Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 5 - Chương 1: HẦU PHÍ HẮC VŨ

Dực Phong Trảm

16/04/2013



Một chuyến sáu người, đi tới Phong Thanh thành Thanh Phong cư, mấy người này ngồi liền mấy ngày, uống rượu không ngừng, huyền giới tiểu cảnh thiên chỉ là rượu do phàm nhân làm so với hạ giới vẫn hơn nhiều lắm, đám người Tần Vũ cũng không vận công ngăn cản rượu, trong ánh mắt mấy người đều có vẻ có chút mê ly. Linh Nguyệt một bên nhíu mày, mấy huynh đệ nói chuyện đã mấy ngày đêm, nhẹ nhàng đẩy Tần Vũ, thấp giọng nói: “Tần Vũ, chúng ta nên đi chưa.”

Tần Vũ nghe Linh Nguyệt thúc giục, tâm ý vừa động, một cỗ thanh lưu chảy khắp toàn thân, Tần Vũ trong nháy mắt khôi phục thanh tỉnh, trong ánh mắt thỉnh thoảng để lộ ra một điểm tinh quang, Tần Vũ nói: “Đích xác, nên đi thôi.” Tiếp theo quay đầu nhìn về phía bốn người kia, mấy người đều là người phi thường, nghe được Tần Vũ nói chuyện, đều là tâm ý vừa động, trong nháy mắt thanh tỉnh lại. Tần Vũ nhìn mấy người lạnh nhạt nói: “Hai vị ca ca, hiện giờ thời gian đã không còn sớm, đệ và Linh Nguyệt hai người chuẩn bị lên đường tới nơi đó.”

Mấy ngày nay nói chuyện với nhau, Hồng Mông và Lâm Mông cũng hiểu về nơi Tần Vũ bọn họ muốn đi, dù không hiểu rõ nơi đó đến cùng nguy hiểm thế nào, nhưng có thể khẳng định chính là lấy tu vi bọn họ khẳng định không cách nào đứng ở nơi đó. Hồng Mông mở miệng: “Cũng được, chúng ta cũng phải nắm chặt thời gian hiểu rõ nơi này, tu vi tăng lên mới là trọng yếu nhất, ngày sau cũng sẽ cùng mấy vị huynh đệ cùng nhau xông xáo phiến thiên này.” Lâm Mông cũng gật đầu, nói: “Tam đệ, dù không rõ ràng lắm nơi đó đáo để có nguy hiểm gì, nhưng ta hy vọng đệ hảo hảo bảo trọng, đến lần sau huynh đệ chúng ta gặp lại, đệ sẽ phát hiện chúng ta không còn như trước nữa.”

Tần Vũ trong lòng đầy cảm khái, gật đầu: “Yên tâm đi! Đại ca nhị ca, nơi đó tuy nói lợi hại, nhưng cũng không làm khó được đệ, mấy người chúng đệ nhất định sẽ bình an trở về.”

Hồng Mông Lâm Mông gật đầu, hai người đều giơ cao chén rượu, Hồng Mông mở miệng: “Vội vã gặp nhau, vội vã từ biệt, lần sau gặp mặt cũng không biết ra sao, đến, chúng ta cạn chén này đi!” Tần Vũ, Hắc Vũ, Hầu Phí, Linh Nguyệt đồng dạng giơ cao chén rượu, đồng thời nói: “Cạn!” Vừa nói mọi người cùng uống một hơi cạn sạch, sau đó nhìn lẫn nhau, không hẹn mà cùng cười thoải mái.

Chốc lát, Hồng Mông và Lâm Mông hai người phục hồi tinh thần lại hướng về bốn người trước mặt nói: “Tam đệ, Linh Nguyệt cô nương, còn có Hắc Vũ và Hầu Phí, vậy chúng ta đi trước, cáo từ.”

Đám người Tần Vũ cũng chắp tay, Tần Vũ mỉm cười nói: “Đại ca, nhị ca đi thong thả, thứ cho tiểu đệ không tiễn.” Hồng Mông Lâm Mông hai người gật đầu, xoay người rời đi.

Tần Vũ quay đầu, nhìn Hắc Vũ và Hầu Phí nói: “Tiểu Hắc, Phí Phí, thương thế của các đệ thế nào, không có gì đáng ngại chứ!” Hầu Phí kêu lên: “Đã không còn gì đáng ngại, nguyên bản thương thế của linh hồn là khó hồi phục nhất, nhưng đại ca ngày ấy trước khi đi đã lưu lại cho chúng đệ hai đạo năng lượng rất kì lạ, Linh Hồn Chi Tâm của chúng đệ được đạo năng lượng kia tương trợ, hơn nữa mấy ngày nay liệu dưỡng, đã không còn trở ngại. Cạp cạp!” Hắc Vũ đã ở một bên nói: “Đích xác, hắc sắc năng lượng kia của đại ca rất kì lạ, đối với linh hồn cũng có tác dụng rất tốt.”

Tần Vũ hơi sửng sốt, hiển nhiên chính hắn cũng không ngờ tới, lực lượng của Tinh Vũ với linh hồn cũng có tác dụng, lập tức cười nói: “Tốt, như thế rất tốt, các đệ không có việc gì, ta cũng yên tâm, bất quá ta còn có một số việc cũng muốn hỏi các đệ.” Linh Nguyệt biết đây là việc giữa huynh đệ bọn họ, hướng về phía Tần Vũ nói: “Tần Vũ, nếu huynh đệ các ngươi còn có chuyện muốn nói, ta ra ngoài trước, ta ở ngoài cửa chờ các ngươi.”

Tần Vũ gật đầu, nói: “Cũng tốt!” Nghe được Tần Vũ nói như vậy, Linh Nguyệt điềm nhiên cười, sau đó xoay người rời đi. Kì thực đối với Huyền Giới Giả như Linh Nguyệt mà nói, thực muốn nghe lén, chỉ cần đem giới cảm triển khai, trừ phi thủ đoạn đặc thù, nếu không không cách nào ngăn cản. Tần Vũ cũng không để ý, quay đầu nhìn Hắc Vũ và Hầu Phí nói: “Tiểu Hắc, Phí Phí, nói về các đệ đi, các đệ mấy năm nay ở chỗ nào? Ta từng tìm tất cả các nơi trong tinh giới, cũng không có bóng dáng của các đệ.”

Hầu Phí cười nói: “Cạp cạp! Đại ca, mấy năm nay đệ cùng tạp mao điểu hai người một mực ở trong sơn động tu luyện, nơi đó rất kì quái, quanh sơn động hiện đầy cấm chế kì lạ mà quỷ dị, đệ cùng tạp mao điểu ở bên trong không ngừng đối luyện, giúp nhau dĩ chiến ngộ đạo. Thực lực lúc này mới đột nhiên tăng mạnh.”

“Sơn động? Ngô, hay là nói một chút các đệ ngày đó biến mất như thế nào, lại thế nào tìm tới nơi này, ta rất kì quái, đến cùng có loại lực lượng gì có thể trực tiếp xuyên thấu thế giới của ta đem các đệ mang đi, mà ta lại không biết chút nào.”



Hắc Vũ vẻ mặt lạnh lùng nhìn không ra, chỉ nghe hắn lạnh nhạt nói: “Kì thực chúng đệ cũng không hiểu, lúc ấy đệ cùng hầu tử hai người phân biệt đều ở trong tĩnh thất tự mình tu luyện, lúc ấy một đạo hắc sắc môn hộ từ hư không xuất hiện, đệ rất hiếu kỳ, liền bước thử một chân vào, khi đệ tỉnh lại liền xuất hiện trong một sơn động cổ quái, mà hầu tử đã ở đệ bên cạnh. Hầu tử lúc ấy cũng cùng đệ giống nhau, bởi vì hiếu kỳ cho nên cũng đi đến.”

Hầu Phí ở một bên cũng hét lên: “Đích xác là như vậy, đạo hắc sắc môn hộ kia rất quỷ dị, lúc ấy đệ dĩ nhiên nhìn không thấu, bất quá hiện giờ nghĩ đến, tựa hồ có cảm giác quen thuộc, nhưng lại bất đồng. Cạp cạp! Lúc ấy chúng đệ ở trong sơn động tìm kiếm đường ra, nhưng không đường đi, sơn động xung quanh hiện đầy vô số đồ án cùng ngăn cấm.”

Tần Vũ nghi hoặc nói: “Hắc sắc môn hộ? Sơn động? Ngô, như thế xem ra hẳn là hiện tượng thần bí nào đó hoặc là nhân vật thần bí đem các đệ từ thế giới của ta mang đi, các đệ nói tiếp đi.”

Hắc Vũ lạnh nhạt nói: “Quả thực có nhân vật thần bí, chỉ là chúng đệ cũng không gặp hắn, lúc ấy đệ cùng hầu tử hai người đều cảm thấy không thể tưởng tượng, chúng đệ hai người nhìn nhau, đột nhiên một đạo thanh âm từ trong sơn động vang lên, 'Muốn gặp Tần Vũ, ở chỗ này hảo hảo tu luyện đi! Hiểu được hết thảy nơi này, các ngươi có thể tìm được Tần Vũ.' Chúng đệ lúc ấy ngay bên trong sơn động lớn tiếng quát to hỏi nơi phát ra thanh âm, nhưng không có trả lời.”

“Nói vậy, các ngươi từ đó về sau đều bị vây ở trong đó, thẳng đến khi các đệ tu luyện xong? Trong sơn động kia có những gì?” Tần Vũ hỏi.

Hắc Vũ gật đầu, nói: “Đích xác, đệ cùng hầu tử hai người vốn là dĩ chiến ngộ đạo, từ đó về sau liền ở nơi đó chiến đấu cả ngày, về phần đồ án kỳ quái khắc trên tường đều là chiến đấu gì đó, rất kì lạ cũng rất thâm ảo, đệ cùng hầu tử hai người vừa lĩnh ngộ vừa chiến đấu, lúc này mới khiến cho thực lực đột nhiên tăng mạnh.”

“Ân! Như thế xem ra sơn động kia hẳn là cùng loại với truyền thừa cấm địa của viên hầu nhất tộc của Phí Phí, đồng dạng cũng là một không gian tu luyện.” Giờ phút này Tần Vũ trong lòng rung động không thôi, ngày đó khi hắn từng là chưởng khống giả chú ý qua vận mệnh của hai huynh đệ, vận mệnh của hai người rất kì lạ, Tần Vũ ngày đó từng chứng kiến hai người thành tựu cao nhất cũng chỉ là Thiên Tôn, nhưng vận mệnh trở thành Thiên Tôn lại có vẻ có chút mơ hồ, ngày ấy trước khi đi, Tần Vũ chú ý tới tâm tính của hai người, mới nói những lời kia, dù kỳ vọng cao, nhưng hy vọng bọn họ có thể kiên định tín niệm đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, sau khi quan sát lại lần nữa, đã xác định vận mệnh của bọn họ chứng thực là chỉ đến Thiên Tôn.

Mà hiện tại Tần Vũ đã có điểm hồ đồ, đến cùng là dạng lực lượng gì đã sửa lại vận mệnh của hai người, thực sự để cho bọn họ đi tới nơi này chứ? Tần Vũ vuốt mũi, lâm vào trầm tư, đột nhiên Hầu Phí hét lớn: “Trách không được, đệ rốt cuộc biết rồi, hắc sắc môn hộ kia đệ nói có cảm giác quen thuộc, cạp cạp, đại ca, năng lượng cấu thành hắc sắc môn hộ kia cùng huynh ngày ấy truyền thâu năng lượng cho chúng ta tương tự, chỉ là năng lượng cấu thành hắc sắc môn hộ kia rõ ràng so với của huynh cao hơn rất nhiều.”

Tần Vũ trong lòng kinh ngạc, thông qua lời hai người đã đoán được một bộ phận, thầm nghĩ: “Thiên, phổ viết phía dưới vận mệnh của sinh mệnh trong vạn giới, chân chính có thể thay đổi vận mệnh con người hẳn là chỉ có những người siêu thoát thiên đó, mới rồi Phí Phí có nói qua, năng lượng cấu thành hắc sắc môn hộ kia cùng của ta tương tự, chỉ là mạnh hơn rất nhiều, nhớ lần đầu tiên khi biết giới ấn của ta, Thiên Thương đại ca từng nói qua, thiên gian có được giới ấn có tên chỉ có mấy cái, chẳng lẽ thực là những người đó? Nếu thực sự là bọn họ, vậy bọn họ vì sao cải biến vận mệnh của Tiểu Hắc và Phí Phí đây?” Tần Vũ dùng sức lắc đầu, thầm nghĩ: “Mặc kệ các ngươi là ai, một ngày nào đó, hết thảy chân tướng đều sẽ rõ ràng.”

Tần Vũ gật đầu, nói: “Tiểu Hắc, Phí Phí, vậy các đệ thế nào tìm tới nơi này chứ? Chẳng lẽ lại là đạo thanh âm kia trợ giúp?” Hầu Phí và Hắc Vũ gật đầu, Tần Vũ không nói nữa, chỉ là lẳng lặng nhìn hai người. Một lúc lâu, Tần Vũ mở miệng nói: “Ai, quên đi, không nghĩ nữa, nếu tới, ba huynh đệ chúng ta hảo hảo nỗ lực thôi, hiện giờ các đệ hẳn là còn không biết hết thảy nơi này, ta đơn giản cho các đệ nói một chút tình huống nơi này, nơi này gọi là huyền giới tiểu cảnh thiên… Ân, hiện giờ các đệ đã rõ ràng chưa?”

Hầu Phí và Hắc Vũ gật đầu, Hầu Phí cười nói: “Đại ca, không biết thực lực của huynh đạt tới bước nào a, đệ cùng tạp mao điểu ở nơi sơn động lĩnh ngộ không ít thứ thú vị nga, hiện giờ dù chỉ là U Hư Giả, nhưng tranh đấu chưa chắc kém Linh Hư Giả đâu.” Tần Vũ nghe Hầu Phí nói như vậy, trong lòng vui vẻ, xem ra lúc trước đoán không sai, bọn họ dĩ chiến ngộ đạo, thực lực khẳng định không thể kém so với Linh Hư Giả bình thường.

Tần Vũ mỉm cười nói: “Như thế rất tốt, đi hư không cổ trận này, dữ nhiều lành ít, hai người các đệ thực lực càng mạnh, chúng ta tự nhiên lại càng có bảo chướng. Đi thôi, Linh Nguyệt còn đang ở phía dưới chờ chúng ta đấy?”

“Chờ đã, đại ca!” Hắc Vũ gọi Tần Vũ lại, Tần Vũ nhìn Hắc Vũ nói: “Chuyện gì, nói đi!”



“Ba huynh đệ chúng ta lâu rồi không luận bàn, đệ và hầu tử hai người lúc đầu đến nơi đây từng nói qua, nhìn thấy đại ca sẽ hảo hảo luận bàn một phen. Không biết đại ca nghĩ thế nào a?”

Hầu Phí đã ở một bên kêu lên: “Cạp cạp! Đại ca, dù huynh là Huyền Giới Giả, nhưng chúng đệ vẫn muốn lãnh giáo một chút.” Tần Vũ mỉm cười nhìn hai người, nói: “Nga, cũng tốt, để chúng ta tìm nơi nào hảo hảo chiến đấu một phen, để ta xem xem các đệ mấy năm nay đến cùng có tiến bộ gì. Nơi này không phải nơi có thể đánh nhau, đi theo ta.” Vừa nói Tần Vũ liền đi trước. Hắc Vũ Hầu Phí hai người cũng theo sát sau đó.

Linh Nguyệt chờ ở dưới lầu, thấy ba người Tần Vũ đi ra, mỉm cười nói: “Nói xong rồi a, chúng ta đi thôi.” Tần Vũ nhìn Linh Nguyệt, lạnh nhạt nói: “Linh Nguyệt, chờ đã tại đi thôi, hai huynh đệ của ta muốn tìm ta luận bàn một phen, ta xem, chúng ta có hay không…” Linh Nguyệt vừa nghe, cắt đứt lời Tần Vũ nói: “Cũng tốt, ta cũng đang muốn xem thực lực hai vị huynh đệ của huynh, nơi này không phải nơi chiến đấu, chúng ta đi nơi khác thôi.” Vừa nói liền bay đi, Tần Vũ đưa tay ý bảo Hắc Vũ và Hầu Phí hai người cũng đuổi theo.

Tần Vũ tâm ý vừa động, tinh giới trong Tử Huyền phủ, trong đầu mọi người rõ ràng hiện ra một thanh âm, “Các ngươi cũng không cần lo lắng, Tiểu Hắc và Phí Phí trước mắt cùng ta ở một chỗ.” Bạch Linh, Hồng Vân, Tử Hà ba người mấy trăm ức năm nay cũng không có tin tức của Hắc Vũ và Hầu Phí, trong lòng tất nhiên là lo lắng phi thường, hiện giờ nghe truyền âm của Tần Vũ, đều đối với không trung nói: “Đại ca, huynh, huynh nói là thực sự?”

“Tiểu Hắc và Phí Phí đang bên cạnh ta, các người không cần lo lắng, chỉ là nơi này chúng ta tạm thời đều không thể trở về, có lẽ mấy vạn ức năm, có lẽ mấy ngàn vạn ức năm, các người yên tâm đi, có ta ở đây, Tiểu Hắc và Phí Phí tự nhiên không việc gì.”

Hồng Vân Tử Hà hai người trong lòng kinh hỉ vạn phần, Hồng Vân nói: “Vậy đại ca, có thể cho chúng ta nói chuyện với huynh ấy được không, cho dù không thấy được mặt, trò chuyện cũng được a.” Bạch Linh đồng dạng mở miệng: “Đúng vậy! Đại ca.”

Tần Vũ suy nghĩ một chút, sau đó truyền âm nói: “Cũng được, đợi chút ta liền để cho bọn họ cùng các ngươi trò chuyện, cứ như vậy, các ngươi tiếp tục làm việc đi.”

Tần Vũ nói cho mọi người Tử Huyền phủ, sau đó phục hồi tinh thần, nhìn thân ảnh ba người đi xa, Tần Vũ ngẩng đầu lên nhìn về phía thiên, ánh mắt phảng phất xuyên thấu qua thiên, thấy được tồn tại trong hư vô kia, Tần Vũ lẩm bẩm: “Để ta xem xem, các ngươi cho hai huynh đệ ta đến cùng có vận mệnh thế nào.” Nói xong cũng hóa thành một đạo hắc mang theo sát tới.

※※※

Thiên gian nơi không gian thần bí nhất, ba đạo văn chương thần bí lần nữa tụ tập cùng một chỗ, giữa đạo văn chương bên trái kia một đạo thanh âm vang lên: “Hừ, ngươi có phải làm quá mức rồi không, chúng ta lúc đầu có nói giúp hắn đâu, vì sao còn muốn đem vận mệnh hai người kia sửa đổi.” Đạo vân chương ở giữa lắc lư vài cái, một đạo thanh âm hùng hồn truyền ra, “Vận mệnh của hắn rất kì lạ, nhưng có thể siêu thoát hay không cũng chỉ có thể nhìn tạo hóa của hắn, ta cải biến vận mệnh của hai người kia cũng chỉ là muốn đối vận mệnh của hắn tăng một ít biến số mà thôi, hãy chờ xem, người có được Tinh Vũ sẽ không đơn giản như vậy, dù không có ta, thành tựu của hắn cũng bất phàm, hiện giờ ta chỉ bất quá là sớm giúp hắn một điểm nhỏ mà thôi.”

Đạo văn chương bên phải kia lên tiếng: “Đích xác, ngươi biến đổi, thiên gian rất nhiều thứ cũng thay đổi theo, chờ xem đi, chuyện càng lúc càng thú vị cho xem, hắc hắc!”

Văn chương bên trái kia lên tiếng nói: “Lần này coi như xong, vận mệnh của hai người kia đã sửa đổi, chúng ta cũng chờ xem, chỉ là lần sau đừng tùy tiện sửa vận mệnh của người khác, như vậy là vi phạm thiên đạo.”

Đạo văn chương ở giữa lắc lư chốc lát, từ từ nói: “Có lẽ vậy đi, chúng ta hay là yên lặng theo dõi kỳ biến đi. Đi thôi!” Dứt lời, trực tiếp liền biến mất trong thiên gian. Mặt khác hai đạo văn chương đồng dạng cũng đã biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Đạo Tinh Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook