Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 135: Nếu như là tiên xuống trần một ngày thì tôi không đỡ nổi
Nam Quan Yêu Yêu
05/06/2017
Cuộc sống trạch nữ lấy gia đình làm chủ bất tri bất giác đã qua hai năm, Thiên Ca Tuệ giống như đã quen với hình thức cuộc sống yên tĩnh này, chỉ có điều có một lần nói chuyện trời đất với Yên nhi, hỏi cây trâm cậu ấy đã từng đưa choc ô, cô mới giật mình nhận ra mình đã vứt bỏ những thứ từng yêu thích khi học cấp ba, cuộc sống bây giờ đơn giản bình thản, để cho cô kinh ngạc không ngờ mình lại có thể chịu được?
Nhìn lại cuộc sống thế giới bên ngoài, quả thật thay đổi rất nhiều, rõ ràng nhất chính là cục cưng của các cô trưởng thành, Học Học và Tập Tập khuôn mặt giống nhau như đúc quả thật đi tới đâu cũng giết người một mảng lớn, mắt to đen như đá quý, lông mi dài luôn cong lên chớp chớp vô cùng dễ thương, nước da trơn mềm như nước, môi đỏ mọng hồng hào, vô cùng đáng yêu, nhưng mà phần tà ác lại không hề kém chút nào. Phương diện IQ, quả thật chỉ hơn chứ không kèm người cha thiên tài của các bé.
Khiến cho cô cảm thấy vô cùng vinh quang và hạnh phúc, các cục cưng quả thật làm cho cô tự hào!
Mà anh trai cũng đã đính hôn với Phó Đông Nhi - thiên kim chủ tịch ngân tịch Phúc Thụy một năm trước, cô vẫn tương đối hài lòng với người chị dâu này, ít nhất chị ấy không tỏ vẻ mắt cao hơn đầu, thế lực, ngang ngược kiêu ngạo vô lễ như những thiên kim con nhà khác, nói tóm lại là một người đẹp rất có khí chất thanh nhã, nhưng cô cảm thấy rõ ràng giữa anh trai và chị Đông Nhi không có tình cảm, hai người đính hôn một năm qua vẫn ngăn cách hai nơi, một ở Trung Quốc, một ở Luân Đôn du học, cuộc sống ai đi đường nấy, không liên quan lẫn nhau.
Yên nhi và Cầu Cầu đều học đại học năm tư, hai người đều vội vàng ra ngoài tìm việc làm, vấn đề giữa Yên nhi và Bùi Phóng càng ngày càng nhiều, nhưng cô biết Yên nhi yêu anh ấy, cũng không bằng lòng buông tha cho tình cảm sáu năm; còn Cầu Cầu vẫn độc thân trước sau như một, hàng năm luôn ra ngoài du lịch mấy lần, dùng lời nói của cậu ấy là ra cửa nhìn thế giới, sẽ khiến cho tâm tình mình thêm buông lỏng, tâm cảnh rộng lớn.
A Dần vẫn tiếp tục mang theo khuôn mặt hại nước hại dân kia đi gieo họa cho thiếu nữ ngu ngốc, nhưng mà anh ấy không giống anh trai, anh ấy chỉ trêu chọc hoa đào chứ không hái hoa đào, khiến những người đẹp kia vừa yêu vừa hận.
Nghe nói tình cảm giữa anh Lăng và Đóa Nhụy kia càng ngày càng tốt, anh Lăng thậm chí chuẩn bị kết hôn với chị ta, nhưng bác trai Quế và bác gái Quế hết sức phản đối, nói lai lịch chị ta không rõ.
Thật sự rất đau xót, cô bé lọ lem gả vào nhà giàu luôn cần phải trải qua quanh co nặng nề.
Kỳ quái là anh trai, anh Hứa còn có Thừa đều không thích chị ta, một lần bởi vì chuyện này mà cô còn bắt nạt ba anh ấy nhìn không ra người, cho đến sau này mới hiểu được vốn không phải chuyện kia.
Anh Hứa vẫn còn được trong nhóm công nhận là quý công tử, chỉ có điều nghe nói anh ấy giống như vẫn đang tìm một cô gái, là cô gái trong lúc vô tình hôn đến vào hai năm trước trong dạ tiệc sinh nhật của anh trai, vẫn khiến cho anh ấy nhớ mãi không quên.
Thiên Ca Tuệ lập tức hưng phấn, không phải Già Đại vẫn nhớ mãi không quên bạch mã hoàng tử của cô ấy sao, chẳng lẽ Già Đại chính là cô gái mà anh Hứa muốn tìm, anh Hứa chính là bạch mã hoàng tử mà Già Đại muốn tìm.
Sau khi Thiên Chỉ Dương nghe nói cũng rất vui mừng, dù sao đây cũng chính là tâm kết của Du, có thể giúp cậu ấy giải quyết xong dĩ nhiên là tốt nhất, hai anh em thảo luận, quyết định cho hai bọn họ vui mừng.
Buổi trưa ngày kế, Thiên Chỉ Dương lừa gạt Hứa Du còn chưa tan việc đến một nhà hàng Tây cao cấp, nói muốn cho cậu ấy một vui mừng đặc biệt, làm cho trong lòng Hứa Du tâm thần không yên không dứt, Dương sẽ không hại anh chứ, chỉnh rất có chuyện lạ như vậy.
Thiên Ca Tuệ thì chạy xe điên cuồng suốt dọc đường, Già Đại bị sợ đến nắm chặt tay nắm, cô có cảm giác từ khi mình lên xe đến giờ luôn ở trong trạng thái mơ mơ màng màng, hơi không biết rõ tình huống.
Tuệ Tuệ lại còn cố tình treo ngược khẩu vị của cô, nói muốn cho cô một vui mừng đặc biệt, làm hại cô hoảng loạn suốt dọc đường, chỉ sợ không phải là vui mừng mà là kinh sợ.
Ở trong nhà hàng Tây cao cấp, Hứa Du hơi không nhịn được nữa, đây cũng ngồi nửa giờ, buổi chiều anh còn phải chủ trì một cuộc họp, rốt cuộc trong hồ lô của Dương muốn làm cái gì chứ? Làm cho thần thần bí bí như vậy.
“Bình tĩnh đừng nóng, bình tĩnh đừng nóng, đang kẹt xe.” Thiên Chỉ Dương vừa nhận được điện thoại của em gái nói lập tức tới ngay.
“Đừng thừa nước đục thả câu cho tôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hứa Du thản nhiên nhấp một ngụm cà phê đen.
“Tôi tìm được người phụ nữ hai năm trước khiến cho cậu nhớ mãi không quên.” Thiên Chỉ Dương cười đến hoàn toàn lưu manh.
“Cái gì?” Hứa Du còn tưởng rằng mình nghe lầm rồi, chuyện cũng đã hai năm trước rồi, cũng thua thiệt cho Dương vẫn còn nhớ kỹ giúp anh, thật sự làm khó cậu ấy, thật sự trọng tình trọng nghĩa!
“Cũng đừng quá sùng bái anh, anh chỉ là truyền thuyết.” Thiên Chỉ Dương tỏ vẻ lưu manh nói.
Hứa Du tức giận trợn tròn mắt nhìn cậu ta, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, “Anh em, cậu có biết thời gian có thể thay đổi rất nhiều thứ không, đã từng động lòng không có nghĩa là bây giờ còn động lòng, chỉ có điều tôi nhận phần ân tình này. Tôi thật sự phải đi, buổi chiều có một cuộc họp tôi không thể vắng mặt, cậu cũng biết cán bộ nhà nước không dễ làm, sẽ bị trừ tiền lương.” Nói xong lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Trái tim không nhịp đập, gặp mặt rồi quyết định, tôi đã nói với cậu dung mạo của cô ấy cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa phong cách rất xứng với cậu, phối hợp tuyệt mỹ.” Thiên Chỉ Dương vội vàng kéo cậu ấy.
“Phải, nếu là tiên nữ hạ phàm một ngày tôi không tiếp nhận nổi.” Hứa Du hoàn toàn bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, có hai cô gái chạy từ ngã rẽ cầu thang tới, hai người đều sắc mặt ửng hồng, thở hồng hộc, cô gái phía sau còn tỏ vẻ mê man.
Hai cô chính là Thiên Ca Tuệ và Tang Mộc Già Đại.
“Ôi, Tuệ Tuệ, Già Đại, hai người có thể tới rồi.” Thiên Chỉ Dương nhìn thấy hai cô giống như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng.
Hứa Du thấy Tuệ Tuệ cũng trộn lẫn vào, đầu lớn hơn, chỉ đành phải ngồi xuống trước.
Khi Già Đại nhìn thấy Hứa Du, cuối cùng hiểu được, thì ra Tuệ Tuệ lôi kéo cô vô cùng lo lắng mà chạy tới đây là muốn cho cô xem mắt? Giá thị trường của cô không đến nỗi không tốt như vậy chứ, mặc dù vẫn không có bạn trai, nhưng là bởi vì cô không để ý đến, chứ không phải không có ai theo đuổi cô!
“Để em giới thiệu một chút, người đẹp có phong cách bên cạnh em tên là Tang Mộc Già Đại, là lai Trung Nhật; người đàn ông trơn bóng như ngọc đối diện họ Hứa tên Du, hai người có phải cảm thấy có hơi thở quen thuộc lẫn nhau không?” Thiên Ca Tuệ cười đến rất hèn mọn.
Mặt Già Đại lập tức 囧 thành trái cà chua, Tuệ Tuệ đang nói cái gì? Cái gì gọi là cảm thấy hơi thở quen thuộc lẫn nhau? Sao nghe mập mờ như vậy?
Hứa Du liếc nhìn Tang Mộc Già Đại, quả thật rất xinh đẹp, có một vẻ đẹp điềm tĩnh, nhưng mà, cảm giác không đúng lắm.
Nhìn lại cuộc sống thế giới bên ngoài, quả thật thay đổi rất nhiều, rõ ràng nhất chính là cục cưng của các cô trưởng thành, Học Học và Tập Tập khuôn mặt giống nhau như đúc quả thật đi tới đâu cũng giết người một mảng lớn, mắt to đen như đá quý, lông mi dài luôn cong lên chớp chớp vô cùng dễ thương, nước da trơn mềm như nước, môi đỏ mọng hồng hào, vô cùng đáng yêu, nhưng mà phần tà ác lại không hề kém chút nào. Phương diện IQ, quả thật chỉ hơn chứ không kèm người cha thiên tài của các bé.
Khiến cho cô cảm thấy vô cùng vinh quang và hạnh phúc, các cục cưng quả thật làm cho cô tự hào!
Mà anh trai cũng đã đính hôn với Phó Đông Nhi - thiên kim chủ tịch ngân tịch Phúc Thụy một năm trước, cô vẫn tương đối hài lòng với người chị dâu này, ít nhất chị ấy không tỏ vẻ mắt cao hơn đầu, thế lực, ngang ngược kiêu ngạo vô lễ như những thiên kim con nhà khác, nói tóm lại là một người đẹp rất có khí chất thanh nhã, nhưng cô cảm thấy rõ ràng giữa anh trai và chị Đông Nhi không có tình cảm, hai người đính hôn một năm qua vẫn ngăn cách hai nơi, một ở Trung Quốc, một ở Luân Đôn du học, cuộc sống ai đi đường nấy, không liên quan lẫn nhau.
Yên nhi và Cầu Cầu đều học đại học năm tư, hai người đều vội vàng ra ngoài tìm việc làm, vấn đề giữa Yên nhi và Bùi Phóng càng ngày càng nhiều, nhưng cô biết Yên nhi yêu anh ấy, cũng không bằng lòng buông tha cho tình cảm sáu năm; còn Cầu Cầu vẫn độc thân trước sau như một, hàng năm luôn ra ngoài du lịch mấy lần, dùng lời nói của cậu ấy là ra cửa nhìn thế giới, sẽ khiến cho tâm tình mình thêm buông lỏng, tâm cảnh rộng lớn.
A Dần vẫn tiếp tục mang theo khuôn mặt hại nước hại dân kia đi gieo họa cho thiếu nữ ngu ngốc, nhưng mà anh ấy không giống anh trai, anh ấy chỉ trêu chọc hoa đào chứ không hái hoa đào, khiến những người đẹp kia vừa yêu vừa hận.
Nghe nói tình cảm giữa anh Lăng và Đóa Nhụy kia càng ngày càng tốt, anh Lăng thậm chí chuẩn bị kết hôn với chị ta, nhưng bác trai Quế và bác gái Quế hết sức phản đối, nói lai lịch chị ta không rõ.
Thật sự rất đau xót, cô bé lọ lem gả vào nhà giàu luôn cần phải trải qua quanh co nặng nề.
Kỳ quái là anh trai, anh Hứa còn có Thừa đều không thích chị ta, một lần bởi vì chuyện này mà cô còn bắt nạt ba anh ấy nhìn không ra người, cho đến sau này mới hiểu được vốn không phải chuyện kia.
Anh Hứa vẫn còn được trong nhóm công nhận là quý công tử, chỉ có điều nghe nói anh ấy giống như vẫn đang tìm một cô gái, là cô gái trong lúc vô tình hôn đến vào hai năm trước trong dạ tiệc sinh nhật của anh trai, vẫn khiến cho anh ấy nhớ mãi không quên.
Thiên Ca Tuệ lập tức hưng phấn, không phải Già Đại vẫn nhớ mãi không quên bạch mã hoàng tử của cô ấy sao, chẳng lẽ Già Đại chính là cô gái mà anh Hứa muốn tìm, anh Hứa chính là bạch mã hoàng tử mà Già Đại muốn tìm.
Sau khi Thiên Chỉ Dương nghe nói cũng rất vui mừng, dù sao đây cũng chính là tâm kết của Du, có thể giúp cậu ấy giải quyết xong dĩ nhiên là tốt nhất, hai anh em thảo luận, quyết định cho hai bọn họ vui mừng.
Buổi trưa ngày kế, Thiên Chỉ Dương lừa gạt Hứa Du còn chưa tan việc đến một nhà hàng Tây cao cấp, nói muốn cho cậu ấy một vui mừng đặc biệt, làm cho trong lòng Hứa Du tâm thần không yên không dứt, Dương sẽ không hại anh chứ, chỉnh rất có chuyện lạ như vậy.
Thiên Ca Tuệ thì chạy xe điên cuồng suốt dọc đường, Già Đại bị sợ đến nắm chặt tay nắm, cô có cảm giác từ khi mình lên xe đến giờ luôn ở trong trạng thái mơ mơ màng màng, hơi không biết rõ tình huống.
Tuệ Tuệ lại còn cố tình treo ngược khẩu vị của cô, nói muốn cho cô một vui mừng đặc biệt, làm hại cô hoảng loạn suốt dọc đường, chỉ sợ không phải là vui mừng mà là kinh sợ.
Ở trong nhà hàng Tây cao cấp, Hứa Du hơi không nhịn được nữa, đây cũng ngồi nửa giờ, buổi chiều anh còn phải chủ trì một cuộc họp, rốt cuộc trong hồ lô của Dương muốn làm cái gì chứ? Làm cho thần thần bí bí như vậy.
“Bình tĩnh đừng nóng, bình tĩnh đừng nóng, đang kẹt xe.” Thiên Chỉ Dương vừa nhận được điện thoại của em gái nói lập tức tới ngay.
“Đừng thừa nước đục thả câu cho tôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hứa Du thản nhiên nhấp một ngụm cà phê đen.
“Tôi tìm được người phụ nữ hai năm trước khiến cho cậu nhớ mãi không quên.” Thiên Chỉ Dương cười đến hoàn toàn lưu manh.
“Cái gì?” Hứa Du còn tưởng rằng mình nghe lầm rồi, chuyện cũng đã hai năm trước rồi, cũng thua thiệt cho Dương vẫn còn nhớ kỹ giúp anh, thật sự làm khó cậu ấy, thật sự trọng tình trọng nghĩa!
“Cũng đừng quá sùng bái anh, anh chỉ là truyền thuyết.” Thiên Chỉ Dương tỏ vẻ lưu manh nói.
Hứa Du tức giận trợn tròn mắt nhìn cậu ta, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, “Anh em, cậu có biết thời gian có thể thay đổi rất nhiều thứ không, đã từng động lòng không có nghĩa là bây giờ còn động lòng, chỉ có điều tôi nhận phần ân tình này. Tôi thật sự phải đi, buổi chiều có một cuộc họp tôi không thể vắng mặt, cậu cũng biết cán bộ nhà nước không dễ làm, sẽ bị trừ tiền lương.” Nói xong lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Trái tim không nhịp đập, gặp mặt rồi quyết định, tôi đã nói với cậu dung mạo của cô ấy cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa phong cách rất xứng với cậu, phối hợp tuyệt mỹ.” Thiên Chỉ Dương vội vàng kéo cậu ấy.
“Phải, nếu là tiên nữ hạ phàm một ngày tôi không tiếp nhận nổi.” Hứa Du hoàn toàn bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, có hai cô gái chạy từ ngã rẽ cầu thang tới, hai người đều sắc mặt ửng hồng, thở hồng hộc, cô gái phía sau còn tỏ vẻ mê man.
Hai cô chính là Thiên Ca Tuệ và Tang Mộc Già Đại.
“Ôi, Tuệ Tuệ, Già Đại, hai người có thể tới rồi.” Thiên Chỉ Dương nhìn thấy hai cô giống như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng.
Hứa Du thấy Tuệ Tuệ cũng trộn lẫn vào, đầu lớn hơn, chỉ đành phải ngồi xuống trước.
Khi Già Đại nhìn thấy Hứa Du, cuối cùng hiểu được, thì ra Tuệ Tuệ lôi kéo cô vô cùng lo lắng mà chạy tới đây là muốn cho cô xem mắt? Giá thị trường của cô không đến nỗi không tốt như vậy chứ, mặc dù vẫn không có bạn trai, nhưng là bởi vì cô không để ý đến, chứ không phải không có ai theo đuổi cô!
“Để em giới thiệu một chút, người đẹp có phong cách bên cạnh em tên là Tang Mộc Già Đại, là lai Trung Nhật; người đàn ông trơn bóng như ngọc đối diện họ Hứa tên Du, hai người có phải cảm thấy có hơi thở quen thuộc lẫn nhau không?” Thiên Ca Tuệ cười đến rất hèn mọn.
Mặt Già Đại lập tức 囧 thành trái cà chua, Tuệ Tuệ đang nói cái gì? Cái gì gọi là cảm thấy hơi thở quen thuộc lẫn nhau? Sao nghe mập mờ như vậy?
Hứa Du liếc nhìn Tang Mộc Già Đại, quả thật rất xinh đẹp, có một vẻ đẹp điềm tĩnh, nhưng mà, cảm giác không đúng lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.