằng anh Lăng không lấy Anh Nại ra trêu đùa anh tớ sao! Từ nhỏ đã có đức hạnh như vậy, không có cách nào.”
“A, vậy thì tốt.” Thiên Ca Tuệ dùng cùi chỏ đụng bả vai Già Đại, cười hề hề đến như trộm, “Anh Lăng thổ lộ với cậu như thế nào? Có lời nói đặc biệt ngứa ngáy không?”
Giữa hai người vốn không hề kiêng dè những chuyện này, lại nói bạn trai mình có tình anh em chơi chung từ nhỏ với Tuệ Tuệ, không có gì không thể thổ lộ.
Ngày đó Quế Bá Lăng xầm mặt kéo cô từ ‘Bình Tuyền’ đi ra, kiềm chế lửa giận sắp bùng nổ.
Già Đại cũng rất căm tức, anh đây là có ý gì? Dùng sức tránh thoát khỏi anh đang nắm chặt tay mình, “Buông tôi ra! Anh buông tôi ra! Anh là gì của tôi! Tại sao đối xử với tôi như vậy!”
Quế Bá Lăng cũng không nói chuyện, trực tiếp kéo cô đến công viên bên cạnh.
“Quế Bá Lăng! Tôi nói anh buông tôi ra, có nghe thấy không!” Già Đại hoàn toàn tức giận, âm thanh rất lớn, đưa đến một đám người dùng ánh mắt khác thường nhìn sang.
“Em không cảm thấy hôm nay em biểu diễn hơi quá sao?” Quế Bá Lăng không hề để ý đến lời của cô, ngược lại chất vấn cô.
“Có liên quan đến anh một xu nào không?” Đây là lời cô học được từ Tuệ Tuệ, dùng vào lúc này lại rất thỏa đáng!
“Em!” Quế Bá Lăng cũng không biết mình như thế nào rồi, vừa nhìn thấy cô ở chung một chỗ với người đàn ông khác thì trong lòng không kiềm chế được muốn nổi giận!
“Buông tôi ra!” Già Đại không vui nhìn anh chằm chằm, dùng sức hất tay anh đang giữ tay mình ra, kết quả tay không hất ra được, ngược lại còn bị anh cưỡng hôn.
Nụ hôn này có tính xâm chiếm quá mức, khiến cho bản thân cô thiếu chút nữa bị lạc lối, càng không ghét nụ hôn của anh, càng bởi vì anh hôn mà trong lòng dâng trào, cô lại càng ghét mình như vậy!
Trong lòng càng cảm thấy uất ức, cô biết mình không quên anh được, nhưng người đàn ông này vốn không thích mình!
Nước mắt cứ thế mà rơi xuống, cô không cần dáng vẻ này, cô ghét mình như vậy! Cô càng ghét người đàn ông thúi này hơn! Luôn thỉnh thoảng tới trêu chọc trái tim vốn hỗn loạn của cô!
Quế Bá Lăng thấy cô khóc rồi, đau lòng không xong, vội buông cánh môi của cô ra, dịu dàng dụ dỗ cô, càng thêm dịu dàng vô hạn hôn lông mi khẽ run và mắt ướt át, lỗ mũi, gương mặt, sau đó là đôi môi hơi sưng của cô.
Giống như trút xuống yêu say đắm toàn thân toàn ý, hôn sâu triền miên.
“Buông tôi ra! Buông tôi ra!” Già Đại mắc cỡ gương mặt ửng đỏ, mặt cũng sắp chôn vào trong ngực người đàn ông.
“Già Đại, anh thích em, thích em đã lâu rồi, nhìn thấy em ôm người đàn ông khác, anh sẽ đố kỵ đến nổi điên, anh nghĩ rằng anh coi trọng em đấy.” Bởi vì cô đánh mình, Quế Bá Lăng nói từng câu từng chữ rất nghiêm túc.
Anh biết nếu không nói ra tâm ý của mình, chỉ sợ sẽ bỏ qua cô, Suzuki Kikuchi đó cũng không quản, chỉ cần một ngày Già Đại còn chưa kết hôn, anh đều có thể theo đuổi cô. d1en d4nl 3q21y d0n
Tay Già Đại đấm lồng ngực anh dần dừng lại, hình như bản thân mình hơi không thể tin được lỗ tai mình nghe thấy, lông mi chớp chớp, ngước mắt lên nhìn ánh mắt Quế Bá Lăng, phát hiện bên trong không hề chứa chút đùa giỡn nào, dáng vẻ nghiêm túc này cô chưa từng nhìn thấy.
Trong lòng dâng lên vui sướng chân thật, anh nói là sự thật sao? Anh nói đã thích mình lâu rồi, anh còn nói yêu mình đấy.
Quế Bá Lăng mở cửa xe đặt Già Đại ngồi chỗ cạnh tài xế, thắt chặt dây an toàn giúp cô, sau đó đóng kín cửa, mình ngồi lên xe, lái xe.
Dọc theo đường đi, hai người đều theo đuổi tâm tư của mình, Quế Bá Lăng thỉnh thoảng liếc nhìn cô gái ở bên cạnh đang hơi ngơ ngác, trong lòng rất sợ cô sẽ từ chối mình, dù sao Suzuki Kikuchi đó mới là tình địch lớn nhất của mình.
“Già Đại, Suzuki Kikuchi là bạn trai của em sao?” Cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi ra.
“Hả! Anh Kikuchi sao lại là bạn trai của em?” Già Đại bị anh hỏi sửng sốt.
“Vậy quan hệ của hai người là như thế nào?” Quế Bá Lăng còn muốn hỏi: Tại sao phải thân mật như vậy?
“Anh ấy là anh họ em.”
“Anh họ? Em là cháu gái bên ngoại nhà Suzuki sao?” Lúc này Quế Bá Lăng mới phát hiện anh thật sự nhặt được bảo bối, Già Đại và Suzuki Kikuchi lại là anh chị em họ.
“Ừm, mẹ em họ Suzuki, cho nên tên em là Tang Mộc Già Đại!” Khi Già Đại nói câu sau cùng, thần thái hơi dí dỏm.
(*) Suzuki phiên âm Hán Việt là Linh Mộc
“Vậy Tang tiểu thư có bằng lòng làm bạn gái của anh không?” Trong giọng nói của Quế Bá Lăng hơi uất ức, khiến cho anh ăn giấm lung tung một thời gian!
Trong lòng già Đại ngọt ngào, mím môi nhìn anh, cũng không nói chuyện.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, ánh mắt dán chặt một chỗ, tất cả giống như đều dung nhập trong ánh mắt dịu dàng như nước này rồi.
“Bắt đầu từ khi nào?” Khóe miệng Già Đại nhẹ nhàng cong lên.
“Có thể là từ khi nghỉ hè lần nhìn thấy em, cũng có thể là khi em cầm năm mươi đồng vứt vào anh.” Quế Bá Lăng hơi ngượng ngùng túm tóc, “Anh lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị phụ nữ vứt tiền, hơn nữa chỉ có năm mươi đồng, nói ra khiến mặt mũi Quế Bá Lăng anh mất hết, thù này kết lớn.”
Già Đại tức giận trợn mắt nhìn anh, “Anh là người nói phải đưa tiền cho em trước đó!”
“Anh sợ trên người em không có tiền, tốt bụng hỏi em có tiền trở về trường học không, kết quả em...” Quế Bá Lăng nghĩ đến chuyện buổi sáng hôm đó cũng hơi buồn bực.
“Hừ! Ai bảo cách biểu đạt của anh có vấn đề!” Già Đại quay đầu đi.
“Anh thừa nhận anh sai rồi còn không được sao? Già Đại, em bằng lòng làm bạn gái anh không?” Quế Bá Lăng quay đầu Già Đại lại, chăm chú nhìn thẳng vào mắt cô.
Bàn tay to của Lục Kiều Thâm không nhịn được sờ lên bầu ngực mềm mại của người phụ nữ trong ngực, xoay người một phát, để cô dựa lên góc tường, tránh cho có người phía dưới sẽ nhìn thấy.
Lần này Đổng Yên không từ chối, bởi vì cô đã chóng mặt, chỉ cảm thấy người nóng đến khó chịu, chỗ ngón tay người đàn ông này chạm vào, cũng khiến cho cô run rẩy một trận.
Thiên Ca Tuệ tức giận trong lòng! Lục Kiều Thân tên khốn kiếp này, lại đẩy Yên nhi tới góc tường mà hành hung! Thật quá đáng, khi cô đang suy nghĩ có nên đạp cửa hay không, "Tuệ Tuệ, cậu ở đây làm gì vậy?" Già Đại vốn định đi toilet, khóe mắt liếc thấy Tuệ Tuệ đứng ở cửa đi ra ban công đang do dự không yên, đi tới hỏi cô ấy một chút.
"Suỵt!" Thiên Ca Tuệ vội đưa tay che miệng Già Đại, kéo cậu ấy đến cửa toilet mới thả cậu ấy ra.
Bởi vì một câu nói kia của Già Đại mà Đổng Yên sợ tới mức giật mình một cái, đẩy người đàn ông đang ép cô ra, "Đừng, Tuệ Tuệ... Tuệ Tuệ bọn họ đang ở ngoài kia."
"Họ đã đi rồi, không có việc gì." Lục Kiều Thâm dịu dàng dụ dỗ, đôi môi lại phủ kín lên lần nữa, không cho cô có bất kỳ cơ hội phản bác lại, sự đẹp đẽ của Yên nhi thật sự khiến cho anh nếm thôi không đủ.
"Ừm..." Đổng Yên bị anh hôn hoàn toàn không có lực chống đỡ, thân thể mềm nhũn, chỉ đành phải dang tay ra ôm cổ anh, để đề phòng mình ngã xuống.
Trong mê hoặc nghĩ đến vừa rồi Lục Kiều Thâm chất vấn mình, trong lòng dâng lên ngọt ngào, ý tứ của anh đây là quan tâm mình sao? Hay là yêu thích mình?
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong phòng vệ sinh, Già Đại xoa xoa cánh tay bị Tuệ Tuệ bóp đau, oán hận nói: "Cậu xem nè, cánh tay đỏ rồi."
Tuệ Tuệ liếc nhìn cậu ấy, mắt tinh liếc thấy mấy vết dâu tây màu đỏ trên cần cổ cậu ấy, cười đến được kêu là xấu xa, "Vết đỏ trên cổ cậu nhiều hơn, người nào đó cũng quá không biết kiềm chế đi, biết rõ tối nay phải dẫn cậu đi tham dự lễ Noel, còn cố ý tạo nhiều dâu tây như vậy, hắc hắc..."
Già Đại nhớ tới tối hôm qua lại mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, đều do mình quá dễ bị cảm động, một bó hoa hồng đỏ đẹp đẽ và quả táo tượng trưng cho lời chúc bình an đêm giáng sinh đã thu mua được mình.
Anh còn bao hết nhà hàng Tây chuẩn bị bữa tối lãng mạn dưới nến, phụ nữ đều dễ dàng cảm động, nhất là Già Đại người phụ nữ giống như làm từ nước, cảm động đến mắt đỏ ngầu.
Quế Bá Lăng đau lòng ôm cô vào trong ngực, vừa dụ dỗ vừa hôn, hôn một cái đã bắt đầu không khống chế nổi, da thịt Già Đại đều làm bằng nước, kiểu trời sinh nhu nhược không xương, có vẻ xinh đẹp của phụ nữ Tô Châu, lại còn vẻ dịu dàng của phụ nữ Nhật Bản kia, kết hợp ở một chỗ sẽ khiến người đàn ông muốn ngừng mà không ngừng được.
Cô chính là bảo bối trong lòng Quế Bá Lăng, kể từ sau khi hai người chính thức lui tới, tốt đẹp như keo dán như mật, Quế Bá Lăng còn dụ dỗ Già Đại ở chung với anh, sáng trưa tối đưa đón cô đi làm, tiêu chuẩn người đàn ông bốn tốt.
“Tuệ Tuệ!” Già Đại nũng nịu trừng mắt liếc bạn tốt, môi son hé mở, thật mê người.
“Hắc hắc... Tiểu Quế tử mà nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, khẳng định không nhịn được phát thú tính đụng ngã cậu đi, ai bảo cậu là cực phẩm trong phụ nữ chúng ta chứ.” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt trêu đùa.
“Cậu còn cười nữa! Tớ sẽ không thèm để ý đến cậu.” Già Đại nhéo nhéo cánh tay Tuệ Tuệ, tối hôm qua Lăng hôn toàn thân cô, còn càng không ngừng hành hạ cô, để cho cô khóc lóc cầu xin anh, hại cô hôm nay vẫn ngủ thẳng đến tận buổi chiều mới dậy, cả người đau muốn chết, nhất là bắp đùi, đi đứng cũng không thoải mái.
“Được rồi, tớ không cười, nhưng mà tớ thật sự tò mò lần trước ở ‘Bình Tuyền’, sau khi anh Lăng kéo cậu rời đi, rốt cuộc hai người đã xảy ra chuyện gì? Sao lại lập tức trở thành bạn trai bạn gái đây?”
Mặc dù ngày đó Thiên Ca Tuệ có nhìn thấy Quế Bá Lăng hôn Già Đại, nhưng vừa không chú ý hai người đã không thấy tăm hơi, sau đó rất nhiều lần muốn hỏi, kết quả vì đủ thứ chuyện mà trì hoãn.
“Anh ấy thổ lộ với tớ, sau đó mới biết mọi chuyện đều là hiểu lầm, cho nên...” Già Đại đỏ mặt nói.
“Hiểu lầm? Bao gồm cả sự kiện cậu cầm năm mươi đồng ném vào mặt kia? Ha ha... Già Đại cậu chính là thần tượng của tớ đó!” Thiên Ca Tuệ rất ra dáng chị gái vỗ vỗ bả vai Già Đại.
“Tuệ Tuệ, anh ấy nói với tớ rằng mỗi lần anh trai cậu đều mang chuyện này ra cười giỡn anh ấy, có thể đừng để cho anh ấy đặc biệt mất mặt như vậy không?”
“Ôi dào! Không có chuyện gì đâu, mấy anh ấy đều như vậy đó, trêu ghẹo lẫn nhau, cậu cho rằng anh Lăng không lấy Anh Nại ra trêu đùa anh tớ sao! Từ nhỏ đã có đức hạnh như vậy, không có cách nào.”
“A, vậy thì tốt.” Thiên Ca Tuệ dùng cùi chỏ đụng bả vai Già Đại, cười hề hề đến như trộm, “Anh Lăng thổ lộ với cậu như thế nào? Có lời nói đặc biệt ngứa ngáy không?”
Giữa hai người vốn không hề kiêng dè những chuyện này, lại nói bạn trai mình có tình anh em chơi chung từ nhỏ với Tuệ Tuệ, không có gì không thể thổ lộ.
Ngày đó Quế Bá Lăng xầm mặt kéo cô từ ‘Bình Tuyền’ đi ra, kiềm chế lửa giận sắp bùng nổ.
Già Đại cũng rất căm tức, anh đây là có ý gì? Dùng sức tránh thoát khỏi anh đang nắm chặt tay mình, “Buông tôi ra! Anh buông tôi ra! Anh là gì của tôi! Tại sao đối xử với tôi như vậy!”
Quế Bá Lăng cũng không nói chuyện, trực tiếp kéo cô đến công viên bên cạnh.
“Quế Bá Lăng! Tôi nói anh buông tôi ra, có nghe thấy không!” Già Đại hoàn toàn tức giận, âm thanh rất lớn, đưa đến một đám người dùng ánh mắt khác thường nhìn sang.
“Em không cảm thấy hôm nay em biểu diễn hơi quá sao?” Quế Bá Lăng không hề để ý đến lời của cô, ngược lại chất vấn cô.
“Có liên quan đến anh một xu nào không?” Đây là lời cô học được từ Tuệ Tuệ, dùng vào lúc này lại rất thỏa đáng!
“Em!” Quế Bá Lăng cũng không biết mình như thế nào rồi, vừa nhìn thấy cô ở chung một chỗ với người đàn ông khác thì trong lòng không kiềm chế được muốn nổi giận!
“Buông tôi ra!” Già Đại không vui nhìn anh chằm chằm, dùng sức hất tay anh đang giữ tay mình ra, kết quả tay không hất ra được, ngược lại còn bị anh cưỡng hôn.
Nụ hôn này có tính xâm chiếm quá mức, khiến cho bản thân cô thiếu chút nữa bị lạc lối, càng không ghét nụ hôn của anh, càng bởi vì anh hôn mà trong lòng dâng trào, cô lại càng ghét mình như vậy!
Trong lòng càng cảm thấy uất ức, cô biết mình không quên anh được, nhưng người đàn ông này vốn không thích mình!
Nước mắt cứ thế mà rơi xuống, cô không cần dáng vẻ này, cô ghét mình như vậy! Cô càng ghét người đàn ông thúi này hơn! Luôn thỉnh thoảng tới trêu chọc trái tim vốn hỗn loạn của cô!
Quế Bá Lăng thấy cô khóc rồi, đau lòng không xong, vội buông cánh môi của cô ra, dịu dàng dụ dỗ cô, càng thêm dịu dàng vô hạn hôn lông mi khẽ run và mắt ướt át, lỗ mũi, gương mặt, sau đó là đôi môi hơi sưng của cô.
Giống như trút xuống yêu say đắm toàn thân toàn ý, hôn sâu triền miên.
“Buông tôi ra! Buông tôi ra!” Già Đại mắc cỡ gương mặt ửng đỏ, mặt cũng sắp chôn vào trong ngực người đàn ông.
“Già Đại, anh thích em, thích em đã lâu rồi, nhìn thấy em ôm người đàn ông khác, anh sẽ đố kỵ đến nổi điên, anh nghĩ rằng anh coi trọng em đấy.” Bởi vì cô đánh mình, Quế Bá Lăng nói từng câu từng chữ rất nghiêm túc.
Anh biết nếu không nói ra tâm ý của mình, chỉ sợ sẽ bỏ qua cô, Suzuki Kikuchi đó cũng không quản, chỉ cần một ngày Già Đại còn chưa kết hôn, anh đều có thể theo đuổi cô. d1en d4nl 3q21y d0n
Tay Già Đại đấm lồng ngực anh dần dừng lại, hình như bản thân mình hơi không thể tin được lỗ tai mình nghe thấy, lông mi chớp chớp, ngước mắt lên nhìn ánh mắt Quế Bá Lăng, phát hiện bên trong không hề chứa chút đùa giỡn nào, dáng vẻ nghiêm túc này cô chưa từng nhìn thấy.
Trong lòng dâng lên vui sướng chân thật, anh nói là sự thật sao? Anh nói đã thích mình lâu rồi, anh còn nói yêu mình đấy.
Quế Bá Lăng mở cửa xe đặt Già Đại ngồi chỗ cạnh tài xế, thắt chặt dây an toàn giúp cô, sau đó đóng kín cửa, mình ngồi lên xe, lái xe.
Dọc theo đường đi, hai người đều theo đuổi tâm tư của mình, Quế Bá Lăng thỉnh thoảng liếc nhìn cô gái ở bên cạnh đang hơi ngơ ngác, trong lòng rất sợ cô sẽ từ chối mình, dù sao Suzuki Kikuchi đó mới là tình địch lớn nhất của mình.
“Già Đại, Suzuki Kikuchi là bạn trai của em sao?” Cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi ra.
“Hả! Anh Kikuchi sao lại là bạn trai của em?” Già Đại bị anh hỏi sửng sốt.
“Vậy quan hệ của hai người là như thế nào?” Quế Bá Lăng còn muốn hỏi: Tại sao phải thân mật như vậy?
“Anh ấy là anh họ em.”
“Anh họ? Em là cháu gái bên ngoại nhà Suzuki sao?” Lúc này Quế Bá Lăng mới phát hiện anh thật sự nhặt được bảo bối, Già Đại và Suzuki Kikuchi lại là anh chị em họ.
“Ừm, mẹ em họ Suzuki, cho nên tên em là Tang Mộc Già Đại!” Khi Già Đại nói câu sau cùng, thần thái hơi dí dỏm.
(*) Suzuki phiên âm Hán Việt là Linh Mộc
“Vậy Tang tiểu thư có bằng lòng làm bạn gái của anh không?” Trong giọng nói của Quế Bá Lăng hơi uất ức, khiến cho anh ăn giấm lung tung một thời gian!
Trong lòng già Đại ngọt ngào, mím môi nhìn anh, cũng không nói chuyện.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, ánh mắt dán chặt một chỗ, tất cả giống như đều dung nhập trong ánh mắt dịu dàng như nước này rồi.
“Bắt đầu từ khi nào?” Khóe miệng Già Đại nhẹ nhàng cong lên.
“Có thể là từ khi nghỉ hè lần nhìn thấy em, cũng có thể là khi em cầm năm mươi đồng vứt vào anh.” Quế Bá Lăng hơi ngượng ngùng túm tóc, “Anh lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị phụ nữ vứt tiền, hơn nữa chỉ có năm mươi đồng, nói ra khiến mặt mũi Quế Bá Lăng anh mất hết, thù này kết lớn.”
Già Đại tức giận trợn mắt nhìn anh, “Anh là người nói phải đưa tiền cho em trước đó!”
“Anh sợ trên người em không có tiền, tốt bụng hỏi em có tiền trở về trường học không, kết quả em...” Quế Bá Lăng nghĩ đến chuyện buổi sáng hôm đó cũng hơi buồn bực.
“Hừ! Ai bảo cách biểu đạt của anh có vấn đề!” Già Đại quay đầu đi.
“Anh thừa nhận anh sai rồi còn không được sao? Già Đại, em bằng lòng làm bạn gái anh không?” Quế Bá Lăng quay đầu Già Đại lại, chăm chú nhìn thẳng vào mắt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.