Chương 21: Lâm Gia Hân!!!
Hyuuuu
07/11/2019
Sáng hôm sau!
Lâm Tiêu chậm rãi mở mắt ra. Hắn nhìn xuống lồng ngực thì thấy Lý Mạc Tình đang nằm trong lồng ngực ngủ say xưa. Trên khóe mắt của nàng là 2 hàng nước mắt. Lâm Tiêu mỉm cười đưa tay lau đi 2 hàng nước mắt đó
Cử động của Lâm Tiêu liền khiến cho Lý Mạc Tình tỉnh dậy. Nàng ngẩn đầu dậy nhìn Lâm Tiêu sau đó nói:
“Vì sao ngươi làm vậy với ta”
Lâm Tiêu nghe xong thì hôn vào trán nàng sau đó nói:
“Bởi vì ta yêu ngươi a!”
“Nhưng mà ngươi đã có gia đình!” Lý Mạc Tình nói!
“Điều đó có quan trọng sao! Chỉ cần ngươi biết ta yêu ngươi là được!” Lâm Tiêu cười nói!
“Nhưng mà...!”
Lý Mạc Tình còn muốn nói gì đó nhưng nàng liền bị Lâm Tiêu khóa môi chặn lại. Lý Mạc Tình đầu tiên là hơi phản kháng nhưng sau đó cũng đáp lại Lâm Tiêu. Hai người hôn nhau một lúc lâu thì tách ra.
“Ngươi...ngươi ăn hiếp ta!” Lý Mạc Tình vỗ vào lồng ngực hắn nói!
“Ta chỉ trêu chọc những ngươi ta yêu thương mà thôi!” Lâm Tiêu nói!
Lý Mạc Tình nghe vậy thì cuối đầu dựa vào lồng ngực của Lâm Tiêu sau đó nói:
“Lâm Tiêu! Nếu tương lai ngươi có nữ nhân mới thì ngươi có còn nhớ đến ta không?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười hắn nâng cằm Lý Mạc Tình lên sau đó ôn nhu nói:
“Chỉ cần người mà ta nhận định là nữ nhân của ta thì ta sẽ cả đời yêu thương và che chở. Cho dù sau này ta có nữ nhân khác thì ngươi mãi mãi chiếm giữ một vị trí ở trong tim của ta!”
Nghe Lâm Tiêu nói xong câu này thì Lý Mạc Tình liền nở một nụ cười. Nàng liền đưa tay ôm lấy cổ Lâm Tiêu sau đó dựa vào hắn và nói:
“Ngươi nhất định phải đối tốt với ta đó”
“Đương nhiên!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền ngồi dậy và nói:
“Bây giờ chúng ta đi chào mừng con của chúng ta thôi nào!”
Nói xong hắn liền đứng dậy. Lúc này trên giường khắp nơi là vết máu của Lý Mạc Tình. Cho nên chỗ này không quá vệ sinh để đứa bé chào đời. Bởi vì tối qua vận động quá sức nên lúc này Lý Mạc Tình hầu như là không còn đủ sức để đứng lên nữa. Lâm Tiêu đành bế Lý Mạc Tình đi. 2 người trần truồng đi qua phòng ngủ bên cạnh.
Sau khi đặt Lý Mạc Tình lên giường rồi thì Lâm Tiêu liền đi xuống dưới nhà. Khi xuống dưới nhà thì Lâm Tiêu nhìn thấy Trương Nhược Đồng đang ngồi trần truồng xem tv còn Lâm Chỉ Nhược thì thì trần truồng xem ipad. Lâm Tiêu liền lên tiếng gọi:
“Nhược Đồng! Mau theo ta lên lầu!”
Trương Nhược Đồng nghe vậy thì liền đi theo. Phía dưới của nàng vẫn còn sưng đỏ nên đi lại hơi khó khăn. Sau khi cả 2 lên đến phòng ngủ thì Lâm Tiêu liền tiến lại phía Lý Mạc Tình nói:
“Mạc Tình! Hôm nay là tháng thứ 9 nàng mang thai, nàng mang thai là một đứa bé gái. Bây chính là đến lúc nàng sinh con. Con của chúng ta sẽ ra đời bình an!”
Nói xong Lâm Tiêu liền đi ra ngoài. Hắn để mọi chuyện lại cho Trương Nhược Đồng lo. Bản thân hắn sau khi đóng cửa lại thì đi xuống dưới lầu. Trên đường đi hắn liền nghe trên lầu truyền đến tiếng gào thét.
Lâm Tiêu sau khi xuống dưới lầu thì đi đến phía sau Lâm Chỉ Nhược. Hắn nâng mông của Lâm Chỉ Nhược lên sau đó đẩy nhục bổng tiến vào lỗ nhị của Lâm Chỉ Nhược. Lâm Chỉ Nhược bị Lâm Tiêu tiến vào thì liền giật mình sau đó nàng liền để mặt Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu bắt đầu thúc đẩy. Hắn vừa nghe tiếng la trên lầu vừa đẩy hông.
Một lúc lâu sau trên lầu liền truyền ra tiếng khóc trẻ em và Lâm Tiêu cũng liền phóng ra một đợt tinh hoa vào trong Lâm Chỉ Nhược. Hắn rút ra sau đó đi đến trước mặt Lâm Chỉ Nhược nói:
“Giúp ta vệ sinh nào!”
Lâm Chỉ Nhược nghe vậy thì buông ipad xuống và cầm lấy nhục bổng của Lâm Tiêu sau đó dùng miệng của mình ngậm lấy. Một lúc sau nhục bổng của Lâm Tiêu đã được liếm sạch sẽ thì hắn liền rút ra rồi đi lên lầu.
Khi mở cửa phòng đi vào trong thì hắn liền nhìn thấy Trương Nhược Đồng đang thu dọn còn Lý Mạc Tình lúc này đang nằm trên giường, bên cạnh nàng là một đứa bé được quấn trong một chiếc khăn. Nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì Lý Mạc Tình liền cười nói:
“Lâm Tiêu! Mau lại đây xem con của chúng ta đi nào!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền tiến đến gần. Mặc dù hắn đã quá quen thuộc với việc có con nhưng khi nhìn thấy đứa bé này thì trong lòng của hắn vẫn có rất nhiều cảm xúc. Lâm Tiêu đưa tay khuề nhẹ mũi của đứa bé!
“Oe!” đứa bé bị người chọc phá thì liền kêu lên!
Lâm Tiêu thấy vậy thì liền mỉm cười. Lúc này Lý Mạc Tình hỏi tiếp:
“Lâm Tiêu! Ngươi định đặt tên cho con chúng ta là gì?”
“Gọi là Lâm Gia Hân a!” Lâm Tiêu nói!
“Lâm Gia Hân sao! Cái tên nghe thật hay.” Lý Mạc Tình cười nói!
Lâm Tiêu ôm lấy con gái đi ra ngoài, Lý Mạc Tình cũng không phản ứng mà nhìn 2 người mỉm cười. Lâm Tiêu đi đến phòng ngủ còn lại sau đó đặt con gái xuống giường. Sau đó hắn lấy ra thẻ thôi miên và đưa lên trước mặt đứa bé và bắt đầi ra lệnh:
“Gia Hân con gái của ta! Con là một cô gái 20 tuổi! Con trời sinh mang theo 10 loại dị hỏa mạnh nhất trong vũ trụ! Con là một đầu bếp có thể chế biến được tất cả các loại nguyên liệu nấu ăn! Món ăn của con ngon đến nổi ngay cả thượng đế cũng phải cuối đầu! Con chuyên tu luyện tiên pháp dựa vào dị hỏa! Con đã đạt đến được dị hỏa bản nguyên! Con không thích tranh đấu với người khác mà chỉ chăm lo nghiên cứu các món ăn mà thôi! Con là nhan sắc xinh đẹp đến nổi thần thú cũng tự nguyện dân hiến nhục thân!”
Lâm Tiêu vừa dứt lời thì phía trên Lâm Gia Hân liền xuất hiện 10 đốm lửa vởi 10 màu sắc khác nhau. Lập tức Lâm Tiêu liền cảm nhận được một cơn lạnh thấu đến tận linh hồn. 10 đóa dị hỏa liền bắt đầu xoay vòng sau đó liền dung nhập vào cơ thể của Lâm Gia Hân. Một ngọn hỏa diễm màu đen liền bốc lên sau đó bao phủ xung quanh Lâm Gia Hân.
Khi ngọn lửa biến mất thì một cô gái liền xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu! Cô gái này toàn thân mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, trên chiếc váy có thêu hình một ngọn lửa trông rất sống động. Nhan sắc của của có thể nói là vượt qua Lâm Như Nguyệt các nàng và sánh ngang với Lâm Chỉ Nhược.
“Chào con! Gia Hân!” Lâm Tiêu mỉm cười nói!
“Phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân một mặt lạnh lùng cuối xuống nói!
Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Gia Hân thì Lâm Tiêu liền cảm thấy không quen! Các nữ nhi trước của hắn khi gặp hắn thì đều là một mặt vui mừng nhào đến ôm lấy hắn nhưng mà Lâm Gia Hân lại một mặt lạnh lùng. Điều này khiến Lâm Tiêu nhất thời không quen. Nhưng hắn cũng không muốn can thiệp vào tính cách của con gái.
Sau đó Lâm Tiêu liền ra lệnh cho Lý Mạc Tình bình phục lại sau đó cho mọi người mặc quần áo vào. Khi đi xuống lầu Lâm Tiêu liền hướng về Lâm Gia Hân nói:
“Gia Hân! Con hãy giúp ta nấu bửa trưa đi a!”
“Vâng thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói! Sau đó nàng liền đi vào trong bếp. Bởi vì Lý Mạc Tình là đầu bếp nên trong nhà nàng luôn có đủ nguyên liệu nấu ăn.
Lâm Tiêu đi đến ghế chủ tọa ngồi xuống. Lý Mạc Tình và Trương Nhược Đồng thì ngồi bên trái của hắn. Còn Lâm Chỉ Nhược thì ngồi bên phải của hắn. Một lúc sau một mùi hương liền truyền ra. Khi ngửi đến mùi hương này thì Lâm Tiêu nhịn không được mà nuốt nước bọt liên tục. Lâm Gia Hân liền từ trong bếp bước ra. Nàng đẩy một xe thức ăn ra, trên xe thức ăn là các dĩa thức ăn vô vàn màu sắc. Lâm Tiêu thậm chí còn có thể nhìn thấy trong các món ăn có một dòng khói xanh lượn lờ!
“Gia Hân, con sử dụng dị hỏa để nấu ăn sao?” Lâm Tiêu cười hỏi!
“Đúng vậy thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói!
Sau đó nàng liền đặt các dĩa thức ăn lên bàn và ngồi xuống bên cạnh Lâm Chỉ Nhược. Lúc này mọi người vẫn chưa động đũa vì Lâm Tiêu vẫn chưa bắt đầu ăn!
“Được, để ta xem tay nghề con thế nào!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu động đũa. Hắn liền gắn thử món cá ngay trước mặt sau đó liền bỏ vào mồm. Khi món cá vừa vào trong miệng thì liền tan ra. Lâm Tiêu có thể cảm nhận được một vị mát lạnh chạy dọc đầu lưỡi, sau đó là vị ngọt của thịt cá. Lâm Tiêu liền trầm mê vào trong đó. Hắn muốn gắp nữa nhưng phát hiện lúc này dĩa cá chỉ còn lại xương mà thôi. Hắn vốn còn cho rằng hắn nghiền ngẫm quá lâu nên mọi người đã ăn hết trước nhưng hắn phát hiện mọi người vẫn chưa động đũa.
“Thật không tiện! Mọi người ăn cơm đi!” Lâm Tiêu xấu hổ cười nói!
Mọi người nghe vậy thì liền bắt đầu động đũa. Lâm Tiêu liền gắp một món khác. Lần này vị ngon của món ăn khiến Lâm Tiêu xém chút là không cưỡng lại được. Cũng may là hắn tự biết kiềm chế. Mọi người thưởng thức bữa ăn trong niềm vui sướng.
Sau khi kết thúc bửa ăn thì Lâm Tiêu liền nói:
“Gia Hân! Bây giờ con hãy viết ra công thức của 10 món ăn mà người ta không bao giờ ngán đi!”
“Vâng thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói sau đó liền đi lấy giấy viết!
Lâm Tiêu không có chuyện gì làm liền bắt đầu xem tv, Lâm Chỉ Nhược liền ngồi xuống bên cạnh hắn. Lâm Tiêu quay sang thì thấy trên ipad của Lâm Chỉ Nhược lúc này liền hiện lên dòng chữ Dự Án Người Nhân Tạo! Thấy cái tên thì Lâm Tiêu liền hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Chỉ Nhược! Con muốn tạo ra người nhân tạo để làm gì a?”
“Phụ thân, bởi vì con nghĩ tương lai gia tộc của chúng ta rồi sẽ lớn mạnh. Mà điều khiến một gia tộc lớn mạnh là nhân tài. Nên con quyết định tạo ra những nhân vật thông minh nhất và lợi hại nhất để phục vụ cho gia tộc của chúng ta.” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền hiểu ra. Sau đó hắn liền nói:
“Chỉ Nhược! Nếu đã tạo ra thì con hãy chọn 100 cá thể ứu tứu nhất sau đó tạo ra chiến giáp cho bọn chúng đi. Chiến giáp càng mạnh càng tốt. Tốt nhất là có thể đánh thắng cả người tu chân.”
“Thưa phụ thân! Nếu tạo ra chiến giáp thì con có thể nhưng chiến giáp chiến thắng người tu chân thì hiện tay trên trái đất vẫn không có đủ nguyên liệu để tạo ra chiến giáp cở đó!” Lâm Chỉ Nhược lắc đầu nói!
“Vậy sao. Vậy thì cần phải đi sang thế giới khác a! Thế còn không gia chứa đồ thì sao? Con có thể tạo ra không?” Lâm Tiêu hỏi tiếp!
“Thưa phụ thân, muốn làm ra một không gian chứa đồ thì cần có đá không gia hoặc không gian kim loại. Mà loại vật này chỉ có ở Trung cấp thế giới mà thôi.” Lâm Chỉ Nhược nói!
“Con cũng biết về các thế giới khác?” Lâm Tiêu kinh ngạc hỏi!
“Hì hì! Phụ thân nên nhớ là ngài tạo ra con với trí tuệ vượt xa nữ thần trí tuệ a! Những chuyện cỏn con này sao mà con không biết được a!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe Lâm Chỉ Nhược thì liền có điều suy nghĩ! Hắn liền lấy điện thoại ra sau đó liền hướng về nhà bếp gọi:
“Gia Hân! Con ra đây có chút chuyện.”
Lâm Gia Hân liền từ bên trong đi ra. Lâm Tiêu liền ra hiệu cho nàng ngồi xuống bên cạnh hắn. Lâm Tiêu liền cho điện thoại kết nối với tv sau đó liền ra lệnh cho Tiểu Linh nối máy tới tất cả những đứa con gái của hắn.
Rất nhanh sau đó trên màn hình liền xuất hiện 4 khung hình gồm Lâm Như Nguyệt, Lâm Thanh Thanh, Lâm Lệ Dĩnh, Lâm Lệ Mộc.
“Các con khỏe chứ” Lâm Tiêu cười nói!
“Tụi con rất tốt thưa Papa! Papa có nhớ chúng con hay không?” Lâm Thanh Thanh giành nói trước
“Ta rất nhớ các con a!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy hôm nay Papa gọi cho chúng con có chuyện gì không ạ?” Lâm Như Nguyệt hỏi!
“Làn này ta muốn giới thiệu với các con 2 người em mới cho các con!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu giới thiệu đôi bên. Hiển nhiên những đứa con gái của hắn vẫn không thích nhau, bằng mặt mà không bằng lòng. Lâm Tiêu vẫn không muốn can thiệp vào mối quan hệ giữa các cô con gái của hắn. Sau khi giới thiệu xong thì Lâm Tiêu liền nói:
“Hôm nay ta gọi cho các con là để thông báo một điều! Đó chính là kể từ hôm nay Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân sẽ nắm giữ 2 chức vụ quan trọng trong gia tộc chúng ta. Chỉ Nhược sẽ chịu trách nhiệm quản lí các ngành nghề phát triển của Lâm gia sau này, tất cả các con đều phải nghe theo an bài của Chỉ Nhược, lời nói của Chỉ Nhược sẽ giống như lời nói của ta. Còn Gia Hân sẽ chịu trách nhiệm về đầu bếp riêng của ta, nếu các con muốn dâng món ăn lên cho ta nhất định phải thông qua sự đồng ý của Gia Hân.”
“Cái gì! Papa! Ngài không đùa chứ!” Lâm Như Nguyệt là người đầu tiên phản ứng.
Nàng thật không ngờ lần này Lâm Tiêu sẽ thông báo một tin lớn đến như vậy. Nắm giữ thực quyền của Lâm gia có thể nói là người thân cận với Lâm Tiêu nhất. Lúc này Lâm Như Nguyệt mấy người không hề oán hận Lâm Tiêu mà là cảm thấy bản thân vẫn chưa đủ tốt để phục vụ cho Lâm Tiêu!
“Ta không nói đùa! Lời nói của ta sẽ có hiệu lệnh kể từ lúc này.” Lâm Tiêu lắc đầu nghiêm túc nói!
Đám người nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Tiêu thì không dám phản đối. Lúc này Lâm Tiêu nói tiếp:
“Lần trước ta cho xây viện cô nhi đã đến đâu rồi?”
Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền nói:
“Thưa Papa! Hiện nay viện mồ côi chỉ cần vài tháng nữa thôi là sẽ hoàn thành.”
“Tốt lắm, sau khi hoàn thành thì cứ dựa theo kế hoạch cũ mà làm! Lệ Dĩnh và Lệ Mộc sẽ tiếp quản viện mồ côi sau đó bắt đầu nhận những đứa trẻ và huấn luyện chúng trở thành sát thủ.” Lâm Tiêu nói!
“Vâng! Đúng rồi Papa! Hiện nay chúng ta đã có được một số vốn rất lớn! Papa có muốn đầu tư thêm vào thứ gì nữa không?” Lâm Như Nguyệt hỏi!
“Con hãy chuyển 80% số vốn vào tài khoản của dì Nhược Đồng đi. Mọi bước phát triển sau đó của Lâm gia sẽ được dì Nhược Đồng chịu trách nhiệm.” Lâm Tiêu nói!
Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền buồn bã vì Lâm Tiêu có vẻ không trọng dụng nàng lắm. Lâm Tiêu thấy vậy thì liền cười nói:
“Ta có một nhiệm vụ cần giao cho con đây.”
Lâm Như Nguyệt nghe Lâm Tiêu nói thì liền trở nên vui vẻ!
“Papa! Có việc gì Papa cứ nói! Con sẽ hoàn thành bằng mọi giá!” Lâm Như Nguyệt nói!
“Ta muốn con tạo ra một game giả lập. Bởi vì sắp tới đây đây Lâm gia chúng ta sẽ sản xuất ra mũ giả lập nên ta cần một game để chạy trên thiết bị đó. Con hãy tạo ra một game mà không có bất cứ game nào có thể thay thế nó trong 100 năm tới đi a!” Lâm Tiêu nói!
“Con hiểu rồi Papa!” Lâm Như Nguyệt gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu lại quay sang Lâm Thanh Thanh nói:
“Thanh Thanh! Ta rất cần khả năng thiết kế của con. Sau này ngoài việc thiết kế ra những bộ trang mục mang tầm ảnh hưởng quốc tế ra thì con hãy thiết kế ra trang phục riêng của Lâm gia chúng ta đi. Hãy thiết kế ra một trang phục mà khi người khác nhìn vào đều sẽ biết là Lâm gia chúng ta.”
“Con biết rồi thưa Papa!” Lâm Thanh Thanh hưng phấn gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu liền nói chuyện với các con gái một lúc thì liền ngắt kết nối. Lâm Tiêu liền gọi Trương Nhược Đồng và Lý Mạc Tình ra nói:
“Mạc Tình! Bây giờ nàng hãy dựa theo công thức mà Gia Hân viết ra để phát triển quán ăn đi. Nên nhớ rằng nàng bây giờ là người của Lâm gia nên sau này nàng hãy phát triển quán ăn dưới danh nghĩa của Lâm gia a”
“Ta hiểu rồi!” Lý Mạc Tình gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu lại hướng về Trương Nhược Đồng nói:
“Nhược Đồng! Bây giờ nàng hãy dựa theo các bản thiết kế của Chỉ Nhược mà phát triển Lâm gia chúng ta. Dĩ nhiên tất cả mọi công ty đều là dưới danh nghĩa của Lâm gia!”
“Ta hiểu rồi lão công!” Trương Nhược Đồng cười quyến rũ nói!
Sau khi ra lệnh cho cả 2 thì Lâm Tiêu liền đứng lên nói:
“Bây giờ bắt đầu cuộc hành trình xuyên không gian thôi nào!”
Lâm Tiêu chậm rãi mở mắt ra. Hắn nhìn xuống lồng ngực thì thấy Lý Mạc Tình đang nằm trong lồng ngực ngủ say xưa. Trên khóe mắt của nàng là 2 hàng nước mắt. Lâm Tiêu mỉm cười đưa tay lau đi 2 hàng nước mắt đó
Cử động của Lâm Tiêu liền khiến cho Lý Mạc Tình tỉnh dậy. Nàng ngẩn đầu dậy nhìn Lâm Tiêu sau đó nói:
“Vì sao ngươi làm vậy với ta”
Lâm Tiêu nghe xong thì hôn vào trán nàng sau đó nói:
“Bởi vì ta yêu ngươi a!”
“Nhưng mà ngươi đã có gia đình!” Lý Mạc Tình nói!
“Điều đó có quan trọng sao! Chỉ cần ngươi biết ta yêu ngươi là được!” Lâm Tiêu cười nói!
“Nhưng mà...!”
Lý Mạc Tình còn muốn nói gì đó nhưng nàng liền bị Lâm Tiêu khóa môi chặn lại. Lý Mạc Tình đầu tiên là hơi phản kháng nhưng sau đó cũng đáp lại Lâm Tiêu. Hai người hôn nhau một lúc lâu thì tách ra.
“Ngươi...ngươi ăn hiếp ta!” Lý Mạc Tình vỗ vào lồng ngực hắn nói!
“Ta chỉ trêu chọc những ngươi ta yêu thương mà thôi!” Lâm Tiêu nói!
Lý Mạc Tình nghe vậy thì cuối đầu dựa vào lồng ngực của Lâm Tiêu sau đó nói:
“Lâm Tiêu! Nếu tương lai ngươi có nữ nhân mới thì ngươi có còn nhớ đến ta không?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười hắn nâng cằm Lý Mạc Tình lên sau đó ôn nhu nói:
“Chỉ cần người mà ta nhận định là nữ nhân của ta thì ta sẽ cả đời yêu thương và che chở. Cho dù sau này ta có nữ nhân khác thì ngươi mãi mãi chiếm giữ một vị trí ở trong tim của ta!”
Nghe Lâm Tiêu nói xong câu này thì Lý Mạc Tình liền nở một nụ cười. Nàng liền đưa tay ôm lấy cổ Lâm Tiêu sau đó dựa vào hắn và nói:
“Ngươi nhất định phải đối tốt với ta đó”
“Đương nhiên!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền ngồi dậy và nói:
“Bây giờ chúng ta đi chào mừng con của chúng ta thôi nào!”
Nói xong hắn liền đứng dậy. Lúc này trên giường khắp nơi là vết máu của Lý Mạc Tình. Cho nên chỗ này không quá vệ sinh để đứa bé chào đời. Bởi vì tối qua vận động quá sức nên lúc này Lý Mạc Tình hầu như là không còn đủ sức để đứng lên nữa. Lâm Tiêu đành bế Lý Mạc Tình đi. 2 người trần truồng đi qua phòng ngủ bên cạnh.
Sau khi đặt Lý Mạc Tình lên giường rồi thì Lâm Tiêu liền đi xuống dưới nhà. Khi xuống dưới nhà thì Lâm Tiêu nhìn thấy Trương Nhược Đồng đang ngồi trần truồng xem tv còn Lâm Chỉ Nhược thì thì trần truồng xem ipad. Lâm Tiêu liền lên tiếng gọi:
“Nhược Đồng! Mau theo ta lên lầu!”
Trương Nhược Đồng nghe vậy thì liền đi theo. Phía dưới của nàng vẫn còn sưng đỏ nên đi lại hơi khó khăn. Sau khi cả 2 lên đến phòng ngủ thì Lâm Tiêu liền tiến lại phía Lý Mạc Tình nói:
“Mạc Tình! Hôm nay là tháng thứ 9 nàng mang thai, nàng mang thai là một đứa bé gái. Bây chính là đến lúc nàng sinh con. Con của chúng ta sẽ ra đời bình an!”
Nói xong Lâm Tiêu liền đi ra ngoài. Hắn để mọi chuyện lại cho Trương Nhược Đồng lo. Bản thân hắn sau khi đóng cửa lại thì đi xuống dưới lầu. Trên đường đi hắn liền nghe trên lầu truyền đến tiếng gào thét.
Lâm Tiêu sau khi xuống dưới lầu thì đi đến phía sau Lâm Chỉ Nhược. Hắn nâng mông của Lâm Chỉ Nhược lên sau đó đẩy nhục bổng tiến vào lỗ nhị của Lâm Chỉ Nhược. Lâm Chỉ Nhược bị Lâm Tiêu tiến vào thì liền giật mình sau đó nàng liền để mặt Lâm Tiêu!
Lâm Tiêu bắt đầu thúc đẩy. Hắn vừa nghe tiếng la trên lầu vừa đẩy hông.
Một lúc lâu sau trên lầu liền truyền ra tiếng khóc trẻ em và Lâm Tiêu cũng liền phóng ra một đợt tinh hoa vào trong Lâm Chỉ Nhược. Hắn rút ra sau đó đi đến trước mặt Lâm Chỉ Nhược nói:
“Giúp ta vệ sinh nào!”
Lâm Chỉ Nhược nghe vậy thì buông ipad xuống và cầm lấy nhục bổng của Lâm Tiêu sau đó dùng miệng của mình ngậm lấy. Một lúc sau nhục bổng của Lâm Tiêu đã được liếm sạch sẽ thì hắn liền rút ra rồi đi lên lầu.
Khi mở cửa phòng đi vào trong thì hắn liền nhìn thấy Trương Nhược Đồng đang thu dọn còn Lý Mạc Tình lúc này đang nằm trên giường, bên cạnh nàng là một đứa bé được quấn trong một chiếc khăn. Nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì Lý Mạc Tình liền cười nói:
“Lâm Tiêu! Mau lại đây xem con của chúng ta đi nào!”
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền tiến đến gần. Mặc dù hắn đã quá quen thuộc với việc có con nhưng khi nhìn thấy đứa bé này thì trong lòng của hắn vẫn có rất nhiều cảm xúc. Lâm Tiêu đưa tay khuề nhẹ mũi của đứa bé!
“Oe!” đứa bé bị người chọc phá thì liền kêu lên!
Lâm Tiêu thấy vậy thì liền mỉm cười. Lúc này Lý Mạc Tình hỏi tiếp:
“Lâm Tiêu! Ngươi định đặt tên cho con chúng ta là gì?”
“Gọi là Lâm Gia Hân a!” Lâm Tiêu nói!
“Lâm Gia Hân sao! Cái tên nghe thật hay.” Lý Mạc Tình cười nói!
Lâm Tiêu ôm lấy con gái đi ra ngoài, Lý Mạc Tình cũng không phản ứng mà nhìn 2 người mỉm cười. Lâm Tiêu đi đến phòng ngủ còn lại sau đó đặt con gái xuống giường. Sau đó hắn lấy ra thẻ thôi miên và đưa lên trước mặt đứa bé và bắt đầi ra lệnh:
“Gia Hân con gái của ta! Con là một cô gái 20 tuổi! Con trời sinh mang theo 10 loại dị hỏa mạnh nhất trong vũ trụ! Con là một đầu bếp có thể chế biến được tất cả các loại nguyên liệu nấu ăn! Món ăn của con ngon đến nổi ngay cả thượng đế cũng phải cuối đầu! Con chuyên tu luyện tiên pháp dựa vào dị hỏa! Con đã đạt đến được dị hỏa bản nguyên! Con không thích tranh đấu với người khác mà chỉ chăm lo nghiên cứu các món ăn mà thôi! Con là nhan sắc xinh đẹp đến nổi thần thú cũng tự nguyện dân hiến nhục thân!”
Lâm Tiêu vừa dứt lời thì phía trên Lâm Gia Hân liền xuất hiện 10 đốm lửa vởi 10 màu sắc khác nhau. Lập tức Lâm Tiêu liền cảm nhận được một cơn lạnh thấu đến tận linh hồn. 10 đóa dị hỏa liền bắt đầu xoay vòng sau đó liền dung nhập vào cơ thể của Lâm Gia Hân. Một ngọn hỏa diễm màu đen liền bốc lên sau đó bao phủ xung quanh Lâm Gia Hân.
Khi ngọn lửa biến mất thì một cô gái liền xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu! Cô gái này toàn thân mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, trên chiếc váy có thêu hình một ngọn lửa trông rất sống động. Nhan sắc của của có thể nói là vượt qua Lâm Như Nguyệt các nàng và sánh ngang với Lâm Chỉ Nhược.
“Chào con! Gia Hân!” Lâm Tiêu mỉm cười nói!
“Phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân một mặt lạnh lùng cuối xuống nói!
Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Gia Hân thì Lâm Tiêu liền cảm thấy không quen! Các nữ nhi trước của hắn khi gặp hắn thì đều là một mặt vui mừng nhào đến ôm lấy hắn nhưng mà Lâm Gia Hân lại một mặt lạnh lùng. Điều này khiến Lâm Tiêu nhất thời không quen. Nhưng hắn cũng không muốn can thiệp vào tính cách của con gái.
Sau đó Lâm Tiêu liền ra lệnh cho Lý Mạc Tình bình phục lại sau đó cho mọi người mặc quần áo vào. Khi đi xuống lầu Lâm Tiêu liền hướng về Lâm Gia Hân nói:
“Gia Hân! Con hãy giúp ta nấu bửa trưa đi a!”
“Vâng thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói! Sau đó nàng liền đi vào trong bếp. Bởi vì Lý Mạc Tình là đầu bếp nên trong nhà nàng luôn có đủ nguyên liệu nấu ăn.
Lâm Tiêu đi đến ghế chủ tọa ngồi xuống. Lý Mạc Tình và Trương Nhược Đồng thì ngồi bên trái của hắn. Còn Lâm Chỉ Nhược thì ngồi bên phải của hắn. Một lúc sau một mùi hương liền truyền ra. Khi ngửi đến mùi hương này thì Lâm Tiêu nhịn không được mà nuốt nước bọt liên tục. Lâm Gia Hân liền từ trong bếp bước ra. Nàng đẩy một xe thức ăn ra, trên xe thức ăn là các dĩa thức ăn vô vàn màu sắc. Lâm Tiêu thậm chí còn có thể nhìn thấy trong các món ăn có một dòng khói xanh lượn lờ!
“Gia Hân, con sử dụng dị hỏa để nấu ăn sao?” Lâm Tiêu cười hỏi!
“Đúng vậy thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói!
Sau đó nàng liền đặt các dĩa thức ăn lên bàn và ngồi xuống bên cạnh Lâm Chỉ Nhược. Lúc này mọi người vẫn chưa động đũa vì Lâm Tiêu vẫn chưa bắt đầu ăn!
“Được, để ta xem tay nghề con thế nào!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu động đũa. Hắn liền gắn thử món cá ngay trước mặt sau đó liền bỏ vào mồm. Khi món cá vừa vào trong miệng thì liền tan ra. Lâm Tiêu có thể cảm nhận được một vị mát lạnh chạy dọc đầu lưỡi, sau đó là vị ngọt của thịt cá. Lâm Tiêu liền trầm mê vào trong đó. Hắn muốn gắp nữa nhưng phát hiện lúc này dĩa cá chỉ còn lại xương mà thôi. Hắn vốn còn cho rằng hắn nghiền ngẫm quá lâu nên mọi người đã ăn hết trước nhưng hắn phát hiện mọi người vẫn chưa động đũa.
“Thật không tiện! Mọi người ăn cơm đi!” Lâm Tiêu xấu hổ cười nói!
Mọi người nghe vậy thì liền bắt đầu động đũa. Lâm Tiêu liền gắp một món khác. Lần này vị ngon của món ăn khiến Lâm Tiêu xém chút là không cưỡng lại được. Cũng may là hắn tự biết kiềm chế. Mọi người thưởng thức bữa ăn trong niềm vui sướng.
Sau khi kết thúc bửa ăn thì Lâm Tiêu liền nói:
“Gia Hân! Bây giờ con hãy viết ra công thức của 10 món ăn mà người ta không bao giờ ngán đi!”
“Vâng thưa phụ thân đại nhân!” Lâm Gia Hân gật đầu nói sau đó liền đi lấy giấy viết!
Lâm Tiêu không có chuyện gì làm liền bắt đầu xem tv, Lâm Chỉ Nhược liền ngồi xuống bên cạnh hắn. Lâm Tiêu quay sang thì thấy trên ipad của Lâm Chỉ Nhược lúc này liền hiện lên dòng chữ Dự Án Người Nhân Tạo! Thấy cái tên thì Lâm Tiêu liền hỏi Lâm Chỉ Nhược:
“Chỉ Nhược! Con muốn tạo ra người nhân tạo để làm gì a?”
“Phụ thân, bởi vì con nghĩ tương lai gia tộc của chúng ta rồi sẽ lớn mạnh. Mà điều khiến một gia tộc lớn mạnh là nhân tài. Nên con quyết định tạo ra những nhân vật thông minh nhất và lợi hại nhất để phục vụ cho gia tộc của chúng ta.” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền hiểu ra. Sau đó hắn liền nói:
“Chỉ Nhược! Nếu đã tạo ra thì con hãy chọn 100 cá thể ứu tứu nhất sau đó tạo ra chiến giáp cho bọn chúng đi. Chiến giáp càng mạnh càng tốt. Tốt nhất là có thể đánh thắng cả người tu chân.”
“Thưa phụ thân! Nếu tạo ra chiến giáp thì con có thể nhưng chiến giáp chiến thắng người tu chân thì hiện tay trên trái đất vẫn không có đủ nguyên liệu để tạo ra chiến giáp cở đó!” Lâm Chỉ Nhược lắc đầu nói!
“Vậy sao. Vậy thì cần phải đi sang thế giới khác a! Thế còn không gia chứa đồ thì sao? Con có thể tạo ra không?” Lâm Tiêu hỏi tiếp!
“Thưa phụ thân, muốn làm ra một không gian chứa đồ thì cần có đá không gia hoặc không gian kim loại. Mà loại vật này chỉ có ở Trung cấp thế giới mà thôi.” Lâm Chỉ Nhược nói!
“Con cũng biết về các thế giới khác?” Lâm Tiêu kinh ngạc hỏi!
“Hì hì! Phụ thân nên nhớ là ngài tạo ra con với trí tuệ vượt xa nữ thần trí tuệ a! Những chuyện cỏn con này sao mà con không biết được a!” Lâm Chỉ Nhược nói!
Lâm Tiêu nghe Lâm Chỉ Nhược thì liền có điều suy nghĩ! Hắn liền lấy điện thoại ra sau đó liền hướng về nhà bếp gọi:
“Gia Hân! Con ra đây có chút chuyện.”
Lâm Gia Hân liền từ bên trong đi ra. Lâm Tiêu liền ra hiệu cho nàng ngồi xuống bên cạnh hắn. Lâm Tiêu liền cho điện thoại kết nối với tv sau đó liền ra lệnh cho Tiểu Linh nối máy tới tất cả những đứa con gái của hắn.
Rất nhanh sau đó trên màn hình liền xuất hiện 4 khung hình gồm Lâm Như Nguyệt, Lâm Thanh Thanh, Lâm Lệ Dĩnh, Lâm Lệ Mộc.
“Các con khỏe chứ” Lâm Tiêu cười nói!
“Tụi con rất tốt thưa Papa! Papa có nhớ chúng con hay không?” Lâm Thanh Thanh giành nói trước
“Ta rất nhớ các con a!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy hôm nay Papa gọi cho chúng con có chuyện gì không ạ?” Lâm Như Nguyệt hỏi!
“Làn này ta muốn giới thiệu với các con 2 người em mới cho các con!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu giới thiệu đôi bên. Hiển nhiên những đứa con gái của hắn vẫn không thích nhau, bằng mặt mà không bằng lòng. Lâm Tiêu vẫn không muốn can thiệp vào mối quan hệ giữa các cô con gái của hắn. Sau khi giới thiệu xong thì Lâm Tiêu liền nói:
“Hôm nay ta gọi cho các con là để thông báo một điều! Đó chính là kể từ hôm nay Lâm Chỉ Nhược và Lâm Gia Hân sẽ nắm giữ 2 chức vụ quan trọng trong gia tộc chúng ta. Chỉ Nhược sẽ chịu trách nhiệm quản lí các ngành nghề phát triển của Lâm gia sau này, tất cả các con đều phải nghe theo an bài của Chỉ Nhược, lời nói của Chỉ Nhược sẽ giống như lời nói của ta. Còn Gia Hân sẽ chịu trách nhiệm về đầu bếp riêng của ta, nếu các con muốn dâng món ăn lên cho ta nhất định phải thông qua sự đồng ý của Gia Hân.”
“Cái gì! Papa! Ngài không đùa chứ!” Lâm Như Nguyệt là người đầu tiên phản ứng.
Nàng thật không ngờ lần này Lâm Tiêu sẽ thông báo một tin lớn đến như vậy. Nắm giữ thực quyền của Lâm gia có thể nói là người thân cận với Lâm Tiêu nhất. Lúc này Lâm Như Nguyệt mấy người không hề oán hận Lâm Tiêu mà là cảm thấy bản thân vẫn chưa đủ tốt để phục vụ cho Lâm Tiêu!
“Ta không nói đùa! Lời nói của ta sẽ có hiệu lệnh kể từ lúc này.” Lâm Tiêu lắc đầu nghiêm túc nói!
Đám người nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Tiêu thì không dám phản đối. Lúc này Lâm Tiêu nói tiếp:
“Lần trước ta cho xây viện cô nhi đã đến đâu rồi?”
Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền nói:
“Thưa Papa! Hiện nay viện mồ côi chỉ cần vài tháng nữa thôi là sẽ hoàn thành.”
“Tốt lắm, sau khi hoàn thành thì cứ dựa theo kế hoạch cũ mà làm! Lệ Dĩnh và Lệ Mộc sẽ tiếp quản viện mồ côi sau đó bắt đầu nhận những đứa trẻ và huấn luyện chúng trở thành sát thủ.” Lâm Tiêu nói!
“Vâng! Đúng rồi Papa! Hiện nay chúng ta đã có được một số vốn rất lớn! Papa có muốn đầu tư thêm vào thứ gì nữa không?” Lâm Như Nguyệt hỏi!
“Con hãy chuyển 80% số vốn vào tài khoản của dì Nhược Đồng đi. Mọi bước phát triển sau đó của Lâm gia sẽ được dì Nhược Đồng chịu trách nhiệm.” Lâm Tiêu nói!
Lâm Như Nguyệt nghe vậy thì liền buồn bã vì Lâm Tiêu có vẻ không trọng dụng nàng lắm. Lâm Tiêu thấy vậy thì liền cười nói:
“Ta có một nhiệm vụ cần giao cho con đây.”
Lâm Như Nguyệt nghe Lâm Tiêu nói thì liền trở nên vui vẻ!
“Papa! Có việc gì Papa cứ nói! Con sẽ hoàn thành bằng mọi giá!” Lâm Như Nguyệt nói!
“Ta muốn con tạo ra một game giả lập. Bởi vì sắp tới đây đây Lâm gia chúng ta sẽ sản xuất ra mũ giả lập nên ta cần một game để chạy trên thiết bị đó. Con hãy tạo ra một game mà không có bất cứ game nào có thể thay thế nó trong 100 năm tới đi a!” Lâm Tiêu nói!
“Con hiểu rồi Papa!” Lâm Như Nguyệt gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu lại quay sang Lâm Thanh Thanh nói:
“Thanh Thanh! Ta rất cần khả năng thiết kế của con. Sau này ngoài việc thiết kế ra những bộ trang mục mang tầm ảnh hưởng quốc tế ra thì con hãy thiết kế ra trang phục riêng của Lâm gia chúng ta đi. Hãy thiết kế ra một trang phục mà khi người khác nhìn vào đều sẽ biết là Lâm gia chúng ta.”
“Con biết rồi thưa Papa!” Lâm Thanh Thanh hưng phấn gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu liền nói chuyện với các con gái một lúc thì liền ngắt kết nối. Lâm Tiêu liền gọi Trương Nhược Đồng và Lý Mạc Tình ra nói:
“Mạc Tình! Bây giờ nàng hãy dựa theo công thức mà Gia Hân viết ra để phát triển quán ăn đi. Nên nhớ rằng nàng bây giờ là người của Lâm gia nên sau này nàng hãy phát triển quán ăn dưới danh nghĩa của Lâm gia a”
“Ta hiểu rồi!” Lý Mạc Tình gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu lại hướng về Trương Nhược Đồng nói:
“Nhược Đồng! Bây giờ nàng hãy dựa theo các bản thiết kế của Chỉ Nhược mà phát triển Lâm gia chúng ta. Dĩ nhiên tất cả mọi công ty đều là dưới danh nghĩa của Lâm gia!”
“Ta hiểu rồi lão công!” Trương Nhược Đồng cười quyến rũ nói!
Sau khi ra lệnh cho cả 2 thì Lâm Tiêu liền đứng lên nói:
“Bây giờ bắt đầu cuộc hành trình xuyên không gian thôi nào!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.