Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 6 - Chương 9: TẦN VŨ TÁI CHIẾN‎‎

Dực Phong Trảm

16/04/2013



Tần Vũ nhấc tinh thương trùng trùng công kích qua Viêm Khiếu Thiên, Viêm Khiếu Thiên khóe miệng nhếch ‎lên, nhấc vũ khí kỳ quái trong tay nghênh đón, hai cỗ lực lượng tuyệt cường đột nhiên va chạm cùng một chỗ, ‎‎“Phanh!” Một tiếng vang thực lớn, một cỗ lực lượng mãnh liệt từ giữa vú khí của hai người bắn ra, trong nhất thời, ‎đất phía dưới từng khúc nứt ra, khắp nơi đều là loạn thạch bay lượn. Tần Vũ và Viêm Khiếu Thiên hai người cứng ‎đối cứng liên tục đối đụng vô số lần, nhất thời không gian trung vô số nơi đều vang lên tiếng “Phanh! Phanh! ‎Phanh!”‎



“Phanh!” Viêm Khiếu Thiên cùng Tần Vũ lần nữa một chỗ tức phân, hai người đều nhìn nhau, Viêm Khiếu ‎Thiên trầm giọng nói: “Tần Vũ, lực lượng của ngươi thực đúng là vượt qua tưởng tượng của ta a, ngươi hiện giờ ‎dù mới là Huyền Giới Giả nhưng so với Đạo Giới Giả mà nói cũng không kém chút nào, nếu không phải ta bản ‎thân bị trọng thương, thực lực ngay cả một phần mười vốn có cũng phát không được, chỗ nào để cho ngươi càn ‎rỡ như vậy.” Tần Vũ mỉm cười nói: “Ngươi cũng không đơn giản a, trình độ thân thể cường hãn vô cùng, dù bản ‎thân bị trọng thương cư nhiên cũng có thể có thực lực của Đạo Giới Giả, lâu rồi không cùng người như vậy liều ‎mạng, đáng tiếc a, ta phải nhanh chóng chấm dứt chiến đấu.” Tần Vũ thầm nghĩ: “Huyền Hư Giả, cùng Thánh Giới ‎Giả và Tôn Giới Giả bình thường, khi không tồn tại lực lượng khô kiệt mà nói, bọn họ có thể hấp thu không hạn ‎chế năng lượng của thiên gian để bổ sung, nếu như cùng hắn chiến đấu kéo dài không thể nghi ngờ là không sáng ‎suốt nhất, hiện giờ chỉ có thể một lần phát động công kích cực mạnh của ta, lần nữa trọng thương linh hồn của ‎hắn mới ổn.”‎

Tần Vũ nghĩ tới đây, sau đó trầm tĩnh xuống, thần sắc bình thản nhìn Viêm Khiếu Thiên, tâm ý vừa động, ‎tay phải nhẹ nhàng run lên, tinh thương trực tiếp biến mất giữa thiên gian, Tần Vũ toàn lực thúc dục Tinh Vũ, từng ‎đạo hắc sắc năng lượng trong nháy mắt chảy khắp toàn thân, chín đạo giới ảnh phía sau một trận chớp lên, Tần ‎Vũ con mắt gắt gao nhìn chằm chằm Viêm Khiếu Thiên, thầm nghĩ: “Lôi hỏa kết hợp trước mắt xem ra là không thể ‎dùng, năng lực của ta vẫn không cách nào thao túng năng lượng thực lớn như vậy, hơn nữa thứ đó thời gian phát ‎động cũng quá dài, nếu như hơi không để ý thì đợi chờ cái chết sẽ là ta.”‎

Viêm Khiếu Thiên con mắt kinh ngạc nhìn Tần Vũ, chỉ cảm thấy khí thế quanh thân Tần Vũ không ngừng gia ‎tăng, Viêm Khiếu Thiên thần sắc cổ quái, thầm nghĩ: “Tần Vũ này nhất định có gì đó, ta là cẩn thận vẫn hơn.” Vừa ‎nói đồng dạng thúc dục toàn bộ lực lượng tự thân, đem các loại cảm quan tự thân tăng lên tới cực hạn.‎

Chín đạo giới ảnh phía sau Tần Vũ toàn bộ tung bay trước mặt Tần Vũ, Tần Vũ tâm ý vừa động, chín đạo ‎giới ảnh từ từ trùng hợp cùng nhau, từ mặt bên mở ra, chín đạo giới ảnh song song sắp hàng thành một đường ‎thẳng tắp, mà từ mặt trước nhìn lại cũng chỉ có một hắc sắc tiểu quang cầu trôi nổi, mà giờ phút này phía đối diện ‎của chúng chính là Viêm Khiếu Thiên. Tần Vũ cả người hắc quang đại tác, hắc sắc giới linh khải tản mát ra một ‎điểm huỳnh quang, vô số hắc sắc năng lượng từ Tinh Vũ cuồn cuộn không ngừng bắn về một đạo giới ảnh gần ‎Tần Vũ nhất.‎

Nhất thời chín đạo giới ảnh không ngừng chớp lên, mà thiên gian từng đạo các sắc diễn giới chi lực đều ‎hướng đến đạo giới ảnh trước mặt Tần Vũ mà tụ tập đến, “Oanh!” Một tiếng, một đạo hắc sắc chùm sáng từ đạo ‎giới ảnh đầu tiên bắn ra, sau đó trùng trùng đánh lên trên giới ảnh tầng thứ hai, nhất thời thiên gian diễn giới chi ‎lực lại tiếp theo hướng đạo giới ảnh thứ hai tụ tập đến, một lát sau, đạo giới ảnh thứ hai đồng dạng bắn ra một ‎đạo hắc sắc chùm sáng càng lớn hơn nữa trùng trùng oanh kích lên đạo giới ảnh thứ ba… Như thế lặp đi lặp lại ‎mấy lần, cuối cùng oanh kích lên đạo giới ảnh cuối cùng, thiên gian các sắc diễn giới chi lực nhất thời hướng tới ‎đạo giới ảnh cuối cùng kia tụ tập lại. Mà tám đạo giới ảnh lúc trước thì đều phân tán ra hình thành một vòng tròn ‎phân liệt trên đạo giới ảnh thứ chín quanh thân.‎

Viêm Khiếu Thiên trong lòng thầm cảm giác không ổn, cảm thụ được phía trước truyền đến áp lực cực ‎lớn, thầm nghĩ: “Tần Vũ này thực kỳ quái, Giới Giả khác cũng chỉ có một đạo giới ảnh, hắn cư nhiên có chín đạo, ‎chẳng lẽ hắn do chín thế giới tạo thành…” Viêm Khiếu Thiên nhanh chóng tụ tập lực lượng toàn thân sau đó ‎hướng tới hồng sắc vũ khí kỳ lạ trên tay phải truyền đến, vũ khí kỳ lạ kia nhất thời hồng quang đại tác, một cỗ uy ‎áp vô hình đột nhiên sinh ra cùng năng lượng ba động của Tần Vũ chậm chạp chống đỡ.‎

Đột nhiên Tần Vũ khóe miệng hơi nhếch lên, một cỗ thanh âm từ trong miệng Tần Vũ chậm rãi niệm xuất: ‎‎“Tinh Vũ, Cửu - Thiên - Tinh - Thần - Động…” Mỗi một lời làm cho một đạo giới ảnh hoảng động một chút, mà phía ‎sau tám giới ảnh kia cùng hoảng động, khi Tần Vũ niệm đến chữ ‘Động’ cuối cùng, trong phút chốc thiên gian một ‎cỗ uy áp vô hình đột nhiên sinh thành, trước người trên bề mặt chín đạo giới ảnh vây quanh không ngừng chớp ‎lên, tám đạo giới ảnh bên ngoài đột nhiên phóng xuất một cỗ hắc sắc chùm sáng mãnh liệt trực tiếp bắn về phía ‎đạo giới ảnh ở giữa, sau đó chỉ thấy một đạo hắc sắc chùm sáng đặc biệt lớn hướng tới Viêm Khiếu Thiên cấp ‎tốc xung kích.‎

Viêm Khiếu Thiên nhìn hắc sắc chùm sáng thực lực siêu tốc mà đến kia, quát to một tiếng, “Không ổn!” ‎Hai chân đột nhiên đạp xuống, đất dưới chân trong nháy mắt nát bấy, Viêm Khiếu Thiên nương theo luồng xung ‎lực kia thả người nhảy lên không trung, khó khăn lắm mới tránh được hắc sắc chùm sáng thực lớn kia, Viêm Khiếu ‎Thiên nhìn hắc sắc chùm sáng, lãnh đạm nói: “Tần Vũ cư nhiên còn có chiêu số như vậy, công kích như vậy đã đạt ‎tới cực hạn của Đạo Giới Giả, lấy thực lực của ta bây giờ nếu như ngạnh kháng công kích như vậy, khẳng định ‎đương tràng sẽ hóa thành tro bụi.”‎



Chùm sáng thực lớn phía dưới kia sát mặt đất đi qua, đất phía dưới hiện ra một khoảng trống thực lớn, ‎sâu không biết bao nhiêu! Tần Vũ nhìn Viêm Khiếu Thiên nhảy lên, khó khăn lắm mới tránh được chùm sáng kia, ‎khóe miệng Tần Vũ lộ ra một tia cười, tay phải bắt kiếm chỉ, vạch lên trời, chùm sáng kia nhanh chóng phóng lên ‎cao, hướng tới Viêm Khiếu Thiên cấp xạ tới, Viêm Khiếu Thiên trong lòng rùng mình, vội vàng quơ vũ khí trong ‎tay, vô số đạo hồng sắc nhận mang từ trong vũ khí kì quái kia chém ra, trùng trùng bổ về phía hắc sắc quang ‎mang thực lớn kia.‎

Nhận mang cũng không tạo thành chút trở ngại nào đối với hắc sắc chùm sáng kia, đánh lên trong tích tắc ‎đã bị uy lực của hắc sắc chùm sáng kia mạnh mẽ đánh tan, vô số nhận mang bị đẩy lùi đến bốn phương tám ‎hướng, phía dưới vô số nơi đều bị đánh đến thất linh bát lạc, mà ngay cả tòa thành trì của phàm nhân kia cũng ‎trong nháy mắt hôi phi yên diệt.‎

Tốc độ của hắc sắc chùm sáng không giảm bớt chút nào, trực tiếp oanh kích Viêm Khiếu Thiên, Viêm ‎Khiếu Thiên trong lòng giật mình, khống chế thân thể lại nhanh chóng lệch sang bên trái một chút, khó khăn tránh ‎khỏi một kích mãnh liệt kia, chỉ là chùm sáng cũng đi qua sát người hắn, cũng lấy đi trên người hắn một tầng da ‎thịt, cả người lần nữa toát ra vô số vết máu. Thân thể Viêm Khiếu Thiên vốn không yếu ớt như thế, đơn giản là lúc ‎trước trong quá trình cùng bốn người Long Nhất tranh đấu, thân thể cũng thừa nhận không được uy lực của bốn ‎người liên thủ, rất nhiều nơi đã bị tổn hại. Mà thân thể mới sinh nếu muốn khôi phục đến trình độ ban đầu cũng ‎cần có thời gian, hiện giờ trình độ cường hãn của thân thể Viêm Khiếu Thiên cũng chỉ có thể so với Động Hư Giả ‎bình thường, đối mặt cùng lực lượng đạt tới cực hạn, tự nhiên có vẻ có chút không đủ.‎

Tần Vũ hơi tức giận Viêm Khiếu Thiên không ngừng né tránh như thế, cao giọng hét lớn với Viêm Khiếu ‎Thiên trên bầu trời: “Viêm Khiếu Thiên, giờ phút này bộ dáng của ngươi thực đúng là chật vật a, không ngừng ‎chạy trốn, vậy còn gì là uy thế của kẻ thân là Huyền Hư Giả chứ?” Viêm Khiếu Thiên trong lòng cũng tức giận, giờ ‎phút này hắn đích xác không thể đón đỡ uy lực vô cùng cường hãn kia, mà dừng lại phản kích cũng khó có khả ‎năng, hắc sắc chùm sáng kia theo đuổi không bỏ, nếu hơi có dừng lại, Viêm Khiếu Thiên tự nhiên cũng sẽ trực ‎tiếp thừa nhận luồng lực đạo tuyệt cường kia, thân thể nguyên bản đã trọng thương khẳng định không chịu nổi, ‎linh hồn cũng sẽ đương tràng hôi phi yên diệt.‎

Tần Vũ thấy Viêm Khiếu Thiên cố tình câu giờ với mình háo, thầm nghĩ: “Chiêu này cũng là gần đây mới ‎lĩnh ngộ, thời gian dài duy trì công lực của ta cũng nhanh chóng giảm xuống, hiện giờ cũng chỉ có thể tăng mạnh ‎lực đạo, đem chiêu đó cũng sử dụng tới.” Tần Vũ bắt chéo tay, giới ấn trên trán lần nữa kịch liệt nhảy lên, Tần Vũ ‎ngoài miệng thốt ra một câu: “Tinh Vũ, khốn tinh tỏa.” Trong nháy mắt tám đạo giới ảnh hình tròn trước người Tần ‎Vũ sắp hàng lại, vô số đạo hắc sắc tinh mang từ đó bắn ra, bay thẳng đến cấp tốc vây quanh Viêm Khiếu Thiên.‎

Viêm Khiếu Thiên thình lình bị hàng vạn hàng nghìn tinh mang xông tới mà giật mình, vội vàng né tránh. ‎Trong phút chốc hàng vạn hàng nghìn tinh mang hình thành một tấm lưới, đem Viêm Khiếu Thiên trùng trùng vây ‎lại, Viêm Khiếu Thiên vội vàng vũ động vũ khí trong tay, muốn phá quang võng thực lớn kia, quang võng vừa vỡ, ‎nhưng trong nháy mắt lại khôi phục nguyên trạng. Viêm Khiếu Thiên cổ quái liếc nhìn, đột nhiên chỉ cảm thấy đỉnh ‎đầu có một cỗ uy áp mãnh liệt nhanh chóng lao đến, viêm Khiếu Thiên lúc này nổi giận gầm lên một tiếng nói: ‎‎“Không! Tần Vũ…” Chùm sáng thực lớn kia trong nháy mắt đánh trúng viêm Khiếu Thiên.‎

Không trung truyền đến tiếng kêu cuối cùng của Viêm Khiếu Thiên, “Tần Vũ, ta thua dưới kì chiêu và pháp ‎quyết của ngươi, bất quá, cho dù ta chết các ngươi cũng đừng mong sống, a…” Một đạo hồng sắc quang mang ‎trong nháy mắt từ bên trong hắc sắc chùm sáng chiếu ra, tiếp theo là hàng vạn hàng nghìn hồng sắc quang mang ‎xuyên thấu hắc sắc chùm sáng kia, hắc sắc chùm sáng dần dần biến mất vô tung, từ từ hiện ra một hồng sắc ‎quang cầu thực lớn trôi nổi giữa không trung.‎

Tần Vũ quát to một tiếng, “Không tốt! Thực đáng chết, hắn cư nhiên muốn tự bạo. Tiểu Hắc, Phí Phí, ‎chúng ta rời khỏi nơi này, chúng ta mau đi, dùng tốc độ nhanh nhất có thể. Các đệ đều lại đây, ta dùng giới tinh ‎toa.” Hắc Vũ và Hầu Phí hai người khổ chiến tám người, trước mắt thân cũng đã thụ trọng thương, mà trong đối ‎phương chỗ Linh Hư Giả kia vẫn còn lại một U Hư Giả, Hầu Phí và Hắc Vũ vốn chính là dĩ chiến ngộ đạo, đối với ‎chiến đấu lĩnh ngộ hơn xa Hư Giả kia, hơn nữa côn pháp và thương pháp kỳ lạ của bọn họ, thực lực của hai ‎người so với Linh Hư Giả cũng không kém nhiều lắm. Hiện giờ nghe được Tần Vũ quát to, tự nhiên cũng cảm ‎nhận được luồng uy áp vô cùng mãnh liệt trên bầu trời, đều bộc phát tất cả lực lượng của mình đem đối thủ đánh ‎văng ra, sau đó nhanh chóng vọt tới trước mặt Tần Vũ.‎

Tần Vũ không nói gì, Tinh Vũ trên trán vừa động, giới tinh toa trong nháy mắt đem ba người vây quanh, ‎sau đó phóng lên cao, hóa thành một đạo hồng mang bay thẳng lên trời.‎



“Oanh!” Một tiếng vang thực lớn, hồng sắc quang cầu thực lớn kia đột nhiên nổ mạnh, cả huyền linh đại ‎lục một nửa trong nháy mắt bị oanh thành cặn bã, Huyền Hư thành đồng dạng đã bị chấn động, trong nhất thời ‎mấy đạo khí tức cường giả từ bên trong Huyền Hư thành phóng lên cao, một đạo bích chướng vô hình trực tiếp ‎xuất hiện bao lấy bên ngoài Huyền Hư thành, liên thủ ngăn cản uy áp mãnh liệt kia xung kích.‎



Cả thiên gian năng lượng một trận hỗn loạn, Tần Vũ khống chế giới tinh toa mặc dù tốc độ mau đi nữa, ‎cũng so ra kém lực đạo sinh ra lúc Huyền Hư Giả tự bạo, trong nháy mắt một cỗ lực lượng mãnh liệt từ phía sau ‎trùng trùng đánh lên giới tinh toa, Tần Vũ đang khống chế giới tinh toa đương tràng phun ra một ngụm máu tươi, ‎giới tinh toa kia do cửu diễn tinh thuẫn cấu thành thân thể, trong nháy mắt liền hiện ra mấy đạo liệt phùng thực lớn, ‎uy áp mãnh liệt ở ngoại giới xuyên qua khe hở trực tiếp xung kích ba người, Hầu Phí và Hắc Vũ hai người nhìn ‎thoáng qua nhau, đều đứng chắn ở trước người Tần Vũ, đem áp lực cực lớn kia hoàn toàn gánh chịu.‎

Tần Vũ cảm kích liếc nhìn hai người, toàn lực thúc dục giới ấn, duy trì giới tinh toa, giờ phút này giới tinh ‎toa đang bị khí lãng sinh ra khi nổ mạnh không ngừng đẩy ra ngoài, hơn nữa giới tinh toa vốn có tốc độ, nháy mắt ‎đã ra xa mấy ngàn ức dặm.‎



※※※‎

Linh Nguyệt, Long Nhị bốn người đang toàn lực chữa trị linh hồn tự thân, đột nhiên một cỗ khí thế kinh ‎thiên đột nhiên từ phương xa xung kích đến, mấy người Linh Nguyệt không thể không toàn lực vận công ngăn cản ‎áp lực kinh thiên, Linh Nguyệt lẩm bẩm: “Chẳng lẽ lại có người tự bạo, đến cùng là ai?” Long Nhị lạnh nhạt nhìn ‎phương xa, trầm giọng nói: “Là từ phía nhóm Tần Vũ rời đi truyền đến, luồng năng lượng này, hẳn là Viêm Khiếu ‎Thiên không sai!”‎

Linh Nguyệt đột nhiên đứng dậy nhìn chằm chằm phía đám Tần Vũ biến mất, dùng sức lắc đầu nói: ‎‎“Không, khó có khả năng, Tần Vũ bọn họ…” Long Nhị cười khổ lắc đầu nói: “Không biết, ta cũng không hiểu, bất ‎quá uy lực như vậy ta nghĩ không có mấy người có thể còn sống! Nơi này cũng không an toàn, Huyền Hư Giả tự ‎bạo lan đến phạm vi rất rộng, chúng ta nhanh chóng thoát li đã, nếu như kiên trì không được, vài người chúng ta ‎dù không chết cũng sẽ lần nữa bị trọng thương.” Vừa nói ba người đều chuẩn bị nhanh chóng rời đi, Tiểu Long lôi ‎kéo góc áo của Linh Nguyệt, lạnh nhạt nói: “Đi thôi, chúng ta lui ra phía sau một chút chờ Tần Vũ bọn họ, ta tin ‎tưởng bọn họ nhất định có thể gặp hung hóa lành.” Linh Nguyệt lắc đầu, thần sắc kiên định nói: “Không! Phải đi, ‎các ngươi đi trước đi, ta muốn ở chỗ này chờ bọn họ…”‎

Long Nhị quát to: “Ngươi!” Chợt cười khổ một chút, lạnh nhạt nói: “Cũng được, ngươi không đi, chúng ta ‎cũng không đi, hôm nay ở chỗ này chờ Tần Vũ đi.” Long Tam và Tiểu Long nhìn nhau, đồng dạng cười khổ một ‎chút gật đầu. Linh Nguyệt nhìn ba người bọn họ, trong lòng có chút cảm kích, chợt quay đầu con mắt gắt gao ‎nhìn thẳng về phía Tần Vũ ba người rời khỏi.‎

Trong không gian xung quanh, uy lực vô tận quét ngang bầu trời, không gian bốn phía nguyên bản vẫn ‎trôi nổi vô số đá vụn, đều dưới uy lực vô tận biến mất không còn một mảnh. Linh Nguyệt sắc mặt hơi tái nhợt, ‎hiển nhiên ngăn cản uy lực thật lớn kia đã cố hết sức, về phần ba người Long Nhị, nguyên bản Linh Hồn Chi Tâm ‎đã hồi phục được tám phần lần nữa lại bị thương, mấy người đều phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng ‎bệch.‎

Linh Nguyệt nhìn mấy người, sắc mặt xấu hổ nói: “Các ngươi, xin lỗi, là ta làm phiền các ngươi.” Long Nhị ‎khoát tay, lạnh nhạt nói: “Không sao, đây là chúng ta tự nguyện, ngươi không cần lo lắng cho bọn ta…” Lời còn ‎chưa nói xong, Tiểu Long chỉ về phương xa nói: “Mau nhìn, đó là cái gì!”‎

Linh Nguyệt theo phương hướng vừa chỉ nhìn lại, trong lòng chấn động, sau đó kinh hỉ kêu lên: “Đó là Tần ‎Vũ bọn họ, là bọn họ, đó là giới tinh toa của huynh ấy.”‎

Chỉ thấy xa xa một hắc sắc quang điểm lung lay lắc lắc bay lại, hắc sắc bích chướng xung quanh bị tàn ‎phá tan hoang, vô số khe nứt trên mặt, đúng là giới tinh toa của Tần Vũ…‎

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Đạo Tinh Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook