Cực Hạn Thôi Miên

Chương 47: Đến Tinh Linh tộc!!!

Hyuuuu

07/11/2019

Lúc này đây Lâm Tiêu và Rinne đang ở bên cạnh một hồ nước nóng nhỏ. Hồ nước nóng này chính là do Lâm Tiêu dùng thổ nguyên tố tạo thành một cái khuôn sau đó cho nước vào và khắc hỏa ma pháp trận vào bên trong hồ nước để làm nóng nước. Lâm Tiêu đã điều chình sao cho nhiệt độ nước vừa phải.

Lâm Tiêu đang nằm dựa vào mép hồ mà thư giãn. Hắn nhìn qua bên cạnh thì mỉm cười, lúc này Rinne đang toàn thân không một mảnh vải đi đến. Khuôn mặt của nàng đỏ rực lên như là một quả táo vậy. Lâm Tiêu có thể thấy được bộ ngực trưởng thành sớm của nàng, phía dưới thì là một mảnh lán bóng!

“Đến đây!” Lâm Tiêu cười nói!

Rinne liền cúi đầu đi đến, nàng nhẹ nhàng đặt một chân xuống dưới hồ nước nóng sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh Lâm Tiêu! Khi nàng đến gần thì Lâm Tiêu liền đưa tay nắm lấy tay nàng sau đó kéo nàng vào trong ngực!

“A” Rinne bị bất ngờ và kêu lên!

Lúc này nàng đã nằm trong ngực của Lâm Tiêu!

“Chủ...chủ nhân!” Rinne ấp úng nói!

“Em nên tập làm quen dần đi a! Vì sau này em đã là người của ta rồi nên việc tiếp xúc cơ thể là bình thường thôi a!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vâ...vâng!” Rinne cúi đầu nói! Nàng vẫn như cũ cuối đầu!

Lâm Tiêu thấy vẻ mặt còn xấu hổ của Rinne thì liền nghĩ ra một chủ ý! Hắn liền nói:

“Hôm nay ta muốn em làm quen trước thôi! Ta không làm gì em đâu!”

Rinne nghe Lâm Tiêu nói thì ngẩng đầu lên nhìn hắn nói:

“Chủ nhân ngài nói thật không?”

“Ta nói là sự thật! Ta chỉ chiếm lấy em khi nào em đã thực sự giao mình cho ta mà thôi!” Lâm Tiêu xoa đầu nàng cười nói!

Rinne nghe vậy thì liền gục đầu xuống nói:

“Đa tạ chủ nhân!”

“Ừm!” Lâm Tiêu cười nói!

Hắn từ trước đến nay thu nữ nhân đều vô cùng dễ dàng, hắn muốn một lần chiếm lấy nữ nhân mà không cần dùng đến ép buộc hay là thẻ thôi miên. Dĩ nhiên điều này chỉ áp dụng với một mình Rinne mà thôi! Còn những người khác thì hắn vẫn ra tay nhưng thường.

Mặc dù không làm gì nhưng hôn hay sờ ngực thì Lâm Tiêu không thể thiếu, điều này khiến cho Rinne xấu hổ đến xém chút ngất đi!

Sau một lúc tắm rửa đầy nóng bỏng thì 2 người liền đứng lên và mặt quần áo vào. Rinne mặc quần áo do Lâm Tiêu đưa cho, Lâm Tiêu dặn Lâm Thanh Thanh chuẩn bị quần áo cho mọi độ tuổi nên hắn đều có sẵn quần áo.

Sau khi mặc quần áo rồi thì Lâm Tiêu đi đến một hòn đá to! Hắn đặt đầu cây gậy trong trong tay lên tảng đá.

Uông!

Một ma pháp trận màu nâu liền xuất hiện.



Răng rắc! Ầm!

Hòn đá liền nứt ra sau đó vở tung ra. 2 con ngựa đá liền xuất hiện! Lâm Tiêu tiếp tục đọc nhẩm trong miệng, 2 hòn đá màu xanh liền xuất hiện trên thân 2 con thạch mã!

Hí!!!

Khi ma pháp trận biến mất thì 2 con thạch mã liền kêu lên một tiếng sau đó đạp đạp chân! Nhìn thấy 2 con thạch mã cử động thì Lâm Tiêu liền hài lòng gật đầu. Sau tiếp tục đi đến một cái cây gần đó! Lâm Tiêu vung cây gậy trong tay lên, một ma pháp trận màu xanh liền xuất hiện trên thân cây! Hắn từ không gia chứa đồ lấy ra một tấm bản vẽ sau đó ném vào ma pháp trận màu xanh.

Thân cây liền xuất hiện vết cắt sau đó liền tan ra thành các khối gỗ, các khối gỗ sau đó liền hợp lại thành một chiếc xe ngựa. Nhìn thấy tác phẩm đã hoàn thành thì Lâm Tiêu liền hài lòng gật đầu.

Lâm Tiêu liền điều khiển cho 2 con thạch mã đi đến phía trước chiếc xe ngựa. Hắn liền để cho 2 con thạch mã gắn liền vào thân của xe ngựa. Sau đó hắn liền hướng về Rinne gọi:

“Rinne! Mau lại đây!”

Rinne đứng bên cạnh quan sát từ đầu đến cuối thì cảm thấy Lâm Tiêu vô cùng lợi hại. Khi nàng nghe Lâm Tiêu gọi thì liền chạy đến. Lâm Tiêu liền cho nàng leo lên xe ngựa trước sau đó cũng len lên theo!

Lâm Tiêu sắp đặt lịch trình vào trong thạch mã.

Hí!!

Thạch mã kêu lên một tiếng sau đó liền hướng về phía trước chạy đi. Bởi vì xe ngựa là thuần túy bằng gỗ mà không có bánh xe cao xu nên đi khá gập ghềnh, cảm thấy như vậy quá khó chịu nên Lâm Tiêu liền đọc chú ngữ. Dưới chân xe ngựa liền xuất hiện một ma pháp trận màu trắng, sau đó xe ngựa liền bay lên cao.

Lâm Tiêu liền hài lòng gật đầu sau đó nằm gối đầu lên đùi của Rinne mà nghỉ ngơi. Lâm Tiêu và Rinne vừa đi xa thì bên trong tòa thành trì trước đó liền xuất hiện một người. Người này toàn thân mặc một một trường bào màu vàng, trên ngực người nàu có một con số la mã là số V!

Người này đội một chiếc mũ che lại toàn khuôn mặt, người này xuyên qua đám người đang hoảng loạn và đi đến phía chiếc hố là phủ thành chủ trước kia!

“Có khí tức ma pháp vô cùng mạnh! Ít nhất là ngũ tầng ma pháp! Rốt cuộc là cái tên thành chủ này đã chọc đến một cao cấp ma pháp nào vậy!” người đó lẩm bẩm!

Thông qua âm thanh của nàng thì có thể biết được nàng là một nữ nhân! Nữ nhân quan sát một lúc thì liền xoay người rời đi!

Ngày hôm sau!

Xe ngựa của Lâm Tiêu lúc này đã bay đến một khu rừng, trong khu rừng này có thể thấy từ xa là một cây cổ thụ, Lâm Tiêu đưa đầu ra cửa sổ và thông qua đôi mắt nhìn xa của mình hắn nhìn thấy trên thân cây cổ thụ có rất nhiều công trình kiến trúc.

Đến gần cây cổ thụ thì Lâm Tiêu cho xe ngựa đáp xuống đất, xe ngựa vừa đáp xuống đất thì liền có hàng loạt bóng người từ trong khu rừng lao ra và bao vây chiếc xe lại, tất cả những bóng người này đều là Tinh Linh Tộc!

“Người đến là ai? Lập tức bước ra!” tên Tinh Linh Tộc dẫn đầu lớn tiếng nói!

Lâm Tiêu căn dặn Rinne đang lo lắng ở lại trong xe còn một mình hắn thì đi ra ngoài! Thấy Lâm Tiêu đi ra thì những tên Tinh Linh khác liền đề phòng và nhắm thẳng các mũi tên về phía hắn. Tên Tinh Linh dẫn đầu liền lên tiếng nói:

“Ngươi là ai? Vì sao lại xâm nhập vào địa phận của Tinh Linh Tộc?”

“Ta là một ma pháp sư của Nhân Tộc! Ta đến đây để tìm một người!” Lâm Tiêu nói!



“Ngươi muốn tìm ai?” Tinh Linh dẫn đầu hỏi!

“Ta muốn tìm người bị Sinh Mệnh Nữ Thần từ bỏ!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói!

Những tên Tinh Linh đó nghe Lâm Tiêu nói thì liền kinh ngạc và nhìn nhau! Tên Tinh Linh dẫn đầu nghe Lâm Tiêu nói thì liền giật mình sau đó hắn liền nói:

“Ngươi biết ngươi đang nói đến ai không?”

“Ta biết! Là vị Tinh Linh duy nhất nhận khả năng đảo ngược!” Lâm Tiêu nhếch mép cười nói!

“Ngươi gặp nàng để làm gì?” tên Tinh Linh dẫn đầu hỏi tiếp!

“Ta muốn dẫn nàng đi! Ta có cách để nàng có thể khống chế sức mạnh của mình!” Lâm Tiêu nói!

Lần này tên Tinh Linh dẫn đầu liền im lặng! Hắn chưa cho mọi người hạ vũ khí xuống mà hướng về Lâm Tiêu nói:

“Chuyện này ta không thể quyết định được! Ta sẽ thông báo với nữ hoàng! Nếu nữ hoàng cho phép thì ta mới có thể dẫn người vào trong!”

“Được! Vậy thì ta sẽ chờ ở đây!” Lâm Tiêu cười nói!

Tên Tinh Linh dẫn đầu ra lệnh cho những tên Tinh Linh khác nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu sau đó liền quay người đi mất! Lâm Tiêu thấy tên Tinh Linh dẫn đầu đã đi thì liền quay vào trong xe. Khi vừa vào trong thì Rinne liền tiến lên lo lắng hỏi hắn:

“Chủ nhân! Rốt cuộc là chúng ta đang làm gì a?”

“Đương nhiên là tìm đồng bạn mới cùng đi với chúng ta a!” Lâm Tiêu xoa đầu nàng cười nói!

“Nhưng mà thưng mà ta nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều Tinh Linh đang bao vây chúng ta a!” Rinne nói!

Đối với nàng thì Tinh Linh là một giống loài rất đáng sợ, bởi vì nàng là con lai giữ Tinh Linh và Nhân Tộc, cho nên khi từ nhỏ nàng liền bị Tinh Linh Tộc hắc hủi và đàn áp, mẹ của nàng vì chịu sự uy hiếp của Tinh Linh Tộc mới cắn răng rời bỏ cha con nàng!

“Đừng lo! Có ta ở đây thì cho dù là Nữ Hoàng Tinh Linh vẫn không làm gì được chúng ta đâu a!” Lâm Tiêu cười nói!

Rinne nghe Lâm Tiêu nói mặc dù rất có lòng tin đối với hắn nhưng những lời Lâm Tiêu nói không khỏi cho rằng Lâm Tiêu đang nói đùa. Dù sao Nữ Hoàng Tinh Linh ngoại trừ huyết thống cao quý ra thì thực lực cũng là thuộc về mạnh nhất trong Tinh Linh Tộc! Cho dù Lâm Tiêu có mạnh đến đâu thì nàng vẫn không cho rằng Lâm Tiêu là đối thủ của Nữ Hoàng Tinh Linh!

Nhìn thấy ánh mắt không tin từ Rinne thì Lâm Tiêu cũng không nói nhiều. Hắn gối đầu lên đùi của Rinne sau đó bắn đầu nằm nhắm mắt chờ đợi!

Một lúc sau Lâm Tiêu liền nhận được tin tức Nữ Hoàng Tinh Linh đồng ý cho hắn vào. Lâm Tiêu liền cho xe ngựa đi theo nhóm Tinh Linh đi về phía cây cổ thụ khổng lồ hay còn gọi là Sinh Mệnh Chi Thụ!

Đi một lúc lâu sau thì liền đến phía dưới chân Sinh Mệnh Thụ, Lâm Tiêu cho Rinne ở lại trong xe và một mình hắn liền đi ra ngoài. Khi đi ra ngoài thì có một tên Tinh Linh liền dẫn hắn đến trước một bệ đá. Khi Lâm Tiêu bước vào bệ đá thì bệ đá liền sáng lên sau đó Lâm Tiêu liền biến mất!

Khi màng sáng xung quanh biến mất thì Lâm Tiêu phát hiện hắn đã đi đến trước một tòa cung điện, lúc này có một tên Tinh Linh khác đi ra hướng về Lâm Tiêu nói:

“Nữ Hoàng đang chờ ở bên trong! Mời!” vừa nói hắn vừa ra hiệu cho Lâm Tiêu tiến vào.

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền đi vào bên trong! Đi vào bên trong thì Lâm Tiêu liền nhìn thấy có 2 hàng Tinh Linh đang đứng 2 bên, tất cả đều là những lão già Tinh Linh! Lâm Tiêu đoán đây có lẽ là những người nắm quyền cao nhất của Tinh Linh Tộc! Lâm Tiêu ngẩng đầu lên phía trước thì nhìn thấy lúc phía trên có một nữ nhân đang ngồi trên một bảo tọa, nữ nhân này mặc một bộ váy dài màu xanh vô cùng cao quý, nàng có mái tóc màu vàng kéo dài đến hông, sau lưng nàng là một đôi cánh bướm trong suốt, nhan sắc của nàng khiến cho Lâm Tiêu chú ý nhất, sắc đẹp của nàng có thể không một loại ngôn ngữ nào có thể tả được, có thể thấy nàng ngoại trừ các nữ nhi của Lâm Tiêu ra thì nàng được xem là nữ nhân đẹp nhất trong số các nữ nhân mà Lâm Tiêu từng gặp!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Hạn Thôi Miên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook