Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 272: Ngoại truyện 3.13
Nam Quan Yêu Yêu
24/02/2018
Thư Nhĩ Hoàng cảm thấy không nên tiếp tục đề tài này nữa, biện pháp vô
cùng tốt nhất chính là trực tiếp che cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm của cô
lại, thoáng cúi đầu, chính xác không sai khóa lại đôi môi hồng mềm của
cô, tốt đẹp giống như trong tưởng tượng vậy, chân chân thực thực hơn mới vừa rồi đụng phải trong phòng ăn nhiều.
Nhẹ nhàng mút, hút, liếm, trêu chọc, mỗi một cái đều cực kỳ êm ái, chỉ sợ hù dọa người trong ngực, ma sát giữa cánh môi và cánh môi, nước miếng của hai người xen lẫn một chỗ, lửa nóng ướt nhèm nhẹp.
Vậy mà càng hôn càng khiến cho anh không thể khống chế được, Hợp Hợp sao mà trẻ trung, vui tươi như vậy, hình như vĩnh viễn cũng không nếm đủ, mùi hương hoa nhàn nhạt trên người cô tràn đầy chóp mũi, khiến cho hô hấp của anh hơi gấp rút, hôn cũng bộc phát nhiệt liệt.
Hợp Hợp hơi lờ mờ phát hiện ra, hơi không biết làm sao, còn hơi mê man, đại não thuộc về giai đoạn thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, vô tri vô giác.
Vì sao châu chấu thúi lại hôn mình? Hơn nữa hôn đến miệng mình đau quá, anh là chó sao? Hơi nhíu mày, tay nhỏ bé nắm thành quả đấm đấm bờ vai anh, kết quả lại bị anh thừa lúc vắng mà xông vào, một đầu lưỡi lửa nóng duỗi tới, dao động chung quanh miệng mình, đốt lửa, còn câu đầu lưỡi của mình, ~~~~ (>0<)~~~~
Cô sắp không cách nào hô hấp, như hả giận lè lưỡi đẩy đầu lưỡi của anh, muốn đuổi nó ra ngoài, nhưng hành động nghịch ngợm của cô lại khiến cho Thư Nhĩ Hoàng cảm thấy đây một cổ động, hôn đến càng mãnh liệt hơn rồi.
Huống chi giữ cô thật chặt trong lòng mình, cuồng nhiệt hút cắn cánh môi mềm mại của cô, giữa da thịt tiếp xúc lẫn nhau có một tia lửa nhỏ tán loạn, cháy sạch đến hai người thở hồng hộc.
Đúng lúc này, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, màn hình ti vi cũng bật sáng lại, chỉ trong một giây thời gian, ánh đèn và âm thanh đồng thời chui vào trong ánh mắt và trong lỗ tai bọn họ, kiều diễm vẫn đang tiếp tục.
“Ưmh…” Hợp Hợp phản kháng lầu bầu nói, trên mặt hoàn toàn ửng đỏ, châu chấu thúi đang định hút đi toàn bộ dưỡng khí của mình sao? Thật khó chịu, cô sắp không cách nào hít thở.
Thư Nhĩ Hoàng buông Hợp Hợp bị nghẹn khí đến mặt mũi đỏ bừng ra, chạm khẽ lên trên chóp mũi cô, “Cô nhóc ngốc, lần sau nhớ dùng lỗ mũi hô hấp biết không?”
Lần sau? Tuyệt đối không thể có lần sau! Hợp Hợp tức giận nghĩ, nắm quả đấm nhỏ tố cáo, “Em phải nói cho anh em biết anh cường hôn em!”
“Sao lại là cường hôn chứ? Em rõ ràng cũng rất bằng lòng.” Thư Nhĩ Hoàng cười đến quyến rũ, ánh mắt dịu dàng nhìn cánh môi cô bị mình hôn đến hơi sưng đỏ, mọng nước sáng bóng, rất câu người.
Hợp Hợp cảm thấy anh rất cần ăn đòn, dẩu môi không vui nói: “Ai nói em bằng lòng? Là hơi sức của anh quá lớn, khiến cho em không nhúc nhích được!” Nói xong định tránh ra khỏi ngực anh, dù sao đã có điện, cô phải về phòng ngủ.
“Mưa ngoài kia lớn như vậy, nói không chừng sẽ còn bị cúp điện đó nha.” Sau lưng là giọng nói tràn đầy hài hước của Thư Nhĩ Hoàng.
Sẽ không đâu! Trong thành thị lớn sao thường bị cúp điện, cúp một lần rồi sẽ không cúp lần thứ hai, châu chấu thúi chính là cố ý hù dọa mình, hừ! Cô mới không mắc mưu đâu!
Vậy mà, sự tình chính là sao mà đau đớn như thế, cái gọi là tỷ lệ một phần vạn chính là vậy, khi Hợp Hợp đi tới giữa cửa lại bị cúp điện.
“A!” Cô hét lên một tiếng, trong lòng vừa tức vừa sợ, thật hận không thể lập tức rời khỏi nơi quỷ quải náy! Sao cứ bị cúp điện hoài vậy!
Thư Nhĩ Hoàng cũng không nghĩ tới thật sự bị mình nói trúng, “Đáng chết!” Đứng dậy đi tìm Hợp Hợp, bằng vào ánh sáng hơi yếu của điện thoại di động tìm được Hợp Hợp đang đứng cạnh cửa.“Anh đồ quạ đen! Châu chấu thúi! Trứng thúi lớn! Em ghê tởm anh!” Hợp Hợp vừa gặp được anh liền bắt đầu nổi giận, quả đấm như mưa rơi vào trên người anh, nhưng không thể phủ nhận khoảnh khắc nghe được giọng nói của anh, cô không sợ hãi nữa.
→00→∣∣∣
Anh mặc cho Hợp Hợp quyền đấm cước đá trong lòng mình, chỉ ôm chặt lấy cô đi vào trong phòng, đặt cô trên giường lớn, nằm nghiêng bên cạnh cô, dịu dàng dụ dỗ nói: “Ngoan, ngủ.”
“Tránh ra! Em không muốn ngủ chung với anh!” Ở trong tư duy của Hợp Hợp, chỉ có quan hệ như cha mẹ mới có thể ngủ cùng với nhau, cô và châu chấu thúi sao có thể ngủ chung trên một cái giường?!
“Em chắc chắn? Em chắc chắn muốn ngủ một mình?” Thư Nhĩ Hoàng hỏi ngược lại.
Hợp Hợp không lên tiếng, ở trong nơi tối tăm này cô thật sự không dám ngủ một mình, nhưng mà, cô cũng không thể ngủ chung với châu chấu thúi! Như vậy không đúng!
“Ngoan, đừng suy nghĩ nhiều, anh sẽ không bắt nạt trẻ vị thành niên.” Trong giọng nói có ý cười nhẹ.
“Không có hứng thú vậy sao anh còn hôn em! Nói cho cùng, anh chính là hoa hồ ly giảo hoạt!” Hợp Hợp đấm lồng ngực anh thở phì phò nói.
Hoa hồ ly? Từ này hình dung không khỏi quá không thích hợp. Thư Nhĩ Hoàng cau mày thầm nghĩ.
…
Hợp Hợp nói xong đã ngủ thiếp đi rồi, mơ mơ màng màng vùi trong ngực người nào đó ngủ thiếp đi, trong mộng còn nói mê: “Châu chấu thúi là hoa hồ ly.”
Thư Nhĩ Hoàng cười khẽ, cô nhóc này, không biết sau lưng đặt cho mình bao nhiêu biệt danh đây. Mặc kệ, chỉ cần cô vui vẻ là được, có liên quan gì đâu?
Ôm chặt người trong ngực, khóe miệng tràn ra nụ cười ấm áp, hôm nay, là một ngày rất đáng để kỷ niệm.
Đêm nay, hai người ngủ được cực kỳ ngọt ngào, có thứ gì đó đang lặng lẽ thay đổi.
Thật lâu về sau, Hợp Hợp nhớ tới chuyến đi Hương Cảng năm mười sáu tuổi đó, chỉ cảm thấy là một chuyển biến rất lớn đối với mình, bởi vì từ đó về sau thù địch của cô với châu chấu thúi đã không sâu như vậy rồi, thậm chí cảm thấy anh đối xử với mình không giống với người khác.
Thư Cách Gia biết em trai vẫn luôn thích Hợp Hợp, cho nên rất vui lòng tạo cho bọn họ có thời gian chung đụng riêng, mặc dù Tập Tập nhờ mình chăm sóc cho Hợp Hợp, nhưng mấy ngày này cô không thoát thân được, hơn nữa cô và Tập Tập đều có tâm thành toàn cho người đàn ông điên cuồng nào đó.
Giữa hai người bọn họ, đường tình hơi nhấp nhô.
Buổi tối bay đi Ả Rập, xử lý một chuyện rất khó giải quyết, kể từ năm hai mươi tuổi đón nhận lấy bang Viêm Ưng đến bây giờ đã được bốn năm, bốn năm qua xảy ra rất nhiều chuyện, đối với cô mà nói chính là một rèn luyện
Nhẹ nhàng mút, hút, liếm, trêu chọc, mỗi một cái đều cực kỳ êm ái, chỉ sợ hù dọa người trong ngực, ma sát giữa cánh môi và cánh môi, nước miếng của hai người xen lẫn một chỗ, lửa nóng ướt nhèm nhẹp.
Vậy mà càng hôn càng khiến cho anh không thể khống chế được, Hợp Hợp sao mà trẻ trung, vui tươi như vậy, hình như vĩnh viễn cũng không nếm đủ, mùi hương hoa nhàn nhạt trên người cô tràn đầy chóp mũi, khiến cho hô hấp của anh hơi gấp rút, hôn cũng bộc phát nhiệt liệt.
Hợp Hợp hơi lờ mờ phát hiện ra, hơi không biết làm sao, còn hơi mê man, đại não thuộc về giai đoạn thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, vô tri vô giác.
Vì sao châu chấu thúi lại hôn mình? Hơn nữa hôn đến miệng mình đau quá, anh là chó sao? Hơi nhíu mày, tay nhỏ bé nắm thành quả đấm đấm bờ vai anh, kết quả lại bị anh thừa lúc vắng mà xông vào, một đầu lưỡi lửa nóng duỗi tới, dao động chung quanh miệng mình, đốt lửa, còn câu đầu lưỡi của mình, ~~~~ (>0<)~~~~
Cô sắp không cách nào hô hấp, như hả giận lè lưỡi đẩy đầu lưỡi của anh, muốn đuổi nó ra ngoài, nhưng hành động nghịch ngợm của cô lại khiến cho Thư Nhĩ Hoàng cảm thấy đây một cổ động, hôn đến càng mãnh liệt hơn rồi.
Huống chi giữ cô thật chặt trong lòng mình, cuồng nhiệt hút cắn cánh môi mềm mại của cô, giữa da thịt tiếp xúc lẫn nhau có một tia lửa nhỏ tán loạn, cháy sạch đến hai người thở hồng hộc.
Đúng lúc này, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời, màn hình ti vi cũng bật sáng lại, chỉ trong một giây thời gian, ánh đèn và âm thanh đồng thời chui vào trong ánh mắt và trong lỗ tai bọn họ, kiều diễm vẫn đang tiếp tục.
“Ưmh…” Hợp Hợp phản kháng lầu bầu nói, trên mặt hoàn toàn ửng đỏ, châu chấu thúi đang định hút đi toàn bộ dưỡng khí của mình sao? Thật khó chịu, cô sắp không cách nào hít thở.
Thư Nhĩ Hoàng buông Hợp Hợp bị nghẹn khí đến mặt mũi đỏ bừng ra, chạm khẽ lên trên chóp mũi cô, “Cô nhóc ngốc, lần sau nhớ dùng lỗ mũi hô hấp biết không?”
Lần sau? Tuyệt đối không thể có lần sau! Hợp Hợp tức giận nghĩ, nắm quả đấm nhỏ tố cáo, “Em phải nói cho anh em biết anh cường hôn em!”
“Sao lại là cường hôn chứ? Em rõ ràng cũng rất bằng lòng.” Thư Nhĩ Hoàng cười đến quyến rũ, ánh mắt dịu dàng nhìn cánh môi cô bị mình hôn đến hơi sưng đỏ, mọng nước sáng bóng, rất câu người.
Hợp Hợp cảm thấy anh rất cần ăn đòn, dẩu môi không vui nói: “Ai nói em bằng lòng? Là hơi sức của anh quá lớn, khiến cho em không nhúc nhích được!” Nói xong định tránh ra khỏi ngực anh, dù sao đã có điện, cô phải về phòng ngủ.
“Mưa ngoài kia lớn như vậy, nói không chừng sẽ còn bị cúp điện đó nha.” Sau lưng là giọng nói tràn đầy hài hước của Thư Nhĩ Hoàng.
Sẽ không đâu! Trong thành thị lớn sao thường bị cúp điện, cúp một lần rồi sẽ không cúp lần thứ hai, châu chấu thúi chính là cố ý hù dọa mình, hừ! Cô mới không mắc mưu đâu!
Vậy mà, sự tình chính là sao mà đau đớn như thế, cái gọi là tỷ lệ một phần vạn chính là vậy, khi Hợp Hợp đi tới giữa cửa lại bị cúp điện.
“A!” Cô hét lên một tiếng, trong lòng vừa tức vừa sợ, thật hận không thể lập tức rời khỏi nơi quỷ quải náy! Sao cứ bị cúp điện hoài vậy!
Thư Nhĩ Hoàng cũng không nghĩ tới thật sự bị mình nói trúng, “Đáng chết!” Đứng dậy đi tìm Hợp Hợp, bằng vào ánh sáng hơi yếu của điện thoại di động tìm được Hợp Hợp đang đứng cạnh cửa.“Anh đồ quạ đen! Châu chấu thúi! Trứng thúi lớn! Em ghê tởm anh!” Hợp Hợp vừa gặp được anh liền bắt đầu nổi giận, quả đấm như mưa rơi vào trên người anh, nhưng không thể phủ nhận khoảnh khắc nghe được giọng nói của anh, cô không sợ hãi nữa.
→00→∣∣∣
Anh mặc cho Hợp Hợp quyền đấm cước đá trong lòng mình, chỉ ôm chặt lấy cô đi vào trong phòng, đặt cô trên giường lớn, nằm nghiêng bên cạnh cô, dịu dàng dụ dỗ nói: “Ngoan, ngủ.”
“Tránh ra! Em không muốn ngủ chung với anh!” Ở trong tư duy của Hợp Hợp, chỉ có quan hệ như cha mẹ mới có thể ngủ cùng với nhau, cô và châu chấu thúi sao có thể ngủ chung trên một cái giường?!
“Em chắc chắn? Em chắc chắn muốn ngủ một mình?” Thư Nhĩ Hoàng hỏi ngược lại.
Hợp Hợp không lên tiếng, ở trong nơi tối tăm này cô thật sự không dám ngủ một mình, nhưng mà, cô cũng không thể ngủ chung với châu chấu thúi! Như vậy không đúng!
“Ngoan, đừng suy nghĩ nhiều, anh sẽ không bắt nạt trẻ vị thành niên.” Trong giọng nói có ý cười nhẹ.
“Không có hứng thú vậy sao anh còn hôn em! Nói cho cùng, anh chính là hoa hồ ly giảo hoạt!” Hợp Hợp đấm lồng ngực anh thở phì phò nói.
Hoa hồ ly? Từ này hình dung không khỏi quá không thích hợp. Thư Nhĩ Hoàng cau mày thầm nghĩ.
…
Hợp Hợp nói xong đã ngủ thiếp đi rồi, mơ mơ màng màng vùi trong ngực người nào đó ngủ thiếp đi, trong mộng còn nói mê: “Châu chấu thúi là hoa hồ ly.”
Thư Nhĩ Hoàng cười khẽ, cô nhóc này, không biết sau lưng đặt cho mình bao nhiêu biệt danh đây. Mặc kệ, chỉ cần cô vui vẻ là được, có liên quan gì đâu?
Ôm chặt người trong ngực, khóe miệng tràn ra nụ cười ấm áp, hôm nay, là một ngày rất đáng để kỷ niệm.
Đêm nay, hai người ngủ được cực kỳ ngọt ngào, có thứ gì đó đang lặng lẽ thay đổi.
Thật lâu về sau, Hợp Hợp nhớ tới chuyến đi Hương Cảng năm mười sáu tuổi đó, chỉ cảm thấy là một chuyển biến rất lớn đối với mình, bởi vì từ đó về sau thù địch của cô với châu chấu thúi đã không sâu như vậy rồi, thậm chí cảm thấy anh đối xử với mình không giống với người khác.
Thư Cách Gia biết em trai vẫn luôn thích Hợp Hợp, cho nên rất vui lòng tạo cho bọn họ có thời gian chung đụng riêng, mặc dù Tập Tập nhờ mình chăm sóc cho Hợp Hợp, nhưng mấy ngày này cô không thoát thân được, hơn nữa cô và Tập Tập đều có tâm thành toàn cho người đàn ông điên cuồng nào đó.
Giữa hai người bọn họ, đường tình hơi nhấp nhô.
Buổi tối bay đi Ả Rập, xử lý một chuyện rất khó giải quyết, kể từ năm hai mươi tuổi đón nhận lấy bang Viêm Ưng đến bây giờ đã được bốn năm, bốn năm qua xảy ra rất nhiều chuyện, đối với cô mà nói chính là một rèn luyện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.