Cực Đạo Tinh Thần

Quyển 6 - Chương 1: Thiên bi hoàn bích

Dực Phong Trảm

16/04/2013



Một lúc lâu, Linh Nguyệt tựa hồ nhận thấy gì đó, thoáng từ trong lòng Tần Vũ giãy ra, sau đó chạy sang một bên, trên mặt ửng đỏ, Linh Nguyệt nỉ non nói: “Cái kia… Cái kia, không có ý tứ, ta, là ta mạo phạm.” Tần Vũ lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Không sao, cũng là chúng ta không tốt, hại cô bị thương tổn, thế nào, cô không cần lo gì nữa!” Linh Nguyệt gật đầu, nhìn quanh bốn phía, kì quái nói: “Y! Bọn họ đâu?”

Tần Vũ cũng đồng dạng nhìn quanh bốn phía, lạnh nhạt nói: “Có lẽ trước đã rời khỏi hư không cổ trận này rồi, chúng ta cũng đi thôi, ta nhớ cô đã nói, chỉ cần không xông trận hay tác động trận pháp, chỉ cần tâm ý vừa động, có thể đi ra ngoài sao!” Linh Nguyệt gật đầu, nói: “Đúng vậy, hiện giờ cũng không phát sinh gì, xem ra thiên bi kia hẳn là đã bị ngươi thu lấy đi, chúng ta vẫn là đi ra ngoài đi.” Dứt lời, hai người tâm ý vừa động, trong nháy mắt liền ra khỏi hư không cổ trận.

Ngoài trận, bốn người Long Nhất, còn có Hắc Vũ và Hầu Phí đã chờ ở bên ngoài, Hầu Phí hét lớn: “Cạp cạp! Đại ca, rốt cuộc cũng đã đi ra rồi a, hắc hắc, xem ra giữa các người…” Tần Vũ biết hắn muốn nói cái gì, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, Hầu Phí lúc này câm miệng, chỉ là vẫn bụm miệng cười trộm. Tần Vũ cười khổ lắc đầu, nhìn bốn huynh đệ Long Nhất, lạnh nhạt nói: “Long Nhất, Tiểu Long, lúc này việc đã xong, không biết các ngươi chuẩn bị đi đâu?”

Long Nhất nhìn qua mấy huynh đệ còn lại, sau đó lạnh nhạt nói: “Chúng ta lúc trước bị thương, lúc này trọng yếu nhất chính là trở về trị thương cho tốt, thứ hai chính là tìm kiếm bộ phận trí nhớ chúng ta bị mất kia, ba là, đi tìm người đã thao túng chúng ta, u long tứ huynh đệ chúng ta cũng không phải dễ động đến như vậy.”

Tần Vũ khẽ cười nói: “Tưởng người kia nếu có thể thao túng các ngươi, tất nhiên là Huyền Hư Giả, các ngươi nhớ không thể tùy tiện hành sự a.” Long Nhất gật đầu, cười nhạt nói: “Các ngươi yên tâm đi, ta cùng huynh đệ cũng không phải loại người này, thực lực của Huyền Hư Giả cũng không phải chúng ta có khả năng để chống lại, chúng ta tự nhiên sẽ không ngu xuẩn đi chịu chết.”

“Vậy, cũng tốt, mấy vị, chúng ta ở chỗ này chia tay thôi, ta cùng huynh đệ ta còn có chuyện, sẽ không ở lâu.” Tần Vũ mỉm cười nói.

Bốn người Long Nhất gật đầu, sau đó hóa thành bốn đạo hồng mang biến mất ở phía chân trời, cuối cùng trên bầu trời truyền đến thanh âm của Tiểu Long: “Tần Vũ, nếu có thể hãy tới u ám đại lục cách phương bắc huyền linh đại lục mấy vạn ức dặm nhé.” Tần Vũ hơi sửng sốt, không rõ Tiểu Long tại sao nói vậy, trong mắt Tần Vũ hiện lên một tia quang mang kì lạ, có thể khẳng định là Tiểu Long chắc chắn có việc muốn nói với hắn.

Tần Vũ xoay người, nhìn ba người nói: “Đi thôi, chúng ta cũng nên trở về Sáng Giới thánh thành đi.” Linh Nguyệt nhíu mày, nhìn Hắc Vũ và Hầu Phí hai người nói: “Chẳng lẽ ngươi cứ đi như vậy, bọn họ dù sao cũng là Hư Giả, ngươi không sợ dẫn đến tất cả Giới Giả đuổi giết sao.” Tần Vũ nhìn qua hai người, hiển nhiên không nghĩ qua vấn đề này, vừa muốn mở miệng, chỉ nghe Hầu Phí hét lớn: “Đại ca, chúng ta đã nói, lần này thế nào cũng ở cùng nhau, sẽ không lại chia ra nữa, nha, không phải là Giới Giả sao, tới một người ta đánh một người.”

Hắc Vũ cũng gật đầu, nói: “Đại ca, chúng đệ không đi, cùng nhau đối mặt đi, nếu như bọn họ không tiếp thụ chúng ta, chúng ta đi là được.”

Tần Vũ cười khổ một chút, sau đó nghiêm mặt nói: “Cũng được! Ba huynh đệ chúng ta cùng nhau xông xáo, Giới Giả, Hư Giả, chẳng lẽ lại không thể ở chung sao? Long Nhất cũng không nói qua giữa Hư Giả vẫn là có bộ phận người không phản đối Giới Giả sao? Linh Nguyệt, đi thôi, Giới Giả cũng không hẳn là không nói đạo lý.”

Linh Nguyệt cười khổ liếc mắt, sau đó lắc đầu, nói: “Đi thôi! Chúng ta về trước rồi nói, ít nhất trên ngươi không phải có một nhân vật cường đại sao, có hắn ở đây, những Giới Giả kia cũng không quá gây khó khăn cho hai huynh đệ ngươi.”

Tần Vũ gật đầu, sau đó bốn người hóa thành bốn đạo hồng mang hướng về phía đông phương…

※※※

Mấy vạn năm thời gian nháy mắt trôi qua, bốn người Tần Vũ lúc này đang lơ lửng ở tận cùng phía nam sáng giới đại lục, Tần Vũ cảm thụ nơi này, mỉm cười nói: “Đi đường lâu như vậy, cuối cùng đã trở về, Linh Nguyệt, chúng ta trực tiếp đi Tinh Diểu đi!” Linh Nguyệt kinh ngạc nói: “Thế nào, không phải về Sáng Giới thành trước sao, hơn nữa đại ca của ta bọn họ còn chưa đến?”



Tần Vũ mỉm cười nói: “Thời gian quá dài, đại ca cô bọn họ năm đó đã nói, vừa đi vừa về cũng cần một hai diễn kỉ, mà chúng ta lúc này mới trải qua bao nhiêu năm tháng a, hơn nữa ta vừa lấy được giới bi, chúng ta cùng nhau đi qua xem thử xem sao, hai khối thiên bi tổ hợp lại sẽ thành cái gì.”

Linh Nguyệt trầm tư chốc lát, sau đó gật đầu, nói: “Ân, cũng được! Đại ca bọn họ nhất thời nửa khắc cũng chưa về, cứ dựa làm theo lời ngươi đi.”

Tần Vũ gật đầu, sau đó trầm ngâm nói với Hầu Phí và Hắc Vũ: “Tiểu Hắc, Phí Phí, nơi này không thể so với bên kia, nơi này tất cả đều là tập trung Giới Giả, trong đó cũng không thiếu cường giả cấp Tôn Giới, ta không biết thái độ bọn họ đối với các đệ thế nào, cho nên các đệ làm việc gì, cố gắng đừng để ai biết, Tiểu Hắc ta cảm thấy yên tâm, chỉ có Phí Phí, vẫn còn không an tâm!”

Hầu Phí hét lớn: “Cạp cạp! Đại ca, huynh yên tâm, đi thôi.” Tần Vũ mỉm cười gật đầu, sau đó bốn người cấp tốc bay về phía Tinh Diểu.

Tinh Diểu vẫn như cũ, khắp nơi đều là tường đổ, bốn phía vẫn tràn ngập năng lượng đặc thù kia, theo thời gian biến thiên nơi này không thay đổi chút nào. Tần Vũ cảm thụ được khí tức nơi này, trầm trọng, dày thực, đáy lòng Tần Vũ hơi thở dài một chút, sau đó bay thẳng đến đến nơi sâu trong Tinh Diểu.

※※※

Nửa tấm bia đá kia đứng ở nơi đó, bốn người Tần Vũ giờ phút này đứng thẳng trước tấm bia đá. Hầu Phí hét lớn: “Đại ca, cạp cạp, đây là một nửa bên khác của trấn giới thiên bi a, quả nhiên là thần kỳ, cùng nửa tấm của đại ca chênh lệch không nhiều lắm đâu?” Tần Vũ hơi gật đầu, hắn vừa tới nơi này, một cỗ lực lượng thần kỳ không ngừng kêu gọi Tần Vũ, không, nói cho chuẩn xác hẳn là nửa khối trấn giới thiên bi kia trong cơ thể Tần Vũ.

Linh Nguyệt mỉm cười nói: “Tần Vũ, đã đến nơi đây, ngươi đem nửa thiên bi kia thả ra, để hai khối thiên bi hợp lại làm một, chúng ta cũng muốn kiến thức một chút vật số một trong truyền thuyết của Giới Giả.”

“Vật số một của Giới Giả, tại sao nói như vậy, nếu là vật quý giá nhất của Giới Giả, tại sao lại tùy ý để nó xuất hiện ở chỗ này.” Tần Vũ kinh ngạc nói. Linh Nguyệt điềm nhiên cười, từ từ nói: “Cái này, bởi vì Giới Giả căn bản là không dùng tới vũ khí, cho nên Giới Giả cơ hồ chưa người nào đi nghiên cứu lĩnh vực luyện khí, thu thập tài liệu đều chỉ là vì chế riêng một ít rượu, đan dược gì đó. Nhưng thực sự luyện khí cũng là ở số ít, mà thất Tôn Giới tự nhiên cũng là loại người này, bọn họ thu lấy chín loại vật chất thần bí nhất thiên gian luyện chế mà thành, về phần công năng, cũng là chưa ai biết, bất quá, tựu đơn độc bởi vì thế, mà càng có vẻ thần bí, cho nên cũng có thể nói là vật số một của Giới Giả. Về phần tại sao này giới giả không thu hồi thiên bi này, đó là vì, nửa thiên bi này ghi lại phương pháp thông tới Tôn Giới, đặt ở nơi này, tùy ý các vị đến tìm hiểu. Thứ hai, đặt ở nơi này, cũng là xuất phát từ việc tôn trọng đối với thượng cổ thất Tôn Giới, Giới Giả chúng ta luôn luôn tự phụ, dưới sự quản lý của Sáng Giới thành, nơi này, còn có ai dám tùy tiện qua.”

Tần Vũ gật đầu, nói: “Đích xác, thiên bi đặt ở nơi này, cũng mới có thể đề thăng cực lớn thực lực của Giới Giả chúng ta.” Linh Nguyệt mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Nhưng, hiện giờ ngươi muốn đem thiên bi kết hợp lại, đến lúc đó, thiên bi bị ngươi thu lấy hay vẫn ở chỗ này, còn không nói trước được a.”

Tần Vũ nhìn nàng một cái, không nói gì, ngoại giới lực lượng triệu hoán kia càng ngày càng mạnh, thiên bi phảng phất muốn phá thể mà ra. Tần Vũ tâm ý vừa động, thiên bi kia từ trong cơ thể trong nháy mắt bay ra. Tần Vũ cố gắng khống chế nó, nhưng không được, thiên bi giờ phút này hoàn toàn không bị Tần Vũ khống chế, trực tiếp bay về phía nửa thiên bi kia.

Đám người Tần Vũ hơi lui ra phía sau, nhìn hai khối thiên bi kết hợp. Giữa hai khối thiên bi đang không ngừng hấp dẫn lẫn nhau, giữa thiên bi, vô số thiểm điện thực nhỏ lóe ra, trong chốc lát hai khối thiên bi liền hấp dẫn lẫn nhau. Chỉ nghe “Phanh” Một thanh âm vang lên, hai khối thiên bi cứ như vậy kết hợp cùng nhau, trên thiên bi quang mang lóe ra, cái khe kia cứ như vậy biến mất không thấy.

Đột nhiên thiên gian tràn ngập một cỗ khí tức quỷ dị trầm trọng, dần dần khuếch tán ra cả đại lục, thiên gian vô số diễn giới chi lực từ bốn phương tám hướng tập hợp lại đây, hình thành một cỗ vòng xoáy năng lượng thực lớn, sau đó bị thiên bi kia không ngừng hấp thu. Đám người Tần Vũ kinh ngạc nhìn thiên bi, khí lưu của ngoại giới ép bọn họ đến không thở nổi, bốn người Tần Vũ đều tăng lên công lực tự thân, chống lại áp lực không ngừng tăng cường từ ngoại giới.

※※※

Cùng lúc đó, bốn phía huyền giới đại lục phóng lên cao mấy chục đạo khí tức cực kì cường đại, cả huyền giới đại lục chấn động không thôi. Trên không Sáng Giới thư phủ, một đạo thanh sắc thân ảnh lẩm bẩm: “Đó, đó là Tinh Diểu, kì quái… Ân, cư nhiên là Tinh Vũ, trấn giới thiên bi hiện thế.” Thanh sắc thân ảnh kia nhìn về phía nam Sáng Giới thành, sau đó một cái lắc mình liền biến mất không thấy.



Trong một động quật u ám ở tận cùng phía bắc trên huyền giới đại lục, một đạo bạch sắc nhân ảnh khoanh chân trôi nổi giữa không trung, nhìn khuôn mặt người nọ bất quá chỉ hai mươi tuổi, khuôn mặt thanh tú tuấn lãng, trên trán một đạo kim sắc giới ấn lấp lánh một điểm kim quang, người đó ánh mắt phảng phất xuyên qua trùng trùng trở ngại, trực tiếp nhìn về phía nam, lẩm bẩm: “Tinh Diểu, trấn giới thiên bi…” Nói xong, cũng vẽ thành một đạo bạch sắc quang mang biến mất tại thiên gian.

Trong hư không ở tận cùng phía đông huyền giới đại lục, không gian phảng phất thủy văn một trận ba động, một đạo tử sắc thân ảnh từ đó chui ra, đồng dạng nhìn chằm chằm phía nam nói, tự nhủ: “Tinh Diểu, đó là Tinh Vũ…” Vừa nói cũng trong nháy mắt hóa thành một đạo tử mang, hướng tới phía nam bay qua.

※※※

Thiên bi không ngừng hấp thu năng lượng của thiên gian, vẫn đang không có ý dừng lại, tầng tầng khí tức quỷ dị thần bí lại cường đại từ trên thiên bi cấp tốc truyền đến, không ngừng càn quét bốn phía, đó là lực lượng còn sót lại của thượng cổ thất Tôn Giới ở Tinh Diểu, nhưng đó dù sao cũng chỉ là lực lượng còn sót lại mà thôi, đối mặt diễn biến tự nhiên, có lẽ còn có thể không bị phá hủy, nhưng đối mặt khí tức tuyệt cường của thiên bi, nơi này vẫn không địch lại, cả Tinh Diểu trong nháy mắt đã được ổn định.

Đám người Tần Vũ trong nháy mắt từ lúc thiên bi phóng thích khí tức kia, lui ra mấy chục vạn dặm, sau đó trôi nổi giữa không trung, xa xa quan sát thiên bi, dù là thế, áp lực của thiên bi vẫn cường đại vô cùng, đám người Tần Vũ không thể không mặc vào giới linh khải để chống lại, Hắc Vũ và Hầu Phí cũng không thể không tăng công lực tự thân để chống lại.

Năng lượng loạn động của thiên gian dần dần ổn định, cả trên bầu trời dần dần hồi phục như ban đầu, áp lực ngoại giới cũng từ từ tiêu biến. Đám người Tần Vũ chăm chú nhìn thiên bi, giờ phút này lấy thiên bi làm trung tâm, phương viên mấy chục vạn dặm đều trở thành bình địa, Tinh Diểu sớm đã không còn sót lại chút gì.

Trấn giới thiên bi hiện tại đầy đủ một khối, mặt bi điêu khắc vô số ký hiệu thần bí, hai bên thiên bi điêu khắc tượng hai con vật không biết tên, có vẻ rất sống động, hổ hổ sinh uy. Thiên bi lẳng lặng trôi nổi cách mặt bất quá mấy thước, từng vòng bụi đất bị lực lượng thiên bi khuếch tán.

Mấy người Tần Vũ lần nữa tới gần thiên bi, thiên bi đã hoàn toàn không còn uy thể như vừa rồi, có vẻ bình tĩnh nội liễm. Tần Vũ mỉm cười nói: “Đây là thiên bi đầy đủ, a a.” Đột nhiên giữa thiên bi nổi lên một chùm quang mang, trực tiếp bắn về giới ấn giữa trán Tần Vũ, Tần Vũ chỉ cảm thấy sâu trong linh hồn, vô số tin tức truyền tới.

Chỉ trong chốc lát, Tần Vũ hơi mở mắt ra, cười nhạt nói: “Hiện giờ, thiên bi này mới chân chính thuộc về ta a, thiên bi quả nhiên thần bí khó lường.” Dứt lời, tâm ý vừa động, thiên bi trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang dung nhập vào trong cơ thể Tần Vũ.

Tần Vũ xoay người lại, nhìn Linh Nguyệt, Hắc Vũ và Hầu Phí, đang muốn mở miệng, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện ba đạo thân ảnh, một xanh, một trắng, một tím, Tần Vũ khẽ nhíu mày, ba người này Tần Vũ đều nhìn không ra sâu cạn, bất quá trên người bọn họ có một loại cảm giác quen thuộc, loại cảm giác này Tần Vũ trước kia đã ở thấy trên thân một người, đó là Thiên Thương.

Ba thân ảnh đến với tốc độ cực nhanh, đôi mắt Tần Vũ cũng không thể nắm được quỹ tích, ba người ở không trung trong nháy mắt chớp động vài cái, liền xuất hiện trước mặt Tần Vũ. Tần Vũ hướng về phía ba vị nói: “Vãn bối Tần Vũ ra mắt ba vị tiền bối, không biết ba vị tiền bối tới đây có chuyện gì?” Ba người đang muốn mở miệng, đột nhiên Linh Nguyệt ở một bên cả kinh kêu lên: “Tôn Giới đại nhân, người, các người thế nào xuất hiện ở chỗ này.”

“Tôn Giới Giả?” Tần Vũ trong lòng tràn đầy kinh ngạc, mở miệng nói: “Chẳng lẽ, chẳng lẽ ba vị chính là ba vị Tôn Giới đại nhân của Sáng Giới thành.”

Ba người mỉm cười gật đầu, Tần Vũ trong lòng kinh ngạc, lúc này lần nữa khom người nói: “Vãn bối Tần Vũ ra mắt ba vị Tôn Giới đại nhân.” Ba người gật đầu, trong đó thanh sắc thân ảnh kia mở miệng nói: “Không cần đa lễ, ngươi là đệ đệ của Thiên Thương, tự nhiên cũng biết chúng ta, hôm nay đến đây là vì việc mới rồi.”

“Việc mới rồi, tiền bối muốn nói đến trấn giới thiên bi.” Thanh y nhân kia gật đầu, lạnh nhạt nói: “Việc về thiên bi không phải chuyện đùa, hiện giờ thiên bi hiện thế, rất nhiều việc, cũng sẽ nương theo mà đến.”

Tần Vũ khẽ nhíu mày nói: “Chẳng lẽ thiên bi còn có thể dẫn ra chuyện gì tới sao?” Thanh y nhân mỉm cười gật đầu, Tần Vũ lạnh nhạt nói: “Vẫn xin tiền bối nói rõ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Đạo Tinh Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook