Chương 7: Học viện chiến thần
Tạ Trường Thành
18/10/2018
Lúc này hắn đang mắc tiểu, tiểu Thần Phong đang cương hết cỡ, độ to phải nói là không thể tả rồi. Ấy vậy mà một thân hình nảy lửa nóng bỏng vô
cùng đè lên trên người hắn. Căng thẳng nhất là đôi gò bông vô cùng sung
mãn đi ép hoàn toàn vào mặt hắn. Thần Phong dường như có cảm giác muốn
nổ tung. Mùi thơm ngào ngạt ùa vào mũi hắn. Thần Phong có cảm giác như
sắp chết đi vì sung sướng mất.
Thuyền chỉ lắc lư vài nhịp mạnh rồi trở lại bình thường, Ilumia giật mình thoát khỏi người Thần Phong. Hai má đỏ bừng, không nói thêm lời nào ngay lập tức bước ra ngoài. Thần Phong hai mắt còn dõi theo, âm thầm tặc lưỡi tiếc rẻ. Hồi tưởng lại tính cảnh vừa nãy, hắn tự tát cho mình hai cái đau điếng. Mịa, ngu đếy thể tả được, không ngờ lại chính nhân quân tử như vậy, một điểm sàm sỡ cũng không. Nhớ lại đôi thỏ bông mềm mại áp thẳng vào mặt khi nãy. Thần Phong không khỏi nuốt nước miếng một cáy ực.
- Hừ, lần sau, nhất định không để nàng thoát đi như vậy!
Hắn tự thề với mình như vậy, ngay sau đó lập tức chạy đi tìm chỗ giải quyết nỗi buồn. Hắn cũng không muốn mắc bệnh thận đâu.
Chuyến đi trên biển không kéo dài quá lâu. Đến sáng ngày hôm sau thuyền cũng đã cập bến. Thần Phong hai mắt tỏa sáng vô cùng. Trước mắt hắn là một bến cảng lớn, người dân đi lại rầm rộ. Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
- A cuối cùng cũng lên tới đất liên rồi!
Thần Phong hớn hở, hắn rất hiếu kì cùng tò mò. Rốt cuộc thế giới này sẽ mang cho hắn bao nhiêu kinh hỉ.
Trên đường đi vào thành trì, Thần Phong hết ngó đông ngó tây, vô cùng kinh ngạc. Nơi này người dân buôn bán đồ đạc quanh đường, các nhà ăn, khách điếm, trông không khác gì trên phim ảnh. Hắn lão đẽo đi theo đoàn người tiến vào sâu bên trong thành. Mất một tiếng sau, hắn đã thấy một không gian rộng lớn ở giữa thành. Một kiến trúc to lớn như một cái sân bóng đá vậy. Được bao bọc lại bởi một hàng tường đá màu trắng vô cùng bắt mắt. Cổng vào khá lớn, ở đó rất nhiều thanh thiếu niên đi lại. Trên cổng treo một tấm biến to, trên biển không ngờ khắc chữ, Thần Phong không hề khó khăn chút nào đọc được dòng chữ, bởi vì chúng đều được viết bằng tiếng việt." Học Viện Chiến Thần"
Thần Phong hiếu kì ngắm nhìn bốn hàng chữ này, nét viết sắc sảo, cuốn hút vô cùng. Bốn chữ toát lên vẻ trang nghiêm cùng tự hào.
Cả đoàn người bắt đầu đi vào. Thần Phong vừa vào đến nơi, hắn kinh hãi ngó nghiêng xung quanh. Trông hắn lúc này chẳng khác gì một tên nhà quê lên phố vậy. Cũng không trách hắn được, vì ở đây quá ngoài dự liệu của hắn. Ilumia mặc dù đã rời học viện mười năm nay, thế nhưng nàng vẫn nắm giữ thông tin về học viện trong lòng bàn tay. Ngay lập tức nói cho Thần Phong nghe về nơi này.
-Học Viện Chiến Thần đã có hơn bảy trăm năm lịch sử, nơi đây đã sản sinh ra vô số chiến binh và pháp sư vĩ đại. Là một trong bốn Học Viện mạnh nhất của Đại lục. Cường giả của Học Viện nhiều như mây. Thanh thiếu niên cũng mạnh mẽ nổi bật vô cùng...
Thần Phong vừa đi vừa nghe ILumia giảng giải. Không thể không nói, Ilumia nắm quá chắc về Học Viện. Không ngờ mười năm qua đi, nàng vẫn còn nhớ rõ những điểm quan trọng của Học Viện.
Thần Phong đi qua những tòa nhà, rất nhiều học sinh bên trong đã để ý đến đoàn người. Ai lấy đều chỉ trỏ. Nhất là đám nam sinh. Ánh mắt đều phát ra sự cuồng nhiệt cùng phấn khích. Thần Phong phát hiện ra, ILumia chính là tâm điểm này. Không thể phủ nhân sắc đẹp của nàng thật sự quá nổi bật. Thiên tư xinh đẹp, khí chất thoát tục, làm cho toàn bộ những người khác phái đều động tâm tư.
Thần Phong hừ lạnh, các ngươi đang mơ tưởng đến bạn gái của ta sao? Nằm mơ à. Thần Phong nhân ngay cơ hội nắm lấy tay Ilumia khiến nàng giật mình. Nhìn sang thấy vẻ mặt địch ý với bốn xung quanh của Thần Phong. Ilumia khẽ cười, trong lòng không hiểu sao lại có chút vui vẻ, ngọt ngào. Nàng lúc này lại không hề giãy giụa, mặc cho hắn nắm tay. Thần Phong mặt nghếch lên phía trên tám mươi độ, dương dương tự đắc.
Cho các ngươi ghen tỵ, cho các ngươi tức chết đi. Ta đây ở địa cầu vốn đã sống quá bình thường rồi. Hiện tại ở nơi đây, ta phải thỏa chí tung hoành một phen. Làm sao, không phục sao?
Thần Phong yy trong đầu như vậy. Hắn cùng Ilumia đi phía sau. Đằng trước là trung niên nam tử Paihi và Ignis. Hai người ở phía trước vừa trao đổi vừa tiến bước. Nhanh chóng bốn người đi qua đại sảnh đầu tiên. Tiến vào sảnh thứ hai. Không hổ là học viện chiến thần, nơi này vô cùng rộng. Thần Phong không rõ ràng là nó lớn bằng nào nữa. Các rừng cây đan xen nhau. Các căn phòng lớn có đến bảy tám tầng liên tiếp. Thế rồi các sân lớn, học sinh đi lại nườm nượp huyên náo vô cùng. Đi qua một khu có hàng rào. Thần Phong kinh hãi nhìn vào bên trong. Bên trong rõ ràng là có hai thanh niên đang đánh nhau. Kinh khủng nhất là ma pháp bắn ra ầm ầm. Lửa, nước, đất, gió. Phải nói là vô cùng đặc sắc. Thần Phong xem đến mà ngẩn cả người.
Thuyền chỉ lắc lư vài nhịp mạnh rồi trở lại bình thường, Ilumia giật mình thoát khỏi người Thần Phong. Hai má đỏ bừng, không nói thêm lời nào ngay lập tức bước ra ngoài. Thần Phong hai mắt còn dõi theo, âm thầm tặc lưỡi tiếc rẻ. Hồi tưởng lại tính cảnh vừa nãy, hắn tự tát cho mình hai cái đau điếng. Mịa, ngu đếy thể tả được, không ngờ lại chính nhân quân tử như vậy, một điểm sàm sỡ cũng không. Nhớ lại đôi thỏ bông mềm mại áp thẳng vào mặt khi nãy. Thần Phong không khỏi nuốt nước miếng một cáy ực.
- Hừ, lần sau, nhất định không để nàng thoát đi như vậy!
Hắn tự thề với mình như vậy, ngay sau đó lập tức chạy đi tìm chỗ giải quyết nỗi buồn. Hắn cũng không muốn mắc bệnh thận đâu.
Chuyến đi trên biển không kéo dài quá lâu. Đến sáng ngày hôm sau thuyền cũng đã cập bến. Thần Phong hai mắt tỏa sáng vô cùng. Trước mắt hắn là một bến cảng lớn, người dân đi lại rầm rộ. Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
- A cuối cùng cũng lên tới đất liên rồi!
Thần Phong hớn hở, hắn rất hiếu kì cùng tò mò. Rốt cuộc thế giới này sẽ mang cho hắn bao nhiêu kinh hỉ.
Trên đường đi vào thành trì, Thần Phong hết ngó đông ngó tây, vô cùng kinh ngạc. Nơi này người dân buôn bán đồ đạc quanh đường, các nhà ăn, khách điếm, trông không khác gì trên phim ảnh. Hắn lão đẽo đi theo đoàn người tiến vào sâu bên trong thành. Mất một tiếng sau, hắn đã thấy một không gian rộng lớn ở giữa thành. Một kiến trúc to lớn như một cái sân bóng đá vậy. Được bao bọc lại bởi một hàng tường đá màu trắng vô cùng bắt mắt. Cổng vào khá lớn, ở đó rất nhiều thanh thiếu niên đi lại. Trên cổng treo một tấm biến to, trên biển không ngờ khắc chữ, Thần Phong không hề khó khăn chút nào đọc được dòng chữ, bởi vì chúng đều được viết bằng tiếng việt." Học Viện Chiến Thần"
Thần Phong hiếu kì ngắm nhìn bốn hàng chữ này, nét viết sắc sảo, cuốn hút vô cùng. Bốn chữ toát lên vẻ trang nghiêm cùng tự hào.
Cả đoàn người bắt đầu đi vào. Thần Phong vừa vào đến nơi, hắn kinh hãi ngó nghiêng xung quanh. Trông hắn lúc này chẳng khác gì một tên nhà quê lên phố vậy. Cũng không trách hắn được, vì ở đây quá ngoài dự liệu của hắn. Ilumia mặc dù đã rời học viện mười năm nay, thế nhưng nàng vẫn nắm giữ thông tin về học viện trong lòng bàn tay. Ngay lập tức nói cho Thần Phong nghe về nơi này.
-Học Viện Chiến Thần đã có hơn bảy trăm năm lịch sử, nơi đây đã sản sinh ra vô số chiến binh và pháp sư vĩ đại. Là một trong bốn Học Viện mạnh nhất của Đại lục. Cường giả của Học Viện nhiều như mây. Thanh thiếu niên cũng mạnh mẽ nổi bật vô cùng...
Thần Phong vừa đi vừa nghe ILumia giảng giải. Không thể không nói, Ilumia nắm quá chắc về Học Viện. Không ngờ mười năm qua đi, nàng vẫn còn nhớ rõ những điểm quan trọng của Học Viện.
Thần Phong đi qua những tòa nhà, rất nhiều học sinh bên trong đã để ý đến đoàn người. Ai lấy đều chỉ trỏ. Nhất là đám nam sinh. Ánh mắt đều phát ra sự cuồng nhiệt cùng phấn khích. Thần Phong phát hiện ra, ILumia chính là tâm điểm này. Không thể phủ nhân sắc đẹp của nàng thật sự quá nổi bật. Thiên tư xinh đẹp, khí chất thoát tục, làm cho toàn bộ những người khác phái đều động tâm tư.
Thần Phong hừ lạnh, các ngươi đang mơ tưởng đến bạn gái của ta sao? Nằm mơ à. Thần Phong nhân ngay cơ hội nắm lấy tay Ilumia khiến nàng giật mình. Nhìn sang thấy vẻ mặt địch ý với bốn xung quanh của Thần Phong. Ilumia khẽ cười, trong lòng không hiểu sao lại có chút vui vẻ, ngọt ngào. Nàng lúc này lại không hề giãy giụa, mặc cho hắn nắm tay. Thần Phong mặt nghếch lên phía trên tám mươi độ, dương dương tự đắc.
Cho các ngươi ghen tỵ, cho các ngươi tức chết đi. Ta đây ở địa cầu vốn đã sống quá bình thường rồi. Hiện tại ở nơi đây, ta phải thỏa chí tung hoành một phen. Làm sao, không phục sao?
Thần Phong yy trong đầu như vậy. Hắn cùng Ilumia đi phía sau. Đằng trước là trung niên nam tử Paihi và Ignis. Hai người ở phía trước vừa trao đổi vừa tiến bước. Nhanh chóng bốn người đi qua đại sảnh đầu tiên. Tiến vào sảnh thứ hai. Không hổ là học viện chiến thần, nơi này vô cùng rộng. Thần Phong không rõ ràng là nó lớn bằng nào nữa. Các rừng cây đan xen nhau. Các căn phòng lớn có đến bảy tám tầng liên tiếp. Thế rồi các sân lớn, học sinh đi lại nườm nượp huyên náo vô cùng. Đi qua một khu có hàng rào. Thần Phong kinh hãi nhìn vào bên trong. Bên trong rõ ràng là có hai thanh niên đang đánh nhau. Kinh khủng nhất là ma pháp bắn ra ầm ầm. Lửa, nước, đất, gió. Phải nói là vô cùng đặc sắc. Thần Phong xem đến mà ngẩn cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.