Cực Hạn Thôi Miên

Chương 12: Buổi ra mắt!!!(2)

Hyuuuu

31/10/2019

Tất cả những nhân vật tham gia buổi tiệc hôm nay đều là các tai to mặt lớn. Nhưng mà lúc này những người đó đều vây quanh Lâm Thanh Thanh với một bộ mặt nịnh bợ. Lâm Thanh Thanh cũng mỉm cười đón tiếp bọn họ. Nhưng nàng từ đầu đến cuối đều bảo trì một khoảng cách.

Lâm Tiêu lúc này đang cùng với Lâm Như Nguyệt, Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc ở một bên uống rượu. Vừa uống rượu Lâm Tiêu vừa quan sát các vị khách trong buổi tiệc. Khi cảm thấy nữ nhân nào đặc biệt sinh đẹp thì Lâm Tiêu liền cho Lâm Như Nguyệt điều tra.

Đối với những người phụ nữ này thì Lâm Tiêu chỉ chọn làm nơi phát tiết mà không phải để sinh con. Hắn chỉ tìm kiếm người phụ nữ nào thật sự giúp đở cho hắn thì hắn mới cho phép sinh con mà thôi.

“Xin chào vị tiên sinh này.” bỗng nhiên có một âm thanh bên cạnh Lâm Tiêu vang lên!

Hắn quay lại thì thấy đó là một tên đàn ông trung niên, trên mặt hắn là một nụ cười khá bỉ ổi!

“Ngươi là?” Lâm Tiêu nhíu mày hỏi.

“À! Xin tự giới thiệu! Ta tên là Vương Đại Hải. Ta chủ tịch của Thường Hòa công ty.” tên đàn ông trung niên cười nói!

“Vậy ngươi tìm kiếm ta có việc gì không?” Lâm Tiêu hỏi tiếp. Hắn nhận ra Thường Hòa công ty. Đây là một công ty chuyên về trang sức. Công ty này chính là xếp hạng 3 trong 10 công ty lớn nhất Tây Lan.

“Ta muốn hỏi ngươi có quan hệ như thế nào với 3 người họ.” Vương Đại Hải chỉ về phía Lâm Như Nguyệt 3 người cười nói!

“Ta là phụ thân của 3 người! Ngươi có chuyện gì không?” Lâm Tiêu càng lúc càng nhíu mày!

“Ngươi là phụ thân của họ! Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?” Vương Đại Hải khó tin nói!

“Ta không có thời gian nói nhảm với ngươi. Mau nói ngươi đến đây với mục đích gì!” Lâm Tiêu không kiên nhẫn nói!

“Được! Nếu ngươi đã muốn trực tiếp thì ta sẽ nói thẳng. Ta muốn ngủ với 1 trong 3 người họ! Mau nói cái giá đi!” Vương Đại Hải cười lạnh nói!

“Cút!” Lâm Tiêu lạnh lùng nói ra một chữ.

“Khà khà! Ngươi a đừng nóng tính như vậy! Ta cho ngươi biết! Nếu như ngươi không đáp ứng thì hôm nay ngươi không còn sống về nhà đâu!” Vương Đại Hải nhỏ giọng nói!

“Ngươi dám uy hiếp ta!” Lâm Tiêu lạnh lùng nói!

“Hừ! Uy hiếp ngươi thì sao chứ! Trước khi ngươi bước vào tòa nhà này thì ta đã cho người điều tra rồi. Ngươi chỉ là một tên cô nhi mà thôi! Dám ở đó lớn tiếng với ta.” Vương Đại Hải khinh thường nói!

Lúc này Lâm Như Nguyệt bên cạnh Lâm Tiêu nói:

“Papa! Nên xử lí như thế nào!”

“Cắt đứng 2 tay và 2 chân của hắn! Xử lí bí mật một chút!” Lâm Tiêu nói!

Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền hướng về phía Lâm Lệ Dĩnh ra hiệu. Nếu như thường ngày thì Lâm Lệ Dĩnh sẽ không để ý đến Lâm Như Nguyệt nhưng hôm nay chuyện này ảnh hưởng đến Lâm Tiêu nên nàng sẽ nghe theo.

Nàng tiến lên phía trước. Vương Đại Hải thấy Lâm Lệ Dĩnh tiến đến thì còn cho rằng mình đã uy hiếp thành công. Nhưng lập tức hắn cảm thấy toàn thân cứng ngắt không thể cử động được. Lâm Lệ Dĩnh liền hướng về một bên khác đi đến. Vương Đại Hải cũng liền đi theo. Lâm Tiêu vốn định xử lí Vương Đại Hải ở đây nhưng vì hắn lười đi thôi miên tất cả mọi người ở đây

Lúc này Lâm Lệ Dĩnh đã lôi kéo một mặt hoảng sợ Vương Đại Hải đi ra ngoài. Thấy cả 2 đã đi xa thì Lâm Như Nguyệt nói với Lâm Tiêu:

“Papa! Tên đó có vấn đề!”

“Ta biết chứ! Cho dù hắn có là nhà giàu số 3 ở Tây Lan đi nữa cũng không dám ở một bữa tiệc sang trọng như vậy và chèn ép người trắng trợn đến vậy. Phía sau lưng của hắn nhất định có người sai khiến.” Lâm Tiêu nhấp một ngụm rượu nói!

“Vậy Papa có cần con điều tra hay không?” Lâm Như Nguyệt hỏi!

“Không cần! Hắn đến rồi!” Lâm Tiêu nói!



Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền nhìn qua bên trái. Lúc này Trần Minh Diễn đang cầm một ly rượu mỉm cười đi đến. Vừa đến gần thì hắn liền cười nói:

“Không biết các vị cô nương này danh tánh như thế nào?”

Hắn hỏi là vị cô nương mà không phải các vị cho thấy hắn hoàn toàn không để ý đến Lâm Tiêu. Nhưng mà không có ai phản ứng đến hắn cả. Điều này khiến nụ cười trên mặt của hắn cứng lại. Trần Minh Diễn cố áp chế lửa giận sau đó cười nói thêm lần nữa:

“Tại hạ Trần Minh Diễn! Ta là thành viên của Trần gia ở thủ đô. Gia sản của chúng ta có đến hàng chục tỷ. Không biết ta có thể cùng uống một ly rượu được không?”

Lần này vẫn không có ai để ý đến hắn. Trần Minh Diễn đã hoàn toàn nổi giận!

“Các ngươi đừng có rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt.” Trần Minh Diễn lạnh lùng nói!

Nhưng Lâm Tiêu mấy người vẫn không để ý đến hắn. Ngay lúc Trần Minh Diễn chuẩn bị bạo phát thì một âm thanh vang lên:

“Papa!”

Trần Minh Diễn quay người lại thì thấy Lâm Thanh Thanh. Nghe Lâm Thanh Thanh gọi Lâm Tiêu là Papa thì Trần Minh Diễn liền trợn mắt. Lâm Thanh Thanh không để ý mà nhào đến ôm lấy Lâm Tiêu. Lâm Tiêu đưa ly rượu cho Lâm Như Nguyệt sau đó xoa đầu Lâm Thanh Thanh cười nói:

“Thanh Thanh ngoan! Mẹ con đâu!”

Lâm Thanh Thanh nghe vậy thì quay đầu lại gọi:

“Mẹ! Mẹ mau lại đây đi!”

Trần Minh Diễn nghe Lâm Thanh Thanh gọi mẹ thì liền quay đầu lại. Lần này hắn liền nhìn thấy Phương Thanh Nguyệt đang đi đến. Lập tức hắn liền có ý nghĩ Phương Thanh Nguyệt là mẹ của Lâm Thanh Thanh. Nhưng hắn liền bát bỏ ý nghĩ này. Phương Thanh Nguyệt năm nay mới 30 tuổi mà Lâm Thanh Thanh nhìn thì có vẻ mới 12-13 tuổi mà thôi. Nếu quả thật Phương Thanh Nguyệt là mẹ của Lâm Thanh Thanh thì năm nàng 18 tuổi đã sinh con rồi.

Nhưng Trần Minh Diễn biết năm đó khi Phương Thanh Nguyệt 18 tuổi thì nàng đang ở nước ngoài du học. Nhưng Phương Thanh Nguyệt càng tiến gần thì Trần Minh Diễn càng lo lắng ý nghĩ của hắn là sự thật. Lập tức câu nói tiếp theo của Phương Thanh Nguyệt liền khiến Trần Minh Diễn sốc nặng!

“Thanh Thanh! Lão công! 2 người gọi ta a?”

Bởi vì lực chú ý của Phương Thanh Nguyệt từ đầu đến cuối là Lâm Tiêu và Lâm Thanh Thanh nên nàng không nhìn thấy Trần Minh Diễn.

“Phương Thanh Nguyệt! Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không?!” Trần Minh Diễn hét lên!

Phương Thanh Nguyệt nghe vậy thì nhìn sang. Lập tức nàng liền nhìn thấy Trần Minh Diễn. Phương Thanh Nguyệt nhíu mày nói:

“Ngươi ở đây làm gì? Ta không muốn nói chuyện với ngươi! Mời ngươi đi chỗ khác giùm!”

Nói xong nàng liền mỉm cười nhìn về phía Lâm Tiêu!

“Phương Thanh Nguyệt! Ngươi mau nói chuyện cho rõ ràng!” Trần Minh Diễn tức giận lớn tiến nói!

Sau đó hắn liền đi đến cầm chặt tay Phương Thanh Nguyệt giơ lên!

“A” Phương Thanh Nguyệt bị đau kêu lên!

Trần Minh Diễn còn muốn nói gì nữa bỗng nhiên bụng hắn liền truyền đến một cảm giác đau đớn sau đó hắn liền như một con diều dứt dây bay ra ngoài và va đập vào tường.

Lâm Thanh Thanh sau khi ra tay xong thì liền thu tay lại. Nàng lạnh lùng lên tiếng nói:

“Dám động vào mẹ của ta thì phế ngươi 1 tay coi như trừng phạt.”



Lúc này cũng có người chú ý đến nhưng họ không biết vì sao Trần Minh Diễn bị va đập vào tường. Lập tức có vài người áo đen đi ra đở lấy Trần Minh Diễn đã bất tỉnh đi. Những khác liền xì xào bàn tán liên tục. Lâm Tiêu lúc này đi đến cầm lấy tay Phương Thanh Nguyệt nói:

“Có sao không?”

“Ta không sao thưa lão công.” Phương Thanh Nguyệt lắc đầu cười nói. Lâm Tiêu quan tâm khiến nàng rất vui vẻ.

“Được rồi! Tối nay ta sẽ đến chổ của nàng và Thanh Thanh!” Lâm Tiêu nói!

Lâm Thanh Thanh và Phương Thanh Nguyệt nghe Lâm Tiêu nói thì liền vô cùng vui vẻ. Sau đó mọi người liền tiếp tục buổi tiệc. Nhưng sau ngày hôm nay liền truyền ra một tin tức chấn động. Chủ tịch Phong Tuyết công ty đã có bạn trai hơn nữa còn nghi ngờ là đã có con gái. Nhưng Lâm Tiêu không hề quan tâm đến những chuyện đó.

Sau khi bữa tiệc kết thúc thì Lâm Tiêu cho Lâm Như Nguyệt 3 người về trước. Còn bản thân hắn thì ngồi xe của Phương Thanh Nguyệt về nhà.

Khi vừa vào trong nhà thì Lâm Tiêu liền ôm ngang Lâm Thanh Thanh đi lên lầu. Phương Thanh Nguyệt thì nghe lời Lâm Tiêu đi tắm. Sau khi vào phòng ngủ thì Lâm Tiêu liền ném Lâm Thanh Thanh lên giường. Bản thân hắn thì cởi hết quần áo ra.

Lâm Thanh Thanh nằm trên giường nhìn thấy thân thể trần truồng của Lâm Tiêu thì liền hiện lên một tia khát vọng. Nàng liền chủ động cởi chiếc váy của mình ra. Lập tức một cơ thể trắng như tuyết liền hiện ra trước mặt của Lâm Tiêu. Bởi vì Phương ThanH Nguyệt có bộ ngực không quá lớn nên lúc này chỉ có 12 tuổi Lâm Thanh Thanh bộ ngực vẫn còn nhỏ. Nhưng điều đó lại không hề khiến vẻ đẹp của nàng mất đi.

Lâm Tiêu đi đến sau đó cuối xuống hôn lấy môi của Lâm Thanh Thanh. Lâm Thanh Thanh cũng đưa 2 tay vòng qua cổ của Lâm Tiêu sau đó liền đáp lại. 2 tay của Lâm Tiêu thì nắm lấy lấy bộ ngực nhỏ nhắn của Lâm Thanh Thanh mà xoa nắm lấy

Sau một lúc thì cả 2 tách ra. Lâm Tiêu liền cúi xuống ngậm lấy một bên ngực đã căng cứng của Lâm Thanh Thanh!

“A~” Lâm Thanh Thanh liên tục rên rỉ!

Sau đó Lâm Tiên dần dần dời môi xuống phía dưới. Khi hắn càng xuống dưới thì Lâm Thanh Thanh càng rên to! Khi Lâm Tiêu xuống tới dưới phía âm đạo của Lâm Thanh Thanh thì hắn liền há miệng và cắn lấy hột đậu của Lâm Thanh Thanh!

“Aaa!” Lâm Thanh Thanh liền rên lên một tiếng dài.

Phía dưới của nàng liên tục chảy nước ra khiến dưới đệm ướt một mảnh. Phát hiện ra phía dưới của Lâm Thanh Thanh dễ dàng chảy nước thì Lâm Tiêu càng hưng phấn. Hắn càng thêm kích thích cơ thể của nàng. Quả nhiên phía dưới của Lâm Thanh Thanh càng lúc chảy nước càng nhiều.

Sau khi cảm thấy đã đủ thì Lâm Tiêu liền ngồi dậy. Hắn đặt nhục bổng của mình lên trước âm đạo của Lâm Thanh Thanh.

“Ta vào nhé!” Lâm Tiêu cười ôn nhu nói!

“Vâng! Toàn bộ cơ thể con đều là của Papa!” Lâm Thanh Thanh mỉm cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì hôn xuống môi của Lâm Thanh Thanh một cái sau đó bắt đầu đẩy hông đến. Vì có rất nhiều dâm thủy nên phía dưới của Lâm Thanh Thanh vô cùng trơn trượt khiến Lâm Tiêu rất dễ tiến vào.

Tiến vào một lúc thì Lâm Tiêu liền chạm đến một lớp màn ngăn cách. Hắn liền đẩy mạnh tới và vượt qua lớp màn đó!

“A~!” Lâm Thanh Thanh liền kêu lên một tiếng đầy đau đớn.

Phía dưới của nàng máu mang theo nước chảy ra ướt một mảnh bên dưới. Lâm Tiêu liền bắt đầu cử động hông ra vào. Trong căn phòng liền vang lên tiếng xác thịt va chạm.

Lạch cạch!

Cửa mở ra và Phương Thanh Nguyệt quấn một chiếc khăn tắm đi vào. Lâm Tiêu thấy Phương Thanh Nguyệt thì cho nàng tiến lại gần. Sau đó hắn liền nắm lấy tay của Phương Thanh Nguyệt và kéo lên giường. Hắn cho Phương Thanh Nguyệt nằm ở phía trên Lâm Thanh Thanh.

Khi đang vận động thì Lâm Tiêu rút nhục bổng ra khỏi âm đạo của Lâm Thanh Thanh sau đó đưa vào bên trong âm đạo của Phương Thanh Nguyệt!

“A~!” Phương Thanh Nguyệt liền rên lên một tiếng.

Sau đó Lâm Tiêu lại bắt đầu đẩy hông ra vào. Hắn làm một lúc thì đổi sang Lâm Thanh Thanh sau đó liền đổi lại Phương Thanh Nguyệt.

Đêm đó cả 3 người mãi quan hệ đến tận 3 giờ sáng mới bắt đầu đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Hạn Thôi Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook