Chương 4: Ignis
Tạ Trường Thành
18/10/2018
Cũng không hiểu nơi này có liên hệ gì với Việt Nam, mà sách cũng viết
bằng tiếng việt. Thần Phong nhìn vào bản đồ Athanor, hắn thấy được bốn
thế lực mạnh nhất của nơi này.
- Rừng Chạng Vạng!
- Cung Điện Ánh Sáng!
- Lực Lượng Sa Đọa!
- Lâu đài khởi nguyên!
Thần Phong gần như đã nắm bắt được hết. Lúc trước chơi game hắn không để ý nhiều như vậy, bây giờ đến đây rồi, không biết có quay về được không, chỉ có thế đến đâu hay đến đó thôi.
Sáng sớm hôm sau, Thần Phong dậy sớm, thân thể hắn đã khỏe mạnh hơn nhiều rồi. Chỉ còn vài chỗ hơi nhức nhối mà thôi. Không khí sáng sớm vô cùng chan hòa, hắn túc tắc đi ra bờ biển, ánh mắt nhìn ra xa xa, hai tay chậm rãi kéo quần, chuẩn bị lôi thẳng em ra xả lũ thì bất chợt một tiếng nói làm hắn nhảy cẫng lên, suýt thì són ra quần.
- Anh dậy sớm thế? Khó ngủ sao?
Là Ilumia, nàng cũng dậy sớm, thấy Thần Phong đi ra ngoài, cũng đi theo hắn. Thần Phong lúc này sau một hồi lúng túng đã bình tĩnh lại. Trong đầu thầm nghĩ" Mịa, tí nữa thì bị nàng ta nhìn thấy rồi"
- Ngươi cũng dậy sớm ha!
Thần Phong vẫy tay. Ánh nắng chiếu xuống gương mặt Ilumia, khuôn mặt nàng rạng ngời xinh đẹp. Đôi mắt xanh vô cùng hút hồn. Mái tóc dài thả sau lưng, một vài cọn tóc rối bay lả tả làm gió thôi bay lất phất. Hai má nàng hồng hào vô cùng. Trên người lúc này lại mặc bộ quần áo ngủ mỏng. Những đường cong hầu như lồ lộ ẩn hiện sau lớp áo ngủ. Hai quả đồi căng tràn vươn ra phía trước đầy kiêu hãnh. Thần Phong nhìn mà không rời mắt được. Hắn nuốt nước bọt cái ực một phát. Ilumia thấy gì đó không đúng. Nhìn thấy tên sắc lang kia đang nhìn chằm chằm vào ngực mình. Hai má nàng đỏ bừng lên, cả hai bên tai cũng thế. Nàng quên mất là ở trên đảo này, có thêm một tên nam nhân khác. Cặp mắt của hắn như xoáy vào người nàng. Nàng hừ một tiếng rồi ngay lập tức tháo chạy. Vô cùng ngượng ngùng.
Cảnh đẹp chạy mất, Thần Phong cố gắng dõi theo cặp mông khêu gọi kia mà nhìn cố, đế. Lúc không thấy đâu nữa hắn mới chép miệng tiếc rẻ. Thằng em đã ngóc đầu thẳng đứng lên từ lúc nào. Thần Phong lần này biết giữ ý, hắn vác thằng em đang to tổ bố này vào bên kia bụi cây. Vừa huýt sáo vừa xả lũ.
- Nơi này quả là không khí trong lành, tiếc là không phải địa cầu.
Thần Phong thở dài, đáng ra giờ này là hắn đang chạy sấp mặt lờ đi giao hàng rồi ấy chứ. Vậy mà bây giờ chả biết làm gì.
Lóc cóc đi về nhà, hắn thấy ông già đang tập thể dục trong sân, ông ta cầm một cây gậy, đánh một dạng côn pháp gì đó. Cây gậy dài chầm từng nửa mét, làm bằng loại gỗ gì đó nhìn xù xì xấu hoắc. Thần Phong rảnh rỗi cứ đứng nhìn vui như vậy. Bỗng nhiên ông già miệng lẩm nhẩm câu gì đó. Thần Phong há hốc mồm. Hắn chứng kiến một cảnh tượng kinh hãi. Chỉ thấy trước mặt ông lão là bãi cát trống, bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một đám đá màu vàng. Đám đá này chia làm ba bốn đợt, mỗi đợt sáu bảy viên đá. Chúng rơi trong một cái vòng tròn sáng ở dưới đất. Tiếng đá rơi vào cát vang lên những tiếng lụp bụp. Những tảng đá này sau khi rơi xuống thì vỡ tan biến mất. Thần Phong lúc này miệng đã nhét hầu nhue được quả trứng gà. Hắn nhận ra cái này. Đây rõ ràng là...
Trong đầu Thần phong hiện ra một thân ảnh. Một lão già râu tóc bạc phơ, trên đầu đội một cái mũ cao chóp màu trắng. Trên tay cầm theo một cáu gậy xù xì. Mặc một bộ quần áo bào màu trắng luôn. Con tướng này hắn rất ít khi chơi, nhưng mà không phải là không thấy qua.
Thần Phong kinh ngạc thì không nói, hắn chỉ là khó tin. Pháp thuật ở nơi này là đây sao?
Ông già sau khi thi triển xong một đòn vừa rồi thì dựa cây gậy vào góc bàn, phủi phủi tay sau đó nhẩn nha đi vào trong nhà. Cũng không quan tâm đến Thần Phong.
- Ignis, là lão ta sao?
Thần Phong lẩm nhẩm trong miệng.
Hôm nay được chứng kiến pháp thuật, hắn thật sự có một chút gì đó nao nức trong lòng. Thậm chí nhiều làn hắn còn có ý định bái lão già kia làm thầy để học pháp thuật kia. Thế nhưng cố gắng trấn tĩnh, trấn tĩnh mãi mới nhịn được. Hắn hiểu là mình không nên vội vàng.
Cứ thế thời gian trôi qua đã năm ngày, Thần Phong hắn chỉ cắm đầu vào đọc sách, hắn muốn tìm hiểu về pháp thuật cùng võ thuật thật sự ở nơi này. Cũng may là ở đây, ông già Ignis này cũng có rất nhiều sách.
Thấy Thần Phong đọc sách cả ngày thì Ignis cũng không nói gì. Chỉ âm thầm quan sát hắn. Đôi lúc ông ta lại rơi vào trầm tư, nhíu mày rồi lại giãn ra.
Về phía Ilumia, nàng và Thần Phong cũng hay nói chuyện, đôi lúc Thần Phong lại kể cho nàng nghe vài chuyện hài tiếu lâm làm nàng cười ngặt nghẽo vui vẻ. Thần Phong được dịp khoe với người đẹp mà không hề biết có người âm thầm theo dõi hắn. Ignis luôn thi thoảng quan sát hắn, dường như ông ta muốn kiểm tra một chút gì đó về Thần Phong. Mà tên đàn này lại không biết gì, cứ mồm mép tép nhảy mà chém gió với người đẹp.
- Rừng Chạng Vạng!
- Cung Điện Ánh Sáng!
- Lực Lượng Sa Đọa!
- Lâu đài khởi nguyên!
Thần Phong gần như đã nắm bắt được hết. Lúc trước chơi game hắn không để ý nhiều như vậy, bây giờ đến đây rồi, không biết có quay về được không, chỉ có thế đến đâu hay đến đó thôi.
Sáng sớm hôm sau, Thần Phong dậy sớm, thân thể hắn đã khỏe mạnh hơn nhiều rồi. Chỉ còn vài chỗ hơi nhức nhối mà thôi. Không khí sáng sớm vô cùng chan hòa, hắn túc tắc đi ra bờ biển, ánh mắt nhìn ra xa xa, hai tay chậm rãi kéo quần, chuẩn bị lôi thẳng em ra xả lũ thì bất chợt một tiếng nói làm hắn nhảy cẫng lên, suýt thì són ra quần.
- Anh dậy sớm thế? Khó ngủ sao?
Là Ilumia, nàng cũng dậy sớm, thấy Thần Phong đi ra ngoài, cũng đi theo hắn. Thần Phong lúc này sau một hồi lúng túng đã bình tĩnh lại. Trong đầu thầm nghĩ" Mịa, tí nữa thì bị nàng ta nhìn thấy rồi"
- Ngươi cũng dậy sớm ha!
Thần Phong vẫy tay. Ánh nắng chiếu xuống gương mặt Ilumia, khuôn mặt nàng rạng ngời xinh đẹp. Đôi mắt xanh vô cùng hút hồn. Mái tóc dài thả sau lưng, một vài cọn tóc rối bay lả tả làm gió thôi bay lất phất. Hai má nàng hồng hào vô cùng. Trên người lúc này lại mặc bộ quần áo ngủ mỏng. Những đường cong hầu như lồ lộ ẩn hiện sau lớp áo ngủ. Hai quả đồi căng tràn vươn ra phía trước đầy kiêu hãnh. Thần Phong nhìn mà không rời mắt được. Hắn nuốt nước bọt cái ực một phát. Ilumia thấy gì đó không đúng. Nhìn thấy tên sắc lang kia đang nhìn chằm chằm vào ngực mình. Hai má nàng đỏ bừng lên, cả hai bên tai cũng thế. Nàng quên mất là ở trên đảo này, có thêm một tên nam nhân khác. Cặp mắt của hắn như xoáy vào người nàng. Nàng hừ một tiếng rồi ngay lập tức tháo chạy. Vô cùng ngượng ngùng.
Cảnh đẹp chạy mất, Thần Phong cố gắng dõi theo cặp mông khêu gọi kia mà nhìn cố, đế. Lúc không thấy đâu nữa hắn mới chép miệng tiếc rẻ. Thằng em đã ngóc đầu thẳng đứng lên từ lúc nào. Thần Phong lần này biết giữ ý, hắn vác thằng em đang to tổ bố này vào bên kia bụi cây. Vừa huýt sáo vừa xả lũ.
- Nơi này quả là không khí trong lành, tiếc là không phải địa cầu.
Thần Phong thở dài, đáng ra giờ này là hắn đang chạy sấp mặt lờ đi giao hàng rồi ấy chứ. Vậy mà bây giờ chả biết làm gì.
Lóc cóc đi về nhà, hắn thấy ông già đang tập thể dục trong sân, ông ta cầm một cây gậy, đánh một dạng côn pháp gì đó. Cây gậy dài chầm từng nửa mét, làm bằng loại gỗ gì đó nhìn xù xì xấu hoắc. Thần Phong rảnh rỗi cứ đứng nhìn vui như vậy. Bỗng nhiên ông già miệng lẩm nhẩm câu gì đó. Thần Phong há hốc mồm. Hắn chứng kiến một cảnh tượng kinh hãi. Chỉ thấy trước mặt ông lão là bãi cát trống, bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống một đám đá màu vàng. Đám đá này chia làm ba bốn đợt, mỗi đợt sáu bảy viên đá. Chúng rơi trong một cái vòng tròn sáng ở dưới đất. Tiếng đá rơi vào cát vang lên những tiếng lụp bụp. Những tảng đá này sau khi rơi xuống thì vỡ tan biến mất. Thần Phong lúc này miệng đã nhét hầu nhue được quả trứng gà. Hắn nhận ra cái này. Đây rõ ràng là...
Trong đầu Thần phong hiện ra một thân ảnh. Một lão già râu tóc bạc phơ, trên đầu đội một cái mũ cao chóp màu trắng. Trên tay cầm theo một cáu gậy xù xì. Mặc một bộ quần áo bào màu trắng luôn. Con tướng này hắn rất ít khi chơi, nhưng mà không phải là không thấy qua.
Thần Phong kinh ngạc thì không nói, hắn chỉ là khó tin. Pháp thuật ở nơi này là đây sao?
Ông già sau khi thi triển xong một đòn vừa rồi thì dựa cây gậy vào góc bàn, phủi phủi tay sau đó nhẩn nha đi vào trong nhà. Cũng không quan tâm đến Thần Phong.
- Ignis, là lão ta sao?
Thần Phong lẩm nhẩm trong miệng.
Hôm nay được chứng kiến pháp thuật, hắn thật sự có một chút gì đó nao nức trong lòng. Thậm chí nhiều làn hắn còn có ý định bái lão già kia làm thầy để học pháp thuật kia. Thế nhưng cố gắng trấn tĩnh, trấn tĩnh mãi mới nhịn được. Hắn hiểu là mình không nên vội vàng.
Cứ thế thời gian trôi qua đã năm ngày, Thần Phong hắn chỉ cắm đầu vào đọc sách, hắn muốn tìm hiểu về pháp thuật cùng võ thuật thật sự ở nơi này. Cũng may là ở đây, ông già Ignis này cũng có rất nhiều sách.
Thấy Thần Phong đọc sách cả ngày thì Ignis cũng không nói gì. Chỉ âm thầm quan sát hắn. Đôi lúc ông ta lại rơi vào trầm tư, nhíu mày rồi lại giãn ra.
Về phía Ilumia, nàng và Thần Phong cũng hay nói chuyện, đôi lúc Thần Phong lại kể cho nàng nghe vài chuyện hài tiếu lâm làm nàng cười ngặt nghẽo vui vẻ. Thần Phong được dịp khoe với người đẹp mà không hề biết có người âm thầm theo dõi hắn. Ignis luôn thi thoảng quan sát hắn, dường như ông ta muốn kiểm tra một chút gì đó về Thần Phong. Mà tên đàn này lại không biết gì, cứ mồm mép tép nhảy mà chém gió với người đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.